Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 8


Đọc truyện Khiết Phích Thiếu Gia – Chương 8

Lúc này, trong xe ngựa vang lên tiếng va chạm nặng nề. Diệp Đàn nhẫn nại ngăn cản ý tưởng muốn vào xe dìu thiếu gia, vì hắn biết đại thiếu gia không muốn người khác thấy bộ dáng chật vật của mình. Sau một lúc lo lắng mới thấy một bàn tay đưa trả cái bát không. Tựa hồ bàn tay kia càng tái nhợt , càng trong suốt hơn dưới ánh mặt trời. Bất đắc dĩ đón tiếp cái bát, Diệp Đàn yên lặng rời xe ngựa , hắn biết con người quật cường kia vĩnh viễn sẽ khoác mặt nạ kiên cường, sẽ không chịu nhận bất luận trợ giúp của kẻ nào. Hắn chỉ có thể kỳ vọng có một ngày đại thiếu gia sẽ chấp nhận thiện ý của người khác ….

————-

Ốc Nhĩ thành là một tòa thành thị buôn bán phồn hoa, bên trong tập hợp tất cả thương hội các quốc gia. Chỉ cần ngươi muốn mua gì đều có thể mua đến, buôn bán phát đạt kéo theo rất nhiều ngành sản xuất phát triển. Bởi vậy nơi này cũng là thiên đường của dân cờ bạc, buôn bán nô lệ, dong binh, mạo hiểm giả……. Rất nhiều mạo hiểm giả đều đem vật thu hoạch bán ở trong này, dong binh cũng sẽ nghĩ ngơi và hồi phục rồi tiếp nhận nhiệm vụ mới , mua trang bị…vv…


Lúc này một chiếc xe ngựa xa hoa chạy trên con đườnglớn của Ốc Nhĩ thành, người kéo xe ngựa cả người không có một tia vết bẩn, da ngăm đen tỏa sáng, cao cao nâng lên đầu ngựa, lộ ra một cỗ khí chất vương giả. Chiến mã thì cường tráng cực kì, nó tuyệt đối là thiên lý mã ngày đi ngàn dặm……

Không ít dong binh từng trải nhìn thấy con ngựa được dùng kéo xe mà đau lòng không thôi, không khỏi mắng to tên bại hoại gia tử nào không hiểu chiến mã đi ra khoe khoang thế. Nhưng khi nhìn đến dong binh đoàn bảo hộ xe ngựa, liền đều tự động im miệng. Liệt hỏa dong binh đoàn là cấp A dong binh a , bọn họ không thể trêu vào. Về phần người có thể mời liệt hỏa dong binh đoàn bảo hộ, bọn họ càng không thể trêu vào.

Xe ngựa vững vàng mà nhanh chóng chạy trong Ốc Nhĩ thành…… đến lữ quán của thương hội lớn nhất đế quốc – Thiên Hành lữ quán- thì ngừng lại. Các thành viên Liệt hỏa dong binh đoàn kinh ngạc nhìn ông chủ thương hội Thiên Hành– Thang Lục – người mà có vạn tiền cũng không được ông gặp mặt, cư nhiên đã sớm dẫn theo nhân viên lữ quán đứng hầu ở cửa. Bên cạnh ông, một thiếu niên anh tuấn đang cười tủm tỉm, vẻ mặt tươi cười làm người ta không thể đoán trong lòng hắn đang suy nghĩ gì. Thiếu niên này bọn họ cũng nhận thức. Hắn là đối thủ của Thiên Hành thương hội, thiếu chủ Tê Đặc của thương hội Khải Đặc. Tê Đặc , năm nay 17 tuổi, có thiên phú buôn bán , tâm cơ thâm trầm, là một nhân vật khó đối phó. Không biết hắn như thế nào cùng ông chủ Thiên Hành thương hội đứng chung một chỗ, bọn họ không phải đối thủ một mất một còn sao?

Hiện tại, tâm tình của Thang Lục rất không tốt, phi thường không tốt. Vốn biết xe ngựa của đại thiếu gia sẽ tới nơi hắn để nghỉ ngơi,tu chỉnh, hắn hưng phấn không thôi. Về công mà nói, hắn ở trước mặt đại thiếu gia có thể bày ra năng lực bản thân, hầu hạ chu đáo thiếu gia. Có lẽ đại thiếu gia sẽ vui vẻ liền thăng chức cho hắn, cho hắn dời đi tinh cầu gxj365. Tuy rằng chức vị này cũng tốt lắm, nhưng hắn vẫn tưởng niệm đến liên minh công nghệ cao. Về tư mà nói, hắn ngưỡng mộ thiên tài buôn bán đại thiếu gia đã lâu, có cơ hội nhìn thấy thần tượng, hắn có thể không cao hứng sao? Rốt cục về công về tư đều mong chờ đại thiếu gia. Nhưng hôm nay, ngay tại thời điểm sống còn, đứa con nham hiểm của đối thủ một mất một còn kia cư nhiên tìm gặp hắn, mời hắn tham gia hội đấu giá. Bình thường hắn rất thích đi xem các vật lạ tại hội đấu giá, nhưng hôm nay chuyện trọng yếu hơn, hắn như thế nào có tâm trí thưởng ngoạn. Chính là không biết tên này phát hiện ra việc gì, đuổi hoài không đi, tạo nên cục diện rắc rối như bây giờ. Nếu hắn lỡ đắc tội với thiếu gia, mình cũng tao ương.

Đứng chờ trước cửa, Thang Lục rất lo lắng. Rốt cục hắn thấy được một chiếc xe ngựa xa hoa đang hướng đến khách sạn, lái xe cư nhiên là quản gia Diệp Đàn, hắn liền lập tức nghênh đón.


“Kính chào Diệp quản gia” cố gắng bày ra tối nghiêm túc cung kính bộ dáng. Phải biết rằng Diệp quản gia là người rất nghiêm túc, làm chuyện cực chú ý quy củ, ghét nhất bị cợt nhả, không quy không củ.

Diệp Đàn đánh giá người tới đón tiếp đại thiếu gia — người phụ trách sản nghiệp của Vân thị ở gxj365 -Thang Lục. Dáng vẻ nghiêm túc cung kính làm hắn vừa lòng gật gật đầu, nhanh nhẹn nhảy xuống xe ngựa, một chút cũng nhìn không ra dáng vẻ một ông lão. Diệp Đàn lộ ra chiêu thức ấy làm rất nhiều người kinh hãi không thôi, không nghĩ tới lão quản gia có vẻ mặt nghiêm túc kia cũng là một cao thủ.

Thang Lục thấy Diệp Đàn vừa lòng gật đầu, trong lòng hưng phấn không thôi, nhưng không dám hiển lộ, chỉ thái độ càng cung kính. Các thế lực đang quan sát, thấy thân thủ nhanh nhẹn của lão quản gia lại càng kinh hãi. Thang Lục hơi hơi có chút đắc ý, ở trong lòng thầm nghĩ khinh thường; một đám dân bản xứ của tinh cầu chưa khai phá cũng muốn đấu với Vân thị……

Diệp Đàn sau khi xuống xe, cảm thấy được những “con chuột” chung quanh rất đáng ghét, không khỏi hừ lạnh một tiếng. Một tiếng hừ lạnh dọa đám người đều nhuyễn chân , thầm nghĩ thoát đi nơi này, nhưng lại không có dũng khí đào tẩu chỉ ẩn núp tại chỗ, hy vọng Diệp Đàn sẽ không phát hiện bọn họ.


Sau khi hừ lạnh một tiếng, Diệp Đàn củng không thèm chú ý đám người này, đi đến bên cạnh xe ngựa cung kính nghiêng người hành lễ: “Đã đến lữ quán, thỉnh đại thiếu gia xuống xe.”

Khi hắn làm động tác này, Thang Lục vẫn cung kính đứng ở phía sau hắn .Chỉ cần là người có ánh mắt đều có thể thấy được lão quản gia so với thế lực vô cùng khổng lồ – ông chủ Thiên Hành thương hội- địa vị cao hơn. Về phần vị đại thiếu gia kia là địa vị gì, họ cũng không dám tưởng tượng.

Vân Tả Ý nghe được Diệp Đàn mời gọi, lập tức đóng bản báo cáo xí nghiệp trên tay. Mồ hôi trên người sau khi uống khổ kết đã khô, hắn vẫn thấy bứt rứt khó chịu. Loại tình huống này đối với người cực kỳ thích sạch sẽ như hắn mà nói, giống như đang uống khổ kết. Hiện tại đã đến lữ quán, hắn khẩn cấp muốn đi tắm nước nóng , thay một bộ quần áo sạch sẽ ngay. Bởi vậy lần này hắn không làm cho Diệp Đàn đợi lâu, rất nhanh tựu ra xe ngựa. Trong lúc nhất thời trừ bỏ Diệp Đàn, tất cả mọi người đều cho rằng chính mình đang mơ, trong hiện thực làm gì có người tuyệt sắc như thế ? Người đó lại đang xuất hiện trước mặt bọn họ …..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.