Bạn đang đọc Không còn tâm trạng để yêu: Chương 05 phần 2
Sebastian không hiểu được tại sao một người đàn ông có thể bị kích thích bởi một chiếc Town Car, nhưng khi họ đi qua hai dãy xe SUV’s, anh dừng lại như thể đôi chân anh đột nhiên bị mắc kẹt trong nhựa đường.
” Sao cha không lái thử chiếc Navigator?” Anh liếc vào nội thất sang trọng bên trong và lướt bàn tay dọc theo nước sơn màu đen bóng loáng. Anh có thể thấy chính mình trong chiếc xe này và tưởng tượng về hình ảnh anh vừa lái xe trên đường vừa nghịch hệ thống stereo trong xe.” Cha thích Town Car.”
” Cha có thể lắp thêm một bộ vành bánh xe crom,” Sebastian kiên trì thuyết phục, trải nghiệm sự thèm muốn một chiếc xe bất ngờ. Có thể anh khá giống với Leo hơn anh nghĩ. ” Có thể một vài tấm lưới tản nhiệt sẽ có hiệu quả.”
” Cha cảm thấy lố bịch. Trông giống Puff Daddy.”
“P.Diddy.”
” Hử?”
” Không có gì. Cha có thể chở hàng trên một chiếc Navigator.”Leo lắc đầu và tiếp tục bước đi.
” Cha không muốn chở bất cứ cái gì.”
” Hầu hết các chiếc Navigator đều có một thùng móc có sức chứa lớn,” J.T nói với họ.Sebastian không thèm giải thích ý anh là nó còn chạy nhanh nữa với cha mình. Một cách miễn cưỡng, họ tiếp tục di chuyển, và Sebastian và Leo cùng nhau chọn một chiếc Town Car màu vàng để lái thử.
” Sao cha lại đổi một chiếc xe khá tốt cứ mỗi khi nó đi được năm mươi ngàn dặm?” anh hỏi khi họ lái khỏi điểm bán xe.
” Mất giá và có giá trị khi đổi chác,” Leo trả lời. ” Và cha chỉ muốn có một chiếc xe mới.”
Sebastian không biết bất cứ điều gì về việc mất giá và không cầu kỳ lắm về số dặm đi được của một chiếc xe. ” Chiếc xe này đi thật êm,” anh nói.” Và chạy cũng nhanh nữa.”
Sebastian nhìn cha mình và nhìn khắp chiếc xe họ đang lái được một dặm. Cuối cùng, họ cũng cùng chung một ý tưởng. Điều quan trọng của việc chạy nhanh.Cả hai chạy khắp các con đường trong nửa tiếng tiếp theo và cùng nhau thưởng thức khoảnh khắc im lặng dễ chịu được ngắt quãng bằng các cuộc hội thoại thoải mái. Họ nói về những thay đổi anh nhận ra ở Boise, mặc dầu lần cuối cùng anh ở đây là lúc nhỏ. Dân số bùng nổ và mang lại nhiều thay đổi. Nhưng có một thứ vẫn còn nguyên như trong trí nhớ anh. Đó là văn phòng trụ sở liên bang được làm bằng đá sa thạch và bắt chước mẫu Tòa nhà Quốc hội ở Washington, D.C. Khi còn nhỏ cha đã đưa anh đến đây, và anh có thể nhớ được nội thất bằng đã cẩm thạch và bò quanh khẩu súng thần công được đặt đâu đó trên mặt đất. Nhưng anh nhớ nhất là hình ảnh của tòa nhà trông như thế nào ban đêm. Cả tòa nhà được thắp sáng với hình con đại bàng bằng vàng sáng lấp lánh trên đỉnh của tòa nhà, cao hơn 60 mét.Khi họ quay lại nơi bán hàng, giờ nghỉ đã kết thúc và Leo ra khỏi xe để tiến hành giao dịch.
” Tôi không biết.” Ông lắc đầu mình.
” Anh phải giảm giá.”
” Tôi đã đưa ra giá tốt nhất.”
” Ông ấy có đồ để đổi,” Sebastian bổ sung, trong nỗ lực giúp đỡ cha mình.
” Đúng không cha?”Leo quay đầu lại và nhìn anh. Mười phút sau họ ra khỏi khu vực bán xe trong chiếc Town Car cũ, quay trở về lại căn nhà gỗ.”
Con không bao giờ nói với một người bán hàng rằng con có vật để trao đổi trừ khi anh ta hỏi. Cha đang mặc cả với anh ta đến mức giá mà cha muốn,” Leo nói khi rời khỏi nơi bán xe.
” Con có thể nghĩ rằng mình biết được một hai điều về loại cà vạt cần mang, nhưng con không biết bất cứ điều gì về việc mua xe.” Ông lắc đầu.
” Giờ cha phải bỏ đại lý đó đi. Cha sẽ không bao giờ có được mức giá tốt ở đấy nữa.”Có quá nhiều sự liên kết giữa cha-con trai.Sau buổi ăn tối hôm đó, Leo làm việc trong vườn sau đó lên giường sau khi xem xong bản tin lúc mười giờ. Sebastian xin lỗi vì đã làm hỏng việc mua bán của cha, và Leo đã mỉm cười, vỗ vào vai anh trên đường đi về phòng ngủ của mình.” Cha xin lỗi vì đã hơi nổi nóng. Cha đoán là do chúng ta chưa quen vơi cách làm việc của nhau. Việc đó cần thời gian.”Sebastian tự hỏi liệu họ có bao giờ quen với “cách làm việc của nhau”. Anh nghi ngờ điều đó. Cả hai người đều đang tạo ra các ảnh hưởng, nỗ lực tìm kiếm điểm chung. Nhưng điều đó quá khó.
Một mình trong phòng bếp, anh đi đến tủ lạnh, lấy ình một lon bia. Cuộc sống của anh là ở trong căn hộ ở Mercer Palace ở Seattle. Và không phải anh không có nhiều việc đang đợi anh ở đó-anh có các vấn đề riêng cần giải quyết, và anh phải từ bỏ ngôi nhà của mẹ anh ở T a. Bà đã sống ở đó gần hai mươi năm, và việc tu sửa cho nó để đưa ra thị trường sẽ thật khó khăn.Mẹ anh đã kết hôn và ly dị đến ba lần vào thời điểm anh lên mười. Mỗi lần kết hôn, bà đều được hứa hẹn về một cuộc sống hạnh phúc hơn sau đó. Nhưng mỗi người chồng đều chỉ sống cùng bà ít hơn một năm. Còn bạn trai của bà thì không ở cùng bà lâu đến vậy.
Và cứ mỗi lần chuyện tình cảm của bà tan vỡ, bà lại bắt Sebastian lên giường và bà nằm khóc trong khi anh vẫn thức, lắng nghe tiếng thổn thức qua vách tường mỏng. Những giọt nước mắt của bà làm anh cũng bật khóc. Chúng làm ngực anh quặn thắt và làm anh cảm thấy mình thật vô dụng và sợ hãi.Vào năm thứ hai trung học, Sebastian và mẹ anh phải chuyển chỗ hàng chục lần. Mẹ anh từng là ” tư vấn viên sắc đẹp”, nghĩa là bà cắt và tạo mẫu tóc. Điều đó làm bà dễ dàng kiếm được việc làm ở bất cứ nơi nào họ chuyển đến, với hy vọng có được một ” khởi đầu mới”. Điều đó cũng có nghĩa là một hàng xóm mới và Sebastian sẽ phải luôn luôn kết bạn mới.
Vào mùa hè năm anh lên mưới sáu, cả hai cùng đến sống trong một ngôi nhà nhỏ ở Bắc T a. Vì một vài lý do- có thể do mẹ anh đã quá già hay quá mệt mỏi với việc di chuyển- bà đã quyết định sống trong ngôi nhà nhỏ ở Đường mười một. Bà cũng mệt mỏi vì đàn ông nữa. Bà ngừng tất cả các việc hẹn hò, và thay vì dùng quá nhiều năng lượng cho các mối quan hệ, bà đã dành thời gian cải tạo phòng khách của căn nhà thành Carol’s Clip Joint- đặt theo tên của bà- và lắp đặt hai bàn cắt tóc, hai ghế gội đầu, và hai ghế sấy tóc. Người bạn tốt nhất của mẹ anh, Myrna, người đã luôn làm việc cùng mẹ anh, cắt tóc, uốn tóc, và chia sẻ những mốt tóc mới nhất.
Tại Carol’s Clip Joint, kiểu tóc uốn quăn tít và gel vuốt tóc xoăn không bao giờ lỗi mốt, và cả ngôi nhà tràn ngập mùi kiềm, thuốc tẩy chất nhuộm tóc và rượu cồn. Ngoại trừ ngày Chủ nhật. Cửa tiệm đóng cửa vào ngày Chủ nhật và mẹ anh luôn làm cho anh một bữa sáng thật lớn. Trong một vài tiếng, mùi bánh kếp hương vị quả việt quất đã xua đi mùi hóa chất lalmf xoăn tóc, thuốc nhuộm tóc, và keo xịt tóc. Cùng năm đó, Sebastian có được công việc rửa chén trong một nhà hàng địa phương, và sau một thời gian ngắn anh được thăng tiến lên chức vụ trưởng ca trực đêm. Anh đã mua được một chiếc xe bán tải Datsun đời 75. Màu cam nhạt với cản sau vỡ nát. Từ công việc đó, anh học được giá trị của việc làm việc chăm chỉ và cách để có được những gì anh muốn. Anh có được người bạn gái thực sự cũng vào năm đó. Monica Diaz lớn hơn anh hai tuổi. Hai năm khôn ngoan. Và từ cô ấy anh học được sự khác nhau giữa tình dục dễ chịu, tình dục tuyệt vời, và tình dục gây ảo giác.Sebastian nắm lấy lon bia và đi ra khỏi phòng bếp. Tiếng bước chân là âm thanh duy nhất vang lên trong căn nhà gỗ yên tĩnh.
Trong năm thứ hai trung học, anh đã đăng ký ngành báo chí vì anh đăng ký trễ và tất cả các lớp học tự chọn đều đã đủ số. Anh dành ba năm tiếp theo viết về hoạt động âm nhạc ở địa phương cho tờ báo trường. Năm cuối cấp, anh trở thành tổng biên tập của tờ báo, nhưng nhanh chóng nhận ra rằng việc ấn định những câu chuyện và biên tập không thú vị chút nào. Anh yêu thích được viết bài hơn.Anh đưa lon bia lên môi và nhặt điều khiển tivi đang nằm trên bàn kế bên chiếc ghế massage của cha anh. Anh chuyển từ kênh này sang kênh khác. Ngực anh đột nhiên xiết chặt và anh quẳng chiếc điều khiển lên lại bàn. Anh sẽ phải sắp xếp gọn gàng cuộc đời của mẹ anh vào trong những chiếc thùng các tông như thế nào? Anh tiến đến kệ âm tường kế bên lò sưởi và lấy một cuốn album ảnh trên kệ. Anh lật mở nó ra. Những bài báo và những bài tạp chí được cắt ra rơi xuống sàn, phủ đầy chân anh. Một bức hình chụp nhanh Leo quay đầu lại nhìn anh nằm ở trang đầu tiên của album. Leo đang bồng một em bé đang quấn tã trong tay. Bức ảnh bị mờ và bị nhàu ở chính giữa, và anh cho rằng nó được chụp bởi mẹ anh. Anh đoán lúc đó mình được khoảng sáu tháng tuổi. Điều đó có nghĩa là cả ba người họ từng sống ở Homedale, một thị trấn nhỏ nằm ở phía đông của Boise, và cha anh từng làm việc trong một trại sản xuất bơ sữa.
Giống như hầu hết các đứa trẻ có bố mẹ ly dị Sebastia nhớ mình đã hỏi mẹ tại sao họ không sống cùng cha.” Vì sự lười biếng của cha con,” bà nói. Vào lúc đó, anh không hiểu việc lười biếng có ảnh hưởng gì đến việc họ không sống cùng nhau như một gia đình. Sau này anh nhận ra rằng cha anh không lười biếng. Ông chỉ không có nhiều tham vọng, và việc mang thai bất ngờ đã mang hai con người hoàn toàn khác biệt đến với nhau. Hai con người chưa từng bắt tay nhau, huống chi là tạo ra em bé.Anh lật xem toàn bộ album chứa những tấm hình chụp nhanh khác nhau và các bức ảnh về trường học. Một trong những bức ảnh đó là hình ảnh anh đang nắm một chú cá to gần bằng anh vào thời điểm đó. Ngực ưỡn ra và một nụ cười toe toét lộ ra cái răng cửa bị sún.Anh khuỵu một chân xuống nhặt những tờ báo được cắt ra. Tay anh ngừng lại khi anh nhận ra chúng là những bài báo cũ của anh. Đó là mẩu báo anh viết về cái chết của Carlos Castaneda, và các bài báo trên tờ Times viết về van tim của Jarvis và vụ án giết người của James Bird. Anh thật sốc khi nhìn thấy các bài báo của mình. Anh đã không biết là cha anh vẫn theo dõi công việc của anh. Anh đặt tất cả các bài báo vào lại trong album và đứng lên.
Khi anh đặt nó vào lại kệ thứ nhất, một cặp chắn sách bằng đồng trên bệ lò sưởi thu hút sự chú ý của anh. Giữa cặp vịt bằng vàng sáng lóa là một bộ sưu tập tám cuốn sách bìa mềm của tác giả Alicia Grey. Anh vươn tay về phía hai cuốn sách đầu tiên trong hàng và lấy nó ra. Cuốn đầu tiên có bìa màu tím và hình ảnh một người đàn ông và một người phụ nữ trong bộ áo quần thời xưa. Chiếc áo đầm đỏ của người phụ nữ bị đẩy ra khỏi vai và cặp ngực của cô ta như muốn nổ tung ra khỏi chiếc áo đầm đỏ. Người đàn ông ở trần, mặc một chiếc quần đen bó sát và mang giày ống. Hàng chữ tiêu đề được đắp nổi, Cái ôm của Hải tặc Ma quỷ. Bìa của cuốn sách thứ hai, Tù nhân của Hải tặc, mô tả một người đàn ông đang đứng trên mũi tàu, gió cuồn cuộn thổi làm phồng chiếc áo sơ mi trắng của người đó. Anh ta không có kiếm, hay chân giả hay miếng che mắt. Chyir có Jolly Roger 2 và một người phụ nữ đang tựa lưng sát vào ngực anh ta. Sebastian đặt một cuốn sách xuống và mở cuốn còn lại. Anh tặc lưỡi khi lật đến trang cuối. Clare đang nhìn thẳng vào anh từ bức hình chụp đen trắng.
” Tối nay có thật nhiều ngạc nhiên,” anh thốt ra khi đọc tiểu sử của cô.Alicia Gray tốt nghiệp ở Đại học Liên bang Boise và Bennington, nó mở đầu, sau đó liệt kê ra một danh sách các giải thưởng của cô, gồm một giải được gọi là RITA® được trao từ Hội Nhà văn Lãng mạn Mỹ. Alicia yêu thích công việc làm vườn và đang chờ đợi người anh hùng của chính mình đến và làm cho cô rơi vào tình yêu với người đó.” Chúc may mắn với điều đó,” Sebastian chế giễu. Một người đàn ông phải thật liều mạng khi cố làm bất cứ điều gì với Clare. Ngoại trừ ý kiến của cha anh về cô, Clare Wingate là một người đàn ông thông minh khi giữ ình tránh ra khỏi cô.Thế anh nghĩ từ đâu tôi có được các ý tưởng về việc làm tình nóng bỏng, ướt át và cuồng dại mà tôi viết trong các cuốn sách của tôi? Cô đã hỏi khi quyết định không lờ anh nữa. Tất cả đều nhờ nghiên cứu kỹ lưỡng. Một người phụ nữ khắt khe với những đường cong mềm mại ở tất cả các nơi, và một cái miệng khiến một người đàn ông khi nhìn sẽ nghĩ ngay đến việc khẩu giao.Anh lật đến trang teaser ở đầu cuốn sách và đi đến chiếc ghế massage của cha mình. Anh bật đèn lên và đọc khi ngồi xuống.
” Sao ngài lại ở đây!” anh đọc.” Nàng biết lý do ta đến đây mà, Julia. Hôn ta,” kẻ cướp biển yêu cầu. ” Hôn ta và để ta nếm được vị ngọt đôi môi của nàng.””Thánh thần ơi,” Sebastian chửi rủa, và lật đến chương một. Điều này sẽ giúp anh được ngủ ngon.
——————————–
1Xe Versailles là loại xe sedan hạng trung đầu tiên của thương hiệu Lincoln nhưng ngay từ khi ra mắt, chiếc xe này đã không gây được ấn tượng cho công chúng. Versailles được chế tạo dựa trên khuôn mẫu xe Granada của Ford và rất nhiều người đã cho rằng sự thất bại của nó là do mang nét tương đồng và kém điển hình-đó là anh em sinh đôi của Granada. ( ND)
2 Jolly Roger: Jolly Roger hiểu nôm na là lá cờ treo trên tàu của hải tặc ( hình đầu lâu xương chéo, có thể cách điệu với nhiều hoa văn khác )