Đọc truyện Hôn Phu Của Tôi Nhận Định Sai Đối Tượng Rồi! – Chương 56: Uống Ca Cao Nóng Con Đường Thứ Ba
Editor: Aubrey.
Dịch Bạch sờ cằm, quay qua nói với người quay phim: “Nói với nhân viên hậu kỳ nhớ giữ lại đoạn này, đừng có cắt.”
Người quay phim: “…Vâng.”
Sau đó, Dịch Bạch mới nói với Lý Sơ Hạ: “Con nghĩ chúng ta đang chơi trò mạo hiểm? Hay đang thi đấu sao? Sao có thể có chuyện các con không hoàn thành nhiệm vụ được?”
Lý Sơ Hạ bất đắc dĩ liếc Dịch Bạch, quyết định không để ý tới chú nhỏ nữa, anh đi vào nhà bếp chuẩn bị bữa sáng.
Dịch Bạch thấy Lý Sơ Hạ đi vào nhà bếp, ông cũng theo sau: “Ta cũng chưa ăn sáng, con làm thêm một phần đi.”
Lý Sơ Hạ thản nhiên đáp: “Chú nói xạo, vị kia của chú sẽ không bao giờ để chú đói bụng đi làm.”
Dịch Bạch hừ một tiếng: “Ta có thể ăn hai bữa điểm tâm.”
Lý Sơ Hạ: “…” Được thôi, nấu thêm một phần nữa là được.
Chứng kiến Lý Sơ Hạ thuần thục khuấy trứng gà trong chảo, Dịch Bạch mới hài lòng ra khỏi nhà bếp.
Ông vô tư ngồi xuống sofa như đang ở nhà riêng của mình, người quay phim cảm thấy hơi ngại khi quay cảnh này.
Khoảng năm phút sau, Lý Sơ Hạ vẫn đang loay hoay trong nhà bếp, trên lầu có tiếng dép vang lên.
Tần Tư Mộc thấy lâu quá Lý Sơ Hạ chưa về phòng, cậu đành tự mình đi xuống lầu.
Tần Tư Mộc mặc một bộ đồ ngủ cổ rộng, thuần một màu, vừa đi vừa dụi mắt xuống lầu.
Cậu không biết khi có tiếng vang trên cầu thang, tất cả các nhân viên đoàn phim đều đồng loạt vươn cổ, tập trung lực chú ý về phía cầu thang.
Bọn họ rất muốn xem bạn đời của Lý thái tử là người nào! Ba ngày trước, tin tức thái tử Lý Sơ Hạ của Dịch thị kết hôn là chủ đề rất nóng ở trên mạng.
Nhưng do công tác bảo mật tại địa điểm tổ chức hôn lễ được thực hiện quá tốt, hiện tại mọi người chỉ biết Lý thái tử đã kết hôn, chứ không biết bạn đời của anh là ai.
Các nhân viên đoàn phim vô cùng mong đợi, cuối cùng Tần Tư Mộc cũng không phụ sự mong đợi của bọn họ, bóng dáng của cậu từ từ xuất hiện trước mặt họ.
Tuy trông Tần Tư Mộc vẫn còn buồn ngủ, nhưng bọn họ vẫn có thể nhìn ra đường nét thanh tú trên khuôn mặt cậu, quan trọng nhất là trông cậu cứ như một đứa trẻ vị thành niên vậy!
Một số nhân viên nhịn không được đi vào nhà bếp, kéo cổ áo của Lý Sơ Hạ tra hỏi có phải anh bắt nạt một đứa bé vẫn còn vị thành niên không.
Tần Tư Mộc hoàn toàn không biết cơn sóng ngầm đang diễn ra trong lòng những người ở đây, cậu vẫn còn đang ngạc nhiên khi thấy trong nhà mình đột nhiên có nhiều người lạ.
Ánh mắt của cậu chuyển động, cuối cùng rơi xuống Dịch Bạch đang nhìn cậu cười tủm tỉm.
“Chú nhỏ.” Tần Tư Mộc nghi hoặc, cũng hơi ngạc nhiên, cậu bước xuống cầu thang, nở nụ cười ngại ngùng với các nhân viên của đoàn phim, khiến cho mấy ông chú ở đây có xúc động dâng trào tình cảm của một người cha.
Tần Tư Mộc ngần ngại hỏi: “Chào buổi sáng, mọi người…!Đang quay chương trình phải không?”
Các nhân viên đoàn phim gật đầu, Dịch Bạch cười nói: “Đang quay chương trình Vợ Chồng Son mà con đã biết rồi đó.
Sơ Hạ đang nấu bữa sáng ở trong bếp, con ngồi xuống trước đi.”
Tần Tư Mộc không ngồi, cậu nói: “Con không ngồi đâu, để con xuống bếp xem tình hình thế nào.”
Dịch Bạch không có ý kiến, ông cười tủm tỉm nhìn Tần Tư Mộc đi xuống nhà bếp.
Lý Sơ Hạ đã nghe thấy giọng nói của Tần Tư Mộc, anh đang chuẩn bị đi ra ngoài, thì thấy Tần Tư Mộc đi vào.
“Chào buổi sáng, anh đang làm bữa sáng cho em.” Lý Sơ Hạ nói, đưa bữa sáng cho Tần Tư Mộc ăn trước.
Bữa sáng không có gì phức tạp, chỉ có trứng rán, bánh mì vàng giòn, cà chua thái lát và rau xà lách để làm món rau trộn.
Tuy toàn là những món cơ bản, nhưng đều được Lý Sơ Hạ bày trí rất tinh xảo.
Tần Tư Mộc bưng cái đĩa, nhíu mày, không phải là cậu không thích bữa sáng của Lý Sơ Hạ, mà là mùi khói trong bếp nặng quá.
Gần đây Tần Tư Mộc đã bắt đầu có phản ứng nôn nghén, nên khi ngửi mùi này cậu cảm thấy không thoải mái.
Dĩ nhiên Lý Sơ Hạ đã nhìn thấy phản ứng của Tần Tư Mộc, cũng hiểu tại sao cậu nhíu mày, anh dịu dàng khuyên: “Trong đây mùi khói nặng lắm, em đi ra ngoài chờ anh một chút nha? Anh hâm nóng sữa cho em xong sẽ ra sau.”
“Vâng.” Tần Tư Mộc đáp, nhưng không đi.
Lý Sơ Hạ hỏi: “Sao vậy?”
Tần Tư Mộc nhẹ giọng nói: “Hôm nay em không muốn uống sữa, anh cho em một ly ca cao nóng được không?”
Lý Sơ Hạ nở một nụ cười cưng chiều: “Dĩ nhiên rồi.”
Bây giờ Tần Tư Mộc mới hài lòng đi ra khỏi nhà bếp, cậu đặt bữa sáng nhỏ của mình lên bàn, Dịch Bạch đi tới nhìn bữa sáng của Tần Tư Mộc, nói: “Xong rồi à, trông ngon quá.”
Nghe Dịch Bạch nói vậy, Tần Tư Mộc mới nhận ra người lớn vẫn còn ở đây, mà cậu lại ăn trước như vậy thật không phải phép.
Vì vậy, cậu không có ngồi xuống, mà đi xuống nhà bếp lấy bữa sáng cho Dịch Bạch.
Tần Tư Mộc mới vừa đi hai bước, Lý Sơ Hạ đã bưng hai cái đĩa và một ly ca cao nóng đi ra nhà ăn, anh nhướng mày nhìn Tần Tư Mộc: “Sao em vẫn chưa ăn? Để nguội không ngon đâu.”
Lý Sơ Hạ đặt từng món lên bàn, nói: “Em không cần quan tâm đến chú nhỏ, chú ấy sẽ không để cho bản thân đói.”
Anh mới nói được một nửa, Dịch Bạch đã ngồi xuống cầm dao nĩa lên cắt trứng, Lý Sơ Hạ ra hiệu cho Tần Tư Mộc bằng ánh mắt: Em thấy không? Anh nói đúng mà.
Tần Tư Mộc bật cười, bây giờ mới ngồi xuống thưởng thức bữa sáng của mình.
Sau khi bữa sáng kết thúc trong bầu không khí vui vẻ, Lý Sơ Hạ ăn xong, dọn dẹp đi rửa bát.
Đến khi Lý Sơ Hạ và Tần Tư Mộc ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa, Dịch Bạch mới nói chủ đề chính, ông đoán hai đứa trẻ này chắc là vẫn chưa biết nội dung của chương trình, nên bắt đầu giải thích: “Chương trình của chúng ta có tổng cộng bốn cặp vợ chồng và bốn chuyến du lịch bí mật, mỗi cặp sẽ chọn một chuyến.
Dựa theo lịch trình, cảnh quay cuối sẽ là một bữa tiệc tụ hội lớn, coi như ăn mừng kết thúc luôn.”
“Tất nhiên, trong suốt chuyến đi, chương trình sẽ gửi ngẫu nhiên cho hai con những nhiệm vụ khác nhau.
Nhận được nhiệm vụ nào thì phải tuỳ thuộc vào số phận của hai đứa.”
Nói xong, Dịch Bạch lấy ra bốn tấm bản đồ trong túi tài liệu ra, đặt ở trước mặt Tần Tư Mộc và Lý Sơ Hạ: “Làm đạo diễn, ta sẽ cho hai con một đặc ân, các con sẽ là người đầu tiên được chọn đường đi.
Ta nói cho hai con biết, ba cặp đôi còn lại muốn chọn đường thì phải chơi đoán số thứ tự.”
Tần Tư Mộc nhìn về phía đoàn phim, thầm nói: Chú nói ra điều này lộ liễu quá rồi.
Dịch Bạch cũng chợt nhận ra, vội giải thích: “Hậu kỳ sẽ cắt khúc này, ta không biết gì hết.”
Tiếp theo, ông chỉ vào bản đồ, nói: “Cá nhân ta thì đề cử hai con chọn con đường thứ ba.”
Lý Sơ Hạ quan sát bốn con đường, cái đầu tiên và cái thứ hai thì phải ra nước ngoài.
Cái thứ tư là kết hợp cả trong và ngoài nước, những điểm đến chủ yếu là những nơi có tính mạo hiểm cao, chẳng hạn như đu quay ở trên vách núi, chỉ có con đường thứ ba là hoàn toàn ở trong nước.
Lý Sơ Hạ suy tư một hồi, nói: “Xem ra con đường thứ ba là phù hợp nhất, không quá xa hoa, cũng không quá khó đi.”
Dịch Bạch đồng ý, nói với Tần Tư Mộc: “Con đường này là dễ đi nhất, nguyên một tháng không có chuyến đi nào vượt quá ba tiếng.”
Lý Sơ Hạ: “Vậy đi! Con quyết định chọn con đường thứ ba!”