Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 140: Phần Thi Thứ Hai
Rất nhanh đã đến ngày 23 tháng 2, đây là một ngày trước khi phần thi thứ hai bắt đầu,
Chiều hôm đó, toàn Hogwarts được nghỉ để chuẩn bị cho phần thi thứ hai như bố trí nhân viên và địa điểm thi.
Ở phương diện dược liệu và thảo dược, kiến thức của Draco rất đầy đủ, xét thấy cậu có một người cha đỡ đầu cuồng ma dược cũng không khó hiểu tại sao trên phương diện này cậu lại luôn hơn các học sinh khác một bậc, cho nên phải xuống nước sao, cậu lập tức nghĩ đến một loại thực vật có thể sử dụng – cỏ mang cá.
Kế tiếp chính là thảo luận sách lược tác chiến, vốn đây là một phần thi khó khăn, ai biết trong hồ đen có thứ gì.
Vậy mà Aisha ngửa đầu, thần sắc dương dương tự đắc, nhiều năm qua…!hồ đen có thể nói chính là đại bản doanh của nó.
“Giao cho tôi đi!” Aisha lắc đuôi, nó rất thích được hỗ trợ.
Draco và Blaise đồng thời câm nín.
Trong lòng Blaise tự nhủ, Aisha này mới là dũng sĩ thứ tư danh xứng với thực.
…!
Đến tối, với Dumbledore chỉ còn một vấn đề, chính là bảo bối của dũng sĩ – cái này được quyết định bởi Chiếc Cốc Lửa, để đảm bảo tính công bằng, ông, Crouch và Bagman cùng ngồi trong phòng hiệu trưởng chờ Chiếc Cốc Lửa phun tên người được chọn.
Nhưng hết lần này tới lần khác lại xảy ra vấn đề.
Bảo bối của Fleur Drlacour là em gái cô, cô bé này nghe nói có thể làm bảo bối của chị gái liền vô cùng vui vẻ, cũng vô cùng hớn hở chấp nhận, vấn đề nằm trên bảo bối của ba người còn lại, Chiếc Cốc Lửa phun ra tên bảo bối của Draco và Krum lại cùng một người – Hermione Granger.
Dumbledor hiến khi nào lại xoa mắt, Krum thì dễ hiểu, cậu học sinh Đức hình như có chút yêu thích Hermione, nhưng Draco Malfoy thì là chuyện gì?
Bagman cầm hai giờ giấy viết cùng một cái tên nhìn về phía Crouch: “Ngài Crouch, cái này…”
Crouch cũng không nghĩ tới chuyện sẽ thành như vậy, mỗi dũng sĩ phải có bảo bối của riêng mình thì cuộc thi mới có thể tiến hành: “Như vậy liền để trò Granger quyết định sẽ làm bảo bối của người nào, còn lại thì để Chiếc Cốc Lửa phun ra cái thên thứ hai là được rồi.”
Khi bị gọi vào phòng hiệu trưởng, Hermione rất kinh ngạc: “Hiệu trưởng Dumbledor, ngài nói Malfoy và Krum, bọn họ…” Hermione nghĩ có lẽ mình nghe nhầm.
“Trò phải chọn một thôi.” Dumledor thầm thở dài.
Hermione chớp mắt, chần chừ, cô hoàn toàn không hiểu nổi tại sao phải như vậy, hơn nữa một người trong đó lại là Malfoy! Nghiêng đầu nghĩ một hồi, cô nhỏ giọng trả lời: “Vậy em chọn Malfoy.”
Là một học sinh Hogwarts, cho dù ủng hộ cũng nên ủng hộ trường mình, Hermione tự thuyết phục bản thân.
Một câu nói của tiểu thư vạn sự thông, bảo bối của Krum liền đổi thành một học sinh Đức, có lẽ là bạn tốt, cậu bạn nhỏ này rất đơn giản, một hơi liền đồng ý.
Bảo bối của của Gorril được Chiếc Cốc Lửa phun ra xem như bình thường, anh trai của cậu – Sal, đây cũng không phải vấn đề gì, chuyện khiến Dumbledor, Bagman và Crouch phiền não chính là phản ứng của người anh này.
Thiếu niên tóc đen đứng trong phòng hiệu trưởng, lẳng lặng nghe.
“…!Cho nên, trò chỉ cần ở yên trong hồ là được.” Dumbledor cuối cùng cũng giải thích xong.
Kế tiếp là trầm mặc, Hermione khó hiểu, sao sắc mặt Sal lại khó xem như vậy.
Đúng thế, Salazar rất khó chịu, mất ý thức, đứng dưới hồ chờ người tới cứu? Chuyện này với anh quả là chuyện nực cười! Salazar liếc ba “bảo bối” xung quanh một cái, ba tiểu quỷ này còn có thể uống ma dược gì gì đó, sau đó bất tỉnh đợi dưới đáy hồ, vậy anh thì sao? Lại phải nghĩ tiếp, ai có khả năng đánh ngất anh rồi đặt dưới đáy hồ!
Còn phải đợi Gorril tới cứu mình?! Không cần, chính anh cũng có thể bơi lên bờ!
“Cậu Jean,” Crouch cắt đứt suy nghĩ của Salazar, gã chỉ chỉ lọ ma dược trên bàn: “Uống cái này sau đó theo tôi đến hồ đen.”
“…Không.” Ngoài sở liệu của mọi người, câu đầu tiên thiếu niên mở miệng rất là choáng váng: “Tôi từ chối.”
“Từ chối?” Bagman nói: “Tại sao?”
Dumbledor cũng khó hiểu: “Con trai, cuộc thi cần…”
“Đây là cuộc thi của cậu ấy.” Salazar lạnh lùng nhìn một vòng, cắt đứt lời hiệu trưởng: “Không liên quan tới tôi.”
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Salazar, không thể thể tin được lời như vậy lại có thể phát ra từ một người anh trai.
“Hy vọng mọi người có thể tìm được người thay thế.” Salazar nhàn nhạt vứt lại một câu liền xoay người rời khỏi phòng hiệu trưởng, thuận tay đóng cửa lại, ngăn cách tất cả tầm mắt.
“Như vậy lại chọn bảo bối thứ hai?” Bagman quay đầu hỏi ý kiến Crouch.
…!
Sáng hôm sau, mười giờ, bốn phía hồ đen không còn một chỗ ngồi, vợ chống Malfoy cũng tới, ngồi ở vị trí khách quý, con trai tham gia thi đấu nhất định phải tới xem, ồ, vợ chồng Malfoy cũng tới, ngồi ở vị trí khách quý, trận đấu của con trai nhất định phải tới xem, các trọng tài thì ngồi ở cái bàn được trải khăn vàng bên cạnh.
Draco đứng ở bên hồ, cậu không sợ chút nào, Aisha đã xuống nước trước để tiếp ứng cậu.
Lúc này, Bagman dùng đũa phép chỉ vào cổ họng mình, giống như ở giải Quickdich thế giới vậy, nói câu: “Snorus!”, âm thanh của hắn liền như tiếng sấm, xẹt qua mặt hồ đen truyền tới khán đài.
“Mọi người nghe rõ, mỗi dũng sĩ đều có vị trí và cương vị riêng.
Tôi thỏi còi, trận đấu thứ hai liền bắt đầu, trong một giờ, bọn họ phải đoạt lại bảo vật đã bị cướp đi.
Tôi đếm đến ba, Một…!Hai…!Ba!”
Tiếng còi sắc lạnh the thé vang lên, vọng trong không khí.
Trên khán đài bộc phát một tràng vỗ tay cùng tiếng hoan hô.
Đã sớm nuốt một túi cỏ mang cá, Draco nhảy xuống, nước hồ lạnh thấu xương, điều này khiến cậu không kịp thích ứng khi vừa xuống nước, bất quá rất nhanh, tác dụng của cỏ mang cá và lớp màng mới xuất hiện khiến cậu không còn thấy lạnh và thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Bên tai Draco hoàn toàn yên tĩnh, chung quanh đen thùi mơ hồ một mảnh, cậu có chút chần chừ, Aisha bơi tới, lúc lắc đầu dẫn đường ở phía trước, cho nên Draco liền bơi theo sau Aisha.
Xuyên qua dòng nước, mớ cỏ nước đan vào nhau và dòng nước tạo thành một cánh rừng, lại đi qua đám thực vật hình cầu xanh biếc, Draco thấy trong đó có một con thủy quái đang ẩn núp, nó vươn móng tay thật dài từ đám cỏ, muốn bắt lấy cậu, không đợi Draco có phản ứng, con rắn nhỏ phía trước quay đã quay đầu phun một dòng nước, trong nháy mắt thủy quái rụt trở về.
Có Aisha thật dễ dàng a, Draco thầm cảm thán.
Có Aisha cường đại tiên phong mở đường, Draco không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, cậu đến cổng làng nhân ngư đầu tiên, có một vài nhân ngư đang ca hát ở quảng trường, phía sau bọn họ dựng một bức tượng người cá lớn thô ráp được điêu khắc từ cự thạch.
Ở cái đuôi bức tượng nhân ngư buộc chặt bốn người.
Sau khi thấy rõ người bị trói, cậu liền u mê.
Bên phải là hai người cậu không nhận ra, một cô bé tóc bạch kim hẳn là em gái Flue, hai người rất giống nhau, mà một người khác là nam sinh mặc đồng phục Dumstrang, khẳng định là bảo bối của Krum.
Vấn đề là hai người bên trái, Draco bơi lại gần, cậu hiện tại thật không biết nên làm sao rồi, một người trong đó là giáo sư Gryfindor, a, Merlin, đây tuyệt đối không phải bảo bối của cậu, tám phần mười là của Gorril, không nghĩ tới Gorril lại thật sự thích giáo sư Gryffindor.
Như vậy còn dư lại một người chính là bảo bối của mình rồi, nhưng mà, tại sao lại là Hermione Granger a!
Tác giả: Xét thấy Salazar thật sự không đồng ý ngất…!Cho nên…!
Hai hạng mục rồi, thỉnh thoảng còn nghĩ Aisha đã biến thành người dự thi….!Rất mạnh a..