Bạn đang đọc Kỳ Phùng Địch Thủ: Chương hap 18+19+20 : Thể Hiện…
Chap 18+19+20 : Thể Hiện…
***Trịnh Tướng phủ***
Một đêm thức trắng , Tú Nghiên như thường trên người vẫn bộ y phục lụa trắng, họa tiết hoa mẫu đơn ẩn hiện ,thư thái tiêu sái bước chân đến vườn hoa chăm chút.
Nụ cười dịu ngọt như 1 thói quen cứ như thế lấp lánh như ánh sáng ban mai chiếu rọi trên gương mặt đẹp , những lúc ở gần nơi thân thuộc hình bóng thân thương mẫu thân… Tú Nghiên luôn như thế yêu thương , dịu ngọt tâm hồn trở lại đúng với 1 thiếu nữ mới lớn.
Khuê Nhi bộ dạng gấp gáp chạy chạy tới bên Tú Nghiên thở hổn hển , thanh âm vì thế cũng trở nên rời rạc…
– Tiểu thư…có có khách….tới hướng….ngươi tìm…ah mệt chết ta!
Bộ dáng ngồi chồm hỗm , hơi thở dần dần lấy lại nhịp điệu..Tú Nghiên vẫn như cũ chăm chút những cánh hoa , chỉ khác điểm nơi đôi mày thanh tú ngự trị có phần cau lại..
“Ai lại như thế sáng sớm đến ta Trịnh phủ , phụ thân lại ko có nhà ta cũng ko quen biết ai tại nơi này làm sao có người lại hướng ta tìm tới….ko lẽ là nàng?”
Như hiểu được chút ý hỏi trên gương mặt Tú Nghiên , Khuê Nhi như cũ tư thế chồm hỗm thanh âm bình ổn trả lời ko cần nghe đến câu hỏi sẽ phát ra từ môi kia Tú Nghiên…
– Đó là 1 nam nhân y phục bạch sắc , tay cầm 1 quạt ngọc vóc dáng gương mặt rất ư là tuấn mỹ ah….
“Lại như thế nam trang?”
Tay có chút dùng lực độ bứt ra 1 nhánh lá cây bị sâu , tâm tình có chút bức bối với cái người chưa thấy mặt đã có chút cả giận tâm tình…
– Tiểu thư ngươi còn như thế nào nhàn nhã tư thế , có chăng 1 chút lễ nghi ra tiếp cái kia khách ah…để hắn đợi chờ lâu thật ko đúng phép tắc…
Khuê Nhi đứng thẳng bộ dạng phủi phủi kia y phục chút nhăn, lại hướng Tú Nghiên thúc giục.
Tú Nghiên trước sao như cũ bộ dáng ko đổi cứ thế nhàn nhã chăm chút hoa lá như chẳng buồn để tâm ý kia thúc giục Khuê Nhi…
Khuê Nhi thấy kia bộ dáng nhã nhặn gương mặt lại ko nóng ko lạnh Tú Nghiên biết ko khí có phần ko đúng , lại sợ người kia sinh khí nơi mình nên cũng như thế im lặng lủi thũi đi theo chăm chút.
Một canh giờ như thế ko nhanh ko chậm cứ thế trôi qua , Khuê Nhi đã sớm sai người chuẩn bị nước và khăn giúp kia tay Tú Nghiên lau sạch ,lúc này mới như thế hướng tới chính phủ phòng khách đến.
Bước ra từ lối cửa trong nhìn lướt qua bộ dáng bạch sắc đang nhã nhặn uống kia chén trà , ko thể thấy mặt..
Tú Nghiên nhìn kia bộ dáng ko chút quen thuộc vô cùng hồ nghi sắc mặt , lại thấy người kia nghe thấy thanh âm người tới có chút vội vã buông xuống chén trà để lộ ra gương mặt tuấn mỹ nam nhân…
– Tú Nghiên tiểu thư rốt cuộc nàng cũng tới… Hải Đông ta chờ nàng cũng thực lâu ah..
Hải Đông thân đứng bật dậy gấp gáp hướng người kia cái chào , gương mặt hân hoan tươi cười bộ dáng.
– Thật thất lễ Tú Nghiên để cho Hoàng tử chờ đợi , ta hướng ngươi 1 cái xin lỗi sự tình ah..
Tú Nghiên thân thể hơi hành lễ trước người trước mặt , tâm có chút gì đó mất mát ko hiểu sự.
Hải Đông thấy mỹ nhân trước mặt thân hình thủ phục hành lễ vô cùng kinh hỷ bộ dáng tiến tới đưa ra cánh tay nâng đỡ…
– Ko lâu ko lâu đừng như thế lễ nghi..
Thấy kia cánh tay sắp chạm đến người mình thân thể , Tú Nghiên như dự liệu từ trước nghe kia thanh âm ko chấp nhất thân thể nhanh như gió uyển chuyển như lụa 1 khắc đã lùi lại bộ dáng cũng đứng thẳng dậy.
Để kia cánh tay của Hải Đông trơ trọi giữa ko trung , gương mặt có chút ngơ ngác vì thế nào nàng lại như thế thoát ly nhanh như vậy khó hiểu.
Tú Nghiên nhìn kia sắc mặt ngơ ngác sợ người kia sinh khí , nhẹ nhàng thanh âm hỏi han l..
– Tạ ơn hoàng tử như vậy rộng rãi tha thứ… Lại ko biết hôm nay hoàng tử tìm đến tiểu nữ có gì sự?
Tú Nghiên thân hình nhã nhặn ngồi xuống ghế , mắt cười nhẹ nhìn kia Hải Đông lễ nghĩa.
Thấy mỹ nhân mỉm cười , Hải Đông hoan hỷ trong tâm lại lui về ngồi xuống bộ dáng tươi cười hướng Tú Nghiên cười nói.
– Lần trước gặp Tú Nghiên tiểu thư ta cũng từng hứa sẽ hướng ngươi đi dạo chơi kinh thành , mà suốt thời gian qua bận rộn công vụ ko thể thực hiện ,nay có chút thời gian vừa vặn nhớ đến kia lời hứa…Hải Đông mạo muội đến ý mời nàng nhàn nhã dạo chơi ah..
Ko hẹn mà gặp ý nghĩ trong tâm
“Có điều này hứa sao?”
Tú Nghiên như cũ cái nhìn Hải Đông tâm hỏi nghi hoặc , Khuê Nhi đứng kế bên kinh ngạc cái nhìn hướng Tú Nghiên nghi hoặc thầm hỏi.
Gặp Hải Đông bên này trưng ra nụ cười (buồn nôn) dụ hoặc , thường được nữ nhân bị hắn trêu đùa mê mẫn. Tâm nghĩ thầm
“Nếu ko sớm tới bên nàng thể hiện 1 chút phong độ ko kéo sẽ để Duẫn Hạo kia cướp mất cái này mỹ nhân ah , lại nghĩ ta là người gặp nàng trước làm sao có thể để hắn cướp tiện nghi trước ah….Sớm 1 chút có được nàng làm vợ trong tay sẽ có được binh quyền của phụ thân nàng , há phải sự nghiệp sẽ sớm hoàn thành hay sao..Đúng là nhất tiễn song điêu hahaha”
Tú Nghiên thanh âm lạnh nhạt phát ra
-Ngô…tiểu nữ được sủng mà ko dám nhận , làm sao như thế cướp đi thời gian quý giá nghỉ ngơi của thái tử…Thái tử lao công nhiều việc hảo mệt , vẫn hảo hảo sử dụng thời gian này thư thái ah
Thanh âm mang theo như thế chối từ lạnh nhạt , lọt vào tai Hải Đông như thế nào thành e thẹn nữ nhi rơm rã cười vui..
-Thật ko mệt nhọc ah…vả lại ta đã hứa sao như thế ko làm , vừa vặn hảo thời gian vẫn nên cùng nàng hảo thăm thú cũng là 1 cách nghỉ ngơi ah…
“Đầu đất tai trâu hay sao lại nhận ra tiểu thư nhà ta nào có muốn đi ,đã vậy còn cuồng ngôn loạn ngữ…”
Khuê Nhi khó chịu ánh nhìn liếc trắng 1 caí Hải Đông “hừ” lạnh 1 cái , Tú Nghiên bên cạnh biết ko thể chối từ lạnh nhạt “Ân” 1 cái có lệ lại xoay nhìn Khuê Nhi thầm ý ánh mắt.
“Khuê Nhi hôm nay phải nhờ người diễn trò ah”
“Tiểu thư ngươi cứ thế yên tâm để ta trọng trách ko làm ngươi thất vọng ah hắc hắc”
Đạt được ý muốn Hải Đông hân hoan phe phảy quạt kinh hỷ đi trước , Khuê Nhi cười quỷ cùng Tú Nghiên cười cười tiêu sái phía sau..
Ra đến bên ngoài Trịnh phủ cổng lại thấy 1 cổ kiệu 4 người đỡ phía trước sau có 2 nam nhân y phục võ nhân xanh đậm , lại thấy 1 người hướng màn kiệu mở ra để người bên trong thuận thế đi ra…
Ko hẹn gặp 4 ánh mắt kinh ngạc nhìn nhau , Hải Đông kinh hô thanh âm..
– Hoàng huynh như thế nào tại nơi này xuất hiện?
-Tam đệ ngươi thế nào cũng ở nơi này?
Duẫn Hạo cũng vô cùng kinh ngạc thanh âm, lại quay qua ánh nhìn rơi vào Tú Nghiên bộ dáng nghi hoặc dò hỏi…
-Tú Nghiên muội đang muốn hướng nơi nào rơi đi sao?
Hải Đông nghe kia tên gọi thân thiết trợn tròn con mắt có phần tức giận, nhìn kia Duẫn Hạo phong thái tươi cười bộ dáng ánh mắt mê mẩn nhìn mỹ nhân tay vô thức thủ thành nắm đấm.
Tú Nghiên nghe kia tên gọi thân thiết từ Duẫn Hạo có chút rùng mình ánh nhìn , Khuê Nhi bên cạnh cũng vô thức nổi gai…
-Đệ cùng Tú Nghiên muội đang định dạo chơi phố…Hoàng huynh như vậy đến trễ thời khắc chắc phải như vậy hồi cung chờ dịp khác lại tới đây Trịnh phủ nga..
Hải Đông cũng chẳng muốn thua kém Duẫn Hạo , nhanh nhẹn trả lời thay đổi xưng hô đồng dạng thân mật “Tú Nghiên muội”.
Duẫn Hạo nghe ra 1 màn trêu chọc ko giận lại như thế tươi cười đối đáp..
-Hảo ah…vừa vặn ta cũng muốn cùng muội cái kia dạo chơi lại vừa vặn đúng lúc vậy tất cả chúng ta cùng đi ah…
Nghe kia Hải Đông kêu kia tên thân thuộc Tú Nghiên còn hơn khi nãy Duận Hạo gọi lại thấy chút muốn ngất đi thật kinh hãi ah….Lại nghe Duẫn Hạo đối đáp muốn ngay lúc này thi triển 1 chút kinh công biến mất , chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
Khuê Nhi cũng ko khá hơn, nghe 1 màn ngôn luận xảo ngôn có chút choáng váng mặt mũi quay lại nhìn nhìn 1 chút Tú Nghiên chưa kịp hỏi ý lại nghe bên tai hồi đáp thanh âm.
-Nếu huynh đã có nhã hứng như vậy thân đệ đệ làm sao chối từ hảo chúng ta cùng đi ah..Tú Nghiện muội thấy thế nào?
-Ân…
Cứ thế 4 người bước đi nối tiếp phía sau là 1 số người hầu cạn.
Một góc khuất bên kia đối diện cổng Tướng phủ , có bóng người ko rõ gương mặt đã đứng rất lâu chứng kiến nhiêu sự việc nhìn theo đám người dần mất dạng môi nở nụ cười thâm thúy phút chốc cũng rơi đi.
…………
Tình thế phút chốc thay đổi , nay 2 nam nhân phe phẩy quạt đi trước mỗi người 1 ý nghĩ
“Lần này ta sẽ hảo cho hoàng huynh ngươi ê mặt mũi , chờ mà xem tự ngươi chuốc lấy…”
“Vừa vặn muốn thể hiện 1 chút lại gặp tam đệ bên đây sớm muộn giở trò thật đỡ phí công ta kế sách hảo sự ah..”
Cứ thế 2 người kinh hỷ cười cười đối nhau thủ lễ lời nói qua lại thân mật , phía sau Khuê Nhi tay cầm dù che đi ánh nắng chiếu vào tú Nghiên thân thể nhàn nhã đi phía sau.
Liếc liếc mắt thấy phía cuối cùng 1 tốp 7, 8 nam nhân tùy tùng phía sau ngao ngán lắc lắc đầu nhủ bụng…
“haizzz như vậy mà là đi dạo sao…tội tiểu thư nhà ta”
Tú Nghiên gương mặt đẹp ko chút biểu tình nhàn nhã liếc nhìn 1 chút phố xá ồn ào vui tai , phút chốc ko khí im ắm xì xào to nhỏ bởi sự xuất hiện của bọn họ..
Nam nữ 2 bên đường kẻ ganh người phục với 2 nam nhân tuấn tú bộ dáng thanh cao, khiến thiếu nữ nhìn vào 1 chút nụ cười thoáng cái mê mệt…
Đến khi rơi mắt nhìn vào mỹ nhân phía sau lại cả tin thần tiên nơi nào xuất hiện , nếu ko nhìn thấy cái kia bóng người còn nghĩ tâm mình nằm mộng gặp mặt tiên cô..
Nam nhân ánh nhìn lưu luyến , nữ nhân than thầm nhan sắc mỹ lệ hổ thẹn chính mình bộ dáng ko bằng lấy 1 phân tâm có chút ghen tức..
-Tú Nghiên Muội bên đây có gian hàng trò chơi thưởng vật có hay ko muốn 1 chút chơi thử?
Mãi vô thân chợt nghe bên tai tiếng của Hải Đông cùng Duẫn Hạo đã xoay người nhìn mình từ lúc nào , môi cười nhè nhẹ thanh âm.
– Ân…cũng là nên chơi 1 chút.
– Hảo ah…ông chủ mang cho chúng ta 4 cái kia chơi ah..
Hải Đông hăng hái thúc giục lòng thầm nghĩ..
“Trò chơi con trẻ này dễ lấy điểm với nàng cùng tên hoàng huynh ko biết cái gì trò chơi tranh 1 chút tài cũng ko phải tệ hắc hắc..”
Nhận lấy 12 chiếc vòng nhỏ từ tay ông chủ , Hải Đông nhanh nhẹn 1 chút tay chân chia đến cho Tú Nghiên..
-Tú Nghiên muội thử chơi 1 chút cho vui ah…
Tú Nghiên cười 1 cái đáp lấy vòng , Hải Đông ngây ngốc nụ cười mỹ nhân..
– Khuê Nhi ngươi cũng cùng ta chơi 1 chút ah..
– Ân tiểu thư.
Tú Nghiên xoay nguời nói kia ý , Khuê Nhi bên cạnh cười cười đáp hiểu đến bên Hải Đông tự lấy ình 3 chiếc vòng miệng cười khúc khích ..
– Hoàng tử cho nô tỳ 1 lượt trò chơi ah..
-…….
Hải Đông cứ ngu ngu nhìn Tú Nghiên nào hay biết mình bị Khuê Nhi 1 cái nói móc so sánh mình như người bán trò , mọi người xung quanh nghe kia chút ý tinh nghịch trêu chọc cười khúc khích.
Tú Nghiên cũng cười 1 cái vui vẻ ..Hải Đông thấy đối mình mỹ nụ cười lại càng hoan hỷ ha hả cười xoay người đua tới Duẫn Hạo vòng mời mọc.
– Hoàng Huynh ngươi chơi 1 chút trước nga…?
– Ưm tam đệ có hay ko chỉ ta 1 chút cái kia luật chơi ah?
Duẫn Hạo nãy giờ như khách coi kịch hài , này được Hải Đông đưa đến vòng chơi có chúc ngu ngơ mặt mày hỏi 1 chút sự.
– Hoang huynh người có phải hay ko như thế ngu ngơ ko biết chơi ah…Cái này thật sự dễ dàng , ngươi thấy dưới kia tấm thảm ông chủ để rất nhiều tặng vật lớn nhỏ. Ngươi chỉ cần hướng chúng cái nào yêu thích thảy cái vòng lên chúng bao trọn là thắng , ta chơi thử ngươi xem…
Nói xong Hải Đông tay cầm ra 1 cái vòng nhìn nhìn thấy bên dưới gần nhất thân mình có 1 cái hộp son môi hồng , vương người thảy chiếc vòng dễ dàng bao trọn.
Hải Đông đắc ý bộ dáng nhận vật thưởng hướng Duẫn Hạo cươi cười.
– Đó rất dễ dàng có được ah…Tú Nghiên muội uội cái này vật nga..
– Ân cám ơn Hoàng tử , chỉ là tiểu nữ ít khi dùng này son sắc đậm hảo vẫn cấp Khuê Nhi cái này son ah..
– Hảo ah tiểu thư ta ngươi cho son nga , đạ tạ Hoàng tử ban tặng..
Khuê Nhi ha hả cười lấy xuống từ tay Hải Đông hộp son , khiến hắn khẽ khàng mày giực giực cũng chỉ biết cười cười gương mặt xoay người coi kia hoàng huynh mình thế nào sự.
Duẫn Hạo bên đây nhìn nhìn vật phẩm thấy bên kia hơi xa chổ mình có 1 cái kia ngọc bội hồ điệp ánh xanh nhỏ đẹp , tư thế vương tay muốn thảy lại bị Hải Đông chụp lại cánh tay.
– Hoàng huynh ko thể ah vật đó hội rất khó cướp ta nghỉ ngươi những cái này gần vẫn dễ hơn ah..
Nói rồi đưa tay chỉ những cái tầm thường vật dễ cướp cho Duẫn Hạo ý khinh thường thấy rõ..Duẫn Hạo trước sao như cũ vương ra chiếc vòng thảy 1 cái , chiếc vòng bay lệch 1 tiêu khá xa..
Hải Đông cười cười tay thảy 1 chiếc vòng vào 1 hộp phấn hồng cách mình 1 đoạn cũng khá xa , nhận kia vật thưởng lại trêu chọc âm sắc..
– Hoàng huynh ta đã hướng ngươi ý khuyên ngăn, ngươi lại như thế ko nghe hắc hắc thật là uổng phí mất 1 cái cơ hội nhận thưởng ah hắc hắc..
Hải Đông vung ra chiếc vòng cuối cùng trúng vào chiếc đôi bông ngọc bích nhỏ nhắn , cười hoan hỷ chờ ông chủ đưa tới cái này phần thưởng hướng Tú Nghiên nụ cười thắng lợi.
Duẫn Hạo vẫn vậy im lặng , tập trung nhìn vào mục tiêu muốn đoạt lại thảy 1 cái vòng , so với lần trước khá hơn nhưng vẫn vậy sai lệch 1 ít , Hải Đông lại cười khanh khách.
Duẫn Hạo có chút mày nhíu lại , vung tay cái vòng cuối cùng bay đi chuẩn xác rớt xuống ngọc bội kinh hỷ cười vang 1 tiếng..
– Hảo Hảo…hắc hắc
Hải Đông đang cười phút chốc im bặt, mặt có chút cáu kỉnh âm sắc..
– Hảo vẫn là may mắn có được , dù gì kia ngọc bội tầm thường naò bằng bao nhiêu đây vậy thưởng ta cướp được..lại hướng Tú Nghiên ý tặng chỉ thấy Tú Nghiên như trước cho đi Khuê Nhi vật.
Ông chủ đưa đến Duẫn Hạo ngọc bội , cười cười chút mừng..
– Công tử ngươi thật tài , cái này ngọc hồ điệp này làm từ 1 loại ngọc quý ah có thể ấp thụ nhiệt độ khi trời nóng giúp ta thoải mái , so với vật phẩm mà đệ đệ ngươi cướp được vẫn là giá trị hơn nhiêu..chúc mừng công tử.
Duẫn Hạo nghe chút ý khen tặng cười ha hả hài lòng nhận cái kia ngọc hồ điệp hướng Tú Nghiên đi tới , Hải Đông bị trêu chọc phát tiết liếc người kia ông chủ lắm lời hừ lạnh 1 cái xoay người.
– Tú Nghiên muội ngọc này vật thưởng có hay ko thích , nếu ko thích có thể cấp cho Khuê Nhi nàng ấy dùng ah.
– Ân vậy ta ơn ngươi vẫn là tốt cho Khuê Nhi nàng ấy rất thích cái này ngọc bội..
– Ừm quyết định vậy đi , Khuê Nhi cho ngươi..
Duẫn Hạo thân thái chững chạc bộ dáng có chút hiền lành bộ dáng đưa tay trao cho Khuê Nhi ngọc , lại hướng Tú Nghiên lời nói nho nhã.
– Tú Nghiên muội có thể bình thường 1 tiếng Duẫn Hạo ca ca , nơi này ko phải trong cung đừng như thế câu nệ có được hay ko?
Tú Nghiên thấy người kia nói có lý , lại ko muốn thân phận lộ ra cũng ko ý từ chối nữa nhẹ giọng “Ân” 1 cái cười dịu dàng.
Hải Đông 1 màn trước mặt tình cảm tức giận lại ko dám lộ ra , mặt vẽ ra nụ cười đến bên chia cắt..
– Tú Nghiên muội cũng kêu ta 1 tiếng ca ca như vậy hợp tình ah , hảo qua đây ta giúp muội chỉ 1 chút cách chơi..
Khuê Nhi bên người được nhiêu quà hoan hỷ nụ cười , xoay qua kéo 1 cái tay Tú Nghiên ý đi ha hả cười nói..
– Tiểu Thư chúng ta qua đó chơi thử 1 chút ah..
Tú Nghiên thấy Khuê Nhi vui vẻ bộ dáng cũng cười cười theo nàng , để lại Hải Đông tay vẫn còn trong ko trung túc tối thu hồi hậm hực bộ dáng đuổi theo.
Duẫn Hạo lắc lắc 1 chút đầu cũng nhàn nhã theo sau…
Khuê Nhi nhìn dò xét vật phẩm bên dưới , tiểu ý cười muốn bên kia cướp lấy vòng ngọc cách mình 1 chút xa xa , Tú Nghiên nhìn theo hiểu ý đợi Khuê Nhi vung ra cánh tay kính đáo đụng chạm 1 chút tay Khuê Nhi chỉnh điểm.
Chiếc vòng bay đi nhẹ dàng đáp xuống kia vòng ngọc , Khuê Nhi cười ha hả miệng nói ra 1 câu..
– Hảo may mắn ta ah..
Lại nhìn cách đó ko xa 1 cái hợp kim thêu xinh xắn thêm 1 cái kéo nhỏ cán kéo cầu kỳ bạc khắc ,lại lần lượt thảy đi vòng .Tú Nghiên như trước đụng nàng giúp cái kia đoạt thưởng..
Khuê Nhi hân hoan ôm lấy Tú Nghiên nhảy tưng tưng cười ha hả
– Hôm nay vận mệnh ta thật hảo ah..thật có rất nhiều quà thật tốt tiểu thư hắc hắc..
– Khuê Nhi thôi đừng hồ nháo , bên kia nhận thưởng kia..
Tú Nghiên vui cười bộ dáng , nhìn kia Khuê Nhi vui vẻ bản thân cũng thật cao hứng cũng lướt mắt nhìn 1 chút vật dưới đất lại thấy 1 cây trâm đơn giản họa tiếc xinh xắn, di chuyển chút thân thể đi qua hướng vật thảy ra chiếc vòng.
Vòng bay ra nhẹ nhàng đáp xuống , lại thấy 1 chiếc vòng khác cùng dạng đáp xuống trên vòng mình vừa thảy ra , kinh ngạc ánh nhìn xoay qua ý nhìn nghi hoặc.
Trong mắt xuất hiện thân ảnh y phục trắng tay cầm quạt ngọc quen thuộc của mình phe phẩy , trên môi lộ ta nụ cười quen thuộc , đôi mắt đen huyền nhìn mình thâm tình sủng nịnh…..
Khiến Tú Nghiên tim lại rộn ràng đập mạnh , Khuê Nhi cũng ngây ngốc cái nhìn người bên cạnh lục sắc kinh hô 1 tiếng..
– A Quyền công tử , Thôi công tử có thực là 2 người..
Tú Anh miệng cười cười hướng Khuê Nhi đi tới bộ dáng khom xuống bên tai Khuê Nhi nho nhỏ thì thâm bên tai…
– Nha đầu ngốc nghếch, lúc trước cải nam trang đáng lẽ thấy chúng ta phải bộ dạng xa lạ sao lại như thế kinh hô thành tiếng…À nhắc new nhớ lần sao có nam trang đi chơi cũng ko được như thế trên người thói quen nước hoa…Lại nói hôm nay nha đầu ngươi thân mặc y phục nữ nhi thật sự đẹp hơn rất nhiều cái kia nam nhân a…
Khuê Nhi bị 1 cổ nhiệt bên tai nghe ra ý trêu chọc rõ ràng của người kia mặt đỏ ửng 1 tầng , thẹn thùng nghĩ bụng
“Mình thật ngốc nghếch như vậy để lộ thân phận”
Giơ tay muốn gõ vào đầu mình ngốc , tay đưa lên mắt nhắm nghiền chờ đợi cái đau tự mình làm chỉ thấy đầu ko đau tay lại bị giữ chặt ấm áp mở ra đôi mắt to tròn nhìn cái gì lạ sự.
– Nha đầu ngốc vì sao muốn tự làm đau mình…như vậy đau lòng ta nha…
Tú Anh nhìn thấy người kia muốn làm việc ngốc đã nhanh tay chụp lấy cánh tay nhỏ nhắn nắm chặt, dịu dàng xoa 1 chút tay kéo xuống tay mình nắm lấy cười mị hoặc thì thầm bên tai nhìn vào thật giống đôi tình nhân bộ dáng.
-Ngốc nha đầu có nhiều vậy thưởng thật giỏi ah…có thể cấp ta coi ko?
Khuê Nhi như mê hoặc bộ dáng ngoan ngoãn đưa ta vật thưởng cười như tiểu hài tử muốn người kia vì mình khen thưởng…
– Ngươi thật giỏi nha có rất nhiều vật thưởng…có muốn hay ko ta lấy thêm ngươi vài món nữa?
– Hảo ah..
Tú Anh nhìn tiểu hài tử Khuê Nhi trước mặt lòng như rót mật ngọt , vui vẻ nhìn kia Khuê Nhi chỉ món gì lớn nhỏ đều thay nàng lần lượt lấy xuống..
…….
Tú Nghiên ngây ngốc người nhìn người trước mặt rất ư là cả tinh bộ dáng , chỉ thấy bên đây Du Lợi cười cười khom xuống bên tau rót mật..
-Thấy ta như vầy xuất hiện bên cạnh nàng có hay ko cao hứng?
Tú Nghiên ngây ngốc người có chút run run khi cảm nhận nhiệt độ ấm áp bên tai như bao trùm cả cơ thể mình , tim cứ thế đạp rộn ràng môi chưa kịp trả lời câu hỏi lại nghe người kia mị hoặc thanh âm bên tai dịu dàng.
-Còn ta thực sự cao hứng khi thấy nàng…
Du Lợi cẩn thận bí ẩn cánh tay chạm vào 1 chút Tú Nghiên eo khiến Tú Nghiên đông cứng cơ thể nhìn chằm chằm Du Lợi động tác…
-Nhị vị quý nhân như thế này….thế này thực khó phân tranh vật này ai cướp được ah..
Du Lợi cùng Tú Nghiên ngước mặt nhìn ông chủ (phá hoại nhân) gương mặt khó xử cầm trên tay cây trâm vừa bị 2 người cùng nhau đoạt được ko biết trao cho ai , bộ dáng phân vân phát tội…
Du Lợi cười cười bước tới cầm lấy cây trâm , xoay lại Tú Nghiên nụ cười mị lực..
– Ta đoạt trâm là vì mỹ nhân , nay mỹ nhân ta muốn ở ngay trước mặt cần gì phân vân bộ dáng…
Lời nói trên môi vang vọng, tay lại cầm trâm dịu dàng chăm chút cài trâm lên kia búi tóc Tú Nghiên ánh mắt chăm chú nhìn bộ dáng vô cùng sủng nịnh.
– Hảo đẹp ah…Nghiên Nhi có hay ko như vậy hài lòng ta sự?
– Ân..
Tú Nghiên nhận ra hành động vô thức của mình đối người kia thì thẹn thùng quay đi gương mặt sớm đã đỏ ửng 1 tầng , Du Lợi thấy kia thẹn thùng nữ nhân hoan hỷ cười vang 1 tiếng.
Tay nắm lấy tay Tú Nghiên hướng người xoay về phía trước , nhìn đằng sau như ôm Tú Nghiên trong lòng thì thầm bên tai..
– Có hay ko chơi thêm 1 chút , bên kia ta thấy có cặp ngọc mẫu đơn họa tiếc rất hợp với Nghiên Nhi có muốn hay ko?
– Ân..
Tú Nghiên như mê mụi bộ dáng cứ thế nhất nhất tuân theo để mặc người kia hành sự..Du Lợi thấy người trong tay như thế ngoan ngoãn bộ dáng cười cười , đặt chiếc vòng của cả 2 vào tay Tú Nghiên cùng nhau thảy 1 lúc 2 chiếc vòng vào cặp ngọc mẫu đơn trắng vân hồng đẹp mắt dễ dàng đoạt được…
Tiếp theo xoay người Tú Nghiên cùng mình hướng bên trái cặp nhẫn ngọc bích thảy 2 cái vòng còn lại , như cũ dễ dàng đoạt lấy hoan hỷ cười cười.
Mọi người xung quanh thấy 1 cảnh “trai tài gái sắc” đẹp đến mụ mị tâm can phút mê mẫn ko nói nên lời ,Hải Đông cùng Duẫn Hạo ngây ngốc nhìn kia 1 cảnh “tình chàng ý thiếp” phút chốc ngu ngô mặt mũi.
Đến khi định thần sự vụ đã hoàn , cả giận mặt mày đỏ bừng tức giận đi tới ngữ khí phẩn nộ..
– Ko biết người nơi nào đến đây “trêu hoa ghẹo nguyệt”?
Hải Đông vung ra cánh tay chụp lấy tay Tú Nghiên ý muốn kéo người về phía mình , Duẫn Hạo bên cạnh ngữ điệu tuy hòa nhã ẫn chứa thầm ý tức giận..
– Tú Nghiên muội làm muội kinh hãi rồi…Công tử người như thế thủ lễ buông ra tay nàng ah!
Du Lợi bên đây thấy 2 người huynh mình muốn từ tay mình cướp đi Tú Nghiên có chút cả giận thân thủ nhẹ nhàng kính đáo , ôm 1 chút eo Tú Nghiên xoay người áp phía sau lưng mình sủng nịnh ôm lấy môi cười cười…
– Nghiên Nhi nàng có hay ko quen biết ta? Có hay ko nghĩ ta trêu ghẹo nàng?
Du Lợi mắt nhìn 2 huynh mình thanh âm lại hướng người sau lưng ý hỏi , Khuê Nhi cùng Tú Anh sau 1 hồi vui vẻ chơi cũng nhìn lại ko khí có chút quỷ dị xoay người kinh hô thành tiếng…Khuê Nhi vẫn là nhanh nhẹn bộ dáng ngữ điệu đối đáp trước…
– Nhị vị hoàng tử đây là A Quyền công tử tri kỷ bạn hữu của tiểu thư nhà ta ko phải người lại ko phải người lạ trêu ghẹo nàng ah…hảo hảo nhị vị đừng sinh khí…
Nhanh chóng đúng bên cạnh , Tú Anh thanh âm cùng hành động lễ nghĩa thủ chút quyền chào hỏi dù trong tâm kinh hô “có đâu xa lạ”
– Công tử nhà ta gặp đây tri kỷ (gái đẹp) có phần thất lễ bộ dáng hướng nhị vị tha lỗi ah…
– Quyền mỗ thật thất lễ thất lễ..
Du Lợi cũng hiểu tính cách Hải Đông hẹp hòi cũng hướng ánh chút ngữ âm , nể chẳng là nể mặt hoàng huynh mình ko muốn gây ra sự…
– Hừm….
Hải Đông hừ lạnh 1 tiếng tức giận , khi nảy muốn đoạt lấy tay mỹ nhân ứng cứu ko ngờ kẻ trước mặt nhanh nhẹ bộ dáng phỏng lấy tay trên mình, lòng tức giận muốn hô 1 tiếng thủ hạ bâm dầm kẻ trước mặt, lại ngoặc Tú Nghiên nơi này ko thể hành sự.
Duẫn Hạo bên cạnh cũng giận dữ tâm can chỉ là trên mặt 1 chút biểu tình tức giận cũng ko có , rất biết giữ ình hình tượng mặt mũi..
Khuê Nhi nhanh trí nói 1 chút ý giải vây không khí..
– Tiểu thư giờ này cũng thật trễ ngươi có hay ko đói bụng ah…
Tú Nghiên hiểu ý.
-Hảo có chút…
-Tú Nghiên muội phía trước có tiểu lầu đồ ăn cùng trà phẩm rất ngon có muốn hay ko dùng thử…
-Hảo hảo tiểu thư được ah…
– Ân..
Duẫn Hạo trước khi xuất cung cũng có tìm hiểu 1 chút địa điểm nhanh nhẹn đề xuất, thấy Tú Nghiên cười đồng ý cũng rất cao hứng bộ dáng..Hải Đông bị cướp lời cũng vô cùng hậm hực , tranh 1 chút biểu tình..
– Tú Nghiên muội ta cũng biết cái kia tiểu lầu nhanh 1 chút cùng đi thôi…
Vẫn thấy Tú Nghiên như vậy bộ dáng ngoan ngoãn phía sau lưng Du Lợi ko có chút động tĩnh…Du Lợi nhìn 1 chút bộ dáng đáng yêu Tú Nghiên cười cười xoa 1 chút cánh tay sủng nịnh cái nhìn… Xoay người đối với ông chủ gian hàng trò chơi đua vào tay 1 thỏi bạc , nhã nhặn lời nói..
– Hôm nay từ ngươi đoạt đi nhiều như vậy phần thưởng , coi như đây là Quyền mỗ thường ngươi…
– Đa tạ công tử rộng lượng đa tạ ah…
Ông chủ trong tay thỏi bạc lớn vô cùng hoan hỷ nhét vội tiền vào trong lòng ngực , xoay người lấy ra 2 chiếc hộp tặng phẩm mà lúc nãy Du Lợi cùng Tú Nghiên thắng được ,bộ dáng cung cẩn 2 tay cúi chút người đưa tới.
Du Lợi tay nhận lấy vật , quay lại Tú Nghiên cười cười xoa xoa cánh tay trong lòng bàn tay mình vui vẻ nói..
– Nghiên Nhi ta cũng biết tiểu lầu đó ta đưa nàng đi ah…
Tú Nghiên môi vô thức nở ra nụ cười ngọt ngào “Ân” lên 1 tiếng đáng yêu Du Lợi tươi cười vương ra tay cầm vật phẩm đưa tới Tú Anh ý kêu giữ lấy , lại động tác nhẹ nhàng xòe ra chiếc quạt ngọc phe phẩy gió mát Nghiên Nhi tiêu sái rời đi.
Tú Anh tay cầm rất nhiều vật phẩm Khuê Nhi cùng vật Du Lợi vừa đưa có chút ai oán , lại nhìn 1 bộ tức tối nam nhân Duẫn Hạo cùng Hải Đông ,lắc lắc cái đầu ngao ngán nghĩ thầm.
“A Quyền ngươi thật là…ngươi trong mộng của ca ca ngươi cũng cướp.Lại thấy ngốc nghếch ca ca lại cớ gì ko nhận ra nàng muội muội thân sinh , có trách số ngươi sinh ra tốt hơn nàng 1 cái nam tử thân thể. Lại vạn phần thua nàng tình duyên cùng mạng số , hoàng thượng lúc nhỏ đã rõ nhi nữ mình yêu thích nhất là nữ nhi đẹp lại trên người rất hảo 1 cái nam trang. Do đó đã luôn hướng nàng chìu chuộng cùng che đậy sự , lại vì nàng mà rất biết lo toan sự vụ sau này. Chỉ có thể nói nàng mạng sinh lộn xác , ko thể như thế quang minh mà cường đại thân thế……”
Có chút xuất thần Tú Anh bị kia 1 cái Khuê Nhi nghi hoặc lây lây cánh tay …
– Thôi công tử chúng ta đi ah…
-Ngô….à ừ…Nhị vị công tử gia chúng ta cũng đi thôi mời nhị vị…
Duẫn Hạo cùng Hải Đông “Hừ” lạnh 1 cái cũng xoay người gấp gáp đuổi theo sau Tú Nghiên , bọn người hầu thấy chủ như thế vội vã cũng lập tức dí theo
Tú Anh ngao ngán lắc đầu lần nữa thầm than 1 tiếng “Họa Ah”, rồi cùng Khuê Nhi cười cười cùng hướng tới chủ tử mà tới…
…….
……….
………….
Giai nhân tuyệt sắc nhân thế loại…
Tuấn tú anh hùng ngây ngất tâm.
Tranh nhau một cái tuyệt thế sắc….
Lại khiến nhân thế loạn tâm can…..