Hùng Thiên Đại Lục

Chương 388: Hổ Lạc Đồng Bằng


Bạn đang đọc Hùng Thiên Đại Lục – Chương 388: Hổ Lạc Đồng Bằng


Xưa kia là chúa một phương
Nay thời chịu cảnh giữa đường ăn xin
Xót xa thân phận Lạc Tinh
Kiếp này chịu cảnh o sin cho người.

Lạc Tinh dừng lại quan sát.

Thì ra lão chủ quán có cô con gái sắp nhập học Phước Yên Xã Đoàn.

Nên muốn tìm cho con một nha hoàn có thể phụ giúp sinh hoạt hằng ngày.

Đương nhiên mức lương đưa ra khá thấp, một tháng chỉ 80 đồng.

Nên mọi người phì cười chọc ghẹo.

Làm nha hoàn thiếp thân xem như từ sáng đến tối, phải chăm sóc chủ nhân mình.

Làm gì còn thời gian làm việc khác.

Tất cả người trưởng thành hầu như không quan tâm, vì họ còn có gia đình phải chăm sóc.
Lão chủ quán cũng biết thế, nhưng mà số tiền đưa ra không thể quá cao được.

Còn phải để dành tiền học cho con.

Mua một số thứ cần thiết nữa, xưa nay một gia đình hình thường nuôi đứa con pà Hồn Giả thì tán gia bại sản là chuyện thường.
Lúc này, 1 nữ phụ đang cò kè giá 130 đồng.

Chủ quán thì mong muốn bà ta giảm dưới 90 đồng thôi.
“Xin hỏi, Ta có thể làm không?”- Lạc Tinh nghĩ đây là cơ hội.

Dù sao thiếp thân nha hoàn thì có thể thông qua cô bé kia để đọc một số phương pháp vận dụng hồn lực, cũng như có chỗ ăn chỗ ngủ.

Cô bé kia ở trong trường học thì mình càng dễ lén học hỏi những lão sư nơi đó.
“Ngươi? Này ngươi xin cho mẹ ngươi hay chị ngươi?” Mọi người xung quanh phì cười.

Lão chủ quán mướn người, ít nhất phải gần 15 tuổi thì mới biết chăm sóc người khác.

Trong khi nhìn lạc Tinh gầy gò, ốm yếu, quần áo xốc xếch thua cả ăn mày.

“Một đứa bé hơn 12 tuổi sao có thể chăm sóc kẻ khác.”- Lão chủ quán lắc đầu nói.
“Thưa ngài, chuyện gì ta cũng làm được.

Không tin ngài cứ đưa ra đề nghị.

Với lại, người nhỏ tuổi mới tốt, sẽ có thể cùng chơi đùa, cùng học tập, giúp đỡ con gái ngài tốt hơn.”
Lão chủ khẽ nhìn Lạc Tinh, phát hiện trong mắt cô nương này ánh lên sự chững chạc, lạc quan, tự tin.

Nên thoáng suy nghĩ rồi nói:
Tốt, ta cho cháu nữa canh giờ.

Đi ra suối mang về một thùng nước.

Nấu lên đủ cho một người tắm.

Đồng thời nấu một món ăn, thực phẩm đầy đủ trong gian biếp.
“Được.”- Lạc Tinh lập tức vào nhà bếp lấy một thùng nước cao bằng cơ thể mình rồi chạy nhanh ra suối.
“Ohm…”
“Cô gái nhỏ này con vậy mà nhanh nhẹn quá.”- Mọi người xung quanh cũng khen ngợi.
“Nhưng thùng nước to gấp năm lần tỷ ấy.

Sau mà mang nổi.”- Con của lão chủ quán tròn xoe mắt nhìn theo.
Mọi người cũng ngạc nhiên.

Rõ ràng cô gái này không phải người thường.
Mười phút sau.

Lạc Tinh đã quay lại.

Trên vai là một thùng đầy nước.

Sau khi kích hoạt Hồn Linh thành công, cơ thể này đã mạnh gấp hai lần người thường.

Tiếp đó trải qua giai đoạn thoát thai nhờ liều mạng ăn những loại quả kỳ lạ trong rừng, nên sức chịu đựng, dẻo dai, lực bộc phát đã tăng gấp bội nữa.

Nên một thùng nước cũng là quá nhẹ.

Chỉ là hơi cồng kềnh.
Nhìn một cô gái nhỏ bé, hai tay bê thùng nước to tướng như che mất cơ thể mình, ai cũng mở mang tầm mắt.
Tiếp theo, Lạc Tinh đổ một phần nước vào vạc, nhóm lửa nấu lên.

Rồi nhanh chóng bắt lấy một con cá trong chiếc lu gần đó.

Bắt đầu bỏ nguyên con vào lò nướng.

Trong thời gian còn lại thì lấy một nồi nhỏ nấu cơm.

Tiện tay lấy một loại quả như quả bí, sắt ra mang đi nấu canh.

Luôn tiện bỏ vào vài lát thịt.

Nơi này là quán rượu nên không thiếu thứ gì.

Gia vị đủ loại, Lạc Tinh chỉ việc lấy nếm thử rồi bỏ vào.
Thêm chừng một nén nhang, Mọi việc hoàn thành.

Một thùng nước nóng vừa đủ tắm.

Một mâm cơm gồm canh, cá nướng, một chén nước chấm đặc biệt.

Đây là Lạc Tinh cà nhuyễn một loại đậu, một chút gia vị có tính chua.

Cá nướng thì được banh ra, rưới lên một lớp dầu hương liệu, tỏa mùi thơm ngào ngạt.

Kết hợp làn khói tỏa ra nghi ngút.
“Ngon quá…”- Cô con gái của chủ quán thích thú nói.
“Ha ha…!Tốt…!Ngươi thông qua.”- Lão chủ quán vô cùng vừa lòng.
“Cô gái nhỏ, ngươi tên gì, chúng ta ký kết khế ước nào.


Ha ha…”- Chủ Quán Thấy Lạc Tinh thể hiện khá tốt, nên lão muốn nhanh chóng ràng buộc kẻo đối phương đổi ý.
“Đa tạ…!Cháu tên Lạc Tinh.”
Hiện tại hắn đang trong cơ thể một nữ hài.

Nhưng không muốn đổi tên làm gì.

Mọi người cũng không lăn tăn chuyện cái tên hắn có nam tính hay không.
“Được…!Để ta cho cháu vài bộ đồ.

Theo ta.”- Lão chủ quán nhìn trang phục như người rừng của Lạc Tinh rồi nói.
Tiếp đó thì thảm rồi.

Tuy Lạc Tinh quần áo rách rưới nhưng ít ra không mang nét nữ tính.

Giờ mang trang phục là đồ cũ của cô con gái chủ quán.

Mặc vào như là một cô gái hàng xóm, nhỏ nhắn, đáng yêu…
“Cũng may đám người Hạ Tử Yến, Lạc Na….!không thấy tình cảnh của ta.

Không thì các nàng cười ba ngày ba đêm quá.”- Lạc Tinh âm thầm mặc niệm.
Qua hôm sau, Lạc Tinh bắt đầu thân phận nô tì.

Thực tế xem như bạn học của Hàn Linh Lung, con gái chủ quán.

Hằng ngày chơi cùng nàng ta, nhắc nhở nàng ta tu luyện.
Thời gian rảnh, hắn tranh thủ đánh vài bài quyền cơ bản như Long Hổ Quyền cho cơ bắp phát triển.

Thân thể nhỏ bé nhưng chiêu thức tinh diệu, thu phát tự nhiên.

Khí thế thôi cũng đủ hiểu rõ sức mạnh tiềm ẩn trong đó.
“Lạc tỷ, sao tỷ mạnh như vậy?”
“Ha ha…!đơn giản là ta tập luyện hằng ngày.

Tiểu thư muốn mạnh cũng phải chịu khó rèn luyện.”- Lạc Tinh trả lời bâng quơ.
“Đúng ah.

Ta đây thiên phú rất tốt nha.”- Hàn Linh Lung tự hào nói.
“Đương nhiên.

Nhưng việc gì cũng phải thực hành nhiều biết không.

Đến đây ta dạy cho.”

Trong ba ngày, cả hai dễ dàng gắn kết nhau.

Dù sao Hàn Linh Lung là con một.

Bình thường không ai chơi cùng.


Có Lạc Tinh làm bạn, đương nhiên nàng vô cùng thích.

Cha mẹ cho đồ ăn ngon.

Nàng cũng lén lấy một phần cho Lạc Tinh.
“Tiểu thư, đến giờ lên đường.”
Lạc Tinh nhắc nhở.

Hai người hôm nay phải đến nhập học ở Phước Yên Xã Đoàn.

Mọi giấy tờ đã xong.

Lão chủ quán cố gắng lo liệu chu toàn.
Là học sinh của Phước Yên Xã Đoàn, mỗi người được mang một nha hoàn hoặc bảo vệ theo.

Dù sao thì những kẻ đạt được hồn linh sẽ luôn có đãi ngộ tốt nhất.

Hồn Thạch Giới là một thế giới võ lực vi tôn.

Nên những việc hằng ngày của Hồn Giả đều có kẻ dưới chăm nom.
Lạc Tinh là nha hoàn nên không theo vào lớp học được.

Sau khi dẫn Hàn Linh Lung vào lớp, thì bản thân trở về phòng của hai người.

Sau đó ngồi xuống tiến hành nội thị quan sát cơ thể.

Thực tế Hồn Sĩ không có khả năng này.

Muốn làm được phải đạt cảnh giới hồn sư.

Đương nhiên với Lạc Tinh là ngoại lệ.

Lúc đạt kim thân chi cảnh, hai mắt đã hình thành nên âm dương nhãn.

Tuy đây không phải thực thể.

Nhưng linh hồn Lạc Tinh có thể lợi dụng Âm Dương Thủy Bích Châu làm môi giới cộng hưởng, rút ra một phần vạn uy năng vốn có của Âm Dương Nhãn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.