Khát Tình - Taekook

Chương 3: 2. Ngoại Lệ Của Kim Taehyung


Bạn đang đọc Khát Tình – Taekook – Chương 3: 2. Ngoại Lệ Của Kim Taehyung


.

Cánh cửa bật mở khiến Jeon Jungkook giật mình, cậu vội thu mình vào một góc, giọng run rẩy hỏi

“Anh…vào đây làm gì? Đây không phải phòng tôi sao?”

Kim Taehyung đi đến trước mặt Jeon Jungkook, hắn quỳ một chân xuống cân bằng chiều cao, tay hắn vuốt dọc má của cậu nói

“Ở chung phòng với tôi an toàn hơn. Ở chung với mấy người kia họ sẽ ức hiếp em đấy”

Cậu cúi gằm mặt không dám nhìn lên Kim Taehyung. Hắn mỉm cười xoa đầu cậu

“Nói thật đi, vì sao em lại vào đây?”

Cậu mím môi, hai mắt to tròn nhìn hắn

“Anh đừng có nói cho ai nghe hết nhé?”

“Được”

“Tôi đi tù thay bố dượng tôi. Ông ấy lỡ giết chủ nợ nên tôi phải đi thay ông ta”

Hắn mỉm cười, nâng cằm cậu lên hôn một cái. Jeon Jungkook cứng người không dám động đậy, hai mắt to trân trân nhìn hắn, cả người đơ thành một khúc gỗ.

Hắn phì cười đưa tay bóp bóp hai má cậu

“Tôi thích em. Mới gặp mà đã thích như vậy rồi”


“…”

“Được rồi. Mặc dù tôi xấu tính nhưng sẽ không làm em sợ đâu”

Jeon Jungkook từ tốn gật đầu.

“Tôi chưa biết tên anh…”

“Tôi tên Kim Taehyung, 28 tuổi, buôn hàng cấm nên vào đây”

“Hân hạnh được biết em, bé nhỏ”

Hai người nói qua nói lại một hồi lâu, mục đích là khiến cho Jungkook không còn sợ hãi hắn nữa, Taehyung đứng dậy dắt Jungkook lại giường ngồi rồi căn dặn

“Cưng nằm đây nghỉ ngơi đi. Tôi đi tắm đã”

Hắn vừa định rời đi thì bị Jungkook níu lại, hắn mỉm cười ngồi quỳ xuống xoa xoa tay cậu

“Sao vậy? Huh?”

“Tôi…tôi vào đây có một mình. Tôi cũng không biết đánh nhau…tôi sợ lắm anh Taehyung”

Kim Taehyung bỗng nhiên đau lòng, cớ gì một thiếu niên trong sáng và thuần khiết như em mà bị đày đoạ đến bước đường như thế này cơ chứ?

Hắn hôn nhẹ lên tay cậu, trầm giọng nói

“Đừng sợ nữa, Kim Taehyung tôi bảo vệ em, bé nhỏ”

“Cảm ơn anh Taehyung nhiều lắm”

Hắn chồm người tới hôn cậu một lần nữa, nhưng có vẻ lâu hơn lần trước. Jungkook không bị bất ngờ nữa.

Hôn xong, hắn nhìn khuôn mặt phiếm hồng của người nhỏ mà cười ôn nhu

“Em nằm nghỉ đi nhé”

“Dạ”

Cánh cửa phòng tắm đóng lại. Jungkook nằm xuống, tay ôm chặt gối ôm. Thì ra nhà tù còn an toàn hơn ngoài kia.

.

Phía bên ngoài đám người kia cứ lén lén lút lút đứng trước phòng của Taehyung nghe lén.

“Ê sao thằng đó được ở chung phòng với anh Kim vậy?” Dongho hỏi.

“Sao tao biết thằng đần này, tao vừa thấy lần đầu đấy. Tính ra thằng Jungkook đó cũng đẹp nhưng tiếc quá, nó là con trai, không thôi tao húp rồi”

Đại ca Goo vừa tắm xong bước ra, gã gõ lên đầu Boksoo một cái thật mạnh


“Mày muốn bị Kim Taehyung giết chết hay sao mà dám nói ra mấy lời như vậy?”

Boksoo ôm đầu tội nghiệp nhìn đại ca Goo

“Đại ca, em chỉ…ơ nhưng tại sao thế? Đại ca nói sẽ cho thằng lính mới một trận mà?”

Goo Namgyu lắc lắc đầu

“Từ lúc nó bước vào căn phòng đó, thì tao đã không còn thẩm quyền động vào nó nữa rồi. Cả bọn mày cũng nên nhớ lấy. Kim Taehyung nó đã nói Jungkook là người của nó, bọn mày cũng nên hoà nhập đi, anh thấy nó hiền lắm, không giống dân giết người”

“Đại ca thiên vị vậy?” Dongho bĩu môi nói.

Namgyu đá vào bụng nó một cái

“Mày đi mà hỏi Kim Taehyung, hỏi tao làm đéo gì?”

.

Bên ngoài ồn ào như vậy cả buổi. Bên trong Jungkook đã đánh được một giấc rồi.

Lúc Kim Taehyung tắm rửa xong đã thấy Jungkook ôm gối ngủ li bì trên giường. Hắn nhẹ nhàng đi đến bên cạnh, ngồi xuống giường thật khẽ, hắn lật chăn ra chui vào bên trong ôm lấy người nhỏ.

Jeon Jungkook cảm nhận được sự mát lạnh từ đâu ập đến, hai mi nhíu lại rồi mở ra. Đối diện với tầm mắt cậu là bờ ngực trần của người đối diện. Jeon Jungkook hốt hoảng ngẩng đầu lại bắt gặp thấy ánh mắt Kim Taehyung đang nhìn mình thâm tình.

Hắn hôn lên trán cậu nói nhỏ

“Em cứ an tâm mà ngủ, tôi ở đây, không ai ức hiếp em được”

Trong lòng Jungkook bồi hồi một khoảng xúc động mạnh, cậu được Kim Taehyung ôm sát vào người, dần dần hai mắt díu lại rồi chìm vào giấc ngủ.

Kim Taehyung chịu không được đưa tay sờ mông người kia một tí mới chịu nhắm mắt ngủ theo.

Đối với hắn, ngủ chưa bao giờ là đủ.


.

Sau một giấc ngủ chiều. Hiện tại là năm giờ, đến giờ các tù nhân phải ra ngoài hoạt động tự do.

Phòng giam của Kim Taehyung tương đối đặc biệt, là phòng giam của những người giàu, con ông cháu cha nhưng buộc phải đi tù vì những hành vi xấu. Bố mẹ của họ đã phải bỏ một khoảng tiền lớn để xây cái khu phòng giam đặc biệt này cho con của họ, muốn ở được trong đây phải đóng một khoảng tiền lớn.

Tiếng còi hú lên vang vong khắp các khu phòng giam, tiếng cửa tự động bật mở, tất cả tù nhân sắp xếp thành một hàng ngay ngắn để chuẩn bị ra ngoài.

Namgyu gõ cửa phòng riêng của Taehyung.

“Đến giờ rồi. Đi chơi thôi”

Kim Taehyung khẽ nhíu mi mày, tay vẫn ôm trọn người trong lòng, hắn nhìn đồng hồ

“Ugh, đến giờ chơi rồi”

Hắn cúi đầu nhìn ngắm người nằm ngủ trong vòng tay, môi khẽ mỉm cười

“Đứa nhỏ này sao mà dễ thương quá”

Hắn hôn lên vành tai cậu thủ thỉ

“Cưng ơi, dậy đi”

.

chàooooooo
ngủ ngon nhoooooo


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.