Bạn đang đọc Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc: Chương 7
Chương 7 : Yên Nhã làm bà mai.
Đi học cũng đã được 2 tuần. Mọi việc dễ ra khá suông sẻ với tôi. Lúc này tôi đang cùng tiểu Nhi đang đi vòng quanh sân trường, thói quen rồi, ngồi một chỗ thật khó chịu. Sân bóng rổ có vẻ rất náo nhiệt, tôi tò mò kéo tiểu Nhi đến xem. Aizzz tưởng gì, đấu bóng rổ thôi mà, sao lại cổ vũ đến mức đó, mà khoan, tôi nghe thấy tụi con gái đang hô ” Anh Thạch anh Vỹ cố lên ” thì phải. Nhìn kĩ, đúng là hai tên đó thật, cùng nhó họ là một vài tên trong cái băng con trai chúng tôi từng gặp.
Không thể chê được, Giản Thạch và Gia Vỹ chơi rất tuyệt, đường bóng đẹp và chính xác cùng với vóc dáng của họ thì quá hoàn hảo rồi. Tôi có chút hút hồn khi nhìn Giản Thạch, phải công nhận hắn rất đẹp trai nha, dáng người hấp dẫn quyến rũ, nếu là đại sắc nữ thì phải chết ngất luôn đấy. AAA! nghĩ gì thế chứ, tỉnh lại Yên Nhã, hắn là quỷ, là quỷ đó. Nhớ đến tiểu Nhi đứng bên cạnh không động tĩnh nảy giờ, tôi nhìn qua, thấy cô bạn đang nhìn duy nhất một người : Lộc Gia Vỹ.
– ” Nè tiểu Nhi ”
– “… ”
– ” Tiểu Nhi ”
– ” … ”
– ” Dương Khánh Nhi ” Tôi hét ầm lên với con bạn.
– ” A dạ ! Gì vậy Nhã nhi, hết hồn à ”
– ” Gì chứ. mình kêu nảy giờ rồi ”
– “ hìhì xin lỗi mà. ”
– ” Nhìn Gia Vỹ đến thế cơ đấy, mình giúp cậu cua Gia Vỹ nhé ” Tôi tinh nghịch nháy mắt.
– ” Được ư ? ”
– ” Tất nhiên rồi ”
nói rồi tôi kéo tiểu Nhi ra sân có đài nước. Gì chứ, dễ thôi mà, cứ bắt chước trong những phim tình cảm, truyện tiểu thuyết tôi đã xem là được.
Nhấn tiểu Nhi xuống bệ đài, tôi bắt đầu giảng bài :
– ” tiểu Nhi nghe mình nói nè. Muốn cậu ta chú ý, cậu đừng nhút nhát thế nữa. Phải theo đuổi cậu ấy, làm gì đó để cậu ấy chú ý, rồi hằng ngày tặng cậu ta gì đó thành một thói quen, cậu phải mặt dày hơn một chút, phải mặc cho những lời người khác nói, phải kiên cường mạnh mẽ thì Gia Vỹ sẽ thích cậu ”
– ” Nhưng tặng thì làm gì bây giờ ? ”
– ” Tiểu Nhi làm thức ăn rất ngon mà, cậu làm cơm hộp đi, một hộp nhỏ thôi, trang trí đẹp mắt và đừng lặp lại. Lén bỏ hộc bàn Gia Vỹ là được ”
– ” ừm mình sẽ thử ”
Tiểu Nhi này, thật dễ nghe lời nha.
———————————————
Sáng nay tiểu Nhi thức dậy rất sớm, chuẩn bị một hộp cơm nhỏ bằng tay người hình tròn 2 tầng màu ánh kim. Bên trong, tầng dưới là phần cơm được trang trí thêm ít rau củ thành hình khuôn mặt cười cực dễ thương, tầng trên được ngăn làm 2, bên là thịt sườn non cực thơm, bên là trứng cuộn đẹp mắt. Tiểu Nhi làm thức ăn là số 1 nha. Tôi từng qua nhà bạn ấy ăn cơm vài lần, phải nói là siêu ngon, món nào bạn ấy cũng làm được, rất khéo tay nữa. Một cô gái đảm đang. Tiểu Nhi và lớp sớm, để phần ăn trong hộc bàn của Gia Vỹ cùng một tờ giấy nhỏ được dán trên hộp, có dòng chữ nắn nót ” Chúc Vỹ ngon miệng ”
Đáng yêu hết biết.
———————————————-
Gia Vỹ khi vào lớp, phát hiện ra hộp cơm được đặt trong một chiếc hộp giữ nhiệt. Không nói gì, chờ đến trưa, hắn mang hộp lên sân thượng – nơi mà hình như hắn được độc quyền. Hắn mở ra, muốn thức ăn vẫn còn giữ được nhiệt, rất thơm. Hắn tự hỏi ai làm thế nhỉ, chắc là một cô nàng nào mê hắn phải không nhỉ, nhưng trước nay họ chỉ đưa tận tay hắn thôi chứ giấu mặt thì chưa. Liệu trong đây có độc không ta ? mà kệ, hắn cũng đâu ăn, dù là nhìn rất ngon. Nghĩ thế, Gia Vỹ cầm hộp, không thương tiếc Đổ thức ăn vào sọt rác, cầm hộp bỏ lại hộc bàn, hẳn sẽ có người lấy. Hắn không quan tâm.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 8