“Hắc hắc cả đám các ngươi muốn bị đập từng người hay cả đám bị đập”
Kiếm linh Bát trảo Lam long nhe răng nhìn cả đám ma tông cười cười.
“Kiếm…kiếm linh, đó là Thánh khí”
Nữ nhân Quy Chân cảnh của ma tông hút một ngụm khí lạnh không thể tin được mà thốt lên, đến cả lão tổ của Băng Ngưng Cung cũng phải trợn mắt, thanh Thánh khí đo là do thanh niên kia ném ra thì phải, có thể ném ra một thanh Thánh khí mà mắt còn không nháy lấy một cái. Hơn nữa lúc nãy kiếm linh vốn không phục nha đầu Tuyết Linh nhưng khi hắn hét một tiếng thì kiếm linh lại rất ngoan ngoãn a, đến cả Tuyết Linh cũng đang sững người thì bỗng một giọng nói vang lên bên tai nàng:
“Nữ chủ nhân buôn lỏng đi mọi chuyện cứ để lão long lo”
Nàng nhìn lên Lam long cũng đang nhìn nàng trong ánh mắt nó đầy cao ngạo, tự tin nhưng khi nhìn nàng lại rất cung kính.
Rống Rống Rống
Lam long ngửa mặt lên ba tiếng long ngâm vang lên chấn cho các đệ tử ma tông có tu vi thấp thất khiếu chảy máu, khí tuyệt bỏ mình. Không dừng lại long ảnh lao vút về phía trước cự trảo to lớn vỗ xuống một cái, tất cả đệ tử còn sống đều dùng hộ thân cương khí toàn lực bảo hộ, cùng lúc đó hai cao thủ Quy Chân cảnh cùng năm Tiên Thiên cảnh cùng hợp lực đánh ra một kích về phía long trảo. Nguyên lực phô thiên cái địa phá không bay lên nhưng họ đã quá xem thường sức mạnh của Lam long, tuy bản thể nó đã bị hủy chỉ còn long hồn trở thành kiếm linh nhưng nó cũng từng là Thánh giả đỉnh phong sắp thành Thần,khi thành kiếm linh cũng có đánh ngang tay với Thánh giả sơ kì một lũ kiến hôi Quy Chân cùng Tiên Thiên hợp kích làm sao có thể là đối thủ của nó chứ. Chỉ thấy long trảo to lớn va chạm với một kích kia nó dễ dàng bóp nát luồng nguyên lực khủng bố kia sao đó tiếp tục đánh xuống.
Bảy cao thủ nhìn cự trảo to lớn kia mà tâm như tro tàn, họ không thể nào ngờ được tông môn đứng thứ tư trong lục đại tông môn lại có Thánh khí hơn nữa còn là một Thánh khí cực kì khủng bố. Lần này hai đại Ma tông liên hợp vốn có thể dễ dàng thâu tóm Băng Ngưng Cung, chuyện đang rất xuông sẽ nhưng không ngờ Cung chủ Băng Ngưng Cung lại trở về, nếu bình thường dù nàng là Nguyên Anh đỉnh thì sao chứ nhưng lần này nàng lại mang về Thánh khí, không là mang về một thanh niên cho nàng Thánh khí. Chỉ cần một kích đã đánh nát toàn bộ kế hoạch của họ hơn nữa còn kéo luôn cái mạng của họ, lần này trong lòng cả bảy người hối hận rồi, nhưng hối hận cũng đã muộn khi long trảo hạ xuống một vụ nổ kinh thiên vang lên, mặt đất đã xuất hiện một chút rung lắc, nham thạch cứng rắn xung quanh bị đánh thành bụi phấn thi nhau bay tán loạn trong không khí phàm là những thứ trong phạm vi long trảo đánh xuống đều thành bột phấn cả.
Khi khói bụi tan đi trước đại môn của Băng Ngưng Cung xuất hiện một cái hố to hơn hai chục thước mặt nham thạch quanh hố cũng xuất hiện những vết nứt chằn chịt như mạng nhện. Nhưng ở giữa cái hố ấy lại có một ít nham thạch tuy có vài vết nứt nhưng vẫn không bị đập nát, hơn nữa phía trên của nham thạch còn có người, đó là ba nữ nhân của Mị Ảnh Ma tông, tại sao lại có chuyện này thì phải nói từ khi long trảo sắp vỗ xuống nếu quan sát kĩ trước khi hạ xuống tám cái móng vuốt có xuất hiện một khoảng trống nhỏ tầm ba bốn thước và thật xảo hợp cái lỗ hổng đó là rơi trúng ba nữ nhân của Mị Ảnh Ma tông nên họ tránh được một kiếp nhưng cũng bị kình khí làm hôn mê.
Khi mọi việc đã xong Lam long đắt ý nhìn sang Vô Thiên nở nụ cười nịnh nọt, nhưng ai nhìn vào cũng thấy như là nụ cười của tử thần, nó cất giọng:
“Chủ nhân lão thấy lão Long làm có hoàn hảo không, cả ba nữ nhân kia đều không chút vết xước nào a”
Mọi người nghe vậy thì thiếu chút nữa té ngửa, một kiếm linh của Thánh khí chỉ một trảo vỗ xuống là đập cho cường giả Quy Chân cảnh tan thành bụi vậy mà lại có thái độ nịnh nọt với thiếu niên kia khiến chúng nữ Băng Ngưng Cung ai cũng nghi hoặc về lai lịch của thanh niên kia.
“Ừm khống chế lực đạo khá chuẩn tuy không được hoàn hảo khiến họ vẫn bị hôn mê nhưng cũng miễn cưỡng hợp yêu cầu của ta”
Hắn lên tiếng nhận xét tuy không có tí lời khen nào nhưng cũng khiến Lam long cười đến ngoác mồm, ngay lần đầu gặp, hắn đã cho lão một cảm giác không nhìn thấu, đến khi bị hắn đánh bại thì lão cũng biết dù cho lúc toàn thịnh lão cũng không phải đối thủ của thanh niên này, mà người có thể khiến Thánh giả đỉnh phong như lão tự nhận không phải đối thủ thì chỉ có thể là Thần, nên những yêu cầu của hắn lão hoàn toàn phục tùng. Còn việc giữ lại ba nữ nhân kia cũng do Vô Thiên lúc trước truyền âm cho hắn.
Nhưng khi Vô Thiên vừa lên tiếng xong thì hắn cảm thấy phía sau lành lạnh, quay đầu lại hai cặp mắt bắn ra hàn quang nhìn chằm chằm hắn, đó chính là hai nữ Hồ Mị và Thanh Thanh, ý tứ trong mắt rất rõ ràng đã có nhiều tỷ muội như vậy còn chưa chịu đủ lại còn muốn kiếm thêm hắn cũng chỉ có thể cười trừ. Bên kia Tuyết Linh thì nhìn hắn có chút phức tạp tuy nàng không phản đối hắn có nhiều nữ nhân, nam nhân cường đại như hắn trong thế giới này có nhiều thê thiếp là chuyện vô cùng bình thường nhưng ba ngày kia vừa đánh vào tông môn của nàng sao hắn có thể chứ. Cảm nhận ánh mắt của nàng hắn ho nhẹ một tiếng
“Khụ khụ ta không có ý gì khác đâu chỉ là muốn giữ lại vài kẻ để thẩm vấn chút thôi mà”
Hai nữ trừng mắt nhìn hắn hừ nhẹ một tiếng, rất rõ ràng không hề tin hắn. Còn Tuyết Linh tuy biết hắn nói dối nhưng lại thở phào trong lòng, nàng vốn là Cung Chủ Băng Ngưng Cung nếu hắn một mực muốn giữ ba nữ nhân kia thì nàng làm sao ăn nói với các đệ tử đây, nhưng hắn lại mượn cớ thẩm vấn khiến nàng cũng trúc được gánh nặng.
Khi mọi chuyện xong xuôi các đệ tử bắt đầu thu thập chiến trường mang những người bị thương đi chữa trị, rất may dù đánh nhau rất kinh khủng nhưng lại không có ai mất mạng. Ba nữ nhân Ma tông cũng được mang đến nơi giam giữ tội nhân của Băng Ngưng Cung còn Vô Thiên sau khi khách sáo cùng sư phụ và cao tầng Băng Ngưng Cung một chút cũng theo họ vào tổng bộ Băng Ngưng Cung.