Kỵ Sĩ Hành Trình

Chương 84: Hiểu Lầm


Đọc truyện Kỵ Sĩ Hành Trình – Chương 84: Hiểu Lầm


“Ngươi nói cái gì? Mời ngươi lặp lại lần nữa, Kỵ Sĩ!” Cô gái kia kinh ngạc, chần chờ hỏi lần nữa.

Locke kỳ quái nhìn thoáng qua cô gái này, chẳng lẽ nàng không biết loại dược tề này?
Joshua càng là lộ vẻ nghi hoặc, hắn không nhớ rõ tổng bộ binh đoàn có loại dược tề này a.

Kỵ Sĩ Hành Trình Trailer
“Dược tề Jonhson, tạ ơn!” Locke nói lại một lần nữa.

Lần này, cô gái kia nghe rõ, nàng hốt hoảng lắc lắc chiếc chuông nhỏ bên cạnh tay trái mình, vẫn không quên nói với Locke: “Xin chờ đợi một hồi, Kỵ Sĩ.”
Locke tò mò nhìn hành động của cô gái này, không biết nàng muốn làm gì.

Không bao lâu, hắn biết rõ.

Một đội binh lính võ trang đầy đủ bao vây hắn và Joshua.

Người cầm đầu, mặc áo giáp toàn thân, mang cho Locke áp lực rất lớn.

Đây là một vị kỵ sĩ thực tập trung cấp, trong binh đoàn thứ hai, người này có thể giống như Nam Tước Kedozzi, đảm nhiệm chức đại đội trưởng.

Đối mặt với cường giả cao hơn mình trọn vẹn hai giai vị, Locke và Joshua không có lựa chọn khác, chỉ có thể dùng hai tay ôm đầu, chờ lệnh, bởi vì nơi này là bộ hậu cần của binh đoàn thứ hai thuộc quân đoàn Hùng Ưng, có khả năng là đã xảy ra hiểu lầm, Locke suy đoán.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ vẻn vẹn là tên của một loại dược tề mà có thể dẫn phát động tĩnh lớn như vậy.

Trong gian phòng tối tăm yên tĩnh, Locke bị còng hai tay, cố định trên ghế đá.

Trước mặt hắn, ngoại trừ có một vị Kỵ Sĩ chỉ vẻn vẹn lộ ra đầu, có được mái tóc màu đỏ, toàn thân mặc áo giáp, thì còn có một tên sĩ quan cầm cuốn vở, giống như thư kí.

Joshua đại thúc được đưa tới một gian phòng khác,không ở cùng một chỗ với Locke.

“Mau nói! Ngươi nghe được dược tề Jonhson từ đâu?” Nam nhân tóc đỏ cầm bội kiếm hung hăng vỗ bàn một cái, quát hỏi Locke.


Nam nhân này chính là vị kỵ sĩ thực tập trung cấp bắt Locke tới.

“Là người khác nói cho ta biết.” Locke trả lời.

“Là ai?” Nam nhân tóc đỏ mở to hai mắt, nhìn Locke, khiến cho người ta dễ dàng liên tưởng đến một con dã thú muốn nuốt sống người khác.

Locke trầm mặc, hắn không biết có nên nói ra tên của Angelina hay không, Nam Tước và vương tử Kensell đều đã hạ lệnh để hắn giữ bí mật, trong tình huống hiện tại, đến cùng là có nên nói hay không, Locke lâm vào do dự.

“Tìm được!” Vị sĩ quan giống như thư kí kia đột nhiên nói, vừa lật hồ sơ trong tay, vừa đọc “.

Locke, xuất thân bình dân, hiện tại, đảm nhiệm chức phó đội trưởng của trung đội thứ tư thuộc đại đội thứ hai,binh đoàn thứ hai quân đoàn Hùng Ưng Faustin.”
Nam nhân tóc đỏ nhìn thoáng qua Locke, thuận miệng nói “Không phải trung đội trưởng thì sẽ không đến nơi này hối đoái dược tề.”
Thư kí nói tiếp: “Một tháng trước, hắn mất tích trong sơn mạch Bering, nơi này có chữ ký xác nhận của đại đội trưởng của hắn, Nam Tước Kedozzi.”
“Ồ?” Nam nhân tóc đỏ có chút hứng thú, xem ra lần này, hắn đã bắt được một con cá lớn.

Bọn hắn là binh sĩ phòng vệ bộ hậu cần của binh đoàn, chuyên môn được phái đến nơi này ứng đối với tình huống đột phát, hôm nay Theat đang phòng thủ trong quân doanh, đột nhiên có người đến báo cáo, có binh sĩ đến hối đoái dược tề Jonhson, thật sự là gặp quỷ, bộ hậu cần của binh đoàn thứ hai chỉ cung cấp hối đoái dược tề kích phát tiềm lực hoặc là tạm thời khôi phục vết thương, sao có thể có dược tề Jonhson trân quý chuyên thuộc về quý tộc.

Theat chính là một vị Kỵ Sĩ quý tộc, nhưng hắn chỉ là Kỵ Sĩ, rất có khả năng hắn làm cả đời, cũng chỉ có thể đổi được một ống dược tề Jonhson, đây không phải là vấn đề về tiền, mà là công tích và quân công.

Dược tề Jonhson rất trân quý, có thể giúp kỵ sĩ đột phá bình cảnh, chỉ nằm trong tay một ít quý tộc cường thế, đừng nói dược tề, cho dù phối phương của dược tề cũng không ai biết rõ.

Có lẽ là Locke có thân phận bình dân, cho nên càng thêm khiến Theat nghi ngờ là gián điệp.

Theat không tin, Locke chỉ vẻn vẹn là kỵ sĩ thục tập nhập môn, hơn nữa còn là bình dân từng nghe qua loại dược tề này.

“Nói đi, là ai phái ngươi tới? Tên phản đồ nhà ngươi!” Theat đem kiếm rút ra khỏi vỏ, dùng mũi kiếm chỉ vào cổ Locke, một vết máu theo làn da Locke bị đâm phá chảy ra.

Locke cảm nhận được tử vong uy hiếp, đừng nói hiện tại hắn bị còng hai tay hai chân trói nguyên tại chỗ, cho dù được thả ra, hắn cũng đánh không nam nhân tóc đỏ này.


Hai tay của nam nhân này có vết chai, hai mắt có đầy tơ máu chứng minh hắn đã từng giết không ít người.

Báo động nguy hiểm trong lòng càng ngày càng nghiêm trọng, ngay lúc Locke chuẩn bị thẳng thắn, nói ra tình hình thực tế.”Dừng tay!” Một vị mập mạp có thân thể mập bằng khoảng hai con heo mập dùng một chân đạp ra cửa phòng tối.

Lập tức, một cỗ đấu khí hình thành gió lốc, chợt vỗ hướng nam tử tóc đỏ.

Nam tử tóc đỏ bất ngờ không đề phòng, bị cái này đấu khí gió lốc làm cho liên tiếp lui về phía sau, trường kiếm trong tay cũng rơi xuống trên mặt đất.

Nhìn thấy người tới, Locke thở phào, nghĩ thầm an toàn.

Sau lưng vị mập mạp kia còn có hai người, một người trong đó chính là Nam Tước Kedozzi.

…!
Kết cục sau cùng chính là một trận hiểu lầm, việc Locke cứu về công chúa vẫn chỉ lưu truyền trong cao tầng, không tiết lộ ra trong đám sĩ quan tầng chót, mà tình huống Locke trở về cũng là Nam Tước Kedozzi vừa mới đến binh đoàn chuẩn bị báo cáo.

Trung đội trưởng được trao tặng công pháp đấu khí, có tư cách được ghi chép vào hồ sơ quân đội Faustin.

Dược tề Jonhson là dược tề vô cùng trân quý trong quý tộc, rất có thể một chút quý tộc không phải nhân viên chiến đấu, cũng không biết rõ loại dược tề này, Locke xuất thân bình dân, há miệng muốn loại dược tề bực này, khó trách sẽ bị bộ hậu cần của binh đoàn thứ hai chú ý, đồng thời bị tóm lại.

Huống chi trong hồ sơ, Locke vẫn là một binh sĩ mất tích.

Cuối cùng, vị mập mạp kia tự mình tha thiết mở trói cho Locke, tiễn Locke ra ngoài.

Locke đương nhiên là nhận ra, vị mập mạp nhìn như cả người vô hại này chính là binh đoàn trưởng của binh đoàn thú hai bọn hắn.

Trước kia, lúc chỉ là tên lính quèn, Locke từng xa xa thấy qua vị mập mạp này.

Vị mập mạp này không có một chút khí độ và bá khí của binh đoàn trưởng, toàn bộ hành trình đều híp hai mắt cười nói với Locke, quả thực là khiến Locke thụ sủng nhược kinh.


Ai có thể nghĩ tới, một vị binh đoàn trưởng, một vị quý tộc có tước vị là Bá Tước, sẽ đối với một bình dân như hắn khách khí như vậy.

Nam Tước Kedozzi đi ở một bên thỉnh thoảng nói vài câu xen vào.

Hôm nay, may mắn mà có Nam Tước Kedozzi phát hiện kịp thời cho nên binh đoàn trưởng có thể kịp thời đuổi tới.

Locke và Joshua đi ra ngoài lâu như vậy, cơm tối đều qua, mà bọn hắn còn chưa trở lại, hơn phân nửa là xảy ra chuyện gì.

Từ trước đến nay, Nam Tước Kedozzi cùng đám trung đội trưởng ăn cơm chính là có chỗ tốt như vậy, hắn có thể kịp thời biết rõ động tĩnh của từng vị trung đội trưởng.

Sau khi đi ra phòng tối, đồng thời đem Joshua đang bị nhốt ở một phòng tối khác lĩnh ra, binh đoàn trưởng mới hỏi ý đồ tới đây của Locke.

Kỳ thật, hắn đã sớm biết rõ Locke tới làm gì, ngay cả vì sao Locke bị giam, trong thời gian lâu như vậy, hắn cũng đã sớm điều tra rõ ràng, bây giờ hắn nói như vậy, đương nhiên là vì bồi thường.

Nhân vật ngồi vững ở vị trí cao như hắn, làm chuyện gì cũng đều trải qua suy nghĩ tỉ mỉ.

Hắn thấy bỏ ra mấy ống dược tề không có ý nghĩa để thu hoạch hảo cảm của vị binh sĩ đã cứu công chúa, bị vương tử và Hầu Tước Mammon thưởng thức là vô cùng có lời.

“Ừm…!Ta muốn dược tề Jonhson.” Locke nói.

Binh đoàn trưởng mập mạp nhíu lông mày, nguyên lai là loại dược tề này.

Trách không được Locke sẽ bị bắt lại, nếu hắn là người của bộ hậu cần, hắn cũng sẽ đem Locke bắt lại.

Loại dược tề này chỉ vẻn vẹn lưu truyền trong quý tộc Faustin thượng tầng, bởi vì tác dụng phụ và di chứng của nó cực kỳ yếu ớt, cho nên bị rất nhiều kỵ sĩ quý tộc truy phủng.

“Ngươi muốn mấy ống?” Binh đoàn trưởng mập mạp ôn hòa hỏi Locke.

“Ngạch…” Trước đây Angelina chưa nói cho Locke, nên dùng bao nhiêu ống dược tề này, chỉ nói là loại dược tề này thích hợp hắn mà thôi.

“Càng nhiều càng tốt.” Locke cho ra một đáp án lập lờ nước đôi, mà lại đem quyền quyết định đá cho binh đoàn trưởng.

Nếu đã quyết định giao hảo Locke thì binh đoàn trưởng mập mạp sẽ không để ý đến giá cả, hắn quay người hỏi một vị tùy tùng sau lưng: “Hiện tại, bộ hậu cần còn có bao nhiêu ống dược tề Jonhson?”
Vị tùy tùng này chắc là phó quan của binh đoàn trưởng mập mạp, bởi vì vừa rồi hắn cùng Nam Tước Kedozzi và binh đoàn trưởng mập mạp đến giải cứu Locke.


Vị phó quan này rút ra một quyển vở nhỏ mang theo trên người, mở ra tra tìm.

Số lượng tồn kho của loại dược tề trân quý này sẽ được đăng ký với hắn, cho nên quyển vở hắn mang theo bên người có ghi chép.

“Còn có năm ống!” Vị phó quan cho một đáp án chuẩn xác.

“Cho vị Kỵ Sĩ này ba ống!” Binh đoàn trưởng mập mạp nói, hắn chuẩn bị lấy máu nhiều.

Locke cảm thấy mình giống như là nhặt được một một món hời lớn, cả binh đoàn thứ hai, vậy mà chỉ có năm ống dược tề Jonson, có thể thấy được nó trân quý đến mức nào, hiện tại hắn thế mà được cho ba ống!
“Tạ ơn binh đoàn trưởng đại nhân!” Locke không biết rõ vị binh đoàn trưởng mập mạp này tên là gì, chỉ có thể dùng chức vị đại biểu tên, biểu thị cảm tạ.

“Ta tên là George, ngươi trực tiếp gọi ta là George đại nhân là được.” Binh đoàn trưởng mập mạp phất phất tay, nói một câu hai nghĩa: “Không cần cảm tạ ta, đây là ngươi nên được.” Không biết là Locke cứu về công chúa nên được, hay là sau khi hiểu lầm, binh đoàn trưởng mập mạp đền bù cho hắn.

“Vậy thì cám ơn George đại nhân!” Locke nói cảm tạ.

Nam Tước Kedozzi lộ vẻ kỳ quái, nhìn Locke với ánh mắt hâm mộ, giống như hắn nhặt được món hời lớn.

Lúc chờ binh sĩ đi lấy dược tề cho Locke, binh đoàn trưởng mập mạp hoặc có thể gọi là George đại nhân, bắt đầu cùng Locke và Nam Tước Kedozzi nói chuyện phiếm, lúc nói chuyện phiếm, binh đoàn trưởng mập mạp hoặc là nói đùa, hoặc là nói chuyện phiếm mà hỏi, Locke còn cần loại dược tề nào nữa không.

Locke nhớ tới một loại dược tề khác mà Angelina đề cử cho hắn.

” Dược tề cô đọng ý chí thì sao?” Locke nói.

Lần này, hắn không há miệng đòi hỏi, xem vẻ mặt của Nam Tước Kedozzi và binh đoàn trưởng mập mạp là biết rõ, ba ống dược tề Jonhson mà hắn sắp lấy được trân quý cỡ nào, hắn mà còn đòi hỏi nữa, chính là không biết điều, Locke vẫn rất biết làm người.

“Ngạch…” Binh đoàn trưởng mập mạp nghe xong, hai chân mềm nhũn.

Cũng may mà, lúc trước Locke không nới ra loại dược tề này, nếu không thì sẽ không có nhiều chuyện như vậy, hắn cũng sẽ không được cho ba ống dược tề Jonhson, đám người của bộ hầu cần tuyệt đối chưa từng nghe qua loại dược tề này.

Cũng chỉ có vị binh đoàn trưởng này, mới biết rõ có một loại dược tề như thế.

Binh đoàn trưởng mập mạp từ trong túi móc ra một chiếc khăn tay, xoa xoa mồ hôi trên trán, mồ hôi trên trán tăng thêm đám thịt mỡ đang run run trên mặt hắn rất tức cười..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.