Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Chương 63


Đọc truyện Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! – Chương 63

Từ trong đám người chạy ra tới, Cecil mang theo Tổ Vũ đi đăng ký, trở thành một tân binh điều khiển cơ giáp.

Cơ giáp bản thân là vũ khí đơn thể cường đại nhất Liên Bang, cho dù là kiểu dáng bình thường nhất đều có giá trị chế tạo xa xỉ, người thường muốn có được một chiếc cơ giáp thuộc về mình tại thế giới hiện thực, trừ phi đi tòng quân đạt được chiến công, nếu không căn bản là mua không nổi.

Nhưng ở trên Tinh Võng, chỉ cần đăng ký trở thành một người điều khiển cơ giáp, liền có thể chọn lựa một chiếc cơ giáp ảo do cung cấp Tinh Võng.

Cơ giáp ảo hoàn toàn phỏng chế theo phương pháp  chế tạo của cơ giáp ngoài đời thực, trừ bỏ không có thật thể, toàn bộ số liệu cùng kiến mô đều giống cơ giáp thật như đúc.

Bất quá cơ giáp trên Tinh Võng đều là loại cơ sở đơn giản nhất, ngoại hình cồng kềnh, tính năng cũng thường thường, người điều khiển cần thiết từ việc đối chiến đạt được tích phân dùng để đổi cơ giáp cao cấp hơn, mà để có được những chiếc cơ giáp loại đặc thù được định chế riêng, trừ bỏ cần có một số lượng lớn tích phân, còn cần tỉ lệ thắng.

—— đương nhiên, mặc kệ ở đâu cũng không thiếu người chơi hệ nạp, chỉ cần có tiền, nghĩ muốn cái dạng cơ giáp như thế nào đều được.

Tổ Vũ là kẻ nghèo hèn, trước mắt đều phải dựa vào Cecil nuôi, đâu ra tiền để mua mấy cái cơ giáp cao cấp động một chút liền tốn ít nhất một trăm triệu đó.

Mà Cecil tuy rằng có tiền, nhưng y lại cho rằng từ lúc bắt đầu liền quá mức ỷ lại vào tính năng của cơ giáp, đối với người mới học mà nói không phải cái gì tốt.

Hơn nữa xác suất hao tổn cơ giáp tại thời kỳ tân thủ là cao nhất, cho dù là đối chiến trên mạng giả thuyết Tinh Võng, muốn chữa trị cơ giáp bị hư hao đồng dạng cũng phải bỏ tiền.

—— so với việc tiêu tiền ở trên Tinh Võng mua một đài cơ giáp ảo chơi chơi đỡ nghiện, còn không bằng trực tiếp tìm cơ giáp đại sư chế tạo riêng cho mình một chiếc.

Cho nên cuối cùng Tổ Vũ đặt được chính là một đài cơ giáp loại đại chúng, là Cecil hỗ trợ chọn, nghe nói là thuộc tính cao nhất trong năm chiếc được đưa ra để tân thủ lựa chọn.

Cơ giáp sơ cấp màu đem vừa cồng kềnh lại khó coi, nhưng tại lần đầu tiên tiếp xúc nó, trong mắt Tổ Vũ, chiếc cơ giáp này chính là một siêu cấp đại mỹ nhân, hắn gấp không chờ nổi mở một gian phòng luyện tập muốn đi thử thử nó.

Năng lực học tập của Tổ Vũ phi thường mạnh, cho dù là thứ chưa từng có tiếp xúc qua, dưới sự dạy dỗ của giáo trình huấn luyện tay mới, hắn thực mau liền có thể khống chế cơ giáp tiến hành những thao tác cơ bản, nhưng tại thời điểm muốn tiến thêm một bước luyện tập sâu hơn, lại gặp phiền toái.

Hình thức dạy học cho tân thủ ban đầu dạy người nhận thức cấu tạo cơ bản của cơ giáp cùng với công năng của các phím trên bàn điều khiển, lúc sau còn lại là phương pháp thao tác tay, này đó Tổ Vũ đều thuận lợi hoàn thành, hệ thống dạy học thậm chí còn cho hắn đánh giá cực cao.

Nhưng kế tiếp, nội dung học lại là làm sao để điều  khiển cơ giáp dưới hình thức sóng điện não, dưới hình thức này, người điều khiển cần phải đội lên mũ giáp bên trong có dán tấm cảm ứng sóng điện não, từ đó tiến vào trạng thái giống như cùng cơ giáp hòa hợp nhất thể để điều khiển nó.

Để làm được điều này yêu cầu người điều khiển có được tố chất thân thể tốt, theo cách tính thông dụng của Liên Bang, chính là người điều khiển phải có cấp bậc gien từ C trở lên.


Đương nhiên, bởi vì là cơ giáp ảo trên Tinh Võng, cho dù gien cấp bậc chỉ có D hoặc E, cũng vẫn có thể điều khiển cơ giáp ảo —— chỉ là họ chỉ có thể điều khiển cơ giáp cấp thấp hoặc trung cấp, nếu muốn điều khiển cơ giáp cao cấp thì cho dù là hình thức giả thuyết đi chăng nữa cũng đồng dạng phải thỏa mãn một số yêu cầu về cấp bậc gien.

Nhưng Tổ Vũ cũng chưa có làm kiểm tra đo lường cấp bậc gien, hệ thống kiểm tra đo lường của giáo trình dạy học cho tân thủ không đo được cấp bậc gien của hắn, hình thức dạy học cũng vì thế liền kẹt ở chỗ này.

Hơn nữa bởi vì chưa hoàn thành giáo dục bắt buộc dành cho tân thủ, Tổ Vũ tạm thời không thể lại điều khiển đài cơ giáp kia của hắn.

Từ cơ giáp ra tới, Tổ Vũ buồn bực đá đá sàn nhà.

“Cái  kiểm tra đo lường cấp bậc gien kia có thể làm ở nơi nào?”

“Là ta sơ sót.” Vẫn luôn bàng quan nhìn hắn luyện tập Cecil lúc này mới đi tới, “Ngày mai ta mang ngươi đi.”

“Được rồi, ngày mai thì ngày mai.” Tuy rằng điều này rất gây mất hứng nhưng cũng không phải không thể chờ.

Cơ giáp của chính mình không thể lái, Tổ Vũ tròng mắt vừa chuyển, liền bắt đầu nhìn xem Cecil.

“Xem ngươi đối nơi này quen thuộc như vậy, ngươi hẳn là cũng có cơ giáp của chính mình đi?”

Cecil gật đầu: “Có, nhưng ngươi không thể dùng.”

“Không không không, ta không cần, ta chỉ muốn nhìn một chút.”

Loại cơ giáp có thể để Cecil điều khiển, không cần nghĩ cũng biết nó không phải loại mặt hàng bình thường.

Cecil: “Tuy rằng ta rất muốn thỏa mãn yêu cầu của ngươi, nhưng ta cho rằng ngươi tạm thời vẫn là đừng nhìn thì tốt hơn.”

“Vì cái gì?”

Tổ Vũ vốn dĩ cho rằng trong đó có cái lý do đặc biệt gì, kết quả lại nghe đến Cecil dùng ngữ khí hàm chứa ý cười nói: “Ta sợ ngươi hận giàu.”

Tổ Vũ: =-=


Này là cái lý do rách nát gì.

Cuối cùng Tổ Vũ vẫn không thấy được cơ giáp của Cecil trông như thế nào, hắn bị Cecil mang đi nhìn cơ giáp đối chiến một hồi, rất mau liền đem vấn đề này vứt ra sau đầu.

Bọn họ quan khán chính là một trận đấu đoàn thể  5VS5, hai bên đều là chiến đội có nhân khí cực cao, hiện trường phi thường náo nhiệt.

Sân thi đấu là tuỳ cơ hợp thành, sân thi lần này là một mảnh đất hoang quái thạch san sát, sau khi mở màn hai bên liền lập tức chính diện đánh lên, phối hợp ăn ý, các chiêu thức khiến người xem hoa cả mắt phối hợp với lời tường thuật mang theo tình cảm mãnh liệt tựa như cuồng loạn của bình luận viên, làm Tổ Vũ cái tân thủ gì cũng đều không hiểu này xem đến kinh hô liên tục, theo mọi người xung quanh cùng nhau điên cuồng vỗ tay, đem tay đều đỏ.

Nhưng thật ra đồng dạng ngồi ở bên trong một đám người, Cecil lại rất bình tĩnh phân tích cho hắn ưu khuyết điểm của hai đội đang thi đấu, hai đội ngũ kia từ trong miệng bình luận viên tựa hồ sắp cường đại đến nỗi không ai địch nổi, vào miệng Cecil liền thành biểu hiện không tồi, nhưng khuyết điểm cũng thực lộ rõ, miễn cưỡng có thể cho cái điểm đạt tiêu chuẩn.

Nếu không phải y có vẻ như đã điều chỉnh hình thức ngôn ngữ, làm cho chỉ có Tổ Vũ có thể nghe được lời y nói, Tổ Vũ liền phải hoài nghi lúc này có thể Cecil đã bị các fan cuồng xung quanh quần ẩu.

Bất quá cẩn thận nghe xong Cecil phân tích, lại đi xem thi đấu trong sân, liền sẽ phát hiện những thứ y nói xác thật là chính xác.

Cecil thậm chí ở thi đấu bắt đầu không lâu sau đó đã có thể chém đinh chặt sắt nói ra đội ngũ nào sẽ thắng.

Chờ đến thi đấu kết thúc, người thắng xác thật là đội mà y đã nói, Tổ Vũ đôi mắt tỏa sáng quay đầu nói với Cecil: “Nơi này mỗi lần thi đấu hình như đều mở giao dịch cá cược xem đội nào sẽ thắng, không bằng chúng ta cũng đi đặt cược một phen?”

“Đây không phải chuyện ấu tể nên làm.” Cecil duỗi tay ở trên đầu Tổ Vũ xoa nhẹ một phen: “Đánh bạc không phải thói quen tốt, đừng trầm mê.”

“Cược nhỏ thì vẫn vui nha.”

“Không được.” Cecil lắc đầu: “Ta đối với các chiến đội hiện nay cũng không có nhiều hiểu biết, thời điểm thi đấu bắt đầu thời gian đặt cược cũng đã kết thúc, không thể bảo đảm có thể thắng.”

Cho nên rốt cuộc là cảm thấy đánh bạc không tốt? Vẫn là đơn thuần cảm thấy không nhất định sẽ thắng cho nên dứt khoát không cho hắn tham gia?

Thi đấu đã xem xong, Cecil kéo Tổ Vũ đứng dậy đi ra ngoài, rất nhanh liền sẽ có trận thi đấu mới tiến hành, mà người xem của trận tiếp theo cũng đã sắp tiến vào, bọn họ không thể ở chỗ này quá lâu.

“Sao lại đi ra ngoài? Ta còn muốn lại xem mấy trận.”


“Chúng ta nên offline.”

Thời điểm bọn họ online cũng đã sắp 9 giờ, Tổ Vũ chơi cao hứng không cảm giác được, thế nhưng trên thực tế bọn họ đã ở trên Tinh Võng ngây người gần ba cái giờ.

Tổ Vũ nhưng thật ra muốn tiếp tục lưu lại xem thi đấu, dù sao hắn không ngủ cũng không sao cả, nhưng quản gia cho hắn mở quyền hạn sử dụng internet là ở trước mười hai giờ, tới điểm giới hạn này, liền tính hắn muốn lưu lại, khoang thực tế ảo cũng sẽ tự động ngắt kết nối, đem hắn đá đi xuống.

Tổ Vũ vừa nhìn thời gian, vậy mà đã sắp 12 giờ.

Từ Tinh Võng ra tới, Tổ Vũ bò ra khỏi khoang thực tế ảo, duỗi cái lười eo, quay đầu liền thấy Cecil cũng đang từ khoang thực tế ảo bên kia ra tới.

Tuy rằng phía trước đã cùng Cecil nói tốt rằng không cùng y giận dỗi, nhưng kia đều là vì quản gia ở đó, cho nên Tổ Vũ keo kiệt kỳ thật vẫn cảm thấy có điểm không cam lòng.

Bất quá sau khi ở trên  Tinh Võng cùng y chơi một lúc, Tổ Vũ quyết định rộng lượng một chút tha thứ y.

“Ngươi ngày mai còn phải đi làm đúng không, nhanh đi ngủ đi.”

Hắn đi vòng qua khoang thực tế ảo thuộc về Tiểu Griffin nằm ở trung gian kia, sau đó lại biến thành bộ dáng ấu tể, ngồi xổm trên mặt đất dang hai cái chân trước, một bộ dáng cầu ôm một cái: “Cũng không biết hiện tại Ruin có hay ngoan ngoãn ngủ hay không, chúng ta nhanh lên về phòng kiểm tra xem.”

Kết quả là, Cecil trong phòng ngủ cũng không có thân ảnh của Tiểu Griffin.

Không có nhìn đến thân ảnh của ấu tể nhà mình, Tổ Vũ lập tức đại kinh thất sắc: “Ruin sao lại không ở đây? Nó có phải hay không nửa đêm dậy đi tìm chúng ta?”

Tuy rằng Tiểu Griffin ngày thường ngủ rất thục, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ bởi vì ban ngày uống quá nhiều nước mà nửa đêm tỉnh lại muốn đi WC, cho nên Tổ Vũ phản ứng đầu tiên chính là Tiểu Griffin nửa đêm tỉnh lại không có nhìn đến hắn, vì thế chạy ra đi tìm hắn.

Nhưng là Tiểu Griffin ngay cả cửa đều mở không ra, sao có thể đi ra ngoài.

Hoàn toàn quên điểm này Tổ Vũ nôn nóng nhảy khỏi lòng ngực của Cecil, còn không có rơi xuống đất cũng đã hóa thành hình người tính toán đi ra cửa tìm nó.

Sau đó bị Cecil một phen giữ chặt: “Đừng nóng vội, ngươi đã quên Ruin là bị Al mang đi sao, nó hẳn là ở chỗ của Al, ta hỏi hắn một chút.”

Đúng rồi, hắn đều đã quên quản gia thương Tiểu Griffin như vậy, sao có thể để nó ngủ một mình trong phòng này, nơi này cũng không phải là phòng chuyên dụng của ấu tể, để Tiểu Griffin một mình ngốc tại nơi này, ai đều không yên tâm.

Cecil gọi cho quản gia, sau khi tín hiệu chuyển được, quản gia mặc một thân đồ ngủ liền xuất hiện ở trong video.

“Al, Ruin ở chỗ ngươi sao?”


“Đúng vậy a, Ruin thiếu gia đang ngủ, làm sao vậy?”

Video hình ảnh chuyển một chút, bọn họ liền thấy được Tiểu Griffin đang ngủ đến thơm ngọt.

Tổ Vũ nhẹ nhàng thở ra, Cecil ngay từ đầu liền không cảm thấy Tiểu Griffin sẽ xảy ra chuyện, thấy nó đang ngủ say sưa, liền cùng quản gia nói: “Chúng ta trở về không thấy được nó, có điểm lo lắng, xác nhận với ngươi một chút, hiện tại không có việc gì.”

“Vậy ta đây liền nghỉ ngơi, tiên sinh cùng Leo thiếu gia cũng đi ngủ sớm một chút đi.”

Nghe được không phải có việc, quản gia nói tiếng ngủ ngon, liền ngắt thông tin.

Mà hắn cuối cùng một câu kia, lại làm Tổ Vũ toàn bộ yêu đều cứng lại rồi.

Không phải, ngươi như thế nào không đem nhãi con của ta đưa về a? Nó không ở đây vậy chẳng phải chỉ có ta cùng Cecil hai người cùng nhau ngủ?!!!

Hắn mộc mặt nhìn Cecil, người sau đã đem quang não đóng lại, đồng dạng quay đầu xem hắn: “Làm sao vậy?”

“…… Không có việc gì, ta đi tắm rửa!”

Nói tốt không đề cập đến sự kiện kia, hắn mới sẽ không túng đâu!

Tổ Vũ ở trong phòng tắm dây dưa dây cà tắm rửa hơn nửa tiếng đồng hồ, chờ tới lúc hắn ra tới muốn gọi Cecil đi vào tắm rửa, lại phát hiện Cecil đã tắm xong rồi, hiện tại đang mặc áo ngủ màu đen (hình như bộ đồ ngủ nào của y cũng giống nhau thì phải) của y, nằm ở trên giường xem tư liệu.

Hiển nhiên tại thời điểm hắn còn ở trong phòng tắm cọ xát, Cecil đã dùng phòng tắm khác tắm xong.

Điều này khiến cho ý định nhân lúc Cecil tắm liền giả vờ ngủ của Tổ Vũ phá sản.

Mà Cecil nhìn đến hắn ra tới, còn duỗi tay vỗ vỗ chỗ nằm bên người: “Mau tới đây, ta có chút việc muốn hỏi ngươi.”

Tác giả có lời muốn nói:

Tổ Vũ: Ta thật ngốc, ta tại sao lại cho rằng quản gia sẽ đem Tiểu Griffin đưa về phòng đâu?

Cecil: Ân? Trừ bỏ thời điểm quét tước vệ sinh, Al sẽ không tiến vào phòng ngủ của ta, đặc biệt là lúc ta không ở đó.

……….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.