Bạn đang đọc Khi Hoàng Hậu Là Xã Hội Đen – Chương 22
Hắn và cô sóng bước đi trên đường. Tuy dung mạo cô bình thường, nhưng tuyệt không tục khí mà lại có một khí chất cao ngạo khó có thể thấy được trên những nữ tử bình thường khác. Hắn thì anh tuấn khác thường, vận bộ trường bào màu lục nhạt, nhìn thực thanh nhã. Hai người 1 lục 1 bạch, hấp dẫn ánh nhìn của tất cả mọi người.
Hắn đưa mắt sang nhìn cô đầy tình ý, cô cũng quay sang nhìn hắn. Nhưng cô lại nhìn hắn với ánh mắt giết người (Fly: =-=). Nhưng trong mắt mọi người thì lại là một đôi uyên ương đang liếc mắt đưa tình, tình ý nồng đậm.
– Ngươi làm gì cứ nhìn ta mãi thế. -cô gắt gỏng
– A, ta sợ không nhìn ngươi, ngươi sẽ bay mất. -hắn cười cười cầm cây quạt trắng phe phẩy
Cô rùng mình một cái, bất giác đứng cách xa hắn 1 chút.
(Muốn chết a, làm gì lại tự nhiên nói mấy cái lời khiến người khác buồn nôn vậy nha.)
(TH: Tại saominh2 lại bất giác nói ra những lời như vậy chứ nhỉ? Mình thích dạng như Huyết Phong nha. Ấy chết, Huyết Phong…=-=)
– A, Nhã Thư a, ta có việc quan trọng. Phải về ngay. -hắn vén vài sợi tóc mai ủa cô đang rủ xuống, đặt 1 nụ hôn lên trán cô rồi nhanh chóng dùng khinh công bay đi, để lại cô tức anh ách dậm chân, mặt đỏ như gấc.
(Cái tên chết tiệt, đột nhiên làm như vậy là sao chứ. Ta chưa kịp chặt chém hắn nha. Hứ, chạy nhanh như vậy chẳng lẽ đi tìm Huyết Phong?)
Cô bất giác nở ra một nụ cười.
(Vậy thì lần này tha cho hắn)
(TH: Ha ha ha, nàng thực dễ thương. Ách, phải nhanh đi tìm Huyết Phong thôi)
Một người cười ngọt ngào về nhà, 1 người lại cảm thấy ấm áp trong lòng nhưng cũng lo lắng chạy đi.