Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 154: Không Linh Thạch


Bạn đang đọc Hỗn Độn Đại Chúa Tể – Chương 154: Không Linh Thạch


Sau khi hoàn thành phong ấn, lúc này Mộng Thiên Nguyệt mới để ý bên cạnh Lâm Thần xuất hiện thêm một con cáo nhỏ, lông trắng bạc, trông rất dễ thương, nàng không kiềm được chạy tới ôm chặt nó vào lòng,Nguyệt Mị Ly khó chịu nói:” Bỏ bổn cung xuống, nhân loại ngươi biết đang ôm ai không hả ?”
Mộng Thiên Nguyệt kinh ngạc nói:” Ngươi biết nói chuyện…!Ngươi là cửu giai yêu thú ?”
Lâm Thần lúc này đi tới nói:” Không sai nó chính là cửu giai yêu thú Ngân Nguyệt Thiên Hồ, cũng chính là Ngũ Vĩ Tuyết Hồ mà ta thắng được trong buổi đấu giá Trân Bảo Phủ, tuy nhiên hiện giờ nó đang bị thương, thực lực giảm sút nhiều lắm là thất giai yêu thú mà thôi!”
Nghe xong, nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng nhẹ nhàng đặt yêu hồ xuống, cúi đầu xin lỗi :” Xin lỗi tỷ tỷ tiền bối, là ta không đúng!”
Nguyệt Mị Ly nghe xong hơi dịu dàng trở lại nhưng cũng không quên chanh chua liếc xéo Mộng Thiên Nguyệt một cái, rồi nói:” Nể tình người vi phạm lần đầu, bổn cung tha cho ngươi, sau này cũng không cần phải gọi là tiền bối gì cả,tên bổn cung là Nguyệt Mị Ly, cứ gọi một tiếng Nguyệt tỷ là được rồi!
Mộng Thiên Nguyệt ngạc nói:” Như vậy rát bất kính, ta tên Mộng Thiên Nguyệt, cũng có chữ Nguyệt giống tiền bối nên không thể kêu như vậy, hay là kêu là A Ly tỷ như thế nào???”
Nguyệt Mị Ly trầm ngâm gật đầu nói:” Như vậy cũng được, vậy ngươi Tiểu Nguyệt muội a!” xong nàng hình như nghĩ gì đó khẽ nheo mắt nói:” Mà Tiểu Nguyệt ngươi cùng thiếu chủ quan hệ như thế nào vậy? “
Nghe tới đây bỗng nhiên hai tai và mặt của Mộng Thiên Nguyệt trở nên đỏ ửng nàng ấp úng không trả lời, lúc này Lâm Thần mới mở miệng nói:” Nàng là thê tử của ta, cũng thiếu phu nhân của ngươi, ngươi nên xem lại thái độ của ngươi!!!”
Nguyệt Mị Ly nghe xong thì hơi kinh ngạc kèm theo một chút sợ hãi vì khi nãy lúc Lâm Thần nói dứt câu thì trong tâm trí nàng khẽ dấy lên một luồng sát khí, là hắn thông qua khế ước là cho nàng một cảnh cáo, nàng vội khẽ cúi chào vội vàng nói:” Xin lỗi thiếu phu nhân, Nguyệt Mị Ly vô lễ!!!”

Lúc này, Mộng Thiên Nguyệt nghe xong thì hơi đỏ mặt e thẹn nhưng cũng không phản biện, thấy Nguyệt Mị Ly cúi đầu xin lỗi thì nàng vội nói:” Nguyệt tỷ đừng vậy, đừng nghe tên đó nói, muội hi vọng chúng ta là tỷ muội tốt với nhau, được không ?”
Nguyệt Mị Ly nghe xong cũng kinh ngạc khẽ mĩm cười gật đầu, xong đó nàng điều chỉnh lại tâm lý một chút hướng về Lâm Thần nói:” Tiếp theo, không biết thiếu chủ có dự định gì không a?
Lâm Thần nhàn nhạt nói:” Tiếp theo chúng ta sẽ về Bạch Hổ Thành, chuyện của Tây Huyền Châu cũng nên giải quyết dứt điểm a!”
Nói đoạn, hắn thu A Phúc vào túi trữ vật rồi đi về hướng của A Xích đang đợi hắn, rồi nhảy lên người nó, hướng về Mộng Thiên Nguyệt nói:” Thiên Nguyệt, đi thôi!”
Mộng Thiên Nguyệt lúc này khuôn mặt âm trầm như muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, nàng không biết phải nói như thế nào, đành im lặng đi về phía Lâm Thần, Nguyệt Mị Ly cũng nhanh nhẹn chạy lên vai Lâm Thần.

Sau đó, cả ba bay về phía Bạch Hổ Thành, trên đường Mộng Thiên Nguyệt im lặng ngồi trong lòng Lâm Thần mắt đượm buồn, lúc này Lâm Thần mới cất tiếng nói:” Yên tâm, ta biết nàng đang nghĩ gì, chuyện ta hứa với nàng, ta nhất định sẽ giữ lời.

Nàng không phải suy nghĩ nhiều! “
Nghe xong, nàng đưa mắt nhìn hắn ngưng trọng khẽ mĩm cười, Nguyệt Mị Ly trên vai nghe xong liền hỏi: ” Thiếu chủ,hai người hứa hẹn gì với nhau vậy, cho ta biết được không ?”

Lâm Thần dùng tay búng trán Nguyệt Mị Ly nói:” Tốt nhất nên yên phận đi a! “
Nghe vậy, Nguyệt Mị Ly cảm thấy hơi bị uỷ khuất nhưng cũng không dám lên tiếng, Thiên Nguyệt thấy vậy cũng khẽ mĩm cười không nói.

Rất nhanh, A Xích đưa mọi người về tới Bạch Hổ Thành, theo chỉ dẫn của Lâm Thần cả đám tiến về Trân Bảo Phủ, lúc này thị vệ canh cửa thấy Lâm Thần trở về liền cung kính cúi người lễ phép chào đón, lúc này, tại quầy chính Đạm Đài Thanh Trì đang đứng thấy nhóm người Lâm Thần thì vui vẻ niềm nở chạy ra tiếp đón nói:” Chúc mừng Lâm công tử đại đáo thành công quay về, nào, mời tất cả theo ta ra hậu viên nghỉ ngơi! “
Cả nhóm đi theo Đạm Đài Thanh Trì đi vào phía sau phủ, đi vào một cái đình viện, Đạm Đài Thanh Trì sơ lược tình hình hiện tại của Bạch Hổ Thành cho Lâm Thần nghe.

Về đại khái, Tây Môn gia cùng Tư Đồ gia các tinh anh cũng như trưởng lão đã bị giết hết, chỉ còn lác đác vài tộc nhân đang bị giam giữ, riêng Tư Mã gia thì vẫn im lặng mãi tới ba ngày trước thì trong tộc nội đấu, nghe nói Tư Mã Huy phát trọng bệnh, đại trưởng lão nhân cơ hội cướp vị trí tộc trưởng cùng bè phái của hắn, nhanh chóng lấy được vị trí gia chủ, con gái của Tư Mã Huy, Tư Mã Ngưng Hương nghe nói trọng thương trốn khỏi Bạch Hổ Thành lánh nạn.

Sau khi giành được vị trí gia chủ, đại trưởng lão Tư Mã Cơ có tới gặp Đạm Đài Thanh Trì ngõ ý hợp tác thống nhất thế lực Bạch Hổ Thành, nhưng nàng từ chối hợp tác vẫn chờ xem thái độ của Lâm Thần.

Sau khi nghe xong, giảng lược qua một lần Lâm Thần trầm ngâm suy nghĩ nói:” Tây Môn gia cùng Tư Đồ gia xem như xong, phế toàn bộ tu vi cùng kinh mạch đem bọn họ thành người dân bình thường, còn phần Tư Mã gia thì mặc họ đi chỉ cần nước sông không phạm nước giếng ta mặc họ, nhưng ta muốn Trân Bảo Phủ là thế lực duy nhất tại Bạch Hổ Thành này.”
Đạm Đài Thanh Trì mĩm cười gật đầu hài lòng, ngoài ức tưởng tượng của nàng, nàng nghỉ hắn sẽ giết sạch toàn bộ người của hai gia tộc không ngờ chỉ phế đi tu vi làm bình dân, sau đo nàng đứng dậy nói:” Lâm Thần đệ, theo ta ta dẫn đệ xem chiến lợi phẩm thu được từ hai gia tộc kia!”
Lâm Thần ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng đi theo Đạm Đài Thanh Trì đi tới một căn phòng rộng lớn, bước vào bên trong các đồ vật nhiều như núi chất thành từng đống nhưng cũng khá gọn gàng, Mộng Thiên Nguyệt ngạc nhiên không thôi số lượng này cũng xấp xỉ gần bằng bảo khố của Lăng Tiêu Điện, Nguyệt Mị Ly trên vai nhìn cũng rung động không thôi, riêng Lâm Thần mặt không đổi sắc, dùng hồn lực quét qua toàn bộ vật phẩm trong phòng, từng cái từng cái một, đa phần đều là đồ vật có phẩm chất trung bình thi thoảng xuất hiện vài vật phẩm cao cấp nhưng lại không vừa lòng hắn, bỗng hồn lực bị một vật gì đó hấp thu, hiếu kì hắn đi về phía đồ vật đó, thì phát hiện một khối đá màu đen to bằng một đứa bé sơ sinh trong suốt, thấy nó hắn kinh hãi thốt lên:” Đây là…!Không Linh Thạch, lại còn là cực phẩm Không Linh Thạch!”
Mộng Thiên Nguyệt cùng Đạm Đài Thanh Trì thấy vậy liền ngơ ngác không hiểu đây là thứ gì nhưng thứ có thể khiến Lâm Thần trầm trồ thì nhứt định không phải là đồ bình thường, bỗng hắn quay qua hỏi:” Thanh Trì tỷ, ngươi biết thứ này từ nơi nào không ?”
Đạm Đài Thanh Trì suy nghĩ một hồi nói:” Hình như là lấy từ Tây Môn gia bao khổ, nghe nói là thu được một khoáng mỏ nào đó trong địa bàn của gia tộc!”
Lâm Thần kích động không thôi, hai tay vịn vai Đạm Đài Thanh Trì nói:” Vị trí mỏ khoáng đó ở đâu…”
Mộng Thiên Nguyệt thấy vậy liền cũng kinh ngạc không thôi nàng tiến về khối đá kia xem xét, bỗng nàng nhớ tới cái gì đó sao đó xem xét tỉ mỉ liền kinh hãi nói: Đây là…!Không Linh Thạch, ẩn chứa không gian chi lực huyền ảo sao ?”
Lâm Thần gật đầu nói:” Không sai, đây là Không Linh Thạch, mặc dù ẩn chứa không gian chi lực nhưng không thể hấp thu tu luyện được, nhưng nó cồng dụng thực sự chính là hạch tâm của không gian bảo vật, cũng là thứ dùng để bố trí thần cấp trận pháp trở lên trong truyền thuyết! “
Đạm Đài Thanh Trì nghe xong liền kinh hãi nói:” Không gian bảo vật…!Ta từng nghe người trong tộc nói đây là đồ vật chỉ có thần minh mới sử dụng được…!Cái này…”
Lúc này, Lâm Thần mới thở dài nói:” Mặc dù vậy, nhưng muốn luyện chế một không gian bảo vật, ngoài nguyên vật liệu chính là Không Linh Thạch thì còn cần hồn lực cùng hoả diễm vô cùng mạnh mẽ, còn phải có tay nghề luyện khí cao mới có thể miễn cưỡng chế tác thành công! Với năng lực hiện giờ miễn cưỡng chỉ có thể luyện ra một cái không gian giới chỉ nhỏ bé bình thường thôi.”
Đạm Đài Thanh Trì nghe xong thì chấn động đi tới bên cạnh Lâm Thần hai tay vịn nói:” Đệ có thể chế tạo không gian giới chỉ ?”

Lâm Thần gật đầu, sau đó nhìn về khối linh thạch đen kia vẻ tiếc nuối nói tiếp:” Miễn cưỡng có thể chế tác một cái giới chỉ năm mét khối là tối đa!”
Đạm Đài Thanh Trì nói tiếp:” Vậy nếu nhiều hơn thì sao ?”
Lâm Thần lắc đầu nói:” Không dám chắc, nhưng có vẻ sẽ tăng lên a!”
Đạm Đài Thanh Trì mĩm cười nói :” Ta sẽ cho người nhanh chóng đi khai thác Không Linh Thạch kia…!Không được phải nhanh chân lên mới được…”
Lúc này, Lâm Thần vội lên tiếng nói:” Khoan đã, việc khai thác không thể chậm trễ, nhưng sau khi khai thác thì sao ?”
Dường như ý thưc được chuyện gì, Đạm Đài Thanh Trì mĩm cười nói:” Yên tâm, Trân Bảo Phủ sẽ chỉ lấy 2 phần lợi tức, còn lại quy đệ!? “
Lâm Thần gật đầu hài lòng nói:” Như vậy cũng không tệ…!Chuyện của Tư Mã gia chúng ta tạm thời không cần quan tâm nhưng không có nghĩa chúng ta bỏ mặc, tỷ cho người theo dõi họ là được…”_ Nói đoạn, hắn dùng hồn lực lấy đi một lượng lớn gần hơn phân nửa các loại thảo dược có trong phòng_” Số thảo dược này đệ cần, những thứ còn lại Thanh Trì tỷ cứ giữ lấy!”
Đạm Đài Thanh Trì ngạc nhiên nói:” Đệ chắc chứ, nếu đệ cần thì có thể lấy thêm!”
Lâm Thần lắc đầu, sau đó nói:” Không cần đâu, cho đệ một căn thạch thất đủ rộng là được rồi, đệ cần phải luyện đan!”
Đạm Đài Thanh Trì gật đầu sau đó bảo người hầu dẫn Lâm Thần cùng Mộng Thiên Nguyệt tới một căn thạch thất cao cấp, còn nàng cũng ra ngoài giải quyết sự vụ liên quan tới Không Linh Thạch khoáng mỏ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.