Bạn đang đọc Khát Tình – Taekook – Chương 4: 3. Jungkook Giữ Tiền Của Taehyung
.
Jeon Jungkook nghe tiếng gọi bên tai, cậu động đậy mở nhẹ mắt nhìn hắn, chớp chớp không nói gì. Taehyung bật cười bobo lên môi cậu nói
“Dậy đi chơi”
Jungkook lắc đầu áp mặt vào ngực hắn
“Tôi không đi đâu, tôi sợ mấy người kia lắm”
“Sao cưng lại sợ?”
“Lúc sáng tôi đến đây, họ nhìn tôi bằng ánh mắt như thể muốn ăn thịt tôi vậy. Cả mấy người ngoài kia cũng thế. Chỉ có anh Taehyung đối với tôi rất tốt thôi”
Hắn mỉm cười hài lòng.
Tốt, rất tốt. Bé con này vẫn là nên chỉ ấn tượng tốt với mỗi hắn thôi. Dù vậy, hắn vẫn muốn giải oan cho đám anh em ngoài kia một chút
“Jungkookie”
Nghe hắn gọi, cậu ưm lên một tiếng, mặt vẫn áp vào ngực hắn
“Ở đây là nhà giam, bọn họ theo lệ ma cũ bắt nạt ma mới nên mới có thái độ như vậy. Em đừng trách họ, còn đám bẩn thỉu ngoài kia. Tôi tuyệt đối không để họ động vào một sợi tóc của em”
Jeon Jungkook hiểu ý gật gật đầu. Hắn hôn lên tóc cậu khen ngợi
“Ngoan lắm”
Nằm một lúc nữa, Jungkook mới rời khỏi ngực hắn nói
“Tôi…sẽ ra đó với anh Taehyung”
Hắn cười hôn lên má cậu một cái rồi lấy áo mặc vào.
Hắn liếc nhìn Jungkook hỏi
“Em mặc đồ của bọn họ có khó chịu không? Tuy là phòng giam đặc biệt nhưng vẫn phải mặc đồ của tù nhân. Nếu em không thoải mái thì để tôi nói họ đổi cho em”
Cậu xua tay lắc đầu
“Không cần, không cần phiền như vậy. Tôi mặc đồ này cũng rất tốt”
Trái tim hắn tan thành nước, lại hôn lên môi cậu một cái, tay hắn vuốt dọc bầu má trắng trẻo
“Đứa nhỏ này, sao lại hiểu chuyện đến như vậy chứ?”
Kim Taehyung nhanh chóng mặc đồ xong xuôi rồi cầm tay Jungkook ra khỏi phòng. Tất cả mọi người lẫn cai ngục đều chờ hắn và Jungkook.
“Này cậu Kim, lâu quá đấy”
Hắn khẽ cau mày nhìn cai ngục
“Có vấn đề gì không?”
Cai ngục ho khan vài tiếng rồi đánh sang chuyện khác
“Mọi người nhanh chân đi”
.
Tất cả mọi người đều di chuyển lần lượt ra ngoài trời để hoạt động tự do. Mỗi khu giam đều có một sân riêng biệt.
Tổng cộng nhà giam có năm khu, ba khu bình thường và hai khu đặc biệt. Khu của Taehyung là khu cao cấp nhất.
Hoạt động tự do giống như một giờ ra chơi dài hạn dành cho đám tù nhân ở đây. Chúng có quyền làm những gì chúng muốn ngoại trừ gây sự lẫn nhau, thời gian hoạt động tự do rơi vào khoảng một tiếng rưỡi đến hai tiếng.
Thông thường đám anh em của hắn sẽ hùa nhau chơi đấu vật với đám nhỏ con hơn, còn hắn sẽ ngồi ở một chiếc ghế dài dưới hiên. Thực ra nhìn vô chả ai biết rằng hắn đang đi tù đâu, đãi ngộ hết sức đặc biệt và cả cái nhà giam này chả ai dám đá động đến hắn.
Từ lúc xếp hàng cùng mọi người đi ra sân, cậu lúc nào cũng bám chặt sau lưng của Kim Taehyung, tay cũng đan chặt tay hắn, vẻ mặt sợ hãi của cậu khi nhìn những tên tù nhân kia.
Bọn họ cũng dần chú ý đến nhân vật mới này, đại ca Goo nhìn thấy vẻ mặt hắn không vui liền lên tiếng can thiệp
“Tụi mày nhìn cái gì? Dẹp con mắt tụi bây sang một bên đi, quên luật rồi à?”
Đám người kia ngậm ngùi quay đầu đi không dám nhìn. Kim Taehyung đưa Jungkook đến chiếc ghế hắn thường ngồi, hắn để cậu ngồi yên ở đó.
Jungkook cho đến khi yên vị trên ghế nhưng vẫn không chịu buông tay hắn ra. Taehyung cúi người xuống vuốt ngược tóc cậu lên làm lộ vầng trán xinh đẹp, hắn hôn chụt lên đấy rồi nói
“Tôi đi lấy nước uống cho em”
Cậu rụt rè hỏi lại
“Có…có thể mang tôi theo không? Tôi sợ lắm anh Taehyung ơi”
Hắn bất lực gật đầu rồi dắt tay bạn nhỏ đi lấy nước. Hai người đi đến đâu cũng có người nhìn ngó nhưng không dám nhìn công khai. Một người nhạy cảm như Jungkook có thể cảm nhận được rõ ràng. Cậu càng lo sợ, tay càng siết chặt tay Taehyung.
Hắn cảm nhận lòng bàn tay siết lại, tay cậu còn rướm mồ hôi, hắn chợt dừng bước quay sang ôm lấy cậu vào lòng. Hắn đảo mắt một vòng quanh sân diệt trừ tất cả những con mắt cứ chăm chăm vào người của hắn.
Kim Taehyung đã ghi nhớ toàn bộ số áo của từng tên, hắn nhẹ nhàng xoa lưng cậu thì thầm
“Tôi đã nói gì với em trong phòng nào?”
“Anh…anh Taehyung sẽ bảo vệ tôi”
“Rất giỏi, giờ thì không sợ nữa nhé?”
Jeon Jungkook ngoan ngoãn gật đầu rồi cùng Taehyung đi đến quầy bán thực phẩm. Cậu ngạc nhiên nhìn hắn lấy tiền ra mua nước
“Sao anh Taehyung lại có tiền vậy?”
Hắn nhếch một bên chân mày, tay chống lên thành quầy, chân chéo sang một bên nghiêng người về phía Jungkook nhìn cậu. Jungkook tự nhiên bị nhìn như vậy có chút ngượng, cậu sấn tới nắm lấy áo hắn hỏi nhỏ
“Tôi-tôi làm gì cho anh Taehyung giận sao?”
Hắn lắc đầu, hôn hôn lên môi cậu một cái rồi chìa ví tiền của mình ra
“Bé giữ hộ tôi”
Jeon Jungkook cứ nghĩ hắn mỏi tay nên nhờ cậu cầm dùm. Đến khi ông chủ quầy nước kêu hắn thanh toán, hắn lại hất hàm qua phía cậu nói
“Cục cưng nắm giữ toàn bộ tài chính. Anh đi mà đòi tiền em ấy”
.
duma viết mà quắn quéo vchh