Đọc truyện Hồng Mông Linh Bảo – Chương 489: Hàn Vân, Khinh Tuyết
Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 491 Hàn Vân, Khinh Tuyết
Thạch Thanh không ngờ mình được hai cao thủ chuyển tay đem về đây.
– Thật ra Quang Phụng tiền bối không phải là họ Lã, tuổi cũng không hơn chúng ta bao nhiêu, tính tình ngay thẳng lại không dễ dàng phục ai nên một khi phục tùng rồi thì hết lòng, tận tâm làm việc.
– Tại sao?
Tiên Tuyền ánh mắt sáng lên tỏ vẻ sùng kính đối với thành chủ vô cùng, xem là một thần tượng của riêng mình.
– Thành chủ tu vi kém hơn, trẻ hơn lại chỉ mới tấn thần vương, còn Quang Phụng tiền bối lớn tuổi hơn, đã có thần vương trung cấp, và trước nay vẫn tự ngạo mình là thiên tài trên các thiên tài.
– Cái gì? Thành chủ chỉ mới tấn thần vương đây sao có thể đảm trách trọng trách thành chủ được?
– Xí! Sao không được, nguyên thần thông quang đạo của thành chủ cũng đủ làm cho vô số người bội phục rồi, kể cả bổn gia tộc. Anh nghĩ đi, Bạch Quang Thành này trước đây nửa năm chỉ là đống hoang tàn, loang lổ rách nát chịu không được, nay xem như thế nào? Tuy rằng cách phân chia, đường đất do phó thành chủ và các trưởng lão xây cất nhưng căn bản nếu không có thành chủ thì không thể được. Như vậy mấy ngàn thần vương đều công nhận mình không sao sánh bằng, không phục không được?
– Cái gì, mấy ngàn thần vương? Thần vương ở đây nhiều như vậy, từ đâu đến.
– Điều này ta không rõ, ta hỏi nhưng không ai chịu trả lời, cứ chối quanh. Ngay cả ba anh em Trần Điện cũng vậy, chỉ nói thành chủ là ân nhân vừa là niềm hy vọng của họ.
๑๑۩+۩๑๑
Hàn Tinh sau khi được Hư Vô lão tổ mời vào động phủ nói chuyện, Tinh Tú môn hai vợ chồng Cao Cung Thập, Tăng Hồng Khuê mới biết chàng vào thần giới chưa được bao lâu nên càng thắc mắc.
Địa vị của ba người hầu như chí tôn cực cao trong thần giới tầng nhất, chỉ kém thần tôn nhưng đã ba vạn năm nay không có thần tôn xuất hiện, nên xem như không có. Thiên ma lão tổ muốn tấn thần tôn họ không tin lão thành công, thậm chí còn khinh thường cho rằng dù không có Hàn Tinh phá hỏng kế hoạch lão cũng không thể thành công.
Hồng Khuê tò mò hỏi:
– Hàn Tinh lão đệ, sau khi phi thăng vào thân giới, tiên khí được hoán chuyển thần khí lúc đó cảnh giới thế nào?
Hàn Tinh nhớ lại lúc đó vì muốn có một thân phận ở thần giới nên đã nhảy vào Phi thăng đài, cảnh giới lúc đó thần quân sơ kỳ.
– Thần quân sơ kỳ.
– Nói đùa chăng? Sao có thể như vậy, chín năm từ thần quân lên đến thần vương.
Hư Vô lão tổ cũng giật mình kinh hãi, chính mình thiên phú đã kinh khủng, tu luyện công pháp thần kỳ cường mạnh đệ nhất nhưng cũng phải mất trăm năm mới tấn lên được môt đại cấp từ thần nhân đến thần quân, sau đó từ thần quân đến thần tướng mất năm trăm năm, thần tướng đến thần vương hơn ba ngàn năm, thần vương đến thần đế hai mươi tám vạn năm, sau đó năm trăm vạn năm mới đạt đến cực đỉnh và không cách nào đột phá thần tôn.
Bị ba chí cực cao thủ người nhìn mình, ánh mắt như nhìn thấu tâm can xem có cất giấu điều gì lạ không. Hàn Tinh không khỏi rùng mình, bên trên trong thức hải, bên dưới đan điền lập tức biến động thần khí xoay chuyển, cổ loa quyết tự động vận hành…
Hàn Tinh cười khổ sở nói:
– Đừng nhìn cách soi mói như thế, ta không chịu được.
Ba người nghe vậy mới ý thức mình hành động lỗ mãng, đồng thời dùng thần thức xem Hàn Tinh, một thần vương sơ kỳ sao chịu đựng nổi. Nếu như thần vương khác thì gặp một trong ba người áp lực họ cũng đủ khiến cho đã nằm lăn ra co quắp rồi.
Ba người thu thần thức, Cổ Loa quyết đã đem không khí chung quanh chấn động, gió giật vù vù, mây trời biến chuyển như sắp gặp bão. Từ vị trí trái tim phát ra nhửng tia quang mang sóng trào. Hàn Tinh thấy áp lực biến mất liền thu Cổ Loa Quyết, một lúc mới hoàn thành.
Ba người mặc dù đã chứng kiến Cổ Loa quyết lúc Hàn Tinh đột phá tấn thần vương nhưng vẫn không khỏi thắc mắc, lấy làm kỳ tự hỏi:
– Đây là công pháp gì? Thật bá đạo, vừa khởi động đã muốn hình thành vòi rồng cơn lốc rồi. Còn quang mang kia là thứ gì, độ sắc bén không đáng kể nhưng lại có thể xuyên thấu.
Ba người lập tức cảm giác mình bị nhìn thấu, trong khi thấy đôi mắt đối phương vẫn nhắm lại, không có dấu hiệu cố tình tò mò xem ai.
Bỗng phía bên ngoài có động tĩnh nhỏ rồi tiếng nói vang lên:
– Đệ tử Tư Không Hành Vân xin cầu kiến sư tôn.
– Đệ tử Hồ Khinh Tuyết xin cầu kiến sư tôn.
Hư Vô lão tổ, hai vợ chồng Cao Cung Thập, Tăng Hồng Khuê đang còn ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra trên người Hàn Tinh bị tiếng bên ngoài quấy nhiễu. Hư Vô lão tổ ngại ngùng:
– Xin lỗi, hai tên nghịch đồ đến bất ngờ quấy nhiễu chúng ta.
Nguyên chung quanh động phủ được bố trí dầy đặc mười loại trận pháp, ngay cả đệ tử của lão cũng không được phép tự tiện đi vào. Mỗi khi có chuyện cấp bách phải ở phía ngoài truyền âm vào xin phép.
Hai vợ chồng Tinh Tú môn thấy Hư Vô lão tổ đang còn chưa quyết định liền đưa ý kiến:
– Ông anh cứ cho chúng vào hỏi xem có chuyện quan trọng không? Chúng ta chờ cũng được.
Bên ngoài lại nghe giọng có vẻ dồn dập lần này của nữ tử:
– Đệ tử Hồ Khinh Tuyết xin cầu kiến sư tôn.
– Đệ tử Tư Không Hành Vân xin cầu kiến sư tôn.
– Vào đi!
Chẳng mấy chốc một thông đạo trước mắt mở ra rồi hai nhân ảnh tiến vào, một trung niên dáng vạm vỡ hoàng bào lộng lẫy, phong cách đầy vẻ quyền uy, hiên ngang uy vũ bức người, bên cạnh một mỹ nhân bạch y phong tư tuyệt sắc cũng mang uy vũ bức người pha lẫn mị lực cùng lạnh lùng, ánh mắt kiêu sa mặc dù tiến trước mặt Hư Vô lão nhân tỏ vẻ cung kính, khiêm tốn nhưng không thể dấu được linh giác của Hàn Tinh.
Hai người tiến vào thấy sư tôn có khách liền sửng sốt nhận ra hai vị tiềnbối Tinh Tú môn liền chào hỏi:
– Bái kiến hai vị Cao, Tăng tiền bối Tinh Tú môn.
Hư Vô lão tổ lên tiếng:
– Vị khách trẻ tuổi này là Hàn Tinh, ta mới kết giao. Mai này sẽ nhờ cậy nhiều.
– Bái kiến Hàn Tinh tiền bối.
– Bái kiến Hàn Tinh tiền bối.
Hành Vân, Khinh Tuyết tự nhiên trong lòng phụt lên một ngọn lửa nghi kỵ, không ngờ thằng ranh con này, trông bề ngoài chẳng có vẻ gì khí chất tuổi non choẹt, tuổi so hàng cháu chắt của mình còn kém, vậy mà được sư tôn xem trọng, thân phận ngang nhiên được nâng lên hàng tiền bối, trong lúc tu vi hắn kém xa mình. Cả hai tự tin có thể dùng khí thế uy lực của mình áp chết hắn , trong lòng không ngừng toan tính, nếu có cơ hội nhất định phải hủy nó đi kẻo sau này còn phiền thêm, bề ngoài hai người trước mặt sư tôn vâng dạ khúm núm, không dám trở mặt phản kháng.
– Không dám chào hai vị sư huynh, sư tỷ.
Hàn Tinh linh cảm lẫn giác quan thứ sáu sau khi đột phá thần vương lại tăng lên một bước dài, đã từ lâu không sử dụng đến, không ngờ hôm nay trong lúc vô tình lại sử dụng sau khi nhận xét hai người này chẳng những đọc được ý nghĩ của họ, còn xem được linh quang của họ lu mờ bởi những hành vi đê tiện độc ác vô cùng của họ, không điều ác nào không làm, nhưng lại khéo léo che đậy. Chàng thầm nhủ, hai tên này dựa khí thế của Hư Vô lão tổ lâu rồi, không xem ai ra gì, chỉ hà thần vương hậu kỳ thôi, thần vương hậu kỳ bọn Đặng Nhất Kình Tăng Thụ Cương và Nhược Tố tên nào cũng không dưới hai tên này, lần này mình về đem hết thảy cao thủ trong hắc tháp ra phá nguyên thần phong ấn, lúc đó sợ gì thiếu người hỗ trợ mình. Hôm nay lần đầu gặp nể mặt Hồng Linh và Hư Vô lão tổ kêu họ một lần sư huynh sư tỷ. Sau này gặp mặt mới cho chúng sáng mắt, lúc đó hối hận không kịp.
Hai người trong lòng không ngừng chửi thầm:
– Hừ! Tên ngụy quân tử, trước mặt sư tôn giả bộ khiêm tốn.
– Không được đâu, chúng ta kết giao là chuyện chúng ta hơn nữa Hồng Linh thê tử của ta cũng là đệ tử của ông.
– Không được cũng phải được, với thực lực hiện nay không cần phải hạ mình trước bọn nó chưa nói đến tương lai Hàn Tinh lão đệ nếu cứ theo đà tiến này chỉ trong vòng mười năm, đừng nói đến hai tên đồ đệ vô dụng này mà ngay cả bản thân ta cũng có thể vượt qua không chừng.
Cao Cung Thập từ nãy giờ không nói gì cũng đồng ý:
– Quả vậy, vừa rồi Thánh Tâm quang huy của lão đệ inh vô cùng.
– Thôi đừng nói nữa. Hai đứa nói đi có chuyện gì quan trọng đến nỗi phải gặp ta.
Hành Vân, Khinh Tuyết nhìn nhau rồi lưỡng lự không nói.
– Có gì phun ra đi, ở đây không có người ngoài.
– Chúng đồ tôn được tin tức Ma tu thượng tầng sắp hạ giới.
– Chuyện này chúng ta đã biết từ lâu có gì mới lạ đâu?
– Tin tức lần này cụ thể hơn, năm trăm vạn quân, từ ma tướng cho đến hơn ngàn Ma Thần vương, thậm chí còn có ít nhất mười hai vị ma thần đế âm thầm hạ giới, ẩn mình hành động trọng bóng tối.
Hư Vô lão tổ nghe tin tức này liền thở dài, nhớ đến các cao thủ cấp đế mình đã gặp nhưng không sao tìm được nhiều, cuối cùng chỉ được 8 vị kể cả mình trong số đó. Lão quyết định đến từng người tận nơi họ ẩn tu hay đang hoạt động để mời họp mặt bàn tính chuyện liên thủ.
– Được rồi, hai con cũng đi báo cho các anh em đồng môn khác, riêng về Thanh Hư Tông và Phi Phụng môn của các con điều gì nên làm thì phải khởi sự ngay.
Hành Vân, Khinh Tuyết cáo từ, bốn người nói chuyện Ma tộc mấy giờ, khi hỏi đến việc tu luyện của Hàn Tinh ba lão ngạc nhiên vô cùng, Hư Vô lão tổ bèn đề nghị mỗi người dành cho chàng một ngày hỗ trợ chàng mau củng cố thần vương sơ kỳ.
Hàn Tinh vui mừng cám ơn nhận lời, mời họ đến Bạch Quang Thành.
Ba ngày lý giải tu đạo, cùng những thắc mắc Hàn Tinh đưa ra khiến Hàn Tinh nắm vững các đạo lý hơn. Nghĩ lại quá trình tu luyện liều lĩnh của mình khiến chàng rùng mình, biết bao sơ hở, nông nỗi được vượt qua một cách thần kỳ. Cổ Loa Quyết bị ba vị thần đế đánh giá là quá bá đạo, nguy hiểm hầu như tự tử khiến chàng giật mình. Nhưng cũng chính vì đó nò khiến cho tu luyện giả tiến cấp vượt gia đoạn tầng thứ. Cổ Loa quyết e rằng chỉ dành ột mình Hàn Tinh luyện đến thành công, vì không ai đủ điều kiện như Hàn Tinh, Hồng Mông Linh Châu hỗ trợ, nguyên thần lực cường mạnh.
Sau khi ba vị Thần Đế lần lượt rời Bạch Quang Thành, Hàn Tinh vào Hồng Mông Linh Châu giới bế quan luyện ba tháng, sau đó vào hắc tháp phá phong ấn. Chỉ trong ba ngày Hàn Tinh giải phong ấn cho toàn bộ số cao thủ trong Hắc Tháp, tất cả được chín mươi tám ngàn. Lần đó hơn hai ngàn muốn trở về tầng trời thứ hai được chàng đem thả, số còn lại sống trong hắc tháp cho đến nay, thần vương được trên trăm, thần tướng ngót ba chục ngàn số còn lại phần đông là thần quân còn thần nhân chỉ có hơn trăm người.
Hàn Tinh cũng giải quyết luôn cho Lê Tường, hội tụ hồn phách nguyên thần sau đó nhập thể vào một thần thể một tên phản bội Lê gia.
Lê Tường được Hàn Tinh đem cả phần trí nhớ cảnh sống lúc chàng giả trang hắn ghi vào thức hải rồi đem hắn về Lê gia. Không ngờ Lê Tường biết được chút ít về Bạch Quang Thành nên hỏi:
– Sau này ta muốn trở lại Bạch Quang Thành không biết có được không?
– Được, đương nhiên được.
Hàn Tinh trao quyền phó thành chủ cho Nhược Tố, lúc đó gặp chút khó khăn nhưng cuối cùng sắp xếp ổn định. Không ngờ sau đó vài ngày gặp chuyện bất phục của Quang Phụng, quang thuấn đệ nhất thiên tài, bị Hàn Tinh thi triển thần di khống chế dễ dàng. Nhiều người cầu Hàn Tinh giảng tu Quang Đạo, Hàn Tinh chấp thuận, giảng luôn ba ngày khiến nhiều người thu lợi không ít, và chính Hàn Tinh cũng thu được lợi ích không ngờ.