Kiếp Chồng Chung

Chương 110: Ư...ưm~


Bạn đang đọc Kiếp Chồng Chung – Chương 110: Ư…ưm~

Đầu lưỡi vươn tới nơi đầy đặn của thiếu nữ đã đủ tuổi trưởng thành, Khuê cúi đầu xuống ngậm lấy nó, cô cứ như một con chuột nhỏ cứ gặm nhấm thứ gì đó để mài nhẵn đi hàm răng đang ngứa ngáy của mình.

“A….” Lành khẽ ngân dài lên bởi Khuê cắn có hơi mạnh vào nơi có một hạt đậu nhỏ đang nhô cứng ra của nàng, chỉ một sự thay đổi nhẹ vậy thôi mà đã đủ làm cho cả cơ thể nàng tê rần.

Cảm nhận được người đang ngồi giữa hai đùi mình hơi run lên, Khuê ngẩng đầu nhìn tới gương mặt đang cao hơn cô một chút. Lành bấy giờ đôi mắt ánh lên hơi nước trong veo như một hạt ngọc trai đen, đôi môi hồng khép hờ để có thể dễ dàng hít thở kèm theo hai bên gò má ửng đỏ khiến Khuê thêm động lòng. “Em đẹp quá!” Khuê không tự chủ được buộc miệng nói ra một câu khen nàng đẹp. Khi xưa là một cô bé nhỏ nhắn dễ thương, bây giờ lại là một thiếu nữ trưởng thành với cơ thể đầy đặn. Quả thật cách nhau một thời gian mà em ấy thay đổi nhiều quá.

Miệng chỉ vừa nói ra một câu lại bị Lành che lấp đi bởi nụ hôn cháy bỏng, mái tóc không trật tự cũng rơi lòa xòa chạm vào hai bên bả vai trần trụi của Khuê làm cô có một cảm giác ngứa ngáy. Lành hôn Khuê ngày càng mạnh bạo, hôn như muốn chiếm trọn đôi môi cô không muốn chừa một kẽ hở nào. Hai thân thể nhẵn nhụi cọ xát tức thời nóng bừng lên, Lành vẫn hôn cô nhưng tay nàng đã chạm tới tay Khuê đang đặt trên eo mình nắm lấy đặt vào nơi đang ẩm ướt của nàng. Khi cảm nhận được ngón tay cô nương nhờ vào sự trơn nhẵn ấy trượt sâu vào trong thì nàng bắt đầu hơi đẩy hông lên xuống làm Khuê từ bất ngờ này chuyển sang bất ngờ khác.

“Ưm~” Âm thanh nỉ non kích thích văng vẳng bên vành tai, Khuê cũng phủi bay sự bất ngờ kia rồi cũng bắt đầu phối hợp cùng người trước mặt.

Bốn cánh môi mềm mại tạm rời xa nhau để có thể dễ hít thở hơn, mặc dù vẫn còn luyến tiếc nhưng hiện tại nếu còn tiếp tục duy trì nụ hôn nữa thì cả hai sẽ bị thiếu không khí mất.

Từng đợt lên xuống ngày càng nhanh và mạnh hơn, tới tiếng rên khe khẽ ban nãy cũng không kìm nén nổi mà bắt đầu thoát ra khỏi miệng bằng từng đợt thở dốc kèm theo vài âm thanh mê người. Khuê nhận thấy em ấy như vậy thì cô cũng không chịu thua kém, một ngón tay nữa lại trượt sâu vô, tiếp theo là cùng từng đợt đẩy hông lên xuống của Lành mà tạo ra một cơn sóng dữ dội.

Âm thanh nhóp nhép của ma sát tại nơi ẩm ướt dần rõ hơn, bất chợt Khuê rút tay ra, cô vươn hai ngón tay nương nhờ vào ánh sáng của buổi trưa để nhìn thấy được tay mình đang dính thứ gì. “Sao…cô dừng lại?” Lành với cơ thể không mảnh vải đang ngửa người ra hưởng thụ thì bỗng dưng thấy Khuê ngừng lại cũng có hơi hụt hẫng.


“Không ngờ em ướt tới độ này!” Khuê cười ranh ma, cô di chuyển ngón cái và hai ngón tay đang dính một ít chất nhờn kia chạm vào nhau tạo ra một sợi chỉ ánh bạc khi tách rời chúng ra. Khuê cười cười đưa hai ngón tay đó gần đến bên miệng, đầu lưỡi nóng hổi nhẹ quét lên hai ngón tay có dính chất nhờn ấy xong thì chẳng nói chẳng rằng tiếp tục hành động mà bản thân còn dang dở.

Vì bất chợt bị xâm lấn khi không có sự chuẩn bị nên hai bàn tay đang đặt hai bên bả vai Khuê có chút bấu lại, “A…a…mạnh thêm chút nữa!” Lành cứ như một con thiêu thân, nàng điên cuồng lao đầu vào thứ cảm giác khoái lạc này, nàng mặc kệ bên dưới đã có chút ê buốt nhưng nàng vẫn cố chấp kêu Khuê hãy mạnh tay hơn, đến cả người nàng cũng chẳng còn là đẩy hông nhịp nhàng nữa mà đã trở thành liên tục nhấp nhô lên xuống để tốc độ ma sát ngày một nhanh hơn khiến cho nơi căng đầy ấy cũng vì lẽ đó mà không ngừng run lắc. “Em yêu cô…ưm…!”

“Tôi nhớ em!” Khuê nghe Lành nói cô hãy mạnh hơn thì tay cũng có thêm chút lực, cô thở hắt ra từng đợt bởi tiếng nỉ non ấy, “Em nhớ tôi không vợ?”

Mặc dù hiện tại Lành không muốn trả lời gì hết cả, nhưng đó là Khuê và chính Khuê mới làm nàng có cảm giác này nên nàng vẫn cắn răng kìm hãm lại tiếng nấc từ cổ họng để trả lời cô, “Có, em nhớ cô, em nhớ rất nhiều.” Sau câu trả lời ấy thì bên dưới từng đợt co thắt dữ dội khiến cả cơ thể Lành run rẩy, đến hai tay cũng vòng ra sau cổ Khuê rồi ôm chặt, nơi căng đầy của hai người cũng vì thế mà va chạm vào nhau rất nhanh lại làm Khuê tham lam muốn chiếm hữu Lành lần nữa.

Dù cho Lành đã rã rời, cả cơ thể đã buông thõng ngồi tựa vào lòng cô thì cô vẫn không buông tha, bàn tay cứ liên tục di chuyển nơi nhạy cảm đang nhô ra bởi từng đợt kích thích ban nãy không ngừng vuốt ve. “Mới xong thôi mà em lại ướt rồi.” Khuê thì thầm vào tai Lành. Hiện tại nàng đang tựa lưng vào người Khuê trong tư thế nửa nằm nửa ngồi nên là chỉ cần Khuê đưa tay ra trước một chút là lại chạm vào nơi đó, mà mỗi khi Khuê chạm tới thì cơ thể Lành lại có phản ứng, nơi đó lại bắt đầu ướt lên nên là Khuê lại ranh ma không muốn tha cho nàng. “Cho em chừa tật không cho tôi ngủ trưa.” Khuê cắn vào vành tai đỏ ửng của Lành, cô để nàng nằm xuống giường rồi nâng đùi nàng lên, cô dùng phần hông của mình chắn ngang giữa hai bên đùi nàng để không cho nàng khép chân lại.

Hai nơi thầm kín của hai người con gái tức thời có sự cọ xát, Khuê ép hông mình vào gần hơn với nơi ẩm ướt của người bên dưới rồi cứ thế di chuyển nhẹ nhàng. Cô cảm thấy lúc này không nên vội quá vì mới xong một lần, lần này cô muốn chậm rãi hưởng thụ một chút.

Để lại một vài dấu đỏ ở hõm cổ của Lành, Khuê nhìn nàng bằng một ánh mắt chan chứa tình yêu, ánh mắt này cô chỉ dành riêng cho nàng chứ không một ai khác có cơ hội này.


“Làm ơn, cô cho tay vô đi.” Lành lí nhí nói với Khuê.

“Hả, em nói gì?” Khuê mặc dù nghe được Lành nói gì nhưng mà bởi cái tánh trẻ con này của mình nên cô vẫn muốn trêu chọc nàng, cô cứ giả vờ không nghe rồi tay cứ vậy di lên di xuống ở nơi sưng đỏ đang nhô ra bên dưới.

“Cho tay vô đi.”

“Sao?”

“Em nói cho tay vô!”

“Không nghe rõ~”

“Em kêu cô cho tay vô!”


“Nói lớn tí nữa đi.” Khuê vẫn nhây và trêu chọc Lành khiến cho nàng mất hết kiên nhẫn. Nàng bật dậy dùng chút sức đè ngược Khuê xuống, nàng bắt đầu dùng có thể trưởng thành này đè lên cô không cho cô ngồi dậy, “Đừng có mà nhây với em, bữa nay em cho cô biết thế nào là lễ độ.” Lành nói ra một câu hăm he rồi cúi xuống cắn vào ngực Khuê một cái đau điếng khiến cô phải nhăn mặt. “Con bé này, em tuổi con heo chứ có phải con cọp đâu mà em cắn ghê vậy?” Khuê đưa tay lên xoa xoa lên chỗ vừa bị cắn rồi mắng yêu Lành một câu.

“Không tuổi cọp nhưng heo này có chồng là chó nên máu nó cũng lây thành máu chó rồi.” Lành khịt mũi, nàng không quan tâm Khuê kêu đau, nàng cứ vậy cắn vào ngực cô làm cho khắp người Khuê đều là chi chít dấu răng mà theo lời nói đó là sự trừng phạt của nàng. “Từ nãy tới giờ cô đã phạt em đủ rồi, giờ tới lượt em phải phạt cô!” Lành vỗ vào mông Khuê kêu lên cái chát rồi chẳng nói chẳng rằng trượt tay vào nơi hang động lâu ngày chưa ai lui tới của Khuê.

Nơi đó chưa kịp thích nghi nên Khuê có hơi mở to mắt nhìn Lành, một phần là bất ngờ còn một phần là có hơi nhói bởi đã lâu chưa phát sinh quan hệ nên Khuê giờ giống như một thiếu nữ mới lớn đang e thẹn trong đêm động phòng.

Khuê cắn chặt môi, hai tay cũng siết lấy eo của Lành để cố gắng không phát ra tiếng đang chất chứa sâu bên trong lòng. Không biết tại sao nữa, tự nhiên bữa nay cô cứ thấy ngại ngại khi mà bản thân mình lại không ngừng rên rỉ một cách thiếu tiền đồ như vậy dưới thân của Lành.

“Muốn rên lắm rồi chứ gì?” Lành nhướng một bên lông mày nhìn Khuê bằng ánh mắt đầy thách thức, tới cả tay còn không thèm di chuyển mà cứ thế đặt ở nơi đó của Khuê càng làm cô trở nên tức tối bởi cô vợ dễ thương dễ nghe của mình khi xưa đi đâu mất rồi, sao giờ chỉ còn một đứa con nít quỷ như thế này.

“Ai mà như em, tôi không bao giờ phát ra mấy tiếng đó.” Khuê trề môi, nhưng mà câu đó vừa nói ra thì Khuê vội muốn rụt lại bởi vì Lành vừa hơi cong ngón tay lên và chạm vào điểm yếu của cô. “Ư!”

“Thấy chưa, nói dóc không à. Muốn rên thì cứ rên, kìm hoài khó chịu lắm à đa.” Lành liếm môi, nàng hôn lên gò má Khuê một cái rồi lần lượt từng cái hôn khác nhau ở từng vị trí khác nhau. Đương nhiên vị trí cuối cùng là nàng sẽ đặt ở nơi đó rồi.

“Em leo lên ngay.” Khuê thấy cái đầu của Lành ở giữa hai chân mình thì cô vội kêu nàng leo lên. “Trời ơi cứu tôi trời ơi. Ai dạy em mấy cái này hả.”


“Em học cô chứ ai!”

“Không, dơ lắm, leo lên ngay.”

“Không đó. Cô được thì em cũng được, hà cớ chi mà dơ?” Lành bướng bỉnh không chịu lên làm Khuê bất lực chỉ biết thở dài. “Loạn rồi, cái nhà này riết loạn hết rồi.”

Sau một trận quần nhau kêu Lành leo lên nhưng nàng không chịu lên thì Khuê đành thỏa hiệp. Hai người sau một thời gian mệt mỏi thì Khuê đang ôm Lành vào lòng định bụng cùng nhau sẽ chìm vào giấc ngủ.

“Một, hai, ba…” Khuê nghe tiếng đếm nho nhỏ từ miệng của Lành thì cô hiếu kỳ hỏi, “Em đếm cái gì vậy?”

“Em đếm mấy cái thẹo trên người cô, chắc là đau lắm.” Lành xót xa chạm ngón tay tới vết sẹo ở gần xương quai xanh của Khuê. Ban nãy cởi váy cô ra nàng vô cùng bàng hoàng khi mà sẹo nó ở chi chít khắp người Khuê, sẹo to sẹo nhỏ gì cũng có thì nàng biết chắc rằng Khuê đã chịu những cảm giác đau đớn như thế nào.

“Thấy ghê hả? Tôi cũng tự thấy mình xấu rồi.” Khuê có hơi buồn khi cơ thể mình đã không còn mịn màng như trước nữa, thay vào đó toàn là những vết sẹo do tai nạn cháy tàu kia.

“Không ghê, cô vẫn đẹp, em thương cô rất nhiều.” Mặc dù nói bản thân không thể trùng phùng với Khuê được nữa nhưng mà Lành vẫn không kìm nổi tiếng lòng mà nói ra nàng thương cô. Vừa dứt câu nói ấy là nàng đưa môi tới hôn ngay lên vết sẹo ngay gần xương quai xanh của Khuê để chứng tỏ nàng không ghê tởm nó. “Cô có ra sao, có thế nào thì em vẫn thương cô Khuê à.” Nàng biết bản thân nàng đang rất mâu thuẫn, nhưng nàng không thể dối lòng rằng mình không yêu cô được. Nàng thương cô bấy nhiêu thì nàng hận Hải bấy nhiêu. Nàng thề nàng sẽ tính thêm một số tội nữa cho Hải để dễ bề xử lý.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.