Hồng Hoan Liệt Diễm Chi Thần

Chương 34: Long Hoàng Kiếm chi uy (1)


Kẻ nào cả gan làm loạn Băng Ngưng Cung”
Một giọng giận dữ vang lên kèm theo đó là một cổ khí thế khổng lồ ép về phía đệ tử ma tông. Trên không một mỹ phụ trung niên tuổi tầm 40 lăng không mà đứng, khuôn mặt xinh đẹp mày liễu mắt phượng, môi hồng răng trắng, dáng người thành thục mê người. Nàng vận một bộ bạch y trên người mang theo khí chất như lăng ba tiên tử cao cao tại thượng, lại có một cổ uy áp vô hình khiến những đệ tử tu vi thấp của ma tông không ngừng thổ huyết.
“Ngưng Tuyết Tiên Tử Hàn Ngưng Tuyết một tiền bối mà chèn ép hậu bối như vậy sao?”
Lúc này từ xa truyền đến một giọng nói lanh lảnh mị hoặc cùng với đó là hai bóng người phi không đến, một nam một nữ, nữ nhân cũng vô cùng xinh đẹp hoàn toàn có thể so với Hàn Ngưng Tuyết nhưng nếu nói Hàn Ngưng Tuyết chính là lăng ba tiên tử không ăn khói lửa nhân gian thì nàng chính là một ma nữ mê chết người không đền mạng, khuôn mặt xinh đẹp kiều mị nàng lại mặt một chiếc áo ngắn màu đỏ làm lộ ra eo nhỏ mảnh mai, bên dưới là váy đỏ ngang đầu gối gắt gao ôm lấy bờ mông đẩy đà. Giọng nói vừa cất lên chính là của nàng, chỉ thấy nàng khẽ phất tay cổ uy áp đang ép đến ma tông đệ tử bỗng tan biến.
Theo bên cạnh nàng là một nam nhân trung niên dáng người thấp bé tướng mạo có chút hèn mọn con mắt khi thì đảo lên người nàng khi thì quét sang bạch y nữ tử, trong mắt thoáng lên vẻ dâm tiện.
“Hừ Mị Ảnh Ma Nữ Hồ Thi Thi, Quỷ Sắc tử Chu Thiên Xích, không ngờ Mị Ảnh Ma tông cùng Hợp Hoan Ma tông lại dám đến đây nháo sự các ngươi không sợ ngũ đại tông môn khác sao?”

Hàn Ngưng Tuyết hừ lạnh một tiếng nàng không ngờ hai đại ma tông này lại liên thủ tấn công Băng Ngưng Cung, nếu thực đánh nhau thì nàng cũng không lo lắng. Dù đối phương có hẳn hai cao thủ Quy Chân cảnh nhưng nàng cũng là Quy Chân cảnh hơn nữa trong tay nàng còn có con át chủ bài có thể một địch hai vẫn không quá thua thiệt nhưng những người khác của Băng Ngưng Cung thì không thể như vậy, cả ba cao thủ Tiên Thiên cảnh đều bị ép đến vô cùng chật vật. Hai Tiên Thiên trung kì bị bốn người vây công bắt đầu có chút ăn không tiêu hai nàng đã bị vài vết thương máu chảy liên tục còn bên kia ngoại trừ một tên hắn bào quần áo bị rách mấy chỗ thì cơ bản vẫn không có gì.
Còn nữ nhân đang đánh với tên mặt mũi hèn mọn kia tuy không có bị thương nhưng cũng rơi vào thế hạ phong, dường như nàng vừa đột phá không lâu cảnh giới có chút bất ổn, cộng thêm đối phương sử dụng ám khí vô cùng quỷ dị khiến nàng liên tục bị bức lui.
“Khặc khặc ta tin rằng khi ngũ đại tông môn khác biết được tin tức này thì Băng Ngưng Cung đã biến mất rồi khặc khặc”
Chu Thiên Xích cười khả ố đôi mắt không ngừng liếc nhìn những nữ tử xinh đẹp của Băng Ngưng Cung yết hầu liên tục nuốt nước bọt.
“Hừ Băng Ngưng Cung ta há có thể biến mất dễ dàng như vậy sao?”
Cùng lúc này từ phía dưới xuất hiện một thân ảnh yêu thú to lớn chừng năm mươi thước vừa giống Hùng Ưng nhưng cũng giống Sư tử trên người nó phủ một lớp lông màu hồng nhìn rất sặc sỡ nhưng đôi mắt đỏ như máu cùng những nóng vuốt lấp lánh hàn quang kia thì không xinh tí nào lúc này trên lưng của con Yêu thú kia có bốn thân ảnh một nam ba nữ đang đứng. Nam thì anh tuấn tiêu sái, lam y phiêu dật, nữ thì có xinh đẹp thanh thuần, có mị hoặc yêu dị, có thanh khiết băng giá, họ chính là đám người Vô Thiên vừa cấp tốc từ dưới núi lao lên và người vừa nói đó là Hàn Tuyết Linh.

“Linh Nhi ngươi mau đi báo cho các tông môn khác đến chi viện chúng ta”
Khi thấy Tuyết Linh mỹ phụ có tu vi Tiên Thiên sơ kì lên tiếng do bị phân tâm nàng bị trúng một chưởng ở vai có chút lảo đảo lui về sau.
“Sư phụ không cần báo hôm nay chúng nhất định có đi mà không có về”
Nàng nói rồi từ trên bay xuống muốn hỗ trợ mỹ phụ kia, tuy nàng chỉ có tu vi Nguyên Anh đỉnh phong nhưng do tu luyện Thiên Sương Băng Tâm quyết cộng thêm Hỗn Độn chí khí tẩy lễ hiện giờ nàng hoàn toàn có thể đánh một trận với Tiên Thiên sơ kì tuy không thể thắng nhưng cũng không bị thảm bại.
“Tiểu Linh Nhi cầm lấy”

Hắn tháo Long Hoàng Kiếm trên lưng ném qua cho nàng thanh kiếm lao vút đi nhưng khi đến gần lại chuẩn xác hạ xuống trước mặt nàng. Tuy nàng không biết hắn đưa nó cho nàng làm gì nhưng hắn không bao giờ làm những chuyện thừa. Thanh kiếm này rõ ràng cũng không phải phàm vật tuy không linh hoạt được như nhuyễn kiếm của nàng nhưng cũng không tệ lắm.
Nhưng lúc nàng đang định lao đến thì dị biến phát sinh, Long Hoàng Kiếm trên tay nàng bỗng dưng tỏa ra quang mang chói mắt màu lam khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều phải nhắm mắt lại trừ hắn. Đến khi mọi thứ bình thường trở lại thì tất cả người xung quanh phải trợn trắng mắt.
Không biết từ lúc nào thanh Long Hoàng Kiếm màu vàng kia từ một chui trường kiếm lại biến thành một thanh nhuyễn kiếm dài một thước hai, lưỡi kiếm mỏng như cánh ve lấp lánh hàn quang, trên thân kiếm ẩn ẩn có những đạo lam quang lưu chuyển tạo thành những đồ án kì dị, chuôi kiếm nguyên bản là một con Kim long uy vũ đã biến thành một con Lam long mềm mại nhưng cũng rất uy phong.
Rốngggg
Cùng lúc đó từ trong thanh kiếm một đạo lam quang bay ra hóa thành một con Bát trảo Lam long há miệng rào rống, tuy thân thể nó hư ảo nhưng lại lộ ra long uy vô thượng khiến cho người khác có xúc động muốn quỳ bái. Đó là kiếm linh vốn là Bát trảo Kim long nhưng khi nó trở thành Kiếm linh của Long Hoàng Kiếm thì nó có thể biến đổi theo thuộc tính mà thanh kiếm được quán thâu vào do đó mới có hình dạng như vậy.
“Cuối cùng lão Long cũng được đánh một trận, để xem là Bán Thánh hay là Thánh giả”
Lam long hưng phấn rít lên, trường kiếm trong tay Tuyết Linh run lên phát ra tiếng ong ong chấn động. Dù sao nó cũng đã chết cả ngàn năm tuy long hồn vẫn còn nhưng chỉ có thể lang thang trong Long Quật khiến nó chán đến sắp phát điên, khi được thu làm khí linh tuy có chút khó chịu nhưng với thực lực của Vô Thiên thì nó không thể không tuân theo, với lại nó cũng muốn được tiếp tục đánh nhau chứ ở mãi trong Long Quật nó thật không chịu được. Nhưng thần sắc hưng phấn của nó bỗng biến mất

“Cái gì thế chỉ có mấy con kiến hôi Quy Chân cảnh, Tiên Thiên cảnh mà cũng cần đến lão long sao”
Nó thật sự là bị dội gáo nước lạnh a, cứ tưởng được đánh nhau với kẻ mạnh ai ngờ chỉ là mấy con kiến hôi. Dù gì nó khi còn sống cũng là Thánh giả đỉnh phong nếu có thể mọc thêm hai trảo nữa sẽ thành Long Thần đó, tuy bây giờ chỉ là khí linh chỉ phát ra được ba thành sức mạnh nhưng cũng có thể đánh cho Bán Thánh thành đầu heo thì không vấn đề nhưng giờ lại bắt nó đánh mấy tên thậm chí cả Quy Chân đỉnh cũng không đến thật bực mình. Nó trừng mắt nhìn Tuyết Linh khiến nàng có chút khó xử, lúc này Vô Thiên mới rống lên
“Ngươi không đánh chả lẽ ta đánh, bớt lộn xộn nếu không muốn thử lại cảm giác bị hành hạ đó”
Nghe xong lời hắn dù là Hư ảnh nhưng Lam long vẫn run lên một cái, nhưng rất nhanh nó nhìn sang những tên ma tông lúc này đã đình chỉ đánh nhau mà tập trung sang một bên đứng phía sau hai cao thủ Quy Chân, cái miệng rồng nhếch lên một nụ cười ma quỷ khiến cả đám ma tông không tránh được rùng mình.
Tác: dạo này nhiều việc quá quá chỉ viết được một chap mà gần mười giờ rồi nên chắc chỉ có một chap thôi chắc vài hôm nữa mới up hai chap được.
Nhớ ấn thích giúp tác nhé.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.