Bạn đang đọc Khoảng lặng của trái tim – Chương 48
CHAP 48
Amen ! Con đang học bài chăm chỉ !!! Amen ! Lạy giời ngày mai đừng có bão .
Cụm từ “ học bài chăm chỉ “ có vẻ như đã quá xa lạ với tôi . Quả thật , đã mấy năm rồi tôi chả đọc sách theo đúng nghĩa của nó , chỉ đơn giản là vác sách đến trường rồi vác lại về nhà mà thôi .
Nhưng hôm nay thì tôi đột nhiên nổi hứng , căn bản là tại không có chuyện gì để suy nghĩ nữa .
“ Hàm số abc , đồ thị xyz …”
=.=
Mấy cái thứ quái quỷ này ngốn đến bao giờ mới xong ?? Haizzz !!
Thực ra thì cũng không mất nhiều thời gian lắm , ngồi vò võ gần tiếng đồng hồ thì cũng xong xuôi , sao lắm bài tập thế nhờ !!?? Rã rời cả tay .
Học xong rồy thì onl phát nào ! ^^ Lâu lắm rồi không động đến cái lap , có khi nó mục nát rồy ý !
Yahoo ID : Boy.Loveless
Password : ************
Tôi ẩn nick , vì không dám để người quen lại nhớ đến mình .
Trang onl .
Trang ……
Cái tên này dường như đã bị phủ kín bởi một lớp bụi dày đặc của thời gian .
Um , có ai add nick tôi này . Ai nhỉ ? :S
LirYun ( thjck_ch3m_b4o )
Yun ? Hờ hờ, đừng bảo là cái tên Yun dở hơi đi Air Blade tông phải tôi đấy nhớ !
Ui , sao hắn biết được nick của tôi mà add nhở !!!!???
Tôi kích chuột vào ô “ Từ chối “ , nhưng chả hiểu làm sao lại bấm nhầm “ Đồng ý “
Amen ! Một phút mặc niệm ….
Giời đất thiên địa ơi !! Tại sao lại thế ????
Hắn cũng đang Onl , và Pm tôi
[ LirYun : eeu ]
>”
[ B.Boy : ai ? ]
Tôi cố tình hỏi thế , để thăm dò phản ứng của hắn .
[ LirYun : nh0c’ c0n ranh? nhj? ]
[ B.Boy : nhóc con nào ? You điên àk ? Pm vớ vẩn ]
Tôi đốp chát . Chắc hắn cũng biết thừa là tôi đang chat với hẳn , nên giở giọng khiêu khích :
[ LirYun : chả b’ , lúc chiều có ai vừa mới tít lên 90 đã xám ngoét hết cả mặt mũi ]
>”
[ B.Boy : không , chả quen ai như thế , nhầm đối tượng r` , đây del nick you đi nhá ]
Rồi tôi tắt xừ ô chat đi và Out thẳng cẳng , chat lúc nữa chắc không kiềm chế được mà xông vào nhà bóp cổ hắn mất .
Sau đó tôi nhảy tót lên giường trùm chăn đi ngủ . =.= -Cho cháu một đĩa Spaghetti nhiều tương ớt , ít mì thôi , với cả cho cháu một Latte đào nữa .
Linh liến thoắng với bác đầu bếp ở căng-tin . Bộ dạng hồn nhiên cực kì , đến nỗi bác phải bật cười mà đưa đồ cho cô nhóc .
-Của cháu này , ăn ngon miệng nhé .
-Yes , thanks bác ! Nice day bác nhớ ! ^^
Cô nhóc cười tinh quái rồi bê đống đồ te te chạy đi .
***
-Ăn uống ngon lành gớm ! Bảo làm sao mà quên luôn cả con bạn này .
Chất giọng lảnh lót của Kim My vang lên như xẻ ngang tim tôi một đường . Hic , lúc nào Kim My cũng thích làm tôi đau tim T.T
-^^ ! Kim My à , ăn cùng không ? Hôm nay tớ bao ..
Tôi quay sang cười cầu hòa với Kim My – người đang nhìn chòng chọc vào mặt tôi bằng ánh mắt sắc lẻm .
-Chiều hôm qua cậu đã đi đâu ? Nói đúng sự thật , nếu không thì cậu biết hậu quả rồy đấy !
Tôi nuốt nước bọt đánh ực một cái . Tại sao tôi luôn cảm thấy bất an khi cô gái trước mặt nhìn tôi kiểu ấy nhỉ ? >”
-Tớ … đi … ưm … à … gì nhở .. đi chơi !
Tôi nhăn nhó phán một câu chả đúng chủ đề . Nhưng kệ chứ , biết thế nào nữa bây giờ .
-Đi chơi à ? Ừm . Cũng hay .
Kim My gật gù ra chiều đồng ý . Tôi cứ ngỡ cô nhóc yên tâm mà bỏ qua vụ này rồi , ai ngờ Kim My lại quắc mắt lên lườm tôi :
-Nói lại , chi tiết hơn đi !
Haizzz , ôi cái cuộc đời này !
-Tớ đi chơi mà . Mỗi thế , chả còn gì đặc sắc để nói .
-Vũ Hoàng LInh ! Nói , nhanh ! Thằng cao cao đi Air Blade là thằng nào ?
Ui!
Có lẽ cô nhóc đã nhìn thấy tôi đi với thằng nhóc ấy . Assshhh ! Tự dưng ghét thế không biết !!! >”
-Yun Chan một thời lừng danh thiên hạ , vậy mà Kim My không biết , haizzz
Thực ra thì lúc Yun Chan đang nổi , Kim My vẫn chưa trở lại , nên không biết là đúng rồi . Đến lúc tôi gặp Kim My lần đầu , thì thằng Yun đã bị Zero đánh cho nhập viện rồi , chỉ còn cái bóng ma lảng vảng quanh đấy .
-Ừm , tớ không có ấn tượng lắm , hình như đấy là thằng nhóc hỗn xược dám động vào Zero đúng không ?
Kim My vừa nói vừa hấp háy mắt đầy ẩn ý . Tôi cười nhẹ . Lâu lắm rồi mới có người nhắc đến Zero , tự dưng thấy muốn đi đập nhau quá . ^^
-Chính xác , và đã bị Zero tống cổ vào viện hơn ba tháng trời . ^^
-Oh~ , Zero cũng cao tay quá nhở , xử được cả cái thằng xưng đế oanh liệt một thời , thế mà bấy lâu nay mình cứ khinh thường Zero . Hô hô . ^^ Kim My cười hề hề như bị chạm dây thần kinh . Tôi chán hẳn với cái bộ mặt này rồy . .
-Đương nhiên là cao tay rồi , giang hồ sợ như phải vía cơ mà , tiểu thư đây không biết à ?
Tôi nhếch mép mỉa mai với một nụ cười giễu cợt đúng chất . Kim My càng cười tợn , cười kinh đến nỗi suýt lật ghế . =.= , cười cái gì không biết !
-Ặc hặc … =)) Linh ơi , tiểu thư á ? Tớ chả có cái gì liên quan đến tiểu thư luôn ý , cậu có điên thì cũng đừng quá khích như thế chứ !!! =))
. HÌnh như có đứa nào vừa cười như kiểu mới chuyển nhà về trại điên . >”
-Ờ hờ … chả biết ai điên ….
Tôi ngán ngẩm ngó sang chỗ khác , để mặc Kim My với cơn cười dài nhất lịch sử của cô ấy . Cũng chẳng buồn nhìn đến đĩa Spaghetti nữa .
***
“Ringgggggggg …. “
Tiếng chuông báo ra chơi kéo dài đầy hứng khởi , tôi vứt đống sách vở bừa bãi tứ tung trên bàn , lỉnh ra khỏi lớp một cách nhanh gọn nhất , trước cả thầy giáo .
Tôi lao bổ chửng xuống căng-tin ,, thề là bây giờ tôi đang hoa mắt chóng mặt cực kì , và cần một món gì đó để nhét vào dạ . Haizzz , khổ chưa , lười ăn nó thế đấy !
Mua xong một chai sữa không đường và một cái kẹo mút ^^ , tôi thong thả đi ra đằng sau trường , dù gì thì cái trường này cũng cần phải khám phá tìm hiểu nhiều mới nhớ được hết lỗi đi . Có cả bể bơi 5 sao thì đương nhiên là không phải hạng thường .
Oak , vừa mới nhớ đến bể bơi thì cái bể bơi nó đã lù lù trước mắt rồi .
Nằm ở dãy nhà cuối cùng của khuôn viên , trong một gian phòng lớn có mái vòm , và tất nhiên là có cả chế độ điều hòa nóng lạnh từng mùa . ^^ Thậm chí có cả học sinh ra đây đánh nhau .
Chính thế , chính hắn .
Ba đứa con trai và một thằng nhóc mặt búng ra sữa đang ghè nhau chỗ bể bơi . Tôi nhận ra một trong ba tên con trai , Yun Chan chứ còn ai vào đây nữa !Hắn bị thất nghiệp hay sao mà lại đi bắt nạt một thằng trẻ con thế này ?! >”
ÔI !!! Hắn lại làm máu đầu gấu của tôi sôi lên sùng sục . Giờ tôi ước có một bao gạo ở đây để tôi đấm , hoặc là hắn phải chìa mặt ra mà chịu trận . Lâu lắm rồi không đánh đấm ai , giờ ngứa tay khủng khiếp . >”
Haizz , đánh nhau ở đây thì chắc chắn là không bị kỷ luật thì cũng có người phát hiện ra tôi là Zero . Chọn đường nào cũng chết , nhưng chả lẽ lại mở to mắt mà nhìn người vô tội ( cái này chưa chắc chắn ) bị hành hung à ?
Tôi đã nói tôi bị dị ứng chân tay bất kể khi nào trông thầy những cảnh như này chưa nhờ ? =.=
Thôi thì … liều một lần . Dù khó có thể sống tiếp được , nhưng cũng chưa chắc là đã chết . ^^
-Dừng tay !!!
Tôi hùng hổ bước ra chỗ hội đấy đang đứng , ra lệnh bằng giọng anh chị nguyên chất chưa pha chế . Thằng Yun lúc đầu lờ lớ lơ tôi đi , đến khi nhận thức được giọng nói của tôi thì hắn mới sửng sốt quay ra :
-Nhóc con kia , thích tự tử à mà vác mặt vào đây ?
Hắn hất mặt hỏi tôi , thằng nhóc nằm gục trên sàn vẫn đang bị một chân của hắn giẫm lên =.=
Tôi cũng vênh mặt lên đáp trả : -Chết á ? Ồ ôi kinh nhớ ? Tôi đang thích chết đây , cậu có làm gì để tôi chết được không ?
-… kh … à … ừ … muốn chứ gì ? Lại đây , anh cho nhóc chết cùng với thằng này luôn .
Hắn đang định nói một cái gì đấy , nhưng lại gắt lên rồi giở giọng khà khịa rất là khó chịu .
-Thế cũng được , có người tình nguyện giết thì tội gì mà đi tự tử , nhỉ ?
Tôi vừa nói vừa tiến lại gần chỗ thằng bé con đang bẹp dí dưới sàn . Còn Yun thì trợn ngược hết cả mắt mũi lên ngó tôi . =)) Nhìn cái bản mặt của hắn buồn cười khủng khiếp luôn ý !!! Làm như giết được tôi dễ lắm .
Vũ Hoàng Linh này còn sống dài lắm , ít nhất cũng chưa thể chết ngay bây giờ được . Mà có muốn chết thì cũng chưa chắc đã chết được , bởi mạng tôi rất dai , ngày bé chết hụt ba bốn lần rồi , chưa nói đến bây giờ . ^^
Nên cứ vô tư mà quẳng mạng cho tên Yun Chan xử lý cũng được .
-… ừk , cũng hay đấy nhỉ . Nhìn nhóc con thế này chắc chưa nhảy vào hố tử thần lần nào . Có lẽ anh phải cho nhóc thử một lần để biết thôi !
Hắn cười ranh mãnh , mặt hếch lên trời ra chiều đắc ý lắm . =)) Tên đó đánh giá tôi hơi thấp thì phải , làm gì có chuyện con này chưa chết hụt , haha , hoang đường . Nhìn cái bản mặt tôi thế này mà dám kêu chưa chết hụt lần nào mới sợ chứ !!! =)) Rồi , thích chết hụt thì đây cho chết hụt , xem ai chết trước ai .
-Ồ ôi , thế cơ á ? Tốt bụng quá nhở , thế thì làm ơn nhanh lên hộ cái , tôi háo hức quá rồi .
Tôi nhếch môi khinh khỉnh nhìn hắn . Ánh mắt liếc hắn như liếc một … con nhện . =.= ( Tôi ghét nhện )
-Okay thôi , nhóc con cứ bình tĩnh , rồi sẽ đâu vào đấy cả mà ! Có ai chết mất phần của nhóc đâu mà phải nóng thế .
Hắn mỉa . Hơ , từ khi nào hắn được quyền mỉa tôi thế nhở ???? >”
Giờ thì không cần thương lượng làm gì ệt người nữa , cứ lao thẳng vào thôi , chết thì chết , không chết thì lại sống . Cùng lắm thì dính vài đồn của hắn , mấy ngón võ què quặt đấy làm gì mà Zero không đỡ được !
Và tôi … quay lưng đi khỏi chỗ đấy , ra ngoài lấy một cái xà beng đập chuột mang vào . Cả một lũ đứng trợn hết mắt mũi lên dòm tôi . =)) Có gì ghê gớm nhỉ ? Dù sao tôi cũng chỉ là một đứa con gái , có võ nhưng không được thể hiện là mình có võ , vậy thì còn cách nào khá hơn cái xà beng ấy ?
-Này ! Thả thằng nhóc đó ra đi , không là ăn gậy đấy !
Tôi gào .
-Linh à , làm gì được tôi đây ?
Một trong số mấy thằng tôi không quen hỏi xoáy .
-Làm được chứ , được nhiều là đằng khác ! Tao cho chúng mày mười giây để suy nghĩ , nếu cứ nhất định không tha thì một trong ba thằng sẽ được đem đi tế tổ tiên . Thế nào ?
-Khỏi cần suy nghĩ , câu trả lời thì cũng vẫn chỉ là khử sạch cả hai đứa thôi …
Yun đáp ngay lập tức mà chẳng chút do dự =.= , hắn coi tôi là cái gì đây ? Dù sao thì hắn cũng đang nợ tôi mà >”
Asssh , lằng nhằng với bon này lâu quá rồi , thôi thì xông đại vào vậy !
Và tôi chộp lấy tay thằng nhóc , rồi lôi nó chạy thẳng ra ngoài . Gì chứ chạy việt dã thì tôi là nhất , thánh cũng không đọ được . Ngày trước thi chạy , hội ở lớp tòan chỉ dựa dẫm vào tôi .
Nhưng kể ra thì mình cũng hơi hâm , thằng nhóc đó chẳng liên quan gì đến mình , sao phải cứu nhỉ ?
Thực ra thì … chỉ tại tôi không muốn nhìn Yun Chan đánh nhau một cách xấu tính như vậy ! =.= Để bảo vệ hình ảnh hắn trong tôi ư ? Tại sao nhỉ ?
Tôi vừa chạy vừa ngoái đầu ra sau để đảm bảo khoảng cách giữa tôi và mấy thằng du côn kia . Thực sự là đã bỏ xa một quãng rồi , và có lẽ là thoát gọn được , nhưng thằng nhóc nặng quá >”
Asssshh !!!!!!!!!!!!!!! Chả biết tôi nhìn thế nào lại đánh hơi được cái nhà kho ( nói là nhà kho cho tự hào chứ thực ra nó giống chuồng đà điểu hơn ) . Tôi dùng hết sức còn lại kéo mạnh thằng nhóc vào trong đấy . Cũng may là trường này rộng , và có rất nhiều ngóc ngách ^^ .
Tôi thở phì phò như một con tinh tinh =.= sau khi đã bước cả hai chân vào trong cái chuồng đà điểu . Thằng nhóc còn vật vã hơn cả tôi , người nó quay mòng mòng mấy vòng rồi đổ cái rầm xuống … người tôi >”
Assshhhhh !!!!!!! Cái thể loại rì đây ??? Cụ nội cụ ngoại ơi , nó vừa làm cái hành động kinh dị rì đấy ???? Eo eo eo ……… phì phì >”
***
“RẦM !!!“
Sau tiếng rung kinh trời động đất là một vài tiếng thét thảm thiết bị kìm trong cuống họng . Linh mài mài đôi Converse xuống nền rồi tung một cú cho thằng nhóc lăn lóc ra tận góc nhà . =]] Khổ thân thằng bé , ai bảo động vào Linh cơ , một đứa con gái rất kị sự động chạm cơ thể , nhất là với con trai , có khi cái ôm đầu với con trai còn chưa có , chứ đừng nói là nụ hôn đầu .
Chắc chắn nhiều thằng con trai sẽ cười thú vị khi biết dược thông tin này ^^
– Nhóc kia , chị nói à biết nhớ , chị đây không phải hạng thường đâu , không rẻ rách như nhóc tưởng đâu mà tùy tiện … động chạm như thế ! Còn tái phạm , kể cả nhóc chết rồi thì chị đây cũng sẽ dựng nhóc dậy mà tẩn cho nhừ xương chứ không chỉ đơn thuần là đau đớn thôi đâu nhớ !
Bên ngoài , hội Yun Chan vẫn đang lùng sục ngó nghiêng .
Linh gằn từng tiếng . Vừa nói vừa “ nhẹ nhàng “ túm lấy cổ áo thằng nhóc tội nghiệp đang thu lu trong góc . Haiizz , ai bảo nhóc động vào Linh cơ , mang tiếng là được cứu nhưng còn bị đánh đau hơn =))
-….
-Rõ chưa ?
Linh sẵng giọng , làm cho thằng nhóc sợ run . Vội vàng lập bập gật đầu . Và trợn tròn mắt nhìn cô bé mỉm cười rõ tươi mà thả áo thằng nhóc ra . =)) , cái con bé này !!!
“ Kẹttt … “
Một khúc gỗ , một thanh sắt , một cái thùng đựng vật liệu xây dựng ….
Và Linh , rất nhanh chóng , đã chống hai tay lên tường và che gọn người thằng nhóc , cả đống đồ từ trên cao rơi xuống , đập vào lưng cô bé tạo nên những tiếng kêu khiến người ta nghe thấy cũng phải rùng mình …. Và chắc chắn là bọn Yun Chan đã đánh hơi được …
Linh đau , nhưng không hề kêu một tiếng , chỉ khẽ khàng nắm chặt bàn tay lại thành một nắm đấm , hơi thở của cô gần thằng nhóc đến nỗi nó đỏ bừng hết cả mặt mũi lên.
Và cô bé gục xuống .
Khúc gỗ và thanh sắt thì không nói làm gì , dù hai vật đấy cũng đủ sát thương . Nhưng còn thùng vật liệu , ít nhất cũng phải hai chục cân , mà cô bé thì mỏng manh thế kia .
-Này , chị ơi …
Thằng nhóc lớp dưới lay lay khẽ vào má cô . Rồi nó hốt hoảng hoang mang khi thấy thứ chất lỏng màu đỏ tươi trào ra từ khóe miệng cô . Nó vội vàng bế xốc cô lên . Nhưng Yun Chan chẳng để thằng nhóc thực hiện được điều đấy . Hắn đạp cửa xông vào , như một cơn bão chấn động cả khu vực .
Hắn chẳng nói chẳng rằng , chỉ ném cho thằng nhóc ánh mắt duy nhất một cảm xúc : hận thù , rồi nhẹ nhàng bế cô bé lên , ôm chặt đến nỗi thánh cũng không giằng được của hắn .