Hôn Trái

Chương 6: Q.1 - Chương 6


Bạn đang đọc Hôn Trái – Chương 6: Q.1 – Chương 6


Diêu Thủy Tinh từ trước tới giờ đều không có nghĩ tới, chính mình sẽ đến nơi Hạ Viễn Hàng làm việc, đó là một xưởng sửa xe nho nhỏ, không đến 50m2, nơi nơi đều là dầu máy đen tuyền, rải rác linh kiện khắp nơi cùng với những chiếc xe đang tháo lắp.
Cô lẳng lặng đánh giá địa phương mà bản thân chưa từng thấy qua, trong không khí trôi nổi mùi vị nồng đậm còn có tiếng động cơ gầm rú chói tai, làm cho cô nhẹ nhàng chau mày.
Cô tại nơi đây có nhiều máy móc cùng công nhân đang bận rộn đi qua, liếc mắt một cái liền thấy người mình muốn gặp, nói thật, muốn ở trong đám người tìm được Hạ Viễn Hàng, thật sự không phải chuyện khó khăn, anh trời sinh thật sự có năng lực như vậy, cho dù luôn trầm mặc yên lặng, nhưng là ánh mắt người khác luôn không tự chủ được sẽ để ở trên người của anh.
Áo thun đơn giản phối hợp với cái quần jean phai màu, cúi đầu đem linh kiện trong tay, từng cái từng cái lắp vào chiếc xe máy đang bị tháo tung.
Động tác của anh rất nhanh, thật gọn gàng, trên cánh tay từng khối, từng khối cơ bắp rắn chắc theo động tác của anh mà phập phồng, qua tầm nhìn của cô thật sự là gợi cảm đến khó diễn tả, mái tóc ngắn làm cho vẻ mặt anh có thêm một phần hương vị hung ác, so với thực tế có vẻ già hơn so với tuổi anh.
Anh thật sự rất không hợp với nơi đây, cô biết anh đã làm ở đây suốt năm năm trời nhưng là những người khác một bên công tác, một bên rảnh rỗi nói chuyện phiếm, còn anh thì cứ luôn luôn im lặng, trong mắt trừ bỏ máy móc, thì không còn thứ gì.
Hạ Viễn Hàng đứng thẳng dậy, chiếc xe máy hạng nặng này vô số lần tháo ra rồi lắp vào rất nhiều linh kiện đều phải một lần nữa lại đổi mới, rồi ngay cả động cơ cũng xảy ra vấn đề, xoay người muốn lấy linh kiện khác, vừa ngẩng đầu, liền thấy bạn gái mình đứng ở trước cửa.
Trong không gian ồn ào nóng bức này, cô như một tảng băng đột nhiên rơi xuống, buốt giá mà tươi mát.
Mới từ trường học đi ra, vẫn mặc đồng phục, áo sơmi trắng kiểu cổ điển, bên ngoài là một cái áo khoác nhỏ màu xám phối với một chiếc váy ngắn carô màu đỏ đô, khuôn mặt tinh xảo, mái tóc đen nhánh được cột gọn gàng, rõ ràng chỉ là đồng phục bình thường của nữ sinh trung học, nhưng ở trên người nàng, lại có một loại tao nhã cùng cao quý, vô cùng bắt mắt, để như thế này thật sự chính là trời sinh, không thể tạo ra được.
Khó trách những người kia luôn luôn lớn tiếng nói chuyện phiếm, đột nhiên giống choáng váng mà im bặt, ánh mắt mọi người trong đây đều tập trung đến trên thân thể của cô, điều này làm cho anh cực kì khó chịu, bỏ ra bao tay, đi đến bên cô.
“Em đã đến rồi.”
“Em bảy giờ còn có chuyện.” Cô nhàn nhạt nhắc nhở, anh hôm nay không có thời gian, cô cũng không phải người nhàn rỗi đi làm việc vô nghĩa.
“Lại chờ anh nửa giờ nha ?”
Cô vội xem đồng hồ, “29 phút bốn mươi giây.”
Anh thiếu chút nữa bật ra, lôi kéo tay cô, mang theo hướng bên cạnh đi, “Em ở trong này ngồi chờ anh một chút.”
Diêu Thủy Tinh đứng ở nơi đó, bất động.
Anh mở ra túi sách của cô, từ bên trong lấy ra khăn tay, đem cái ghế dựa cẩn thận lau sạch sẽ, sau đó đem bỏ vào túi mình, dù sao cô khẳng định sẽ không dùng lại.
Cô lúc này mới ngồi xuống, xuất ra PDA, kiểm tra email.
Hạ Viễn Hàng đi trở về nơi làm việc của mình, tiếp tục chiến đấu với chiếc xe máy cứng đầu này.
“A Hàng a!” Ông chủ xưởng xe Tiền Sinh Phúc tới gần nhẹ giọng hỏi : “Nữ sinh kia là ai a?”

Hạ Viễn Hàng vẫn nghiêm túc làm việc, ngắn gọn trả lời : “Bạn gái.” Nếu là người khác tới hỏi, anh ngay cả mặt cũng không thèm nâng, nhưng là chú Tiền, ông từ nhỏ đã xem anh lớn lên , nên anh rất có lễ phép,.
“Không phải là chú Sinh Phúc nhiều chuyện! Nữ sinh này vừa nhìn đã biết là thiên kim tiểu thư, hai con bên nhau, sẽ không…… thật dễ dàng!” Nguyên bản là muốn nói “Không có kết quả tốt”, may mắn lời nói ở đầu lưỡi nuốt vào kịp thời, anh là con trai của bạn tốt ông, ông thật sự đối xử với anh như con trai ruột của mình.
“Cám ơn chú Tiền quan tâm.” Anh mở ra nắp động cơ, đem tro bụi lâu ngày bám thành tầng lớp dày lau sạch.
“A Hàng, con phải suy nghĩ cho kỹ a!” Đáng lẽ hôm nay nhìn thấy có nữ sinh đến tìm A Hàng, ông thật cao hứng, A Hàng thật sự cô đơn lâu lắm rồi, có thể yêu đương, đó là chuyện tốt.
Nhưng là khi nhìn thấy nữ sinh này, ông là người thô lỗ, nhưng là không phải không biết nhìn người, chỉ nhìn một cái đồng hồ còn có cái PDA cũng không phải là thứ hàng giá rẻ, hơn nữa khi nãy A Hàng “hầu hạ” cô, bộ dạng thành thục như vậy, ông lại có thể không lo lắng sao ?
Đứa nhỏ này có chuyện gì đều chỉ biết để ở trong lòng, tương lai chịu khổ, biết làm sao bây giờ ?
“Con tự có chừng mực.”
“Ba, ba lại ở trong này nói chuyện A Hàng!” Tiền Vân Tâm mang theo một cái bình giữ nhiệt nhỏ nhắn, trên khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười ôn nhu.
“Tâm Tâm, con tới đúng lúc, mau giúp ta khuyên nhủ A Hàng.” Tiền Sinh Phúc thấy thuyết phục không được thằng nhóc này, đành phải nhờ con gái, hi vọng bọn họ đều là người trẻ tuổi sẽ dễ nói chuyện hơn, dù sao hai người là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thằng nhóc A Hàng này cho dù không để ý tới bất luận kẻ nào, nhưng là đối với Tâm Tâm từ đó tới giờ đều rất khách khí.
“Khuyên cái gì?” Tiền Vân Tâm buông xuống bình giữ nhiệt, mở nắm ra, hương thơm ngát từ trong bay ra, “A Hàng, mình nấu trà xanh, vẫn còn nóng thừa dịp lúc này uống nhanh đi!” Vân Tâm đưa qua cái cốc còn bốc khói.
Anh dừng một chút, nhận lấy một ngụm uống cạn.
Tiền Vân Tâm tiếp lấy cái cốc không còn sót thứ gì, sự ôn nhu trên vẻ mặt càng thêm rõ ràng, “Còn lại mình đặt ở một bên, chờ bạn khát liền uống nha!” Vân Tâm nhận thức anh mười mấy năm, lúc còn rất nhỏ, rất nhỏ liền đã thích anh, khi đó Hạ Viễn Hàng, không phải như bây giờ.
Anh càng ngày càng lãnh đạm, trở nên càng ngày càng quái gở, không chỉ có đối với cô, mà đối với bất kì người nào, cho dù là chị ruột của anh, đều là lạnh lùng hờ hững.
Cô biết có một số việc cần có thời gian, cô có thể chờ, cũng không so đo gì mà chờ, dù sao nhiều năm như vậy, chỉ có cô bên người của anh, như vậy là đủ rồi.
“Đúng rồi, A Hàng, mình hôm nay cùng chị Di Hàng nói chuyện điện thoại, chị ấy gần đây đang phải lo chuyện thực tập, khả năng không có thời gian trở về, kêu bạn nhất định phải chú ý thân thể.”
Anh chỉ chú ý mấy thứ trên tay, mặc kệ cô ở một bên nói chuyện phiếm, cho dù cô nói đến chính là chị mình, anh cũng không quan tâm, dù sao, vài năm nay anh cùng chị hai rất ít gặp mặt, cảm tình nhạt nhẽo.
“A, thiếu chút đã quên.” Cô lấy ra trong túi một hộp thuốc cao, “Cái này cho bạn, ngày hôm qua nhìn thấy mu bàn tay bạn bị thương, dùng thuốc này bôi một chút là được, dùng tốt lắm đó.”
Lần này, anh lại ngước mắt, nhìn trên mu bàn tay mình có một dấu vết không tính là nhỏ này, môi khẽ cười, “Không cần.”. Đây chẳng qua bị “bé mèo hoang” nào đó thẹn quá thành giận cào trúng mà thôi, anh rất luyến tiếc làm mất đi nó.
“A Hàng……” Vẻ mặt của anh như vậy, cô thật thấy lạ, ngây ngốc nhìn có vài phần hoảng hốt.
Đột nhiên, một bóng người mảnh khảnh từ phía sau đi ra, theo hướng cửa đi ra ngoài, là khách hàng sao? Đến đây lúc nào, mình lại không có chú ý tới. Mà càng làm cho Vân Tâm giật mình là Hạ Viễn Hàng cũng đứng dậy, chậm rãi cởi ra bao tay, khép lại động cơ xe máy, đi ra ngoài.

“A Hàng, bạn muốn đi đâu ?”
Diêu Thủy Tinh môi gắt gao mím chặt, chữ số trên màn hình PDA toàn bộ hóa thành đường cong hỗn độn, không ngừng trước mắt cô quấy rầy làm cô hoàn toàn không thấy rõ tin tức trên màn hình.
Thời gian của cô quý báu như vậy, vì sao muốn ngồi ở chỗ này chờ đợi ? Cất vào PDA, đứng dậy hướng bên ngoài đi ra. Cô đi không tính là chậm, nhưng là tiếng bước chân người kia, luôn luôn vang lên sau lưng cô, không nhanh không chậm, giống như tâm tình đang tốt mà đi tản bộ vào xế chiều vậy.
Móng tay trong suốt ở trong lòng bàn tay ấn ra thật sâu vết hằn, hô hấp thật mạnh, cố gắng muốn kiềm chế, cô không thích chính mình giờ này khắc này không khống chế được, cảm xúc không lý trí như vậy, không phải Diêu Thủy Tinh nên có, cô còn phải làm nhiều việc quan trọng hơn.
Bước chân ngừng lại, giơ tay ngăn lại một chiếc taxi đi ngang qua, tay mở cửa xe đột nhiên bị một bàn tay nắm lại, sau đó chiếc xe lẳng lặng chạy đi, càng chạy càng xa.
Cô đứng im, trầm mặc.
Hạ Viễn Hàng nhanh tay từ phía sau đem cô kéo vào trong lòng, ôm chặt.
“Em không thích như vậy.” Diêu Thủy Tinh bình tĩnh mở miệng : “Hạ Viễn Hàng, em thật sự, thật sự không thích.”
Cánh tay anh ôm cô càng thêm dùng sức.
“Nhân dịp em còn có thể khống chế được, rời đi đi.” Cô nhàn nhạt nói.
Anh ở bên tai cô nặng nề mà hô hấp, “Thế nào rời đi? Thủy Tinh, em nói anh nghe.” Từ lâu đã không thể bỏ nhau, hai người đều vô cùng rõ ràng về điều này.
“Em khả năng……” Cô phải thật cố gắng, cố gắng lắm mới có thể ổn định tiếng nói của bản thân , “sẽ trở nên thật điên cuồng.” Chỉ là đơn giản nói mấy câu, một chút ái muội, một chút mơ hồ đều không có, nhưng là nghe được lời nói của chính mình, cô phát hiện bản thân sắp không khống chế được.
Anh có sinh hoạt của anh, thế giới của anh cũng không phải chỉ có cô Diêu Thủy Tinh mà còn những người khác, nhưng là cô giống như không tiếp nhận được, cũng chỉ có một cô gái quan tâm anh, liền làm cô giận dữ.
Trong một giây đó, cô thật muốn đem mọi thứ xung quanh ném đi, đập nát, bản tính ham muốn chiếm giữ của cô quá mạnh mẽ, loại xúc động đáng sợ này, tính điên cuồng hủy diệt, cô là con gái Diêu Dật Châu trăm phần trăm là di truyền từ ông, thật sự đáng sợ, cô không thể để ột người khác dễ dàng ảnh hưởng tới bản thân mình như vậy, không thể.
“Vậy điên cuồng đi!” Anh xoay người cô lại, nhìn sâu vào trong đôi mắt kia, “Chúng ta cùng nhau.” Anh cũng không phải một người khát máu, nhưng là lúc đó, lúc mà ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú vào cô, anh thật muốn đem tròng mắt bọn họ, toàn bộ đều móc ra, cô là của anh, duy nhất là của anh.
Thì ra, bọn họ đều cố chấp, thế giới của hai người chỉ có thể là của nhau, hoàn toàn triệt để thuộc về nhau.
“Không cần cùng nữ sinh khác nói chuyện, anh là của em, chỉ có thể là của em, ngay cả liếc mắt một cái, cũng không thể.” Cô kiễng chân, cắn môi anh, dùng sức mà cắn, cho đến khi trong miệng có mùi máu, cái loại vị mặn, tanh, ngọt này mãi khắc sâu trong lòng.
“Diêu Thủy Tinh, không cần rời khỏi anh, bằng không, anh không biết chính mình sẽ thế nào.” Anh hung hăng hôn cô, đem máu của mình một ngụm một ngụm, tiến vào môi cô, làm cho cô nuốt xuống, từ nay về sau, có máu anh ở trong thân thể cô, bọn họ vĩnh viễn chỉ thuộc về nhau.
Xe máy của anh giống như điên, ở trên đường mà chạy như bay, từ không trung xa xôi mưa phùn bay lất phất, áo khoác của anh gắt gao bao bọc cô, còn cô siết chặt ôm lấy thắt lưng anh, khuôn mặt dính sát sau tấm lưng rộng của anh.

Cách vải dệt mỏng manh, da thịt của anh thật nóng, rất nóng, làm cho trong lòng cô cũng phát hỏa, bọn họ đều là người cực kì cẩn thận, cô độc tịch mịch, cửa tim đều vĩnh viễn gắt gao đóng chặt, cự tuyệt đi ra, cũng không làm cho người ta đi vào. Từ ánh mắt đầu tiên nhìn nhau, bọn họ liền bị một lực hấp dẫn không thể lý giải cuốn hút đối phương, là người cẩn thận nên họ tận lực duy trì khoảng cách với nhau nhưng cuối cùng vẫn là thất bại.
Khi quyết định tiến đến, cũng không phải toàn tâm toàn ý, phải mất một năm trời để tìm hiểu đối phương, cẩn thận ở chung, bọn họ cũng không nghĩ sẽ nguyện ý dễ dàng giao ra lòng mình. Nhưng là tình yêu chính là như thế, không phải nghĩ cho vài phần, là có thể chỉ cho vài phần, mức độ không thể kiềm chế làm cho bọn họ bất ngờ, vượt qua giới hạn cuối cùng của mỗi người.
Đã không có còn lý trí, không thể quay đầu, như vậy, liền trầm luân đi!
Anh lôi kéo cô tiến thẳng lên lầu 6, đá cửa đi vào, ném cô thẳng lên giường.
Cô nằm ở nơi đó, sợi tóc bị mưa làm ướt, cái mũi thanh tú xinh xắn, làm khuôn mặt cô càng thêm rực rỡ, gò má phấn hồng còn mang theo hơi nước, đôi mắt đen tuyền, môi giống như hoa, làn váy ướt đẫm giống như lá cây dán chặt cặp đùi trắng như tuyết.
Anh giống như sói đói, gắt gao nhìn chằm chằm cô, tay chân thô lỗ đem áo thun của mình nhanh nhẹn cởi bỏ, trần trụi cơ bắp ở trong phòng tối mờ lập lòe tỏa sáng.
Tay cô khẽ chạm vùng cơ bắp rắn chắc này, lại bị anh áp chế xuống, đôi tay thật dứt khoát lột sạch quần áo của cô, vải dệt ẩm ướt so với bình thường khó mở hơn, tính nhẫn nại đã hết, “xoạt” một tiếng, thật thanh thúy mà rõ ràng vang lên, làm lộ ra bộ ngực hoàn mỹ trước mặt anh, trực tiếp nhấc lên làn váy, đem quần lót bên trong kéo xuống.
“Hạ…… A……” Thanh âm của cô bị anh trực tiếp ngăn chặn, lưỡi anh vừa tiến vào liền cực kì hung mãnh, liều mạng cắn mút, như là muốn đem cô ăn vào trong bụng. Lưỡi cô rất đau, không ngừng mà bài tiết nước bọt, đều bị anh ngăn lại, buộc cô nuốt vào từng ngụm, từng ngụm, của anh còn có của cô, xen lẫn với nhau, đều nuốt xuống.
Quần lót mỏng manh bị anh kéo xuống, ném ra, bàn tay nắm giữ đùi cô dùng lực tách ra, anh nhanh tay kéo ra khóa quần, dẫn đường cho dục vọng sắp nổ mạnh hướng về đùi cô, no đủ tráng kiện ma sát cánh hoa mềm mại, một chút một chút, sau đó, dứt khoát tiến vào.
“Hạ Viễn Hàng á……” Cô thét chói tai, điên cuồng giãy dụa, lại bị anh hung hăng kìm chặt, âm thanh đau đớn vỡ vụn biến thành tiếng rên rỉ mơ hồ, bị anh nuốt hết vào miệng.
Anh điên rồi, anh thật sự điên rồi! Như là mê muội, chấp nhất muốn giữ lấy cô, một giây cũng không nguyện ý lãng phí.
Diêu Thủy Tinh đau đến phát cuồng, lại phát hiện, lúc này cô hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, tình huống như vậy, nam nhân nếu muốn kiên quyết, cô dù có khỏe đến cỡ nào, cũng là bất lực.
Cô thật sự thật chặt, rất chặt, hoa huyệt chưa động tình khô khốc đến cực điểm, anh dùng sức mạnh khiến cho cô khuất phục, phiến lá mỏng yếu ớt căn bản không thể ngăn cản sự xâm nhập cường đại, bị anh hung hăng xé rách.
Diêu Thủy Tinh trước mắt biến thành màu đen, thân mình không tự giác run rẩy, lớn như vậy, chưa bao giờ cô đau như thế, mà cơn đau này cũng do người cô yêu nhất gây nên, trọn đời khó quên. Mồ hôi lạnh theo làn da tỏa ra, môi cô bị anh ngăn chặn không thể kêu. Thân mình lại bị anh đè, không thể nhúc nhích, cô chưa bao giờ bị ai áp bức đến như vậy, oán hận mà cắn đầu lưỡi anh, máu tươi từ miệng bọn họ trào ra, anh vẫn không chịu buông ra, bên hông lại tiếp tục dùng sức, đi thẳng vào nơi sâu nhất.
Cuối cùng, anh có thể trọn vẹn ở trong cô, đến con đường biểu tượng tình yêu , cùng cô kết hợp làm một .
Anh buông ra môi cô, máu tươi theo bên môi chảy ra, cười thỏa mãn, “Em rốt cục là của anh, Diêu Thủy Tinh.”
“Khốn…… Khốn kiếp!” Sắc mặt cô trắng bệch như pho tượng, ráng sức chống cự nếu không phải ngất xỉu.
Anh thương tiếc hôn lên mặt cô, “Đã đau đến như vậy, vậy cứ đau đến cùng đi!”
Dỗ cho cô lại động tình, vẫn là không được, đã như vậy sợ đau, dứt khoát hung ác đi, làm cho cô “đau triệt nội tâm”, như vậy, cô sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ cơn đau này, là anh đóng dấu ở trên người cô, dấu ấn khó quên.
“Em…… giết anh!” Cô liều mạng hít vào, muốn giảm bớt đau đớn, nhưng là không được, anh lại mạnh mẽ tấn công thân thể của cô, mỗi một cái hô hấp, đều mang đến cảm nhận sâu sắc mãnh liệt.
“Vậy không cần sống.” Anh hôn ánh mắt tràn ngập tức giận, nheo lại mà vẫn đẹp, nơi mềm mại của cô tràn ngập sức sống, một tấc một tấc tiến lên, xoắn chặt, anh thở hỗn hển, đầu lưỡi đem mồ hôi trên da thịt cô liếm sạch, hương vị của cô kích thích anh khó có thể kiềm chế phấn khích mãnh liệt, khuôn mặt vùi sâu vào cổ cô, hạ thân chậm rãi tiến lên.
“Không nên cử động…… A…… Hạ Viễn Hàng, anh đi ra ngoài……” Cô lớn tiếng kêu, không thể chống lại dục vọng nguyên thủy cường đại, mới biết đến tư vị tình dục ngọt ngào, làm cho anh không thể buông tay, tuyệt không có khả năng. Thân mình nặng trĩu của anh áp chế cô, giãy dụa thế nào đều không ra, chỉ có thể đáng thương mặc anh khi dễ.
Từng giọt, từng giọt máu xử nử, bị dục vọng của anh dẫn ra dính trên đùi trắng tuyết của cô, mang theo cảnh tượng thảm thương.
Anh ngây ngô, nguyên thủy, không có kinh nghiệm, tất cả đều theo bản năng, khi ở trong cơ thể cô anh thể nghiệm đến cảm giác tốt đẹp nhất mà trước giờ chưa từng trải qua, cái loại hạnh phúc trọn vẹn khi thân cùng tâm kết hợp làm một làm cho anh không thể kiềm chế, bừa bãi làm càn.

Cơn đau của cô theo từng động tác của anh mà càng ngày càng sâu sắc, anh quá lớn, mỗi một lần tiến vào đều làm cô đau muốn chết, nóng bỏng cùng đau đớn bao trùm lấy cô. Nhưng dần dần lại có một loại cảm giác rất quái dị, theo từng sự xâm chiếm của anh mà chậm rãi dâng lên, anh bên tai cô thở gấp, tốc độ ma sát của thân thể càng nhanh, rõ ràng là hai thân thể bất đồng, lại bởi vì cái dạng phương thức này mà kết hợp với nhau, anh đang ở trong cơ thể của cô, ở nơi sâu nhất của cô, ý thức được việc này làm cho tâm cô tràn ngập ngọt ngào cùng đau đớn.
Phải chi loại đau này, có thể lại nhẹ một chút thì tốt rồi.
Dần dần, nơi đó trừ bỏ đau, còn một chút cảm giác khác lạ, có chút toan, có chút trướng, còn có chút ngứa, nhưng cô còn chưa kịp cảm nhận, anh lại điên cuồng mà tăng tốc, thật mạnh mà ra vào, sau một cái hung hăng va chạm, một dòng suối nóng cháy bắn vào nơi sâu nhất của cô……
Cô thở hỗn hển, ánh mắt mê mang.
Như vậy, liền đã xong ?
Từng nụ hôn ẩm ướt in lên gương mặt cô, anh hôn môi cô, mũi cô, cẩn thận mà ngậm lấy chân mày của cô, rồi chuyển sang lông mi dày mà uốn cong , xuống chút nữa, mút lấy môi cô. Từng âm thanh vang vọng theo nụ hôn của bọn họ truyền ra, anh âu yếm cô, giống như cô là bảo vật vô cùng quý giá ở trên đời, cẩn thận che chở.
Anh ở bên môi cô nhẹ nhàng mà thầm thì : “Bảo bối, chúng ta lại làm một lần nha ?” Dục vọng vẫn còn ở trong cơ thể cô, lại lần nữa biến cứng rắn, chậm rãi nhúc nhích.
“Anh nằm mơ!” Cô giơ lên khuỷu tay, dùng sức đẩy anh đi ra, chuẩn bị đứng dậy.
Thân thể bọn họ tách ra, không có anh ngăn chặn, thân thể cô ở nơi sâu nhất có một dòng chất lỏng màu trắng chậm rãi đi ra bên ngoài, tinh dịch trơn ướt có mùi nồng đậm, cảm giác quái lại làm cho cô ngớ ngẩn.
Anh nhìn cảnh đẹp phóng túng này, hô hấp trở nên trầm trọng, một tay liền ôm cô vào trong lòng, hôn lên.
Khi đầu lưỡi cô đáp trả kịch liệt lại với anh, bàn tay đem quần áo vừa mới mặc vào, nhanh chóng cởi bỏ, vứt hết trên mặt đất, rất nhanh bọn họ lại trở nên trần trụi.
Bàn tay to xoa bộ ngực sữa no đủ của cô, nặng nề mà xoa, đầu nhũ mềm mại ở ngón tay anh mà lăn lộn, đầu gối nhẹ dùng lực, tách ra hai chân cô, do lúc nãy còn lưu lại trơn ướt của anh, “phốc” một tiếng lần nữa tiến vào.
“Hạ Viễn Hàng, anh…… A……” Thân mình cô lại lần nữa trở nên cứng ngắc, vẫn là đau, nhưng lại không có đau như lúc nãy, nụ hôn của anh, tay anh, làm cho thân thể của cô nổi lên sự bủn rủn quen thuộc, người này thật sự là……
Hạ Viễn Hàng đem tay đi đến địa phương bọn họ kết hợp, biết nơi nào là chỗ mẫn cảm nhất của cô, trực tiếp ở nơi đó xuống tay, khẽ nhu nhụy hoa nho nhỏ, ngón trỏ cùng ngón cái hơi hơi dùng sức, thân thể của cô run rẩy lợi hại, co rút nhanh hoa huyệt, bắt đầu trở nên mềm mại mà ướt át.
Động tác của anh chậm chạp mà sâu sắc, mỗi một lần tiến vào nơi sâu nhất của cô, lại nhu nơi yếu đuối đó, hô hấp của cô bắt đầu trở nên trầm trọng, đôi mày nhăn chặt chậm rãi giãn ra, cô, động tình.
Nâng lên hai khối trắng mịn như ngọc, đầu lưỡi liền tấn công, ngậm, cắn, mút, dưới thân động tác không ngừng mà nhanh hơn, trơn ướt của cô, làm cho ra vào của anh càng thêm dễ dàng.
“Ưm…..” Cô rên rỉ ra tiếng, bắt đầu hưởng thụ đến tư vị tình dục mê người, cảm giác tê rần, theo mỗi động tác của anh trở nên càng ngày càng mãnh liệt, dục vọng của anh luôn luôn ma sát cô, như vậy kích thích, làm cho trong cơ thể cô không ngừng mà dẫn ra “xuân thủy”, lại bị anh khuấy động lây dính trên da thịt bọn họ.
Nhiệt độ cơ thể rất cao, chất lỏng dính ngấy tựa như sẽ bị bốc hơi.
Đầu cô càng ngày càng choáng váng, loại cảm giác kịch liệt rất đáng sợ này, như là bị thủy triều cuốn trôi, đột nhiên anh đụng đến chỗ sâu kín mẫn cảm nhất, cô thét chói tai, run run, dâng lên cao trào.
Hoa huyệt của cô điên cuồng mà co rút lại, siết chặt anh, dẫn tới anh hưng phấn thở gấp, bộ dạng cao trào của cô thật sự rất đẹp, rất mê người, làm cho anh động tình càng thêm lợi hại, anh mở banh đùi cô ra, vật nam tính nóng bỏng cuồng dã sáp nhập, rút ra, lại xuyên đi vào, phát ra tiếng nước có thể nghe rõ ràng.
“Hạ…… Ngừng…… Dừng lại.” Đáng sợ, anh làm sao có thể càng ngày càng kích động ? Cô sắp chết, bị sức trẻ của anh giết chết, kiêu ngạo Diêu tiểu thư, lần đầu tiên dùng thanh âm nũng nịu, đau xót khẩn cầu, nhưng là càng van xin, anh càng mạnh hơn. Thân thể tuổi trẻ, tràn đầy tinh lực, cấm kỵ tình dục một khi bị đánh vỡ, sẽ rất khó chấm dứt.
Suốt một đêm dài, cô thể nghiệm lần lượt được cái tư vị ở trên thiên đường rồi rớt vào địa ngục, cứ thế thay phiên nhau, một lần một lần, cho đến lúc ngất đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.