Khai Thị Quyển 3- Hòa Thượng Tuyên Hóa

Chương 2: Thấm Nhuần Nghĩa Lý Kinh Ðiển


Đọc truyện Khai Thị Quyển 3- Hòa Thượng Tuyên Hóa – Chương 2: Thấm Nhuần Nghĩa Lý Kinh Ðiển


Thấm Nhuần Nghĩa Lý Kinh ÐiểnMuốn nghiên cứu Phật Pháp thì cần phải hiểu rõ nghĩa lý trong kinh.

Mỗi bộ kinh do Ðức Phật thuyết giảng đều bao hàm một nghĩa lý chân chánh riêng biệt; tuy nhiên, tất cả kinh điển đều có quan hệ liên đới với nhau và nghĩa lý cũng có tính cách liên đới.Ðức Phật viện dẫn Tiểu Thừa, Ðại Thừa, rồi cuối cùng quy nạp về một thừa duy nhất là Phật Thừa.

Bất luận là Ðại Thừa, Tiểu Thừa, hay Phật Thừa, thừa nào cũng dạy mọi người sửa đổi thói hư tật xấu, dẹp bỏ vô minh, quét sạch phiền não và dứt trừ tham, sân, si.

Nếu các bạn dứt bỏ được mọi thói xấu thì đối với nghĩa lý kinh điển tự nhiên sẽ có sự tương hợp; nếu không dứt bỏ thói xấu thì các bạn sẽ không thể nào thấu triệt được nghĩa lý trong kinh.Chúng ta đang nghiên cứu Kinh Lăng Nghiêm, và hiện đã nghiên cứu xong Ngũ Thập Ấm Ma (Năm Mươi Thứ Ấm Ma) cùng Tứ Chủng Thanh Tịnh Minh Hối (Bốn Ðiều Răn Dạy Về Tánh Thanh Tịnh).

Vậy, nghĩa lý chân chánh của bộ kinh này là gì? Tại sao Ðức Phật thuyết bộ kinh này? Các bạn tìm ra đặng thì mới được xem là thật sự hiểu rõ giáo pháp hàm chứa trong kinh; nếu không tìm ra chân-nghĩa thì coi như các bạn vẫn chưa thật sự thông suốt kinh pháp! Chẳng hạn bạn gặp một người nào đó, mặc dù đã biết tên của người ấy nhưng bạn vẫn cần phải “tiến thêm một bước nữa”, nhận rõ tướng mạo, tư tưởng, hành vi, v.v…!của người ấy; như thế mới là nhận biết người ấy.


Nếu bạn chỉ biết danh tánh mà không biết gì về tướng mạo, tư tưởng…!của người ta, thì đó vẫn chưa phải là nhận biết.

Chúng ta nghiên cứu kinh Phật thì cũng tương tự như vậy!Tướng của Kinh Lăng Nghiêm là “đại nhi vô ngoại, tiểu nhi vô nội.” (lớn đến độ không gì có thể vượt ra ngoài nó, nhỏ đến độ không gì nhỏ hơn nó).

Nghĩa lý của Kinh Lăng Nghiêm ví như bộ xương người vậy, nếu con người không có xương, chỉ có da, thịt, gân, máu…!mà thôi, thì chẳng ra hình dáng con người cũng chẳng thể nào đứng vững được.

Cho nên, Kinh Lăng Nghiêm là cốt tủy của các bộ kinh.

Kinh Lăng Nghiêm có công dụng “phá tà hiển chánh” – phá hủy tất cả tà vạy để hiển lộ Tam-muội chân chánh.

Nếu không có Kinh Lăng Nghiêm, thì không có Phật Pháp; có Kinh Lăng Nghiêm, tất có Phật Pháp! Vậy, muốn hộ trì PhậtPháp thì trước hết chúng ta hoằng dương, phổ biến Kinh Lăng Nghiêm – phải học cho thuộc, giảng giải cho được, rồi dựa theo đó mà tu hành.Vạn Phật Thánh Thành chính là “Lăng Nghiêm Ðàn Tràng” – đạo tràng của Kinh Lăng Nghiêm.

Chúng ta nhất định phải ngời sáng “Lăng Nghiêm Ðại Quang,” tu tập “Lăng Nghiêm Ðại Ðịnh,” thành tựu “Lăng Nghiêm Ðại Trí” và viên mãn “Lăng Nghiêm Ðại Từ!”(Giảng ngày 01 tháng 5 năm 1983)Sự Lập Nguyện Phải Ðược Phát Xuất Từ Lòng Chân ThànhNgười tu hành cần phải lập nguyện với một tấm lòng thành khẩn nhất và phải luôn luôn theo đúng những điều nguyện mà mình đã lập, chứ không phải, lập nguyện xong chưa tới năm phút là đã hoàn toàn quên bẵng, vì như thế thì cũng như chưa hề lập nguyện vậy! Các bạn cần phải nhận thức cho rõ một điều – vì sao mình lập nguyện?Việc lập nguyện không cốt ở hình thức; cho nên, nếu các bạn coi lập nguyện như một nghi thức phải theo đúng thể lệ, thì các bạn hoàn toàn sai lầm và đã đi ngược lại nguyên tắc lập nguyện rồi vậy.

Những người đã lập nguyện thì mỗi ngày nên tụng bài văn phát nguyện của mình một lần để tự nhắc nhở và thôi thúc mình cố gắng thực hiện tới mức tận thiện tận mỹ; như thế mới không phụ chí hướng lập nguyện ban đầu của các bạn.Chư Phật và chư Bồ Tát nhờ đã nghiêm chỉnh lập nguyện và thực hành đúng theo thệ nguyện nên chứng được quả vị Vô Thượng Chánh Ðẳng Chánh Giác.


Vì vậy, nếu chúng ta cứ thi hành từng điều nguyện một của mình theo chiều hướng chân thật, chẳng chút giả dối, thì chúng ta cũng sẽ được thành Phật, thành Bồ Tát! Ðức Phật là bậc đại trí huệ, còn chúng ta là kẻ đại ngu si; cho nên, muốn học theo trí huệ, tất chúng ta phải lấy tâm Phật làm tâm mình, lấy nguyện của Phật làm nguyện của mình, lúc nào cũng từ bi hỷ xả, nhẫn nhịn những chuyện mà người khác khó thể nhẫn nhịn, hoàn thành những việc mà người khác khó thể làm được.

Mọi sự đều phải được tiến hành một cách chân thật thì mới có thể đạt được sự cảm ứng chân chánh.

Do đó, mọi người đều phải đặc biệt chú ý về việc lập nguyện!Ðức Phật A Di Ðà do lập bốn mươi tám điều nguyện mà thành tựu được Thế Giới Cực Lạc, tiếp dẫn tất cả chúng sanh.

Chúng ta nên học theo hành vi của chư Phật, chư Bồ Tát, cùng chư Thánh-nhân đời quá khứ, phải thiết tha sửa chữa những sai lầm khi trước, không nên che giấu khuyết điểm và cũng đừng chiều theo các thói hư tật xấu của mình – như thế gọi là “bội trần hợp giác” (quay lưng lại trần lao, trở về với giác ngộ); nếu trái lại, là “bội giác hợp trần” (quay lưng lại sự giác ngộ để hòa hợp với trần lao) vậy.Nếu các bạn có thể mạnh dạn sửa chữa lỗi lầm, đối diện với hiện thực, đón nhận thử thách, rồi vượt qua được mọi thử thách cam go, thì các bạn sẽ có cơ hội thành tựu.

Chớ nên có ngã kiến quá sâu, ngã tướng quá nặng.

Các bạn cần phải biết rằng tự tánh vốn ngay thẳng, trong sáng, và được gọi là cái chân tâm “trọn vẹn, sáng láng, thẳng thắn, không dính mắc một chút gì dù nhỏ như sợi tơ.” Chân tâm này thì không có thói hư tật xấu hay khuyết điểm gì cả; cho nên, chớ đem Phật-tánh ký thác nơi vật chất do tứ đại1 giả hợp tạo thành.Tại sao chúng ta “bỏ thật, theo giả?” Vì cớ gì lại “bỏ gốc, tìm ngọn?” Là vì chúng ta không nhận biết được tự tánh của chính mình! Tự tánh thì trong sạch, không một chút nhiễm ô, và giống như tấm gương sáng vậy.


“Vật lai tắc ánh, vật khứ tắc tịnh” (vật đến thì gương liền phản chiếu cái bóng của vật, vật đi rồi thì gương lại trong sáng như trước, không dính dấu vết).Các bạn! Người tu Ðạo mà không thể sửa chữa lỗi lầm thì cũng như chẳng tu.

Có câu rằng:Hành niên ngũ thập, phương tri tứ thập cửu tuế chi phi.(Ðến tuổi năm mươi mới biết những sai lầm hồi bốn mươi chín năm rồi.)Người nào có được tâm giác ngộ như thế hẳn là người có trí tuệ; con đường tương lai của người ấy sau này chắc chắn sẽ rộng lớn thênh thang, có thể nói là “tiền đồ rực rỡ như gấm.” Nếu không tự biết được điểm sai của mình thì sẽ hồ đồ suốt cả một đời, chỉ biết mưu cầu “hư danh,” bị khách trần làm cho mê muội – những kẻ như thế thật đáng thương lắm thay!Hiện tại, Vạn Phật Thánh Thành là một đạo tràng tỏa ánh sáng đến muôn nơi và được hàng vạn đức Phật hộ trì.

Hy vọng rằng mọi người xua tan được những đen tối mờ ám trong tâm; song le, các bạn cần phải vận dụng trí huệ quang minh để soi sáng tự tâm thì mới mong quét sạch được mọi vô minh, phiền não.

Các bạn phải hết sức thận trọng và đặc biệt lưu ý đến điểm này!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.