Bạn đang đọc Kế Cứu Chồng – Chương 3: Chương Tiết Tử
“Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday happy birthday happy birthday to you…”
Trong tiểu khu cũ kỹ, có một ô cửa sổ sáng rực ánh đèn, trong nhà vọng ra những giọng hát vui vẻ, náo nhiệt.
Hôm nay, Chử Nhược Ân vừa vặn tròn 5 tuổi, mẹ của bé muốn cho bé thật niềm vui, nên dù chỉ có những người thân trong nhà quây quần, cũng đặc biệt chuẩn bị cho bé một món quà,tổ chức bữa tiệc sinh nhật cho bé.
Chử Nhược Ân cột tóc hai bên, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, mặc một bộ váy ren màu vàng, trong tay ôm một con gấu bông màu nâu khá dễ thương. Đây là món quà khi xưa ông nội bé còn sống đã tặng cho bé. Xung quanh, mọi người quay quần bên chiếc bánh sinh nhật, cùng nhau hát những bài hát vui vẻ. Ánh nến trên chiếc bánh sinh nhật sô cô la chiếu lên khuôn mặt non nớt không giấu nổi sự háo hức mong chờ.
Nhà Chử Nhược Ân không giàu có lắm, nhưng váy ren xinh đẹp là tự tay mẹ may cho, bánh sinh nhật cũng tự tay mẹ nướng, dù không giống với những chiếc bánh đẹp đẽ trưng bày ngoài tủ kính kia, có chỗ cháy, có chỗ xấu xí, nhưng mọi người trong nhà đều ở bên nhau rất ấm áp, hạnh phúc. Chử Nhược Ân tuy nhỏ tuổi nhưng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
“Ước đi!” Hát xong, Trần Thu Cầm cười cười nhìn con gái lớn nói.
Vì cha của Chử Nhược Ân mất sớm,cuộc sống trong nhà đều dựa vào việc một mình mẹ bé may vá quần áo, miễn cưỡng duy trì được qua ngày. Một tháng trước,ông nội lại bị bệnh tim tái phát, không cứu được nên cũng đã qua đời. Mẹ bé thu xếp xong xuôi tang sự, thể xác và tinh thần vô cùng mệt mỏi, tưởng như không thể vượt qua được nỗi mất mát này. Nghĩ đến kinh tế trong nhà ngày càng túng quẫn, còn phải nuôi hai đứa con gái, trong lòng Trần Thu Cầm lo lắng không thôi,đành cắn răng nuốt xuống đau thương để bước tiếp.
Vừa mồ côi cha, kinh tế lại túng thiếu, mẹ không thể cho hai chị em Chử Nhược Ân một cuộc sống vật chất thượng hạng, đầy đủ, nhưng mẹ bé dành hết tình cảm của mình vào hai đứa con, mong có thể bù đắp phần nào sự thiếu hụt từ người cha quá cố.
Chử Nhược Ân chắp hai bàn tay nhỏ nhắn lại với nhau, nhắm mắt bắt đầu thì thầm lời ước. “Ước mẹ luôn khỏe mạnh, em gái đừng quá bướng bỉnh….”
“Chị mới bướng bỉnh ấy….” Em gái Nhược Lâm hất đầu, chu cái miệng nhỏ nhắn lên phản đối.
“Còn gì không?” Trần Thu Cầm nháy mắt với con gái lớn, hi vọng con chớ quên một người thường mang đồ ăn ngon đến cho hai đứa, thường quan tâm đến hai đứa, hơn nữa hôm nay người ấy còn mua quà sinh nhật đến mừng Nhược Ân, chính là dì Trần Huyên.
“Ước ông nội cũng khỏe mạnh…”
“Ông nội….” Trần Thu Cầm cùng em gái mình thu hồi nét cười trên khuôn mặt, sửng sốt vô cùng. “Nhược Ân, đừng nói bừa, ông nội qua đời rồi!”
“Không phải, ông vẫn đang ở cạnh con đây này!” Chử Nhược Ân chỉ vào chỗ trống bên cạnh mình nói.
Trần Thu Cầm cùng Trần Huyên tái xanh mặt, đưa mắt nhìn nhau.
“Đứa nhỏ này, đừng nói những điều hoang đường thế, ông con mất rồi…” Trần Thu Cầm nhăn mặt trách móc.
“Ông chưa mất, rõ ràng ông vẫn ở ngay đây …” Chử Nhược Ân nhất quyết lặp lại,nhìn thấy mẹ mình tức giận nên không dám nói tiếp.
“Chử Nhược Ân còn nhỏ, cháu nó còn chưa hiểu chuyện…” Trần Huyên nhỏ giọng khuyên nhủ chị gái mình.
Thu Cầm lúc này mới gật đầu, thở một hơi. “Quên đi, cắt bánh ngọt thôi!”
“Bánh nào bánh nào, của Nhược Ân này,của Nhược Lâm này, của mẹ này..” Trần Huyên đem bánh ngọt cắt thành bốn phần, chia cho bốn người.
“Của con phần cho ông nội.” Đây là thói quen của gia đình, có đồ gì ăn vẫn mời ông trước tiên. Vừa nói, Chử Nhược Ân vừa chuyển phần bánh trước mặt sang chỗ ngồi không người bên cạnh.
“Đúng vậy, ông nội thích nhất là bánh sô cô la!” Nhược Lâm cũng vỗ tay đồng ý.
Sắc mặt Thu Cầm trở nên cứng ngắc, nhìn động tác và biểu tình của hai đứa nhỏ trước mặt mà nhất thời sửng sốt. Cô điên lên mất, làm sao để hai đứa con gái nói mấy chuyện ma quỷ trong nhà thế này!
Tuy rằng trước kia từng nghe cha và ông nội của Nhược Ân có khả năng ngoại cảm, có thể nhìn được những thứ mà người khác không nhìn thấy được, thậm chí có thể giúp linh hồn và con người nói chuyện, khiến bọn họ có thể thoải mái yên tâm mà sống. Còn có thể thông qua đụng chạm thân thể con người để đọc tâm, đoán trước tương lai….
Nhưng chồng cô mất sớm, ông nội cũng vừa mới qua đời,chưa bao giờ truyền lại loại năng lực cao siêu này cho đứa nào cả, cho nên đối với những vấn đề tâm linh hay kì lạ cô vẫn bán tính bán nghi. Bây giờ nghe con gái nói, tựa như ông nội đã qua đời vẫn thật sự đang ở quanh đây, dù biết ông sẽ không hại cháu mình ,nhưng trong lòng cô vẫn rất kinh sợ.
“Ăn đi, đừng nhắc tới ông nữa!”
“Xem ra các con nhớ ông quá, nên lúc nào cũng nghĩ ông đang ở bên mình rồi.” Dì Trần Huyên giải thích, thực chất là che giấu đi cảm giác sợ hãi trong lòng. “Chắc là lúc sinh thời, ông hay mang hai đứa đi chơi!”
Sau khi ăn xong phần bánh ngọt, Nhược Ân háo hức mở hộp quà ra xem, thấy trong hộp là một con búp bê vải, bé vui vẻ ôm vào trong ngực. “Ông ơi, ông xem này, em búp bê này rất đáng yêu đúng không?”
Trần Huyên nhìn hành động nói chuyện với không khí của đứa cháu mình, nét cười trên mặt cứng đờ, da gà thi nhau nổi lên, vội vàng nuốt xuống miếng bánh ngọt trong miệng, ngay lập tức lấy túi sách vội vàng đứng dậy. “Chị à, em còn có việc, em đi trước đây!”
“Ừm,chị tiễn em.” Trần Thu Cầm xấu hổ nói, rõ ràng đứa con gái của cô đã dọa người dì này sợ chết khiếp. Cô đành đứng dậy, khoác tay em gái mình đi ra cửa.
Chờ mẹ cùng dì đi khuất, Chử Nhược Ân đột ngột nói với khoảng không bên cạnh. “Ông nội, sao cái gì con nói mẹ và dì đều không tin hết vậy? Sao ông không nói chuyện cùng mẹ và dì đi!”
“Ha ha….” Một ông lão đầu tóc bạc trắng, cả chòm râu cũng bạc phơ ngồi bên cạnh bé, vẻ mặt hiền lành cười với cháu gái mình. “Vì mẹ con cùng dì con không thể cảm nhận được sự tồn tại của ông, cũng không nghe được lời nói của ông.”
“A, tại sao vậy ạ? Vậy thật sự là ông đã qua đời ư?” Bé giương đôi mắt to tròn, ngây thơ hỏi.
“Ừ, nhưng con lại được di truyền khả năng ngoại cảm của ông, chỉ cần con giữ bên người thứ đồ gì từng thuộc về ông, chúng ta sẽ lại gặp nhau.” Con trai ông không được thừa hưởng hoàn toàn năng lực của ông, nhưng hai đứa cháu gái này lại có thiên phú bẩm sinh, cuối cùng ông cũng có người kế nghiệp khả năng ngoại cảm rồi.
Chử Nhược Ân nhìn con gấu bông ông nội tặng ở trên tay mình, không hiểu ông đang nói gì. “Ông ơi, con chỉ biết siêu nhân bay trên trời thôi, khả năng ngoại cảm là gì ạ?”
“À…” Bé còn quá nhỏ để hiểu được những lời giải thích của ông, thật khó để diễn đạt. “Đây là quà sinh nhật ông nội tặng con.”
“Nhưng quà này không nhìn thấy được, có cảm giác được không ông?”
“Bây giờ con thấy được ông , cũng cảm giác được ông ở bên đó, không phải sao?”
Bé con gật đầu cười.
“Vậy đúng rồi, con có vận may được di truyền khả năng đặc biệt này,nhưng không được mang đi hại người, nếu không năng lực sẽ biến mất, sau này sẽ không bao giờ thấy ông nội nữa.”
“Vâng!”
Hai ông cháu vừa nói xong, chợt nghe vang một tiếng cửa đóng. Vậy là dì đi rồi, mẹ sắp quay lại.
“Thôi, ông phải đi đây, lần sau ông sẽ cùng đến nói chuyện với con nha, chúc con sinh nhật vui vẻ!” Ông cười ha ha, yêu thương xoa xoa đầu bé.
“Ông ơi, con có thể đi cùng ông không?”
“Không được, con phải ở lại cùng mẹ và em, nếu con cũng đi theo ông thì Nhược Lâm và mẹ con sẽ rất buồn, rất cô đơn đó!”
Bé gật đầu, dường như hiểu rõ tâm ý ông nội.
Chử Nhược Ân giơ tay vẫy tạm biệt ông, thấy trên người ông xuất hiện một vầng hào quang, sau bóng người cũng dần hóa hư ảo, biến mất cùng vầng ánh sáng đó bên cửa sổ.
Nhược Ân há hốc mồm kinh ngạc. Khung cảnh này nhìn như mấy bộ phim
thần tiên trên ti vi vẫn chiếu, bây giờ được tận mắt nhìn thấy, cảm giác thần kỳ, bay bổng lạ thường.
Ngoại cảmlà một khả năng đặc biệt củacon người. Người có khả năng ngoại cảm không sử dụng những giác quan bình thường, là khả năng cảm nhận bằng giác quan thứ sáu rõ ràng và liên tục hơn những người thường như khả năng nói chuyện vớingười chết, khả năng theo dõi con người, tiên đoán tương lai, biết được quá khứ của một thực thể nào đó v.v.
Phân loại theo nguyên nhân, nguồn cơn của ngoại cảm:Ngoại cảm bẩm sinh: Tức là sinh ra đã có khả năng ngoại cảm.Ngoại cảm hình thành sau khi phải trải qua một biến cố ngoại cảnh : chấn thương, bệnh tật…Ngoại cảm có do rèn luyện theo những phương pháp đặc biệt.