Đọc truyện Khát Vọng Tuổi 18 – Chương 4: Ngày Nhận Nhầm
Kính koong…..kính koong…..Ai đó ở ngoài cửa bấm chuông nhà tôi,hôm nay bố mẹ tôi đi vắng nên mỗi mình tôi ở nhà thôi ! Tôi ra mở thì thấy có một anh đưa cho mình bó hoa và nói :
– Đây là bó hoa của một người con trai bảo tôi đưa cho số nhà 27 là nhà của cô….Người đó tên Long đó ,mời cô kí vào đây để đảm bảo là đã đưa cho cô
Tôi ngơ ngác,bất ngờ không biết sao Lio lại tặng tôi bó hoa to đùng như thế nỳ cơ chứ ? Sau đó tôi kí vào tờ dấy chứng nhận sau đó tôi đi vào nhà rồi Long gọi cho tôi.Tôi nghe máy alo !!!!!!!! .Và Long nói,làm cho một quả pelatin trúng đầu, vừa đắng…vừa đau…:
– Hoa đã đến nơi chưa hả Thúy An ưi ! Cậu đưa cho bạn Quý Liên hộ tớ với,tớ tặng hoa cho bạn Liên để an ủi bạn ấy nhưng không biết số nhà vậy đành gửi cho cậu vậy….. Cậu mang sang cho Liên hộ tớ nhé An.. cảm ơn cậu nhiều !!!!!!!!!
Sau khi nhận cú sút mạnh của Long,tôi chỉ ừ một câu rồi cúp máy luôn.Tôi cảm thấy vừa tức mà cũng hơi hụt hẫng một xíu ! Thôi! đành vậy ,tôi mang sang cho Liên và Liên cảm ơn tôi và bảo tôi hôm nay sang rủ bạn ý đi học rồi tôi cũng chỉ ừ một cậu song cười.Sau đó,tôi lên facebook,lướt web cho sướng người thì không may tôi nhìn một stt có tag tên tôi và chúc mừng tôi đã được điểm 10 môn Toán trong kì thi khảo sát kì I của mình.Ai dè,stt đó tag nhầm tên của tôi…tôi chỉ được 7 điểm thôi.Thật là,đúng là cuộc đời quá bất công.Từ sáng tới giờ chỉ bị nhận nhầm chứ đâu có thật,đúng là thằng 2 hộp sữa thằng không hộp nào mà….Xui xẻo hết tầm ó !!!!!!!!!!!!!!!!.Hôm sau,tôi đi học,vào buổi ăn trưa trong căng tin trường.Tôi đến chỗ của Lệ và Quý Liên ,thấy hai người đó rất Lever Max Phiêu mà nói :
– Cuộc đời thật lắm éo le. Tại sao mình lại cute thế này!._ Liên nói
– Cuộc đời thật lắm tai ương cớ sao tôi lại dễ thương thế này!_ Lệ nói
Tôi tâm trạng đang không được tốt vì hôm nay bị đá đểu của một số người nên tôi nổi đóa,tụ nhiên hét lên trước tất cả mọi người :
– Cuộc đời thật lắm triền miên cớ sao cứ gặp lũ điên thế này!.TRỜI ƯI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Vậy là Lệ ,Quý Liên im thin thít,chắc họ cũng cảm thấy bất ngờ khi lần đầu tiên tôi nổi đóa với 2 người họ như thế ! Tất nhiên rồi,vì tôi hiền quá mà…. Liên nói với tôi :
– Cậu sao vậy,từ cái lúc đưa hoa cho tớ ý!!!! sao dậy
Tôi xoa mặt cười trừ nhưng cũng im lặng một lúc lâu rồi nói với Lệ và Quý Liên gọi Sinh và Long ra nói chuyện với nhau cho tôi quên được chuyện từ sáng nhưng chỉ có Sinh đến được và Long nói rằng có việc bận nên không ra được.Vì vậy chỉ có mỗi 4 chúng tôi ngồi tán gẫu với nhau . Sinh mua coffe nhưng lại mua hai cốc không biết mua cho ai….đúng lúc tôi cũng chưa mua đồ uống gì.Lúc Sinh mang coofe ra thì tôi tưởng Sinh mua cho tôi nên cầm lấy và chuẩn bị uống.Đúng lúc đang chuẩn bị cho vào mồm thì Sinh ngăn lại:
– Nè! Sao cậu lại uống coofe tớ mang về cho Lio cơ chứ ! Thật là,Sao cậu không tự mua đồ uống đi.Tưởng bở quá ak
Tôi sững sờ và bị một phen ngượng chín mặt luôn,một cú đá không thương tiếc.Nhẽ ra thấy tôi sắp uống thì không nên nói ra rồi để sau khi uống xong tôi trả tiền cho….Hôm nay đúng là ngày nhận nhầm của tôi…Xui dữ dội ông bà nội lin ý !!!!!!! haizzz.Thấy tôi ngượng và chuẩn bị đi về lớp,Lệ kéo tay tôi lại và nói:
– Cậu sao vậy,chỉ là cậu nhận nhầm và Sinh góp ý thôi mà ! Đừng tự ái nhé !!!!! :)))))))))
Quý Liên nói:
– Đúng là gặp trường hợp đó cũng ngại thiệt mà ,là tớ tớ cũng vậy,không sao hết
Thấy tôi vẫn ngại ngùng không dám nói gì cả nên Sinh gãi đầu có vẻ cảm thấy hơi có lỗi nên vỗ vai tôi xin lỗi nhưng tôi không giận Sinh mà vẫn cười nói với 3 đứa bạn đó.Tôi cũng bỏ qua những chuyện đó,tuy hôm nay kẻ có hộp sữa kẻ không hộp nào nhưng rồi thì tôi cũng không sao hết ó!!!!! Buồn gì rồi cũng sẽ qua,mỗi buồn tè là không tha ngày neo :)))))))))))) Tôi đi WC thôi =))))))))))))))))))))))) ahihihihi