Huyết Trùng Tiên Khung

Chương 62: Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết (II)


Đọc truyện Huyết Trùng Tiên Khung – Chương 62: Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết (II)

 Người dịch: RaiT ~

Yến Thập Tam một mình tu luyện, bất quá, Chu Ngân Tuyết đúng thật đúng là một vị sư phụ hợp cách, một ngày này, Chu Ngân Tuyết tự mình đến chỗ Yến Thập Tam trên Linh Dược Phong.

-“Những ngày này, cũng không gặp ngươi tới hỏi, làm sao, có phải ngươi lười biếng rồi?” Chu Ngân Tuyết ra dáng một người thầy, nói với Yến Thập Tam.

Nhìn Chu Ngân Tuyết, Yến Thập Tam không khỏi cười khổ một cái, nói ra: “Ta thật ra rất muốn lười biếng, bất quá, sư phụ ta là đệ nhất thiên tài Vãn Vân Tông, ta muốn lười biếng chỉ sợ cũng không được, đạo hạnh của ta quá kém, như thế sẽ ném đi mặt mũi sư phụ mất.”

-“Ngươi biết vậy là tốt rồi.” Chu Ngân Tuyết nói bằng giọng rất hiển nhiên.

Điều này khiến Yến Thập Tam không biết nên khóc hay nên cười nữa, kỳ thật, tuổi của Chu Ngân Tuyết hơn hắn không được bao nhiêu, nhưng, hiện tại lại ra vẻ một người thầy, khiến hắn không khỏi hoài nghi, Chu Ngân Tuyết có phải cảm thấy làm thầy rất là vui hay sao? 

-“Có điều gì không hiểu sao?” Nhưng bất luận như thế nào thì Chu Ngân Tuyết đối với Yến Thập Tam vẫn rất là tận tụy, Yến Thập Tam dù không đi tới chỗ nàng để thỉnh giáo, nàng vẫn là tự mình đi tới. Đổi lại là những người khác, thì đối với đệ tử như vậy, đã không thèm để ý rồi.

-“Sư phụ muốn nghe nói thật hay là muốn nghe nói dối?” Yến Thập Tam lẳng lặng vừa cười vừa nói.

Chu Ngân Tuyết trừng mắt liếc Yến Thập Tam, động tác này của nàng thật sự là mỹ lệ vô cùng, để cho người ta tiêu hồn, nói ra: “Lừa gạt sư tôn là đại tội.”

Yến Thập Tam nở nụ cười, nói ra: “Nếu là như vậy thì ta không có vấn đề gì cần phải hướng sư phụ thỉnh giáo cả.”


Chu Ngân Tuyết không khỏi ngạc nhiên nhìn Yến Thập Tam, nàng thật không thể nào tin được, “Lưu Tiên Bộ” thì thôi, nhưng “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết” thật không thể coi thường, đừng nói là Yến Thập Tam, rất nhiều thiên tài Vãn Vân Tông đều cần rất nhiều thời gian mới có thể lĩnh ngộ nó.

Chu Ngân Tuyết tin tưởng rằng Yến Thập Tam không phải kẻ ngu, sẽ không làm ra vẻ là ta đây rất là hiểu biết, liền từ từ nói: “Đem điều ngươi coi là tâm đắc nhất nói cho ta nghe một chút.”

Yến Thập Tam đã tính trước được việc này, nên nói như nước chảy mây trôi, không vội không chậm đem áo nghĩa của “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết” nói ra hết một lần.

Nghe được những lời diễn giải của Yến Thập Tam, Chu Ngân Tuyết không khỏi trở nên giật mình, bởi vì sự lĩnh ngộ của Yến Thập Tam đối với “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết”, không hề thua kém gì nàng so với năm đó.

Năm đó, nàng có thể lĩnh ngộ được đến như vậy cũng không có gì là lạ, bởi vì nàng có được Tiên Thiên Mệnh Hồn, cùng với đạo căn cực phẩm Cửu Phẩm Tiên Liên, lại có được Huyết Thống Nhân Hoàng nồng độ cũng cực kì cao, có thể nói rằng, điều kiện nàng có được đủ để kiêu ngạo, là thứ mà Yến Thập Tam không thể so sánh, cũng như là các thiên tài khác của Vãn Vân Tông không thể so sánh. Ấy vậy mà một người có mệnh hồn cấp thấp cùng với Huyết Thống Nguyên Thủy như Yến Thập Tam, lại có khả năng lĩnh ngộ đến mức độ này, điều này thật sự khiến Chu Ngân Tuyết giật nảy cả mình.

-“Ta thực sự băn khoăn là bí mật mà ngươi đang giấu đến tột cùng là gì.” Chu Ngân Tuyết nhìn kĩ Yến Thập Tam, chầm chậm nói. Bộ dáng lúc này của nàng rất nghiêm túc, mang đến một phong vận khác, làm nhiều người say mê.

Yến Thập Tam nở nụ cười, lòng không chút gợn sóng nào, nói ra: “Đệ tử có thể có bí mật gì chứ, đệ tử chỉ là cần cù bù thông minh thôi, người khác tu một lần, đệ tử tu mười lần, bỏ ra nhiều mồ hôi công sức hơn, chắc chắn sẽ được hồi báo.”

Chu Ngân Tuyết đương nhiên sẽ không tin tưởng lời giải thích này của Yến Thập Tam, có nhiều thứ, không đơn giản chỉ dựa vào cần cù là xong, có nhiều thứ, vẫn rất cần đến thiên phú.

Bất quá, Chu Ngân Tuyết cũng không có tra xét, chỉ xuất ra một đạo văn lưu chuyển, đạo pháp diễn hóa ra kiếm đàm, đưa cho Yến Thập Tam, nói: “Đây là kiếm đàm “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết” ta tế luyện cho ngươi, hiện tại do không có bảo kim tốt hơn, cho nên ta còn chưa luyện hóa nó cho ngươi, ngươi trước lấy thứ này dùng tạm, chờ về sau có bảo kim tốt, ta lại luyện hóa nó thành bảo binh cũng không muộn.”

Kiếm đàm, là bảo binh thần kiếm đàm, một thanh bảo binh, ngoại trừ lấy bảo kim đem luyện hóa, thì muốn phát huy uy lực chân chính của bảo binh, thì cần công pháp tương xứng để tế luyện, ví dụ như là, muốn tạo ra một thanh “Tam kiếm Lưu Tiên kiếm”, thì ngoại trừ cần bảo kim làm vật liệu luyện hóa, còn cần có thủ đoạn luyện hóa, đem “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết” tế luyện nhập vào bên trong bảo binh.


Có một thanh bảo binh như vậy thì coi như chưa từng tu luyện qua “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết”, cũng có thể đánh ra tam kiếm đầy uy lực, nhưng dù cho rất uy lực thì cũng không bằng người đã tu luyện qua “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết”.

Tu luyện “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết”, trong tay lại có “Tam Kiếm Lưu Tiên Kiếm”, như vậy khẳng định đem uy lực môn công pháp này tăng lên gấp đôi.

Chu Ngân Tuyết vì Yến Thập Tam luyện thành “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết” kiếm đàm, có thể nói, nàng thu Yến Thập Tam làm đồ đệ, cũng không phải là nhất thời nổi hứng, nàng đối với Yến Thập Tam thực sự là cực kì quan tâm.

-“Bên trong tông môn, có mấy cái công pháp cao cấp bảo binh nhưng đáng tiếc là đều đã có chủ hết rồi. Cho nên ngươi tạm thời dùng thứ này đi, chờ dịp khác, ta hoặc là ngươi có bảo kim tốt hơn, thì ta sẽ giúp ngươi tế luyện.”

-“Đa tạ sư phụ.” Yến Thập Tam trong lòng không khỏi cảm kích, lúc bái Chu Ngân Tuyết làm sư phụ, hắn cực kì không cam nguyện, hiện tại, sự thật này tuy đã không có cách nào cải biến. Nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm của Chu Ngân Tuyết đối với mình, trong nội tâm không khỏi có vài tư vị không rõ hiện lên.

Yến Thập Tam rút ra kiếm đàm ra, không khỏi nói ra: “Sư phụ không hổ danh là đệ nhất thiên tài, lại đem ba kiếm đều tu luyện thành công, chúc mừng sư phụ.”

Vãn Vân Tông từ đó đến nay, có thể đem ba kiếm tu luyện hoàn chỉnh tu luyện không có bao nhiêu người. Giống như Chu Ngân Tuyết, với độ tuổi như vậy đã đạt được điều đó thì ngoại trừ Tôn Vô Địch ra thì chưa từng nghe còn có người khác. Đệ nhất thiên tài Vãn Vân Tông, quả nhiên là danh bất hư truyền.

-“Nói không chừng danh hiệu đệ nhất thiên tài của ta, nhất định sẽ có ngày bị ngươi vượt qua.” Chu Ngân Tuyết nhìn Yến Thập Tam, lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Chu Ngân Tuyết cười lên nhìn rất đẹp, rất mê người, Yến Thập Tam rất thích ngắm nhìn nụ cười của nàng, bất quá, nàng cũng không phải là người thích cười, có thể nhìn thấy nụ cười của nàng, thì không dễ dàng chút nào.

Yến Thập Tam không khỏi cười nói ra: ” Đạo căn, thiên phú của sư phụ, đệ tử có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Với lại nếu có một ngày mà ta đuổi kịp sư phụ thì ngươi vẫn là sư phụ của ta.”


-“Bớt ở chỗ này ba hoa!” Chu Ngân Tuyết trừng Yến Thập Tam một chút, ánh mắt này thực sự quá làm cho người ta tiêu hồn. Nàng nghiêm túc nói ra: “Trò giỏi hơn thầy, đánh bại thầy, nếu như đệ tử không bằng sư phụ, đó chính là chuyện nực cười!”

-“Đệ tử nhớ kĩ.” Yến Thập Tam vừa cười vừa nói.

Chu Ngân Tuyết không tiếp tục nhiều lời, sau đó liền rời đi.

Đưa mắt nhìn Chu Ngân Tuyết rời đi, Yến Thập Tam không khỏi cười khổ một cái, hắn lúc này thật có chút đau đầu, Chu Ngân Tuyết thành sư phụ của hắn, mà Chu Quảng Văn hết lần này tới lần khác muốn hắn cưới nàng, cái này khiến hắn thật sự là bó tay! Nhưng, chuyện này lại không thể nói cho Chu Ngân Tuyết nghe, nói không chừng khi nàng nghe được sẽ cầm kiếm tới chém hắn!

Cuối cùng, Yến Thập Tam dứt khoát không suy nghĩ nhiều, xe đến trước núi ắt có đường, sự tình về sau, thì để về sau hẳn tính!

Thời điểm Yến Thập Tam say đắm tu luyện, thì trong khoảng thời gian này, bên ngoài Vãn Vân Tông phong vân gợn sóng, không ít môn phái bên ngoài Vãn Vân Tông nói nhỏ với nhau, có rất nhiều tin tức ngầm được lưu truyền, chúng đều là những tin tức gây bất lợi cho Vãn Vân Tông.

-“Vãn Vân Tông thật sự là lòng ác độc mà, dụng tâm hiểm ác.” Có tin tức ngầm lưu truyền.

Các tu si đàm luận ngầm tin tức này càng ngày càng nhiều, có người còn nói ra: “Hừ, Vãn Vân Tông có ý định giết đồng đạo!” Những tin tức ngầm được lưu truyền này đều có người trong bóng tối trợ giúp.

Vãn Vân Tông cũng rất nhanh liền nhận ra chuyện kì lạ trong việc này, lập tức có trưởng lão đem chuyện này bẩm báo cho Lục Vô Ông.

Nghe được sự tình tông môn như vậy, ánh mắt Lục Vô Ông ngưng tụ, nói ra: “Là có những môn phái nào?”

-“Ta phái người tìm hiểu một chút, thì trong đó hẳn là có Hoàng Kim Thành, Già Nhật Phái, Yến Bắc Thế Gia, Kiêu Kỵ Thế Gia, Hóa Hải Thánh… Các đại môn phái đang cản trở. Ta xem chắc là bọn họ ghen ghét tám thất bảo tàng của Vãn Vân Tông, cho nên muốn mượn cơ hội này đảo loạn phong vân, đục nước béo cò.” Vị trưởng lão này nói.


Lục Vô Ông híp hai mắt, cười cười, nói ra: “Rất tốt, nếu tất cả đã tới, thì ta cũng phải để bọn hắn mở mang kiến thức một chút về đạo đãi khách Vãn Vân Tông chúng ta.”

-“Tông chủ, ta sợ việc mấy đại môn phái liên thủ, chắc là có người phía sau giật dây, ta suy đoán, đó chính là Thang Cốc Hạo Gia. Nếu quả như thật là như vậy, thì thực lực của địch nhân rất cường đại, có khả năng gây bất lợi cho chúng ta.” Vị trưởng lão này trầm ngâm nói.

Lục Vô Ông nở nụ cười, lạnh lùng nói ra: “Mặc kệ là môn phái nào, dù là Thang Cốc Hạo Gia, cũng đừng nghĩ đến chuyện làm càn với Vãn Vân Tông! Đây không phải là thời đại của Hạo Nhật Đạo Tổ, thiên hạ lúc này không có đạo tổ, đại thế chỉ vừa mới bắt đầu. Chúng ta nếu muốn đặt vững nền móng, thì trước hết nên để cho thiên hạ biết, dám trêu chọc Vãn Vân Tông, thì bất luận là môn phái cường đại cỡ nào thì cũng cần phải trả cái giá rất đắt!” Nói xong, Lục Vô Ông hai mắt phát lạnh, sát khí bức người. Lục Vô Ông lúc này lại một lần nữa lộ ra ranh năng của bản thân.

Lúc này, vị trưởng lão này đã biết, tông chủ không hề giống với bộ dáng bề ngoài ốm yếu của hắn, dưới lớp vỏ bọc ốm yếu đó chính là một tâm chí kiêu hùng.

-“Để các trưởng lão cùng hộ pháp chú ý, đề phòng địch nhân đột nhiên động thủ!” Lục Vô Ông phân phó nói.

Vị trưởng lão này nói ra: “Ta đã hiểu, ta sẽ tự mình phân phó, tuyệt đối không để sự tình gì ngoài ý muốn phát sinh, để cho địch nhân giết đến trở tay không kịp.”

-“Cứ cho là Vãn Vân Song Thánh một đi không trở lại, thì Vãn Vân Tông vẫn có tiền vốn sừng sững tại đông cương, nếu như bọn hắn không thức thời, thì liền để bọn hắn mở mang kiến thức một chút tiền vốn Vãn Vân Tông chúng ta!” Cuối cùng, Lục Vô Ông lạnh lùng nói.

Yến Thập Tam không biết bên ngoài đang phát sinh chuyện gì, hắn chỉ một lòng suy nghĩ về kiếm đàm “Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết”, cuối cùng Yến Thập Tam quyết định đem kiếm đàm đính vào phía trên đỉnh tháp “Vô Lượng Bất Diệt Băng Thiên Luân Hồi Tháp”, lấy Thao Thiết Cổ Bí đem nó khảm vào, mà không phải tế luyện.

Khảm và tế luyện, có sự khác nhau rất lớn. Yến Thập Tam đem kiếm đàm khảm vào tháp, loại thủ pháp này được gọi là phối hợp, sau khi kiếm đàm được khảm vào, Yến Thập Tam có thể mượn “Tử Long Thiên Thanh Kim” làm kiếm, lúc sử dụng, có thể mượn “Tử Long Thiên Thanh Kim” hóa thành thần kiếm, trên thực tế bản chất của “Vô Lượng Bất Diệt Băng Thiên Luân Hồi Tháp” vẫn không thay đổi.

Với lại, có một ngày Yến Thập Tam không muốn lấy kiếm đàm thì có thể lấy nó ra. Nếu như kiếm đàm cùng “Vô Lượng Bất Diệt Băng Thiên Luân Hồi Tháp” được tế luyện làm một thể, muốn kiếm đàm ra thì cần phải đem cả tòa bảo tháp luyện hóa hoàn toàn, điều này thì thực sự quá khó khăn.

“Tam Kiếm Lưu Tiên Quyết” tuy rất cường đại, rất nghịch thiên, nhưng đem so sánh cùng với Thập Nhị Cổ Bí thì có chút xa vời. Trong lòng của Yến Thập Tam có một ý định rằng, đi thu thập đủ Thập Nhị Cổ Bí, đem Thập Nhị Cổ Bí tế luyện ra bảo tháp, tu luyện ra một kiện bảo tháp Thập Nhị Cổ Bí mà trước nay chưa từng có.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.