Bạn đang đọc Hỗn Độn Đại Chúa Tể – Chương 155: Con Đường Của Mộng Thiên Nguyệt!
Theo hướng dẫn của Đạm Đài Thanh Trì, cả hai đi tới một cái thạch thất, đi vào bên trong Lâm Thần quay qua nói với Thiên Nguyệt:” Nàng giúp ta, bố trí một trận pháp cách tuyệt với bên ngoài lên bên trên cửa đá!”
Mộng Thiên Nguyệt ngạc nhiên hỏi:” Sao vậy ?”
Lâm Thần lạnh nhạt trả lời :” Ta không tin tưởng đám người Trân Bảo Phủ, nhất là Đạm Đài Thanh Trì kia!”
Không để cho Mộng Thiên Nguyệt kịp phản ứng, hắn cũng đẩy Nguyệt Mị Ly trên vai xuống đất, từ trong túi trữ vật hắn lấy ra hơn trăm khối linh thạch trung phẩm, ném các phía xung quanh, hai tay không ngừng tạo các thủ pháp khác nhau.
Thấy vậy, Mộng Thiên Nguyệt cũng không nói gì nhiều, nàng đi tới cửa thạch thất, lấy ra vài dụng cụ chuyên dụng để khắc hoạ, bắt đầu khắc hoạ phù văn, độ mười năm phút sau, nàng cất tiếng nói:” Thất giai thượng phẩm trận pháp! Phong Thiên Tuyệt Địa Trận thành.
Bây giờ dù là Thánh Vũ Cảnh muốn dòm ngó cũng khó khăn.”
Lúc này, nàng quay qua Lâm Thần thì thấy hắn cũng bố trí xong trận pháp, ở giữa hắn đặt một chiếc lư đỉnh màu đỏ to bốn năm mét, hoa văn sắc sảo, chính là Xích Long Đỉnh của hắn, lúc này, hắn mới lên tiếng nói:” Cảm ơn nàng, bây giờ ta cần phải luyện một thanh binh khí mới!”
Mộng Thiên Nguyệt kinh ngạc hỏi:” Luyện chế binh khí? Không phải chàng đã có Dạ Nguyệt Kiếm rồi sao ?”
Lâm Thần trả lời:” Đúng, nhưng vẫn chưa đủ, ta cần mười một thanh kiếm nữa, lúc đó cùng với Dạ Nguyệt Kiếm mới có thể kết thành đại kiếm trận”
Mộng Thiên Nguyệt ngây người hỏi:” Kiếm Trận Sư “
Lâm Thần gật đầu sau đó bắt đầu giải thích:” Kiếm Trận Sư là một thiên chức nghiệp cao cấp của Kiếm Tu, dung hợp hài hòa giữa Kiếm đạo cùng Trận đạo.
Kiếm tu đem tinh hoa kiếm thuật của bản thân dung hợp cùng các trận pháp, lấy bản thân làm hach tâm mà thành trận, cả đời Kiếm Trận Sư chỉ có thể sử dụng một đại đạo trận pháp mà thôi, bởi quá trình dung hợp kiếm đạo cung trận đạo chính là cửu tử nhất sinh, một vạn kiếm tu chỉ có một kiếm trận sư thật sự.”
Mộng Thiên Nguyệt ngây người nhưng nàng mơ hồ cảm nhận được gì đó, có thể đây là con đường mà nàng đi, nàng hỏi tiếp :” Vậy phải làm sao mới trở thành một Kiếm Trận Sư ?”
Lâm Thần nhìn nàng sau đó nhẹ nhàn bảo:” Nhắc đến Kiếm Trận Sư dĩ nhiên chúng ta đều nghĩ dùng kiếm khí bày trận, nói vậy cũng không sai, nhưng vẫn chưa phải chân chính kiếm trận sư, Kiếm Trận sư là lấy bản thân câu thông thiên địa lực lượng làm hạch tâm mắt trận, dùng cơ thể diễn hóa kinh văn trận pháp, thông qua binh khí mà thành trận.
Nói đơn giản, là lấy từng trận văn điêu khắc lên thân kiếm sau đó dùng chính thanh binh khí đó dung nhập cùng xương cốt của bản thân, quá trình này đòi hỏi cực kì cao về nguyên liệu cũng như kĩ thuật và kiến thức của Kiếm Trận Sư, chỉ cần điêu khắc sai một nét chính là cầm trên tay cái chết, và dĩ nhiên quá trinh này đau đớn vô cùng như chết đi sống lại, đó là lí do tại sao ta nói Kiếm Trận Sư là vạn người kiếm tu chỉ có một, bên cạnh đó càng có một vấn đề nữa, nếu như hồn lực cùng linh lực không đủ cũng không thể nào phát huy toàn diện uy năng, và độ tiêu hao năng lực cực kì lớn, kiếm trận càng mạnh độ tiêu hao và nguy hiểm càng cao.”
Nghe Lâm Thần giảng lược một lúc, Mộng Thiên Nguyệt trầm ngâm suy nghĩ, lúc này Nguyệt Mị Ly đi tới nói tiếp :” Từ thời thượng cổ về sau, những người kiếm tu đi trên con đường Kiếm Trận Sư chưa bao giờ thành công, bởi khắc khe trong yêu cầu chức nghiệp ra mà còn bởi sự ganh tị và đố kị của tu sĩ đồng giới, một kiếm trận sư dù yếu kém tới đâu thì một mình hắn có thể lấy một địch mười, thậm chí cả trăm, cả ngàn…!Có thể nói đây là một chức nghiệp khiến cho vũ giả gần như đồng giới vô địch”
Lâm Thần nhìn A Ly nói:” A Ly, dường như người rất am hiểu về Kiếm Trận Sư nhỉ ?”
Nguyệt Mị Ly lắc đầu nói:” Thiếu chủ quá khen, chẳng qua ta chỉ sống lâu hơn các người một chút thôi, cũng đã từng chứng kiến một kiếm trận sư một lần, hắn tâm khẽ niệm, huy động ba thanh thần khí kết thành trận mà chém giết không ít ma yêu trong trận chiến Thần Ma thời thượng cổ.”
Sau khi nghe Nguyệt Mị Ly nói xong, Mộng Thiên Nguyệt dường như suy nghĩ cá gì đó một hồi sau đó hít thở thật sâu sau đó nói:” Lâm Thần, ta quyết định rồi, con đường mình phải đi là gì rồi, mặc dù đột xuất, nhưng xin hãy chỉ dạy ta trở thành Kiếm Trận Sư…!Biết sẽ nguy hiểm, nhưng làm ơn!”_ sau đó nàng cúi người cầu xin.
Lâm Thần đi tới vội đỡ nàng lên vẻ ngưng trọng nói: Nàng biết trở thành Kiếm Trận Sư sẽ nguy nan như thế nào, nàng vẫn muốn bước trên con đường này sao ?
Thiên Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc gật đầu sau đó nói nguyên nhân thật sự:” Đúng vậy, người càng ngày trở nên mạnh mẽ ta không muốn ở lại phía sau trở thành gánh nặng của ngươi, ta muốn sánh bước cùng ngươi, chia sẻ mọi khó khăn gian nan, chứ không phải là lặng lẽ theo sau, trở thành một đóa hoa được người khác che chở nâng niu.”
Nghe xong, một dòng suối ấm áp chạy qua người Lâm Thần làm trái tim vốn chay sạn khẽ run rẫy, hai mắt trìu mến nhìn nàng, khẽ vuốt má nàng nói:” Hà tất phải làm khó mình như vậy, nàng thân mang thể chất đặc thù lại thêm Bảo Liên Đăng sau này dù thúc ngựa vạn dặm ta cũng không đuổi kịp nàng ấy chứ, sao ta xem nàng như ghánh nặng được?!”
Mộng Thiên Nguyệt trong lòng không thay đổi quyết định:” Đó là chuyện của sau này, trước mắt ta chỉ biết hiện tại, ý ta đã quyết tuyệt sẽ không thay đổi”_ sau đó giọng nàng dịu xuống_ ” Huống chi, ta sở trường là trận pháp chi đạo, lại có chút năng khiếu trên kiếm đạo chi lộ, tuy không bằng ngươi nhưng tuyệt không kém hơn người nào, nên con đường trở thành Kiếm Trận Sư là con đường ta phải đi, à không, bắt buộc phải đi, để trở nên mạnh hơn! Nên Lâm Thần, xem ta cầu xin ngươi hãy chỉ dạy ta đi…”
Thấy Mộng Thiên Nguyệt khẩn cầu như vậy, khiến hắn trong lòng hơi đắn đo do dự, con đường Kiếm Trận Sư vô cùng gian nan và đầy khó khăn, phía trước như thế nào hắn hoàn toàn không biết trước được, mặc dù kiếp trước của hắn cửu ngũ chí tôn, cao cao tại thượng, người được xem là có thể thành Đế giả tư cách cao nhất thì Kiếm Trận Sư là con đường mờ mờ ảo ảo đối với hắn, bởi kiếp trước hắn giỏi trận đạo cỡ nào, tinh thông kiếm thuật thì hắn chỉ xem như miễn cưỡng được là Kiếm Trận Sư mới chân bước vào nghề, nay thấy ánh mắt cầu khẩn của nàng hắn đành thở dài nói:” Thôi được rồi, ta chấp nhận, chúng ta cùng nhau nổ lực!”