Kiều Mị

Chương 7


Bạn đang đọc Kiều Mị – Chương 7


Editor: HannahNha đầu làm thông phòng không cần phải xem ngày giống như là cô nương đứng đắn lập gia đình.

Hôm qua Hàn nhị phu nhân nhìn người, hôm nay Thanh Trúc đã lập tức thu thập hành lý.

Bất đồng với trong sách chính là, lần này không có nguyên chủ vui vui vẻ vẻ đi theo phía sau Thanh Trúc.

“Bởi vì còn đang trong hiếu kỳ, cũng không thể làm cho ngươi một bàn tiệc, nhưng lễ vẫn phải cho ngươi, chúng ta cùng nhau hầu hạ lão phu nhân ở chỗ này nhiều năm như vậy, hiện giờ người có tiền đồ tốt, ta chúc ngươi sau này sẽ luôn vui vẻ.”   Ngọc Đào nói xong thì nhét một đôi hoa tai bằng bạc kiểu hoa mai cho Thanh Trúc.


Nhận lễ của Ngọc Đào, trên mặt Thanh Trúc hiện lên kinh ngạc rõ ràng, nhìn Ngọc Đào trước mặt đặc biệt xinh đẹp dưới ánh mặt trời, thật không biết nàng đã thông suốt như thế nào.

Không tranh giành đi nhị phòng, cũng không đuổi theo mắng nàng ta, còn biết tặng lễ để thêm mặt mũi.

“Ngươi thật đúng là đã thay đổi.”   ”Cái gì mà đổi với không đổi, tất cả mọi người đều làm nha hoàn, đều là người mệnh khổ thì có thể có thù oán gì.”   Ngọc Đào cười tủm tỉm nhìn Thanh Trúc, ấn theo định lý của tiểu thuyết, bộ dạng xinh đẹp hơn nữ chủ, là bạn tốt với nữ chủ đều là những nhân vật không sống được dài lâu, mà bộ dạng xinh đẹp lại có thù oán với nữ chủ cũng không tốt hơn là bao.

Nàng vừa không muốn có quan hệ tốt với nữ chủ, cũng không muốn có thù oán với nữ chủ, vì vậy chỉ muốn duy trì mối quan hệ gặp mặt thì gật đầu một cái.

“Tính tình của tam thiếu gia ôn hòa, chưa bao giờ nghe qua chuyện hắn hà khắc với hạ nhân bên cạnh, mấy ngày trước còn giải khế ước cho thư đồng đi bên cạnh hắn từ nhỏ, để cho hắn ta có bạch thân có thể tham gia khoa khảo.”  Thanh Trúc chậm rãi nói, Ngọc Đào càng nghe nụ cười trên mặt càng tươi hơn: “Tam thiếu gia là người tốt, ngươi có thể đến bên cạnh hắn hầu hạ cũng là phúc phận.”   Nụ cười trong suốt, giống như thực sự vì nàng ta mà hạnh phúc.

Ngọc Đào như vậy, đương nhiên Thanh Trúc không muốn nàng cùng đi nhị phòng, đừng nói là nam nhân, cho dù là nữ nhân đối mặt với hai nha đầu đồng dạng đều biết tiến lùi hiểu chừng mực, cũng sẽ càng thiên về người xinh đẹp kia hơn.

Mặc kệ Ngọc Đào thay đổi tính tình như thế nào, hiện giờ nàng ta chỉ cảm thấy may mắn vì Ngọc Đào không đem chủ ý đặt ở trên người Tam thiếu gia, tránh cho nàng ta một ít phiền toái.

“Nghe nói ngươi muốn đến chỗ của Tứ thiếu gia?”  Nhận lễ xong, Thanh Trúc có ý tứ đáp lễ.


Ngọc Đào chớp chớp mắt, phản ứng đầu tiên chính là miệng của Bích Thúy cũng quá không kín, nàng bất quá chỉ là tùy ý nói như vậy, Bích Thúy đã lập tức đem lời nói vô cùng rõ ràng mà truyền ra bên ngoài, còn truyền đến trong tai Thanh Trúc.

Trong lòng không nói gì, nhưng trên mặt Ngọc Đào mỉm cười, cũng không nói là muốn hay không muốn.

Lời nói từ miệng Bích Thúy truyền ra, Thanh Trúc cũng không phải là vô cùng tin tưởng, Kỳ Lân viện của Tứ thiếu gia là nơi mà hạ nhân trong phủ e ngại nhất, những nha đầu muốn leo lên cành cao cũng không dám tiến tới Kỳ Lân viện, với nhan sắc của Ngọc Đào thì có thể lấy lòng bất một vị gia nào, cần gì phải đánh chủ ý lên Kỳ Lân viện.

Nàng ta nói lời này có ý thăm dò, nhưng nhìn Ngọc Đào *tích thủy bất lậu, cho dù cảm thấy có cái gì kỳ quặc nhưng bây giờ nàng ta cũng đã là người của nhị phòng, đối với việc này không cần phải suy nghĩ quá mức.*Tích thủy bất lậu: không lộ ra sơ hở gì.Nghĩ thầm muốn bán cho Ngọc Đào một chỗ tốt, Thanh Trúc nói: “Qua mấy ngày nữa là sinh nhật của Tứ thiếu gia, nhất định lão phu nhân sẽ đưa vài thứ đến Kỳ Lân viện, trước kia những chuyện này là do ta chuẩn bị, hiện giờ sự tình hẳn là rơi vào trên người Anh Lạc…”   Thanh Trúc dừng một chút, “Nếu ngươi có tâm, có thể hỏi Anh Lạc nhận việc này.”Dứt lời, Thanh Trúc không nói nhiều nữa, mặc kệ Ngọc Đào đi Kỳ Lân viện là lấy lòng hay là đi để mất mạng, nàng ta đều xem như đã đem cái nhân tình này trả lại.

Ngọc Đào nhìn Theo Thanh Trúc đi xa, nghĩ thầm nữ chủ đúng là nữ chủ, cách hành xử chính là không giống, nếu như những nữ phụ khác nhìn thấy địch nhân trước kia lấy lòng mình thì không thể thiếu châm chọc cùng khiêu khích, nhưng trong nháy mắt Thanh Trúc đã tiêu hóa được chuyện nàng lấy lòng, hơn nữa còn có qua có lại đưa cho nàng một cơ hội.


Sinh nhật của Hàn Trọng Hoài.

Thanh Trúc nhớ rõ ràng như vậy, cũng không biết có phải trước kia đã đem tính toán đặt ở trên người Hàn Trọng Hoài hay không.

Ngọc Đào duỗi thắt lưng, nhanh chóng trở lại phòng để tận hưởng không khí mát mẻ, Thanh Trúc đã đề cập đến cơ hội như vậy, nàng đương nhiên là muốn đi Kỳ Lân viện xem một chút, tuy rằng ở trong tình cảnh này nàng vẫn muốn có thêm mấy lựa chọn.Còn nữa, ngày đó xem như nàng nhìn thấy chuyện bí mật của Hàn Trọng Hoài, hắn không tìm nàng gây phiền toái có thể là không coi chuyện đó là chuyện quan trọng gì, nhưng cũng có thể cảm thấy nàng là tai họa ngầm, chờ thực tế xử lý, như vậy nàng trở thành người của hắn, hắn liền có thể bình ổn cái tai họa ngầm này.

Nhưng mà cũng phải nhìn xem chỗ của Hàn Trọng Hoài có được dùng băng lạnh hay không, nếu không được dùng, vậy mặc kệ chen lấn ở đâu nàng cũng sẽ không đi tới Kỳ Lân viện..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.