Đọc truyện [Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em – Chương 89: Bất ngờ
Hôm sau đến trường tôi như người nổi tiếng vậy, đi đến đâu là có nhiều ánh mắt hướng về tôi đến đó. Chủ yếu là của mấy đứa khối 10 với 11 nhìn tôi dò xét, chắc tại vụ án hôm qua ấy mà:)))
Bước vào lớp thì thôi rồi, đám ae nhìn tôi với ánh mắt kính nể @@ đùa đấy
_A đại ca vào rồi à -thằng K lên tiếng
_Đại ca ngồi xuống đây nghỉ ngơi đi ạ, bây đâu chạy đi mua nước cho đại ca uống coi -thằng V hùa theo
Còn mấy đứa khác thì vâng vâng dạ dạ, cũng chạy biến đi mất luôn @@
_Clgt bọn m, sao thế -tôi ngạc nhiên
_Hehe hôm qua m với thằng A kinh quá, diệt cả đám kia, giờ hai bây thành hiện tượng trong trường rồi đó -thằng K nói
_Ôi vãi hiện với tượng, có cái méo gì đâu -tôi nghệch mặt ra nói
_Đù, nghĩ sao m nhờ cả thằng Đ đại ca khu này ra giải quyết mâu thuẫn, mấy thằng đại bàng trong trường đa số đều là lính thằng Đ đấy -nó nói tiếp
_Ẹc, đi lâu quá méo ngờ bạn tui nó kinh vậy -tôi cảm thán
_Ghê, bạn luôn, giờ thì thằng nào cũng ngán m hết rồi.
_Thôi cho t xin, thấm tháp gì m ơi, vài bữa cũng bị đám trẩu đó kím t xử đẹp t thôi -tôi nói, tỏ vẻ ngao ngán
_M cứ đùa -thằng K không tin
_M cứ chờ đi, bọn đại bàng trường này thế nào cũng hốt t để lấy số hà -tôi nói chắc chắn.
_Ghê, đoán trước số phận luôn à đại ca. -V heo nói
_Đại ca cái đầu m, t mà đại cái gì, không đụng ai nhưng chắc chắn sẽ có người đụng t -tôi nói, mắt liếc nhìn qua hướng thằng Hiếu
Y như rằng thằng đó cũng đang liếc xéo tôi, nó vễnh tai lên nghe bọn tôi nói chuyện, xong liếc tôi lắc đầu cười nhếch mép. Chắc nó đang muốn nói trình tôi không đủ để chống lại nó đây mà.
_Bây giờ t chỉ yên phận thôi, đứa nào đụng đến t thì t hốt lại thôi! Có qua sẽ có lại há bạn hiền -tôi cố tình nói lớn để cho thằng Hiếu nghe.
Nó nghe thấy ngay lập tức mặt đanh lại, tay thu lại thành nắm đấm, nhưng rồi nó cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh đầy ngạo mạn thường ngày
_Ê mà t nghe nói nay lớp mình có thêm học sinh mới đấy -thằng H gay nói
_Đù lớp mình đông vậy rồi mà còn có thêm người vào à -tôi ngạc nhiên
_Lớp chọn mà.
_Mà trai hay gái thế -thằng K quay qua hỏi
_Nhiều chuyện quá bây, cơ mà có đứa nào biết là trai hay gái không -thằng T từ bàn trên quay xuống bàn tôi hỏi
_Mẹ m cũng nhiều chuyện mà nói ai -tôi chữi nó
_Là gái, lại còn đẹp nữa đấy -thằng A từ ngoài cửa bước vào nói
_Ôi gái đẹp, ngon rồi -thằng K hét lớn
_S m biết thế -tôi hỏi thằng A
_T mới trên phòng bác t xuống mà, à mà m sắp lên hương rồi đấy -nó nhìn tôi cười đểu
_Lên hương? M nói cái méo gì thế -tôi thắc mắc
_Gái quen của m đấy, lát m biết thôi -nó cười nói
_Đậu nói thì nói luôn đi, ấp a ấp úng sao t biết -tôi nói
_Cứ chờ đợi chút đi con trai à.
_Đậu.
Chuông reo vào lớp, 15p đầu giờ bắt đầu. Đúng như dự đoán cô CN lên lớp để giới thiệu học sinh mới.
_Hôm nay lớp chúng ta lại có thêm 1 thành viên mới, MNgọc em vào đi -cô CN
Ớ cái wtf cô mới nói cái gì thế, MNgọc, cái tên quen quen sao ấy nhỉ @@
Một cái tên xẹt ngang qua tâm trí tôi, và y như rằng chủ nhân của cái tên đó đúng như những gì tôi suy nghĩ, là nhỏ điên MNgọc. Nhỏ theo gây rối cho cuộc đời của tôi đây mà, từ Hà Nội bay tận vào Nam mà hành hạ cuộc sống của tôi:)) giờ thì hiểu cái câu nói “mai biết” của nhỏ nói hôm qua tại quán rồi đó @@
Nhìn qua thằng A thấy nó nhìn tôi nháy mắt, biết ngay mà hóa ra nảy giờ nó ám chỉ nhỏ.
_Em tìm chổ ngồi đi -cô CN nhìn MNgọc nói
_Cô cho em ngồi bàn cuối nhé, bàn đầu em ngồi không quen -nhỏ nhìn xuống góc bàn cuối của tôi nói
_Vậy thì Huy em lên ngồi bàn đầu với Hân, MNgọc xuống đầu bàn 4 ngồi nhé -cô nói
_Dạ vậy cũng được.
Nói rồi nhỏ xách cái cặp nhỏ nhỏ xinh xinh xuống chổ bàn thằng Huy. Vị trí hiện giờ của nhỏ là vầy: nhỏ ngồi bàn 4 chung với con U gấu thằng K, sau lưng là bàn tôi với thằng A, trước mặt là thằng K với thằng T. Dãy này ngồi sát tường nhé. Bên phải là mấy ae còn lại của xóm nhà lá. Tức là bây giờ MNgọc với con U đang ngồi giữa 1 đám con trai. Cứ tưỡng dương thịnh âm suy thì dễ ăn hiếp hai nhỏ, ai ngờ đâu nguyên đám bọn tôi sau này lại bị MNgọc đè đầu cưỡi cổ cả bọn, nhục méo tả được ==
_Thế nào, ngạc nhiên chứ -MNgọc quay xuống hỏi tôi
_Cô chui vào cái lớp này chi rứa -tôi ngao ngán hỏi
_Tui thích thì xin vào thôi -nhỏ lên mặt
_Ê A lên kêu bác m đuổi cổ con này giúp t coi -tôi quay qua thằng A nhờ cứu viện
_Thôi cho t xin hai chữ bình an -nó chấp tay lại lạy tôi, dập tắt tia hi vọng cuối cùng của tôi
_Đậu.
_Thế nào, muốn đuổi tui đâu có dễ vậy bấy bi -nhỏ cười
_Hừ coi như cô may mắn -tôi không cam tâm nói
_Hehe tôi sẽ khiến anh sống trong đau khổ dài dài.
_Trời ơi bộ kiếp trước con mắc nợ nhỏ này à -tôi lầm bầm
_Lãi nhãi gì đó -nhỏ lườm
_Ớ đâu gì đâu -tôi chối bay ngay lập tức.
_Coi chừng tui đó -nhỏ liếc xéo
Chẳng hiểu oai phong của tôi giờ bay đi đâu mất hết rồi nữa, giờ tôi như con cún mặc cho nhỏ sắp đặt mà thôi. Thấy tôi thất thế sa cơ, đám ae liền cười ha hả, ai ngờ đâu nhỏ quay qua liếc mắt cái là thằng nào thằng nấy căm như hến luôn vậy @@ đáng sợ loài người.
Ra về thì tôi lang thang trên đường, không muốn về sớm nên cứ lượn vòng vòng thành phố thôi. Bất chợt 1 bóng hình đang lúi húi bên chiếc xe đạp teen khiến tôi chú ý, là MThư.
Quay đầu xe lại, tôi chạy đến bên cạnh xe của em rồi dừng lại.
_Xe bạn bị sao thế -tôi hỏi
_Mình không biết nữa, chắc là trật sên rùi -MThư nói, mồ hôi đổ nhễ nhại trên khuôn mặt. Dưới cái nắng gắt của BT vào giữa trưa, da thịt con người còn muốn cháy nữa là, mặt em đỏ ửng lên vì nắng gắt, lấm tấm mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt trái xoan đó nữa, nhìn thương lắm.
_Thư né sang để mình xem giúp cho -tôi nói.
Tôi mở cốp xe lấy tua vít với mỏ lết ra, tháo con óc cố định bánh sau xe ra. Do sên trật liếp nên dướng vào con óc cố định, lại còn kẹt cứng nữa nên với sức con gái yếu đuối như MThư thì cứ lay hoay mãi, chẳng cách nào mở ra được là đúng rồi.
Lay hoay hết mấy phút thì tôi cũng hoàn thành nhiệm vụ, gắn lại sên rồi xiết chặt con óc cố định lại cho MThư. Lúc này thì cũng đến lượt tôi mồ hôi mồ kê tuôn ra như suối, ướt hết cả cái áo sơ mi đồng phục kia
_Xong rồi này thưa tiểu thư -tôi cười nói, tay chùi vết nhớt vào cái đồ lau trong yên xe của tôi.
_Hì gì mà tiểu thư cơ chứ, à mà bạn là ai sao lại biết tên mình -em nói 1 câu làm tôi suýt té xỉu tại chổ, học cùng 1 lớp mà lại không nhận ra tôi luôn ==
_Ớ mình là N học cùng lớp với Thư nè, không biết mình à -tôi nói
_Ủa vậy hả, mình xin lỗi nha, tại trong lớp mình ít khi nào quan sát lắm, với lại mới học có hai ngày thôi mà.
_Trời bó tay với cô luôn -tôi thở dài ngao ngán
_Hì mà mình cảm ơn N nhé -em cười, để lộ cái đồng tiền nhỏ xíu trên má cùng với cái răng khểnh.
_Thôi ơn nghĩa gì, bạn bè trong lớp giúp đỡ nhau thôi mà -tôi cười đáp lễ
_Hì thôi mình về trước đây, mai gặp -em nói, xong lên xe đạp vội, chắc sợ về trể bị la đây mà. Trước khi chạy em còn quay lại nhìn tôi cười nữa chứ, yêu thật ^^
Nhưng hạnh phúc trong tầm tay, lay hoay rồi cũng mất. Tôi đã phải đi 1 quảng đường khá xa và nhiều chông gai để rồi lạc đường, mất hết nữa năm tôi mới đi đúng hướng lại, tức là quen MThư ý. Nhưng mà trước khi quen MThư vẫn là 1 quảng đường dài cơ mà:))))