Đọc truyện Huyết Nô Ác Ma Muốn Chiếm Hữu – Chương 4: Đôi Mắt Thâm Sâu
Có được câu nói này của chị Hạ, cô cảm thấy yên tâm hơn rồi.
Nhưng mà lần đầu mặc chiếc váy như vậy, cô vẫn thấy nó ngường ngượng.
Mà thôi kệ đi, chuyện đó lúc này không còn quan trọng nữa rồi.
Bữa tiệc xa xỉ dần trở nên náo nhiệt hơn khi xuất hiện thêm rất nhiều những vị có khách lai lịch không tầm thường.
Họ đều là những thương nhân thành đạt có tầm ảnh hưởng trên giới giải trí cũng như trên thương trường.
Cũng giống như cô, bữa tiệc này cũng có rất nhiều đại minh tinh nổi tiếng khác.
Ngưng Tịnh đứng cùng quản lí Hạ ở một góc xa xa, nghe quản lí Hạ thao thao bất tuyệt giảng dạy cái “lí thuyết trong nghề”.
Cô biết dù sao cũng chỉ là chị ấy đang lo lắng cho sự nghiệp của cô mà thôi, nhưng cô vẫn cảm thấy không được thoải mái cho lắm.
Ánh đèn chiếu sáng lấp lánh trong bữa tiệc, cùng với tiếng nhạc du dương khiến cho cô cảm thấy ngột ngạt khó thở.
Cũng giống như cái “quy tắc ngầm” mà chị Hạ nói, thật ra trước giờ cô chưa từng quan tâm tới những thứ đó.
Cô luôn luôn tin rằng dựa vào năng lực của bản thân thì nhất định sẽ có ngày tỏa sáng.
Nhưng mà…xem ra là cô đã lầm rồi.
Ngưng Tịnh xoay trên tay ly rượu vang đỏ như máu, khuôn mặt xinh đẹp kiềm diễm đang rơi vào trầm tư suy nghĩ.
Cô thật sự không muốn nghĩ nhiều tới vậy, cứ nghĩ tới việc bán thân thể của bản thân đi để đổi lại sự nghiệp chói lòa, hàng lông mày thanh tú bất giác nhíu chặt lại.
Chị Hạ nhận ra cục cưng bảo bối của mình đang khó chịu, liền ngừng nói những việc đó, chị quay sang quan tâm hỏi han cô:
– Tiểu Tịnh, em sao vậy?
Ngưng Tịnh ngước đôi mắt xinh đẹp đầy phiền muộn nhìn quản lí Hạ, người có thể xem là người bạn duy nhất trên đời cô:
– Chị Hạ, có thể còn cách nào không? Em thật sự không muốn…
Lí Hạ đương nhiên hiểu được tâm tư của cô, chị thở dài và ngồi xuống.
Tay chị nắm lấy bàn tay trắng mịn của cô, nhẹ nhàng khuyên giải:
– Hazz, em xem phía bên kia đi.
Chị Hạ hướng mắt về phía đối diện, nơi có rất nhiều nữ minh tinh nổi tiếng, cùng với…kim chủ của họ.
Nổi bật nhất chính là ảnh hậu Kim Tuyết Vũ, làn da trắng mịn nõn nà cùng với khuôn mặt xinh đẹp đã làm nên nét nổi bật của cô ấy.
Ngưng Tịnh hướng mắt nhìn Kim Tuyết Vũ rồi quay sang nhìn chị Hạ, khó hiểu:
– Cô ấy thì có vấn đề gì?
– Cục cưng của chị, em tối cổ quá rồi đó.
Em có biết người đàn ông thần bí tên là Hoắc Thường Nghị không? Hắn ta chính là ông hoàng làng giải trí, Hoắc thị không chỉ dừng lại ở giới giải trí mà dường như còn nắm huyết mạch kinh tế chủ chốt trên thương trường.
Được người đàn ông như vậy chống lưng cho, Kim Tuyết Vũ mới có thể thuận diều gặp gió, leo lên vị trí ảnh hậu một cách dễ dàng đó.
Chị Hạ vừa nói vừa nhìn Kim Tuyết Vũ rồi quay sang nhìn Ngưng Tịnh, xem ra là cô đã hiểu rõ vấn đề rồi.
Ngưng Tịnh trầm ngâm suy nghĩ một lúc, đôi môi xinh đẹp khẽ mím lại.
Rồi đôi mắt cô theo phản xạ tự nhiên ngước nhìn Kim Tuyết Vũ thêm một lần nữa, nhưng bất chợt cô bắt gặp một ánh mắt đen thâm sâu huyền bí đang nhìn mình chằm chằm.
Đôi mắt đó, dường như có thể nhìn thấu cô.
Cô hoảng loạn lập tức cúi đầu xuống, khuôn mặt kiều diễm khẽ đỏ ửng.
Cô đặt tay lên tim mình, dường như nó đang đập loạn nhịp khi ánh mắt cô vô tình đụng vào ánh mắt hắn.
Rồi cô lại vô thức ngẩng đầu thêm lần nữa, vẫn là đôi mắt u ám, cuồng ngạo đó.
Hắn ta là một người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú, mái tóc hắn có màu đỏ rượu, chiếc mũi cao tuấn tú cùng với đôi môi mỏng tuyệt đẹp kiêu ngạo khẽ nhếch lên khiến cho vẻ đẹp của người đàn ông này được toát lên hiện rõ vẻ nguông cuồng, yêu nghiệt.
Đặc biệt là đôi mắt thâm sâu kia, dường như có sức mạnh vô hình khiến cho cô khi cảm thấy có chút áp lực khi vô tình chạm vào.
Cô càm giác như khóe môi hắn ta khẽ nhếch lên đầy vẻ giễu cợt, tay ôm mĩ nhân nhưng ánh mắt đó chưa hề rời khỏi cô nửa bước.
Hắn thong thả nhấp một ngụm rượu vang, vừa ngắm nhìn cô như đang nhìn con nai vàng ngơ ngác.
Hành động tao nhã hết sức như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc vậy.
Cô thật sự rất đẹp, đẹp y như đóa hoa quỳnh đang hé nở.
Vẻ đẹp của cô, thực sự khiến bao đàn ông thần trí điên đảo.
Chị Hạ thì không hề hay biết gì cả, vừa nhìn thấy Hoặc Thường Nghị xuất hiện, chị ấy đã hớn hở đập vai cô:
– Kia, kia, em xem.
Đó là Hoắc tiên sinh đó.
Chị Hạ bỗng nhiên gọi khiến cô giật mình, ánh mắt lại một lần nữa hướng về phía mà chị Hạ chỉ.
Trùng hợp là, người đàn ông họ Hoắc kia chính là người đàn ông vừa nhìn cô xong.
Đích thực là hắn đang ôm Kim Tuyết Vũ trong tay, hành động của hai người họ hết sức thân mật, khiến cho bao nữ minh tinh khác còn phải ghen tị với Kim Tuyết Vũ.
Ngưng Tịnh xuất hổ, cô vô thức lắc đầu:
– Em…em không nhìn đâu.
Chị thích thì tự nhìn đi.
Vừa nãy cô nhìn hắn lâu như vậy, bây giờ còn mặt mũi gì mà tiếp tục nhìn hắn nữa chứ? Với lại đôi mắt cuồng ngạo kia, khiến cho cô hơi run sợ.
Chính bản thân cô cũng không biết tại sao mình lại trở nên như vậy khi ở trước mặt người đàn ông kia nữa.