Khanh khanh ta ta

Chương 47


Đọc truyện Khanh khanh ta ta – Chương 47:

Chương 46
Hạ Minh Cẩn bị tình cảm chân thật của Ngôn Khanh kích thích, kinh ngạc qua đi, chính là chết tâm.
Thời điểm mới bước chân vào giới giải trí anh ta cũng đặc biệt ngốc nghếch, sau khi chịu quá nhiều áp bách, mỗi ngày đều khao khát có thể xoay người, đáng tiếc hiện thực tàn khốc, trong giới cạnh tranh ngươi chết ta sống. Vì sinh tồn, chung quy vẫn phải dấn thân vào con đường mà trước kia mình khinh thường nhất, bán thân cho người đổi lấy cơ hội.
Chính anh ta có những trải nghiệm không tốt, liền nhận định mỗi người ở giới giải trí đều là gian nan như vậy, cho nên thời điểm nhìn thấy Ngôn Khanh tham gia 《 Thiếu Nữ Đỉnh Cao 》, anh rất hy vọng cô thu liễm, nhẫn nại, anh sẽ tận lực sử dụng ô dù che chắn giúp cô.
Hiện tại xem ra, đúng là quá buồn cười.

Thích cô là thật, nhưng không xứng với cô cũng là thật.
Có lẽ chỉ có người như Hoắc Vân Thâm mới có năng lực bảo hộ cô hoàn toàn dưới cánh chim, là người thích hợp nhất xuất hiện bên người cô.
Trước nay anh ta chưa từng có tư cách mơ ước.
Hạ Minh Cẩn thoải mái, thối lui một bước, chính thức khom lưng xin lỗi Ngôn Khanh, khi đi tới cửa, anh ta lại không yên tâm mà dặn dò: “Em vẫn nên chú ý một chút, chuyện kết hôn đừng để người khác biết, em không phải ca sĩ diễn viên, em là thần tượng, tình yêu bị lộ ra đều có thể là một đòn trí mạng, huống chi là kết hôn.”
Ngôn Khanh không nói chuyện, cô đứng tại chỗ nhìn theo phương hướng mà anh ta biến mất, bả vai hơi sụp xuống, thất thần thở dài.
Thời điểm đội mũ lên chuẩn bị rời đi, ngoài ý muốn nghe thấy trong phòng truyền ra một chút động tĩnh.
Kẽo kẹt một tiếng, giống như mở cửa.
Cô cả kinh, đang định xoay người đi xem, tuy nhiên bước chân càng ngày càng gần, một bàn tay ấm áp ôm lấy eo cô, thấp giọng hỏi: “Sao lại ngẩn người?”
Nhịp tim của Ngôn Khanh đập nhanh thêm vài lần.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt ngược sáng của người đàn ông, ngũ quan sắc bén thâm thúy, đôi mắt chăm chú nhìn cô, có vẻ biểu thị công khai chủ quyền, còn bí mật mang theo một chút sung sướng khoái cảm.
Khó trách người nào đó hôm nay khác thường hào phóng như vậy, thì ra là vụng trộm trốn trong phòng xếp nhỏ nghe lén!
Nói cái gì mà Hoắc tổng lắp thiết bị theo dõi nghe lén, rõ ràng là bản thân anh đích thân ra trận, nghe lén toàn bộ đoạn tâng bốc kia của cô rồi.
Ngôn Khanh mím môi, trừng mắt hạnh nhìn anh.
Hoắc Vân Thâm xoa xoa chỗ ngứa trên eo cô: “Đừng nóng giận, anh chỉ……”
Ngôn Khanh ngắt lời anh, cười như không cười mà trách cứ: “Nếu anh sớm nói anh ở đây, sao em có thể chỉ khoe khoang một chút rồi dừng lại như vậy? Nếu biết anh đang nghe, ít nhất cũng phải nói nhiều gấp mười lần không trùng lặp, dỗ Thâm Thâm nhà chúng ta vui vẻ một chút mới được!”

Hoắc Vân Thâm hơi khựng lại, sau đó anh lập tức ôm lấy cô.
Khanh Khanh của anh.
Cho dù anh không tốt, nhưng cô luôn dùng phương pháp dịu dàng nhất để bao dung anh.
Tuy nhiên Hoắc Vân Thâm vẫn để ý giây phút thất thần của cô, hỏi lại: “Thời điểm phát ngốc, em đang suy nghĩ chuyện gì?”
Ngôn Khanh dựa vào vai anh, chậm rãi thở hắt ra, ăn ngay nói thật: “Gần đây xảy ra chuyện của thí sinh thứ 5, còn có những lời nhắc nhở đó của Hạ Minh Cẩn, tất cả đều khiến em không dễ chịu, em như vậy…… có tính là lừa gạt không?”
Hoắc Vân Thâm biết điều cô suy nghĩ không liên quan gì đến bản thân Hạ Minh Cẩn, ánh mắt thấu hiểu, anh vuốt ve sống lưng cô, hỏi: “Tham gia chương trình này là ý muốn của em sao?”
“Không phải.” Ngôn Khanh lắc đầu: “Em vì giúp An Lan nên mới ký hợp đồng.”
“Kết hôn là em tự nguyện sao?”
Ngôn Khanh vân vê vạt áo anh: “…… Cũng không phải, bị chồng lừa gạt.”

“Bắt đầu yêu đương từ khi nào?”
Ngôn Khanh ngửa mặt, cong môi cười: “Sau khi kết hôn không lâu, cưới trước yêu sau hiện nay đang là trào lưu đấy, muốn ngừng mà không ngừng được.”
Biết mình là Vân Khanh, cô mới coi như thật sự bắt đầu yêu anh.
Hoắc Vân Thâm yêu thích hôn lên giữa đôi lông mày cô: “Cho nên em có gì sai sao? Em lừa ai? Không mang tâm thế khai thác lợi ích khi tham gia chương trình, nổi tiếng bởi vì em đủ tốt. Về phần kết hôn, nếu lúc ấy em không đáp ứng anh, toàn bộ chương trình này sẽ biến mất, em giống như cứu tinh của bọn họ. Chuyện yêu đương cũng không có cách nào khống chế, đó là bản năng của con người, em chỉ đang tìm ký ức trở về mà thôi.”
Trái tim Ngôn Khanh được anh dỗ dành ấm áp vô cùng, những vấn đề mà cô âm thầm rối rắm đều được chải vuốt gọn gàng lại.
“Quan trọng nhất chính là,” Hoắc Vân Thâm mở miệng khen vợ thì tuyệt không hề có ý thu liễm: “Khanh Khanh biết hát biết sáng tác, học chuyện gì cũng nhanh, vốn dĩ em chính là ca sĩ có thực lực, người khác coi em là thần tượng, bởi vì bọn họ bị vẻ đẹp của em mê hoặc.”
Ngôn Khanh không nhịn được bật cười: “Ngữ khí này của Hoắc tiên sinh cũng quá đắc ý đi.”
Anh nghiêm túc “Ừ” một tiếng: “Cưới được tiên nữ, đương nhiên phải đắc ý rồi.”
Ngôn Khanh ổn định tâm lý, cô có rất nhiều lời muốn nói tỉ mỉ với anh, di động lại đột ngột rung lên, là An Lan gọi điện thoại tới: “Bảo bối, em đã khỏe hay chưa? Đến giờ rồi nha, năm phút sau sẽ ghi hình cho phần tiếp theo, em mau chóng trở lại.”
Nửa đường xin nghỉ vốn là đặc ân, nếu như bị quá nhiều người phát hiện khẳng định sẽ không tốt.
Ngôn Khanh không thể không dừng câu chuyện, nhón chân hôn nhẹ lên môi Hoắc Vân Thâm, tiêm cho anh một mũi dự phòng: “Thâm Thâm, đoán chừng ba ngày này em không thể về nhà được, em phải ở lại đây chuẩn bị cho buổi ghi hình cuối cùng, anh đừng suy nghĩ linh tinh nha. Đợi chương trình kết thúc, em không cần ở lại ký túc xá, có thể thường xuyên trở về nhà.”
Anh chậm rãi hỏi: “Ba ngày để anh phòng không gối chiếc, mà em chỉ hôn một chút như vậy?”
Lỗ tai Ngôn Khanh đỏ lên.
Chuyện thân mật nhất cũng đã làm, tuy nhiên chỉ với dăm ba câu trêu chọc của anh, trái tim cô vẫn đập loạn nhịp.
Ngôn Khanh rũ mắt: “Vậy thì hôn thêm vài cái đi.”
Lông mi cô gái nhỏ run rẩy, gương mặt ửng hồng, đôi môi hơi mím lại, Hoắc Vân Thâm không hề khách khí cắn lên, si mê thâm nhập.
Không thể kéo dài quá lâu, một phút.
Hoắc Vân Thâm miễn cưỡng làm chậm lại thế tấn công, trầm giọng hỏi: “Có mang son môi không?”
Ngôn Khanh thở hổn hển lấy son ra, không biết anh định làm gì.
Anh nâng chiếc cằm tinh xảo của cô lên, vặn nắp ra, dùng đầu ngón tay bôi chút son, ở kiên nhẫn tô lại đôi môi lốm đốm màu của cô.
Ngôn Khanh nín thở nhìn anh, lông mày hơi nhếch lên, con ngươi đen sâu thẳm, chuyên chú nhìn chằm chằm vào môi cô. Đầu ngón tay của anh rất nóng, có chút thô ráp, dịu dàng cọ xát qua lại, khiến nhịp tim của cô đập điên cuồng.
Chờ Ngôn Khanh bước chân lâng lâng đi ra ngoài, một đường luôn mang theo nụ cười mỉm chạy về địa điểm ghi hình. Khi đứng tập hợp cùng cả đoàn, trong lúc vô ý sờ vào túi, lúc này cô mới nhớ tới mẩu giấy Hạ Minh Cẩn đưa cho cô đã quên giao cho Hoắc Vân Thâm.
Đồ vật quan trọng như vậy cũng có thể xem nhẹ!
Đúng là…… sắc đẹp mê người, dễ dàng hỏng việc.
Thế nhưng đám đông gần trong gang tấc, muốn quay trở lại là chuyện không có khả năng, Ngôn Khanh bất đắc dĩ tạm thời cất tờ giấy đi, tính toán đợi 3 ngày ghi hình xong trở về nhà sẽ cho anh xem.
Trước không nói tới rốt cuộc Hạ Minh Cẩn viết gì ở bên trong, dù sao ký ức xảy ra vấn đề đã 3 năm, cũng không thể gấp gáp một sớm một chiều.
Bị ảnh hưởng từ chuyện yêu đương của thí sinh,  lượng tìm kiếm《 Thiếu Nữ Đỉnh Cao 》tăng vọt chưa từng có, các đề tài liên quan treo trên hot search ước chừng hai ngày, bởi vì ban tổ chức cố ý dẫn đường, cuối cùng sự chú ý của cộng đồng mạng đều dừng trên người Ngôn Khanh, biến những ảnh hưởng tiêu cực thành những kỳ vọng tích cực đối với cô.
Trận chiến cuối cùng sắp diễn ra, Ngôn Khanh với tư cách là thí sinh giữ vị trí S từ đầu đến cuối chương trình, đương nhiên nhận được rất nhiều sự chú ý.
Tập cuối cùng 18 lấy 9, 9 người này sẽ tự động xuất đạo dưới hình thức nhóm nhạc, hiện tại phương thức thi đấu đơn giản nhất cũng trực tiếp nhất chính là mỗi thí sinh sẽ đơn độc chuẩn bị tiết mục biểu diễn. Thứ hạng được xác định bằng đánh giá của khán giả tại trường quay và số phiếu bình chọn trên các phương tiện trực tuyến.
Thứ hạng khác nhau, tài nguyên sau khi xuất đạo sau đương nhiên cũng khác.
Ngôn Khanh nỗ lực lâu như vậy, cô không muốn xảy ra bất cứ sai lầm nào trong trận chiến cuối cùng. Mặc dù cô không thích hợp xuất đạo trên sân khấu này, nhưng một đường đi đến hôm nay, cô cũng không muốn lưu lại bất cứ điều tiếc nuối nào, cô muốn dùng trạng thái tốt nhất để đặt dấu chấm cho màn biểu diễn này.

Buổi tối trước khi ghi hình, Ngôn Khanh luyện tập tới tận đêm khuya, Âu Dương và Tóc Xoăn đều chịu đựng không nổi mà đi ngủ trước, chỉ còn lại một mình cô.
Trong căn phòng trống rỗng, bất thình lình vang lên tiếng: “Vân Khanh.”
Ngôn Khanh hoảng sợ, nhanh chóng phản ứng người tới là ai, cô nhíu mày quay đầu lại, người đứng trong bóng tối quả nhiên là Tô Lê.
Cô vội vàng sửa sang lại quần áo, khách khí hỏi: “Cố vấn Tô, muộn như vậy, còn chuyện gì sao?”
Tô Lê biểu tình phức tạp, nhìn cô nói: “Mấy ngày trước tôi không xuất hiện trong buổi ghi hình, bởi vì tôi cảm thấy có lỗi với em, không biết nên đối mặt với em như thế nào, gần đây nương theo chuyện xảy ra với thí sinh thứ 5, tôi không bỏ được, muốn gặp em một chút.”
Ngôn Khanh càng nghe càng thấy kỳ lạ.
Lỗi ở đâu ra vậy, vì sao anh ta luôn mồm nói muốn gặp cô.
Cô không liên quan gì đến người này, cô cũng đã trả lời rất nhiều câu hỏi vô lý mà anh ta đặt ra.
Giọng nói của Tô Lê vào ban đêm có vẻ rất nặng nề: “Em không quen biết tôi, nhưng tôi lại yêu thầm em gần mười năm, giới giải trí hỗn loạn như vậy, đủ loại phụ nữ tôi đã sớm nhìn đến buồn nôn. Bởi vì trong lòng vẫn nhớ em mãi không quên, cho nên tôi mới nguyện ý tin tưởng rằng trên đời này vẫn còn người không dính bụi trần.”
Một ánh mắt thoáng qua năm đó, tiếp theo là vô số lần dõi theo từ xa. Từ trong miệng người khác biết được cô gái nhỏ nhà Vân gia xuất trần cỡ nào, đáng tiếc lại bị kẻ điên Hoắc gia quấn lấy, không thể không nghe lời anh ta, cả đời này xem như bị huỷ hoại.
Gia đình Tô Lê sa sút, anh ta liều mạng muốn bò lên trên, hy vọng một ngày nào đó có thể cứu cô ra khỏi hố lửa, biến trở về làm Vân Khanh trong sáng hồn nhiên.
Kết quả hiện giờ……
Tình cảm cá nhân hỗn loạn, tìm mọi cách bảo vệ Hoắc Vân Thâm, thậm chí còn kết hôn, ngay cả đối tượng là ai anh ta cũng không thể xác định.
Hoắc Vân Thâm? Hiện tại anh ta không phải tên côn đồ trong quá khứ, anh ta tọa trấn toàn bộ Hoắc thị, giữ vai trò hết sức quan trọng, đâu thể dễ dàng kết hôn như vậy?
Chẳng lẽ đó là người cô quen biết trước khi nổi tiếng, căn bản không lên được mặt bàn.
Tưởng tượng như vậy, trong lòng Tô Lê càng thêm bực bội.
Ngôn Khanh nghe thấy lời này vừa tức lại vừa buồn cười, cô thu dọn đồ đạc đi ra ngoài: “Đó là chuyện của anh, chính anh tự mình vẽ ra còn bắt tôi phụ trách?”
Cánh cửa lớn như vậy, nếu Ngôn Khanh muốn ra ngoài nhất định phải đi qua người Tô Lê, cô tận lực thu người lại, tuy nhiên khi lướt qua vẫn bị anh ta bắt được cổ tay: “Vân Khanh, em tỉnh táo một chút, tôi mới là lựa chọn tốt nhất của em, chuyện quá khứ không quan trọng, nếu em nguyện ý xử lý tốt những mối quan hệ lung tung rối loạn đó, tôi —”
Ngôn Khanh hất tay anh ta ra: “Anh nói ai lung tung rối loạn?”
Tô Lê siết chặt nắm tay.
Tính tình Ngôn Khanh rất tốt, cô hiếm khi nổi giận, nhưng vừa đề cập với Hoắc Vân Thâm, cô sẽ lập tức bùng nổ.
Cô lạnh lùng liếc mắt nhìn Tô Lê: “Tự cho mình là đúng, anh có rảnh thì đi bệnh viện kiểm tra đầu óc đi, vừa há mồm liền nói người khác điên, tôi thấy người thực sự có bệnh là anh mới đúng.”
Trong đêm, hành lang khôi phục vẻ trống vắng, Tô Lê vẫn đứng tại chỗ không đi.
Anh ta bóp chặt chiếc di động có hàng trăm tin nhắn của Vân Lăng.
Kế hoạch lần trước của Vân Lăng không thành, cô ta không còn muốn tô son trát phấn che giấu dã tâm của mình nữa. Bởi vì trong tay nắm được nhược điểm của Tô Lê, cô ta yêu cầu anh – người duy nhất có thể tiếp cận với Ngôn Khanh – cung cấp cho cô ta cơ hội mới.
Trước khi Tô Lê tới đây, Vân Lăng cuồng loạn: “Hoắc Vân Thâm đã đập tan toàn bộ đường dây đầu cơ trục lợi mua bán sổ đen của giới nghệ sĩ, với thái độ quyết không bỏ qua của anh ta, nói không chừng chỉ mấy ngày nữa sẽ biết người đứng sau vụ quấy rối là tôi, một khi bị anh ta bắt được, tôi khẳng định sẽ xong rồi!”
“Nếu như tôi bị điều tra, anh cũng chạy không thoát! Chỉ một chút gièm pha cũng có thể khiến anh thân bại danh liệt!”
“Tôi nuốt không trôi cục tức này, không thể bỏ đi như vậy được. Anh giúp tôi thêm một lần, nếu có thể khiến Ngôn Khanh xảy ra chuyện, tôi sẽ lập tức trốn ra nước ngoài, mà anh cũng được an toàn.”
Tô Lê nghĩ, nếu Ngôn Khanh thay đổi thái độ, khôi phục một chút bộ dáng ở trong cảm nhận của anh ta, có lẽ anh ta sẽ vì cô mà hy sinh.

Nhưng cô lại càng trầm trọng thêm, phá nát hoàn toàn những thứ tốt đẹp thuộc về Vân Khanh.
Vậy không thể trách anh ta, quan hệ rối loạn là do cô, kết hôn cũng là cô ký, chuyện này không oán được người khác.
Tô Lê cẩn thận thay đổi một chiếc di động và tài khoản mới, gửi video quay được ở khe cửa cho Vân Lăng. Trước khi quá trình gửi hoàn tất, anh ta đã vài lần muốn bỏ dở, nhưng cuối cùng ngón tay vẫn không ấn xuống.
Sau đó lại thông qua một con đường an toàn, đặt cho Vân Lăng một chiếc vé máy bay cách Trung Quốc nửa vòng trái đất, đồng thời cảnh cáo cô ta: “Mau cút đi.”
Buổi ghi hình cuối cùng bắt đầu từ chiều ngày hôm sau, kéo dài liên tục tới buổi tối mới kết thúc. Lần này được tổ chức với quy mô lớn, số lượng người xem cũng nhiều hơn, những tập trước là 1000 khán giả nay tăng lên 3000, đạt tới hiệu quả như một buổi biểu diễn thực thụ.
Sự chú ý của cộng đồng mạng cũng tăng lên nhanh chóng, ban tổ chức vì muốn hạ thấp dư luận tiêu cực trước đó, cố ý không có không thiết lập hệ thống bảo mật quá nghiêm ngặt, thỉnh thoảng lại để lộ ra ảnh chụp tại hiện trưòng, đồng thời cũng cho phép khán giả được phép mang theo di động vào hội trường.
Trước khi bắt đầu ghi hình, Ngôn Khanh thay đổi trang phục biểu diễn, trang dung tinh xảo ngồi trong phòng nghỉ, nhận điện thoại của ban tổ chức.
“Ngôn Ngôn, hiện tại các thí sinh đều đang chụp ảnh tự sướng và đăng lên Weibo, mọi người đều đã đăng, chỉ còn mình cô.”
Ngôn Khanh hỏi: “Chụp xong rồi tự mình đăng sao? Caption thì sao?”
“Tùy cô, nghịch ngợm đáng yêu, thổ lộ với fans, chỉ cần không thái quá là được.”
Ba ngày nay Ngôn Khanh không gặp Hoắc Vân Thâm, có lẽ giờ phút này anh đã đóng giả làm khán giả tiến vào hội trường, trên mũ mang kẹp tóc, trong tay cầm đèn bài chói lọi.
Cô chọn góc độ chụp một tấm ảnh, nhịn không được viết thêm mấy chữ: “Hôm nay cũng giống mọi ngày, yêu Thâm Thâm.”
Một loại bí ẩn hạnh phúc.
Hoắc Vân Thâm đến sớm hơn dự đoán của Ngôn Khanh, không chỉ anh, mà còn có Mẫn Kính dẫn theo một đám người, phân tán trong 3000 người xem, cẩn trọng nâng đèn bài cổ vũ cho phu nhân.
Khi anh đang ngưng mắt nhìn lên sân khấu, bên cạnh lục tục có người phát ra tiếng thét chói tai: “Khanh bảo đăng Weibo  ——”
Hoắc Vân Thâm lập tức mở Weibo ra, đầu tiên anh bị ảnh chụp hấp dẫn, phóng đại hình ảnh xem từng sợi lông mi của cô, cuối cùng mới chú ý tới caption.
Đám đông ồn ào náo động, khắp nơi là tiếng la hét ầm ĩ.
Trái tim anh lại giống như được người nhẹ nhàng vuốt ve.
Vài giây sau, số lượng bình luận trong bài viết của Ngôn Khanh tăng chóng mặt, cứ một bình luận xuất hiện, lại lập tức bị rất nhiều bình luận khác đẩy xuống.
“Ngày nào cũng vậy, Thâm Thâm yêu em.”
Hoắc Vân Thâm cho rằng Ngôn Khanh sẽ không nhìn thấy, nhưng cô đã sớm lén lút tìm được tài khoản phụ chuyên dùng để truy tinh của anh và theo dõi rồi. Trước khi lên sân khấu, cô dùng điện thoại lướt trang chủ, vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy lời thổ lộ của người nào đó.
Đôi mắt lung linh của Ngôn Khanh cong lên, cô nhận được sự ủng hộ siêu cấp mạnh mẽ từ fan trung thành nhất, cô quyết tâm sẽ biểu hiện thật tốt.
Phần biểu diễn chung của các thí sinh diễn ra nhanh chóng, sau khi kết thúc mới bắt đầu phần thi riêng của từng thí sinh. Theo thứ tự xếp hạng từ cuối lên đầu, Ngôn Khanh sẽ biểu diễn cuối cùng.
Cô ngồi trong hậu trường chờ đợi mười mấy phần thi, đến khoảng 8 giờ tối mới tới lượt cô lên sân khấu.
Ngôn Khanh bước lên sân khấu trong bộ trang phục lộng lẫy, vừa mới lộ diện đã bị tiếng hoan hô dời non lấp biển bao phủ. Cô đảo mắt qua toàn hội trường, sau đó ánh mắt dừng lại trên chiếc đèn bài to nhất ở vị trí trung tâm, mặc dù chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Ánh sáng tối lại, ngưng tụ thành một chùm tia sáng chiếu lên người cô, Ngôn Khanh an tâm nhắm mắt cất giọng hát những âm tiết đầu tiên.
Ca hát và vũ đạo, điểm mạnh và điểm yếu của cô đều được phát huy tối đa trong cùng một bài biểu diễn.
Tất cả mọi người tại hội trường đều biết số phiếu của cô nhất định bỏ xa những thứ sinh khác, ổn định bước lên vị trí C trong buổi tối ngày hôm nay. Sau khi tập cuối cùng phát sóng, tiền đồ của cô sẽ rộng mở vô hạn, không cần thời gian bao lâu, có lẽ sẽ sánh vai cùng các minh tinh hàng đầu hiện nay.
Chỉ có Tô Lê ngồi ở vị trí cố vấn là như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.
Nhanh……
Trong hội trường to lớn, giữa những tiếng la hét phấn khởi, bỗng nhiên xuất hiện một tiếng chửi thề kinh hãi: “Mẹ kiếp!”
Mới đầu không ai chú ý, nhưng chỉ sau nửa phút, những tiếng xì xào khác thường nhanh chóng lớn dần, chậm rãi áp đảo tiếng cổ vũ, hình thành một làn khói mù trong trường quay.
“Tình huống thế nào!”
“Ngôn Khanh đã kết hôn?!”
“Không phải cô ấy đi theo con đường nữ thần tượng sao? Bên trong video, chính miệng cô ấy thừa nhận mình đã kết hôn!”

“Không biết đối phương là ai?! Chẳng lẽ tùy tiện gả cho người nào đó, rồi lại chạy tới chương trình tìm kiếm tài năng đánh bóng tên tuổi để kiếm tiền?! Điên rồi!”
Ngôn Khanh đứng trên sân khấu nghe không rõ lắm, nhưng cô cũng cảm giác được bầu không khí đột nhiên thay đổi, không khỏi khẩn trương nắm chặt microphone.
Ban cố vấn lần lượt đứng dậy, ra hiệu cho bảo an nhanh chóng khống chế tình huống.
Đôi mắt của Hoắc Vân Thâm dưới vành mũ u ám tới mức âm trầm, anh không cần mở di động cũng nhìn thấy hình ảnh từ màn hình của những người xung quanh, hơn nữa tiêu đề còn vô cùng nổi bật.
Mỗi một chữ trong đó đều khắc sâu ở trong ký ức của anh, chuyện mới phát sinh ba ngày trước, trong phòng để đạo cụ Khanh Khanh gặp mặt Hạ Minh Cẩn.
Hạ Minh Cẩn hỏi: “Em tự nguyện kết hôn sao?”
Cô nói: “Gả cho anh ấy, tôi cao hứng còn không kịp.”
Hiện trường ghi hình hoàn toàn đại loạn.
Trong hai ba tháng kể từ khi chương trình phát sóng, độ nổi tiếng của Ngôn Khanh đã gần bằng lượng truy cập, hầu hết những người ở đây đều vì cô mà đến. Hơn nữa dưới sự nỗ lực của ban tổ chức trong mấy ngày qua, rất nhiều người chuyển từ bất mãn với thí sinh thứ 5 sang tình yêu dành cho Ngôn Khanh, nhưng một kích này vừa nện xuống, trời đất lập tức rung chuyển.
Khi khán giả tại hiện trường phát hiện ra thì đã quá muộn, trên thực tế, hơn mười phút trước có người sử dụng tài khoản ảo đăng đoạn video này lên mạng. Ngay khi được đăng tải, nó lập tức được mua hot search đứng đầu, các tài khoản lớn nhìn thấy loại tin tức chấn động này sao có thể ngồi yên, bọn họ nhanh chóng gia nhập đại quân dư luận, chỉ qua vài phút ngắn ngủn toàn bộ cư dân mạng đều biết tin.
Không chỉ như thế, đội quân săn tin nóng còn nhanh chóng đính kèm nội dung mới rất đáng chú ý. Bọn họ nói có sách mách có chứng tuyên bố Ngôn Khanh hành vi không đứng đắn, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, trêu chọc khắp nơi.
Trêu chọc Hạ Minh Cẩn, Hạ Minh Cẩn vì trốn cô nên mới cáo ốm rời khỏi cuộc thi, sau khi đổi thành Tô Lê lại càng thêm trầm trọng, cô sắm vai bạch liên hoa làm bộ vô tội.
Điều kỳ quái nhất chính là, ngay cả tên tuổi người cầm quyền Hoắc thị cô cũng dám nhúng chàm, ỷ vào một chút quan hệ gia tộc mà tác oai tác quái trong cuộc thi. Bởi vậy thời gian sau này Hoắc tổng mới đối xử hờ hững với cô, dùng hành động phủi sạch quan hệ, coi cô như người qua đường.
Sắc mặt ban cố vấn đồng loạt thay đổi, khẩn cấp thông báo cho ban tổ chức tạm dừng ghi hình, giải tán người xem.
Ngôn Khanh vẫn đang đứng trên sân khấu, mơ hồ đoán được chuyện phát sinh.
Gương mặt cô trắng bệch, cắn môi dựng thẳng sống lưng, cố gắng không biểu hiện ra bất cứ biểu cảm kinh hoảng nào, đôi mắt không tự chủ được mà đi tìm vị trí của Hoắc Vân Thâm, nhưng đám đông hỗn độn, cô nhìn không ra.
Sân khấu trở thành một tòa thành cô tịch.
Những lời chửi bới châm chọc trên mạng bị đẩy lên đỉnh điểm.
Bình thường fans của các thí sinh khác bất hạnh không cơ hội phát tiết, lần này giống như một thuận nước đẩy thuyền, phối hợp với nhau vô cùng nhịp nhàng, tranh thủ từng giây từng phút công hãm Weibo của Ngôn Khanh. Nhìn lướt qua đều là những lời chửi rủa, hơn nữa còn bị các account marketing sôi nổi chụp màn hình, dẫn dắt hướng gió.
“Kết quả của mấy tháng theo đuổi lại là một người phụ nữ đã có chồng?! Trước khi xuất đạo đã kết hôn thì có thể gả cho loại người nào! Còn không phải là mấy tên nghèo kiết hủ lậu. Cứ tưởng tượng xem, người mà các bạn mỗi ngày gọi là nữ thần, về đến nhà lại bị một tên vừa xấu vừa nghèo gọi là vợ!”
“Loại bạch liên hoa dối trá này còn không biết xấu hổ mà dây dưa với Hạ Minh Cẩn và Tô Lê?! Tôi sốt ruột thay fans của bọn họ!”
“Chuyện khôi hài nhất chính là, không phải cô ta muốn leo lên người Hoắc tổng sao? Còn nói cái gì mà tương giao với Hoắc thị, con gái hào môn đã kết hôn còn tham gia chương trình tài năng?! Tất cả đều là giả!”
“Làm gì có ai không biết tính tình Hoắc tổng, người như vậy sẽ để mắt tới cô ta sao? Đoán chừng hiện tại Hoắc tổng đang hối hận muốn chết vì lúc trước đã giúp cô ta đi. Lần này nháo lớn như vậy, tôi thấy Hoắc thị sẽ là công ty đầu tiên phong sát cô ta!”
“Đồng ý, hơn nữa chương trình còn được tổ chức dưới danh nghĩa của Hoắc thị, online chờ Hoắc thị lên tiếng! Xem Hoắc tổng ngược cô ta như thế nào!”
Tại hiện trường ghi hình, bảo an được điều động, rất nhiều nhân viên công tác cũng đứng ra duy trì trật tự.
Càng ngày càng có nhiều tiếng la hét ầm ĩ và rống giận.
Mu bàn tay Hoắc Vân Thâm hằn lên những đường gân xanh dữ tợn, anh dùng tốc độ nhanh nhất biên tập mấy tin tức cho người công bố ra ngoài.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu, bảo bối trân quý của anh đang lẻ loi đứng ở nơi đó, bộ dáng túm váy bất an vô cùng chói mắt.
Chỉ cần một cái liếc mắt này cũng đủ khiến anh điên cuồng.
Chờ không được, nhịn không nổi.
Anh không chút do dự chuyển sang tài khoản Weibo đã được chứng thực của mình, trên giao diện hoàn toàn trống rống, dưới cái tên “Hoắc Vân Thâm”, anh chính thức đăng bài viết đầu tiên.
Đầu tiên là quang minh chính đại @Ngôn Khanh – người đang phải chịu đủ những lời mắng chửi của cộng đồng mạng, kèm theo bức ảnh giấy hôn thú trân quý nhất trong album của anh, rồi sau đó giận dữ gõ từng chữ một——
“Đã kết hôn, người là của tôi.”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.