Khát Vọng Tuổi 18

Chương 3: Câu Chuyện Của Quý Liên


Đọc truyện Khát Vọng Tuổi 18 – Chương 3: Câu Chuyện Của Quý Liên

Hôm nay mẹ tôi sai tôi đi mua nước mắm nhưng tôi không đi mua mà nằm dài ở trên giường.Hôm nay là chủ nhật mà sao mẹ không cho tôi một phút bình yên để tôi nướng cơ chứ.Thật sự thì,tôi là một người rất ngoan ngoãn,mẹ bảo gì thì tôi làm nấy nhưng hôm nay trong lúc tôi đang ngủ thì mẹ vỗ mông tôi,thấy tôi chưa dậy thì mẹ tụt quần….TÔI LÀ TRẺ TRÂU CHẮC!!!!!.Thế nên tôi mới bực mình chứ tự nhiên tôi mặt xị ra làm gì,thấy tôi không đi mua mặt lại còn xị ra,mẹ vỗ vai tôi và nói:
– Làm gì mà mặt ỉu xìu như cái bồn cậu chưa được xả nước vây ????? >vTôi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt,đi ra ngoài sau khi rửa mặt xong,tôi bảo:
– Giờ thì bồn cầu được xả rồi mẹ nhá!!! mẹ thật là
Mẹ cười mỉm,nói:
– Ô vâng,cô đi mua nước mắm cho tôi đã ak rồi nói gì thì nói nhá !!!!!!!
Tôi cầm tiền của mẹ để đi mua nước mắm,xuống đến nhà lại ghặp bố…..Ôi ông trời ơi! lôi tôi đi đi nàyyyyyyyyyyyyyy. Chắc tui chớt mất,đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà.Bố tôi bảo tôi nhuộm tóc cho bố rồi cạo râu cho bố luôn.Tôi đang đứng giữa hai người nên tôi chả biết làm gì,đi đâu nữa !!!!!!!!!.Trong lúc tôi nhuộm tóc và cạo râu cho bố mẹ tôi thét ầm ĩ bảo tôi đi mua nước mắm mặc dầu tôi thét đau cổ họng là ” đợi con một xíu nưa !!!!!!!!!!!.Bố tôi cũng thét ầm ĩ lên là làm không cẩn thận nên lấy thuốc nhuộm tóc cạo râu cho bố còn tóc bố tôi thì tôi lấy dạo cạo xuýt cạo tóc của bố.Hai người cứ thét bên tai tôi ầm ĩ,như thế làm sao tôi tập trung làm cho 2 người được cơ chứ!Tôi nổi đóa lên nói to:
– BỐ MẸ THÔI NGAY ĐI…CON KHÔNG LÀM GÌ HẾT,CON ĐI CHƠI KỆ HAI NGƯỜI NHÁ !!!!!!!!!
Bố mẹ tôi không nói gì nên tôi phóng ra ngoài và đập của cái rầm và cứ thế mà xông pha,nhưng đang hăng thì tôi không may đâm cái rấm vào một bạn nữ,và tôi nhận ra đó là Phan Quý Liên,người bạn thân thiết của tôi.Nhưng hôm nay tôi thấy Liên cứ là lạ thế nào.Cậu ấy che mặt,hình như cậu ấy dấu diếm gì đó,tôi hỏi han và cố bỏ tay ra khỏi mặt của cậu ấy:

– Quý Liên lớp 11c2 có phải không ? An nè !!!!!!!!!
Liên chối tôi và chạy đi không thèm nhìn tôi lấy một lần,vì thế tôi đi theo cậu ấy ngay xem có chuyện gì xảy ra nhưng không kịp vì tôi đã mất dấu cậu ấy sau một lúc đứng lặng người.Vậy nên tôi đành chịu phải đi quay ngược về nhà…. Haizzzzz -_-
Ngày hôm sau tôi đi học,không thấy Quý Liên đi học nên tôi hỏi Sinh và Lio:
– Sinh,Lio,cậu có biết sao Liên lại nghỉ học hay không ? Hôm qua tớ thấy Liên chạm mặt tớ nhưng Liên che mặt và bỏ đi luôn ó !
Sinh nói:
– Tớ cũng không biết nữa,thấy nói bố Liên mất hay sao ý mà Lio nhỉ ?
Lio nhanh nhảu,đáp lại :
– Tôi cũng không biết rõ ,thấy người ta bảo Nhà Liên còn bị vỡ nợ,người ta xông vào đánh phá nhà nhưng Liên lại bị họ đánh bầm tím mặt,đang trong bệnh viện ó!!!!!!!!!!
Tôi buồn rầu,lo lắng cho Liên:
– Hay tí nữa mình vào thăm Liên đi 2 cậu…..
Sinh nói:
– uk được thôi,còn Lio ??????
Lio nói:
– Cóa chứ lị,….
Sau khi học xong 4 tiết học,tôi cùng Sinh và Long đi đến bệnh viện thăm xem Liên tình hình như thế nào rồi thì thấy mẹ của Liên ngồi ở ghế đá bệnh viên khóc lóc.Mặt thững thờ,lo lắng nên chúng tôi ra hỏi thăm,Lio chạy đến hỏi:

– Cháu chào cô,cháu là bạn của Liên và cả 2 bạn này nữa.Liên sao rồi hả cô ?
Mẹ của Liên khóc lóc nói:
– Nó đang ở trong phòng,nó cũng không sao cả đâu cháu ak.Cô khóc là vì lo cho Liên và tại bố nó mất thôi.để cô dắt cháu lên thăm nó
Chúng tôi đi lên thăm Liên,thấy Liên nằm trên giường,tôi và Sinh đi vào,cả Long nữa.Tôi ns chuyện với Liên,Liên cũng không che mặt nữa mà cười vs chúng tôi,tôi nói :
– Liên ak! Cậu ko sao chứ? sao hôm nay cậu lại che mặt vậy,lúc gặp tớ ý ?
Liên gãi đầu ngại ngùng :
– Tại….tớ khóc và buồn,nhung không sao vì hôm nay tớ sẽ ra viện luôn mà!!!!!!!! hìiiiiiiiiiiiiiii
Sinh hỏi han và đưa cho sách vở hôm nay ghi chép :
– Cậu cầm lấy mà chép lại rồi mai đi học nhé !!!!!!!
Lio thắc mắc.gãi đầu hỏi :
– Thế bây h cậu ở đâu hả Liên

Lúc đó tôi lanh lảu nói :
– Tớ sẽ cho cậu ở nhà của cô tớ đang định bán,tớ chỉ cần xin cô là cậu đk ở hoy.Nhà to và đẹp lắm ó
Sinh nói :
– Vậy sao ? cậu có làm được không đây
Bất ngờ,lúc đó tôi đứng lên nói lo :
– Một khi tớ đã quyết thì đùng hỏi mẹ Bạch Tuyết là ai nhé !
Lúc đó mọi người nhìn tôi và cười to,còn tôi thì ngại ngùng chỉ biết cười trừ.Và hôm đó Liên cứ cảm ơn chúng tôi rối rít và chúng tôi đã dẫn Liên đi làm thủ tục xuất vieenbj và giúp Liên và mẹ Liên vào nhà mới.Rồi sau đó,Liên đã trở lai bình thường và không còn buồn nữa,và tôi cũng rất vui vì hôm nay tôi đã làm được rất nhiều việc giúp cho cô bạn thân.Vì… tôi là người bạn tốt mà lị :))))))))))))))))))))))))))))))))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.