Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc

Chương 21


Bạn đang đọc Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc: Chương 21

Chương 21 : Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm.
Điện thoại tôi reo, khi tôi đang thẫn thờ. Nhìn vào, là Dạ Thanh gọi, cô ta muốn gì ?
– ” Alo ”
– ” Tôi có này muốn cho cô xem, liên quan đến Giản Thạch, cô đến khách sạn ABC, sẽ có người của tôi đón cô, tôi đang ở đó ”
– ” Cô muốn gì nữa ?”
– ” Yên tâm mà đến. Tôi không làm gì cô cả ”
Tôi cũng muốn biết, cái cô ấy nói liên quan đến Thạch là gì. Tôi không suy nghĩ nhiều, liền đến nơi Dạ Thanh nói.
Đây rồi, khách sạn lớn thật đó nha ! Nhưng tôi quan tâm gì nữa, một người đàn ông cũng khá trẻ đeo kính đen lại bắt chuyện với tôi
– ” Cô là Yên Nhã ?”
– ” Phải ”
– ” Kiều tiểu thư kêu tôi đón cô, mời cô lên ”
Tôi không nói gì, bước theo người đàn ông này, mà không biết rằng, bên kia đường, một ánh mắt quen thuộc đang nhìn tôi…
———————————————–
– ” Dạ Thanh, cô muốn nói gì ? ”
– ” Cô đến nhanh thật, ngồi đi ”
– ” Không phải rào đón, vào thẳng chủ đề đi ”

– ” Nóng nảy thật ”
– ” … ”
– ” Yên Nhã, tôi mời cô đến đây, chỉ là muốn cảnh cáo cô, đừng lại gần Thạch thôi. Tôi là người yêu cũ của anh ấy, giờ đây, tôi quay về vì nhớ anh ấy ”
Dạ Thanh chưa kịp nói tiếp, tôi đã chặn giọng :
– ” Là nhớ, hay là sợ mất ‘ một cái gì đó’ ? ”
Mặt tôi bỗng lạnh hẳn đi, giọng không muốn chút cảm xúc nhưng lời nói thì lại sắc bén.
– ” cô… cô biết những gì? ”
– ” tôi chẳng biết gì cả. Tôi chỉ nói vậy thôi ”
Tôi liền trưng ra bộ mặt ngây thơ trả lời cô ta.
– ” Không còn gì, tôi về đây ”
Không đợi Dạ Thanh trả lời, tôi đừng lên ra về.
————————————————
Giày Giản Thạch ở trên kệ, hắn về rồi, tôi đi và nhà thì thấy hắn đang đứng ngay cửa. Tôi mệt lắm rồi, lách người đi qua hắn, nhưng hắn nắm tay tôi giữ lại
– ” Đi đâu mới về? ”
– ” Anh biết làm gì? ”
– ” Em phản bội tôi, ra ngoài vào khách sạn với thằng nào ”

Hắn gầm lên. Tôi giật mình. Hắn thấy ư ? Sao trùng hợp thế được
– ” Sao anh thấy được ”
– ” Hừ, vậy đúng như Dạ Thanh nói ”
– ” Anh… Dạ Thanh nói anh đến đó ? ”
– ” Nhớ thế tôi mới thấy một màn ấn tượng thế đấy ”
Hắn nói với giọng không thể lạnh hơn, lời nói đầy tính mỉa mai. Tôi tức giận, tôi bị mắc bẫy rồi, cô ta… Tôi đi vào nhà, cầm lấy túi phong bì trên kệ tv, lấy ra, ném thẳng vào mặt hắn
– ” Còn anh ? Ra ngoài lén phén với cô nào. Giờ còn lên mặt với tôi sao. Anh có tư cách hả ? ”
Hắn nhặt một vài tấm lên xem, tức giận xé chúng đi, đi tới nắm lấy vai tôi
– ” Anh không có, em tin anh đi. Anh chưa làm gì cô ta cả ”
– ” Làm mà không nhận sao ? Anh là đàn ông thế à ? Làm xong bỏ của chạy lấy người sao ? Tệ hơn, anh nói tôi đợi anh và cả đêm khi tôi sốt sắn tìm anh, anh lại đang vu ivẻ vuốt ve người khác trong lòng ”
Giọng tôi lạc hẳn đi, tôi khóc, tôi lại khóc, từ khi gặp tên ác quỷ này, tôi khóc nhiều hơn trước. Tôi cảm thấy, tôi chẳng còn kiên cường như ngày xưa rồi.
– ” Nhã nhi, cho anh thời gian, anh sẽ chứng minh, anh chưa làm gì cô ta cả ”
Tôi đưa mắt ướt nhòe nhìn hắn
– ” Thôi được, mà cô ấy là ai vậy ? ”
– ” Kiều Dạ Thanh”
*Đoàng* một tiếng trên đầu tôi. Lại là cô ta, không lẽ đây là trò của cô ta, nhưng rõ là có vết máu. Không, vẫn chưa có gì chắc chắn.
– ” Ừm… Giản Thạch, em muốn tìm chứng cứ giúp anh. Lúc nảy, thật ra, em vao khách sạn gặp Dạ Thanh, người đàn ông anh thấy là người của cô ta được cử đi gặp em dẫn em lên ”
– ” Thật sao ? ”
– ” Ừm…”
Không gian vắng lặng đi. Mỗi người chúng tôi theo đuổi suy nghĩ riêng của mình. Nhưng cả hai có lẽ cũng nhận ra : Chúng tôi bị đã mắc lừa, trò lừa rất đơn giản nhưng 2 chúng tôi không ai chịu chú ý.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 22


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.