Bạn đang đọc Im a Devil – Chương 21
Chap 21
Không biết là bao giờ thì con nhỏ vampire hoa khôi đó chuyển về đây, cũng không biết là nó có hot như Miley Cyrus hay đẹp như Tây Thi không nữa, nhưng mà đúng là mấy hôm nay cả cái trường South Devil này cứ đồn ầm ĩ lên, như thể ngày mai conan ra tập cuối ý, chính xác hơn là như thể biết được DBSK sẽ sang Việt nam biểu diễn luôn không về nữa!!! ( nếu thế thì nguy cơ nước mình bùng nổ dân số sẽ là 100%)!!!
Vấn đề là tôi đang buồn thúi ruột ra đây nè, không phải vì nguyên nhân đi đâu cũng thấy xôn xao chủ đề: vị hôn thê thứ n của tên khốn kiếp (tôi thậm chí còn không thèm quan tâm hắn có lấy được vợ không, nếu cứ muốn cho người ta lên bàn thờ).
Nguyên nhân là tôi đang bị đau họng. Nghiêm trọng đấy, vì tôi chưa bao giờ bị đau họng cả.
Điều này làm tôi hơi nghi ngại, không biết khả năng của tôi có bị ảnh hưởng gì sau cái vụ suýt toi đời vì con Kéc ma xong lại cho đi cả đống huyết hay không. Tất cả là tại hắn, sau cái vụ đó, hắn càng được thể vênh mặt lên với tôi, tôi hơi hối hận vì đã không nói với hắn là không phải mạng hắn lớn mà là tôi cứu lại hắn.
Không rõ hắn có biết chưa? Tôi không muốn nói, gì chứ, con trai là chúa sĩ diện, nói ra hắn điên lên thì sao.
…
Sáng nay lại mưa, trên cả tuyệt vời, trời đen sì
Tên khốn kiếp thấy cái bộ mặt sung sướng của tôi lại nhếch mép cười đểu giả, tôi không thích cái khả năng đọc suy nghĩ của người ta như đọc sách thế chút nào hết!
Hắn có vẻ “đọc” được rồi, ngay lập tức đá xoáy tôi một câu:
– Với cô thì giống như đọc truyện cười ý, đọc sách cái nỗi gì.
Tôi nghiến răng ken két, đang đau họng nên tôi không thèm chấp cái tên xấu xa này. Dù sao thì hôm nay là thứ năm, tức là vẫn phải đi học!!!! Thế là tôi xốc lại quai cặp, hầm hầm đẩy cửa đi ra ngoài. Kể cũng lạ, tên dở hơi này gần đây không đến lớp sớm như mọi khi, mà thôi tôi cũng chả thắc mắc làm gì cho đau đầu.
Hôm qua tôi thức đêm xem “kungfu panda”, thế là hôm nay thành gấu trúc luôn. Hai mắt cứ díp lại, miệng thì ngáp ngắn ngáp dài, hai chữ thôi: buồn ngủ!
Ngày nào cũng lết lên lết xuống mười tầng lầu, tôi cơ bản là không tránh khỏi việc cứ liên tục mở miệng rủa xả thằng cha thiết kế kí túc xá. Hôm nay cũng không ngoại lệ, tôi vừa đờ đẫn bước xuống cầu thang thì tự nhiên bước hụt, cứ tưởng cái mặt sẽ rầm một phát vào đâu đấy nhưng không, có ai đó đỡ lấy tôi.
Đoán xem, ai nào? Shirou? Khả năng cao đấy, nhưng mà không phải.
Một bạn quỷ nào đó “tốt bụng”? Làm gì có, họ tránh tôi còn không kịp.
Khó tin hơn: tên đáng ghét? Hơ hơ, ai mà lãng mạng thế, tưởng hắn là vệ sĩ của tôi chắc? Nếu hắn có đứng ở đây thì tôi thề là cái mặt hắn sẽ lại thế này và khuyến mại cho tôi một câu: “đúng là một con vịt!” (hay con gì đấy mà tôi rất ghét chẳng hạn).
Tôi còn đang hoảng, mắt thì vẫn hoa hoa, sau đó thì tôi chắc đã dụi mắt đến lần thứ….20 để đảm bảo mình không đang nằm mơ.
Ai đó đỡ tôi tôi thật tình cũng chả biết nữa, không phải một bạch mã hoàng tử đâu – nhiều người cứ thích lãng mạng chứ lỵ, một công chúa tóc vàng mới chết chứ. Phải ạ, một cô nương xinh như mộng tình cờ lúc đó không hiểu sao lại có mặt ở kí túc nam, tình cờ lại cũng đang lên cầu thang, cũng lại tình cờ đỡ tôi xong còn cười đúng kiểu rất…công chúa:
– Bạn không sao chứ?
– Ờ….A….cảm ơn!!! – tôi cười cười đáp lại cái giọng trong veo (nước khoáng Lavie gọi bằng cụ) của cô ấy bằng một chất giọng khản đặc của bệnh nhân.
– Cẩn thận một chút! – cô ấy lại cười.
Ối giời, lạy chúa, may mà con không phải là đàn ông, cũng không phải là dân đồng tính (hay cái gì đó tương tự thế), nếu không chắc là dính tiếng sét ái tình rồi.
Cô nàng này chắc chắn là kiếp sau của Vương Chiêu Quân rồi, sao mà xinh dã man thế nhỉ, công nhận là ở South Devil rất nhiều “hoa hậu”, nhưng cô gái này xứng đáng là….”sư phụ của hoa hậu”. Đẹp đúng tiêu chuẩn một nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tích!!!
Mạn phép miêu tả một chút, nếu không thì phí: cô ấy có một mái tóc vàng óng ả, dài đến kheo chân, sóng mượt không rối một sợi (cái này trước đây chỉ thấy trong photoshop thôi), nước da trắng hồng, đôi mắt biết cười màu lam và một gương mặt chỉ có thể miêu tả bằng từ HOÀN HẢO, thậm chí là super perfect!
Tái bút: cô ấy cao hơn tôi một chút.
Lần đầu tiên trong đời mới thấy có một girl đủ xứng để đứng cạnh tên đáng ghét kia, nhắc mới nhớ, cô bạn này cũng toát lên một nét quyến rũ rất “hồ ly” đặc trưng của hoàng tộc giống tên kia, cái gì đây?
– Mình muốn tìm phòng 207, bạn có thể giúp mình chứ? – cô ấy hỏi.
– Ừ được! – tôi gật gật đáp, sao mà lại từ chối giúp đỡ một cô gái như này chứ, có chăng chỉ tên đáng ghét mới làm thế.
– Cám ơn bạn nhé!
– Đâu có gì, bạn vừa giúp tôi đó thôi. Mà quên, bạn tên gì vậy, bạn xinh thế này đáng lẽ phải rất nổi bật trong trường chứ? Bạn lên tìm ai à? – tôi tự dưng tò mò quên cả cơn đau trong cổ họng, xổ liền tù tì một tràng.
– Ừm, mình mới chuyển đến, mình là Luciana – cô ấy đáp.
Rồi, xong!
Tôi đoán ra là ai rồi.
Còn ai mới chuyển đến ngoài quận chúa vampire (trung tâm tin đồn mấy hôm nay kiêm hoa khôi trường North Devil) chứ.
Sao mà vô lý thế không biết, cô ấy rồi sẽ rơi vào tay tên ác bá kia ư?
Vợ tương lai của hắn ư?
OH
MY
GODDDDDDDDDDD….