Đọc truyện Huyết Nô Ác Ma Muốn Chiếm Hữu – Chương 29: Thời Tới Cản Không Kịp
Ánh sáng mặt trời yếu ớt rọi vào trong phòng khiến cho Ngưng Tịnh chói mắt vô cùng, cô từ từ mở mắt ra.
Trời sáng rồi ư? Cô cố gượng dậy, cả cơ thể đau nhức, đầu óc nhớ lại cảnh đêm hôm qua.
Hôm qua Hoắc Thường Nghị thực sự đã cắn cô, nó rất đau.
Lúc đó cô ngất đi và ngủ một mạch tới sáng luôn, đầu óc cô không ngừng quay cuồng.
Cô biến thành huyết nô chưa?
Đang mải suy nghĩ thì chuông điên thoại Ngưng Tịnh vang lên, là chị Hạ gọi.
Cô liền nghe máy:
– Cục cưng ơi, báo cho em một tin vui là em đã có phim rồi đó.
Đầu dây bên kia, chị Hạ vô cùng hớn hở thông báo tin vui cho Ngưng Tịnh nghe.
Không chỉ có phim đâu mà còn có rất nhiều đạo diễn nổi tiếng tranh giành Ngưng Tịnh, muốn cô trở thành nữ chính trong bộ phim của mình.
Chị Hạ vô cùng vui mừng, sau đó nói với họ là hỏi ý kiến của cô trước đã rồi mới quyết định sẽ tham gia bộ phim nào.
Nghe xong Ngưng Tịnh cũng chẳng thấy bất ngờ gì, Hoắc Thường Nghị đã bắt đầu đáp ứng yêu cầu của cô rồi, có lẽ đêm qua hắn đã thật sự biến cô trở thành huyết nô.
Cô mệt mỏi xoa xoa đầu, trả lời:
– Chị thấy bộ phim nào có tiền đồ nhất thì cứ nhận giúp em đi, em chưa từng tham gia bộ phim lớn nào nên cũng khó chọn.
– Oke cục cưng nè.
Đúng là thời tới cản không kịp mà.
Em cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đi nhé, có gì chị sẽ thông báo với em sau nha.
– Vâng, bye bye chị.
Ngưng Tịnh vứt điện thoại sang một bên rồi chui vào trong chăn, tâm trạng cô vô cùng hỗn độn.
Có lẽ chị Hạ sẽ không bao giờ biết cô làm thế nào để có được phim.
Không phải chỉ đơn giản là trở thành tình nhân, mà là trở thành huyết nô.
Nhưng tại sao có phim rồi mà cô lại không hề vui mừng thế này?
Ngưng Tịnh vỗ vỗ lên hai má mình, tự nhủ bản thân phải phấn chấn lên.
Sau đó cô lấy hết can đảm lên mạng xem đoạn clip kia đã bị chìm xuống chưa.
Nhưng mà…có một chuyện còn khiến cho cô kinh hãi hơn.
Đoạn clip không hề chìm xuống mà còn nổi lên rất nhanh khi có một nữ minh tinh tự đăng dòng trạng thái trên trang cá nhân nhận đó là mình, rồi cầu xin cộng đồng mạng tha thứ cho mình.
Sau đó thật sự xuất hiện thêm một đoạn clip khác, nhưng không phải là của cô mà là của cô ấy.
Ngưng Tịnh kinh sợ nhìn từng bình luận chửi bới cô minh tinh đó, liền nhớ ra trước kia cô cũng từng chung phim với cô ấy.
Vì cô chỉ là một diễn viên nhỏ nên bị coi thường, và cô minh tinh đó còn cố tình làm khó cô rất nhiều lần.
Cô ấy là Hạ Mẫn Nhiên.
Chuyện này nhất định là do Hoắc Thường Nghị làm ra.
Tuy lúc đó Hạ Mẫn Nhiên nhiều lần quá đáng với cô thật, nhưng thật ra cô cũng đã sớm không còn để bụng nó rồi.
Tới giờ nhìn cô ấy ra nông nỗi này, cô không khỏi cảm thán thủ đoạn tàn nhẫn của “ông hoàng làng giải trí”.
Ngưng Tịnh không hề biết Hoắc Thường Nghị đã tựa người ở ngoài cửa nhìn cô từ lúc nào rồi.
Một lát sau hắn từ từ bước vào, Ngưng Tịnh lúc này mới giật mình, vội cất điện thoại đi.
Cô bối rối không biết nên nói gì, đành nói bừa vậy:
– Chào…buổi sáng.
Khoé môi Hoắc Thường Nghị cong lên, hắn ngồi xuống bên cạnh cô, khẽ vuốt ve mái tóc cô:
– Mấy ngày nữa có lẽ em sẽ rất bận rộn đó, giờ này còn ngồi đây lên mạng hóng chuyện được?
Ngưng Tịnh kinh hãi, thì ra Hoắc Thường Nghị đã biết là cô đang xem chuyện của mình biến thành chuyện của Hạ Mẫn Nhiên.
Hoắc Thường Nghị đứng dậy, kéo cả cô dậy theo:
– Bây giờ em đã là người của tôi rồi, nên đặt tâm tư vào mình tôi thôi nghe chưa? Đi vệ sinh cá nhân rồi thay đồ đi, tôi đưa em tới một nơi.
Ngưng Tịnh gật đầu rồi đứng dậy bước vào phòng tắm, trên người cô hiện giờ không có gì cả, thế nhưng Hoắc Thường Nghị lại thẳng thừng ngắm nhìn cơ thể trần của cô như vậy.
Tuy cô rất ngại, nhưng cô lại càng không dám chọc giận Hoắc Thường Nghị.
Nếu không hậu quả cô cũng không dám nghĩ đến.
Một lát sau, khi Ngưng Tịnh bước ra khỏi phòng tắm thì Hoắc Thường Nghị đã rời khỏi phòng, trên giường chuẩn bị sẵn một chiếc váy cho cô.
Cô liền cầm lấy váy và tự thay trong phòng luôn, sau đó bước tới gương trang điểm nhẹ.
Bây giờ trong đầu Ngưng Tịnh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, ngoan ngoãn nghe lời để khiến cho Hoắc Thường Nghị chán ghét mình.
Chỉ khi là hắn tự tay đá cô thì cô mới có thể an toàn rút lui được, bằng không cô sẽ còn thảm hơn cả Hạ Mẫn Nhiên nhiều.
…
Ngưng Tịnh cảm thấy lạ lẫm khi lần đầu tiên được bước chân vào một nhà hàng sang trọng này.
Người có tiền ăn sáng thôi cũng xa xỉ như vậy sao? Cô biết kể từ giây phút này cô cũng phải sớm quen với cuộc sống thượng lưu của người có tiền.
Nhưng là cô đang nghĩ, nếu như Kim Tuyết Vũ mà phát hiện ra chuyện này thì cô sẽ thế nào đây? Nghe nói Hoắc Thường Nghị rất chiều cô ta, thường nhắm mắt làm ngơ những hành động xấu của cô ta với mấy cô tình nhân của hắn.
Ngưng Tịnh cũng sợ Kim Tuyết Vũ sẽ ra tay với mình và lúc đó Hoắc Thường Nghị cũng nhắm mắt làm ngơ.
– Đang nghĩ gì?
Lời nói của Hoắc Thường Nghị vang lên lập tức dẹp tan những suy nghĩ vu vơ của Ngưng Tịnh, cô lập tức lắc đầu.
– Không có gì.
Hoắc Thường Nghị cong môi lên cười, hắn nâng ly rượu vang trên tay mình lên, có ý muốn cùng cô cụng ly.
Ngưng Tịnh lập tức hiểu ra ý và nâng ly của mình.
– Sau này cùng tôi đi dự các sự kiện lớn, không được phép ngây người như vậy!
Uống rượu xong Hoắc Thường Nghị lạnh lùng nói, câu nói khiến cho Ngưng Tịnh kinh hãi hơn.
Còn đi dự sự kiện lớn nữa ư, như vậy chẳng phải là cô đang trực tiếp khiêu chiến với Kim Tuyết Vũ sao?
Ngưng Tịnh vẫn suy nghĩ vu vơ, nếu cứ tiếp tục bị động thế này thì có khi cô sẽ thảm bại trong tay Kim Tuyết Vũ trước khi rút lui an toàn cũng nên.
Không được, cô phải chủ động đối phó với cô ta, nhân lúc Hoắc Thường Nghị còn đang quấn quýt bên cô, tránh đêm dài lắm mộng.