[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Chương 88: Tâm sự với người lạ


Đọc truyện [Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em – Chương 88: Tâm sự với người lạ

E bị cuồng mấy nữ mặc áo dài các bác à, mà lại không đăng ảnh vào chap dc các bác à. Chỉ thay dc vào avatar mà thôi, bác nào xem avatar của e cho cái cmt nhận xét nào ^^


Chiều thì tôi ra quán với cái lý do củ chuối là nhận nhỏ điên MNgọc kia vào làm, mà chẳng hiểu tại sao tôi lại lên cơn mà nhận nhỏ này vào quán của tôi nữa. Có khi nào cái quán của tôi bị phá nát bởi nhỏ này mất @@

Ngồi chờ nhỏ mãi, thấy cũng chán nên bỏ ra ngoài chổ giữ xe ngồi tâm sự với anh bảo vệ. Anh này là dân mới vào làm, được phân ngay quán của tôi, thấy cũng hiền lành lắm. Nhưng mà ae nói chuyện với nhau, cũng như ăn nhậu với nhau được 1 2 lần là cha này khai ra cái quá khứ oai hùng của chả luôn. Nhìn mặt hiền hiền vậy mà nguy hiểm vê lờ ra @@

Ngồi tâm sự với tôi, ảnh nói

_Ngày xưa t hiền lắm, nên toàn bị mấy đứa trong lớp đè đầu cưỡi cổ thôi. Lúc đó t cũng thích 1 nhỏ là hoa khôi của lớp, nhưng mà t nhát nên không dám tỏ tình m à. Đéo ngờ được đám bạn t nó mò ra được chuyện đó, tụi nó liền đem ra châm chọc, đến mức nhỏ hoa khôi kia từ mặt t luôn. DM đã vậy còn bị mấy thằng giang hồ chặn đường đánh vì tội yêu nhầm hoa khôi mà tụi nó thích nữa chứ.

_Đù cũng lâm li bi đát nhỉ, sao anh không đập chết mẹ bọn nó đi -tôi hỏi anh Lâm, tức là anh bảo vệ ấy nhé.


_DM lúc đó t cũng có võ vậy, nhưng tướng t như con nhái, còn bọn nó thằng nào thằng nấy như con voi vậy đánh sao lại m, cự nự 1 vài lần bị chúng nó đập cho nhừ tử, đến mức t phải bò mới về tới nhà được đấy, nhục lắm m à -ảnh cảm khán nói, mặt u ám hẳn.

_Mẹ kiếp thế ông chịu đựng tới bây giờ luôn à -tôi nóng máu hỏi

_Đâu dễ vậy m, sao đó t biết khôn hơn, 1 lần tình cờ t cứu 1 thằng. Thằng đó bị dí chém chạy lạc vào nhà t, thấy nó tội tội nên t đẩy nó vào tủ cho nó núp. Vừa lúc đó là đám giang hồ kia đạp cửa xông vào, thấy có mình t ở nhà nên chỉ hỏi vài câu rồi bỏ đi, nhờ vậy mà thằng kia được sống sót. Đéo ngờ được thằng t cứu lại là đại ca của khu t sống, nó nói nó nợ t 1 mạng, từ đó về sau thằng nào đụng tới t cũng bị nó dần cho tơi tả -anh Lâm rút điếu thuốc ra châm lửa

_Nghe như phim nhỉ, vậy là ông bước ra giang hồ từ lúc đó luôn à -tôi hỏi

_Chưa đâu, sao đó t vẫn chưa có tí số má nào cả, học tới năm 12 thì kết nhỏ kia, quen được 4 tháng thì t phát hiện con đó ngủ với thằng bạn t -ảnh vo điếu thuốc lại quăng xuống đất, có vẻ bực lắm

_Kết quả sao? -tôi hỏi

_Chẳng sao cả, chỉ là t xiên cho thằng bạn t 3 nhát vào bụng, con kia thì 1 nhát chém sau lưng, cũng nhẹ nhàng thôi. -ổng cười nói, như đang cười cho số phận bọt bèo của ổng

_Đù vậy mà nhẹ của ông à, lấy mạng chúng nó luôn rồi còn gì -tôi nhìn ổng cười nói

_DM vậy là nhẹ rồi, t tính giết tụi nó luôn kìa, nhưng t sợ t ở tù rồi mẹ t ở nhà không ai lo, bả lúc đó gần 60 tuổi rồi.

_Vãi ông xiên nó mấy nhát thế rồi còn sợ.

_DM vì thế mà nó kêu người lùng t khiến t phải trốn đấy, may mà có thằng đại ca nó gửi t lên tây nguyên trốn 1 thời gian, sau này mọi chuyện được đại ca giải quyết xong xui hết t mới về. Trốn chui trốn nhũi như 1 con chó vậy, nhục lắm m à.

_Vậy giờ anh sống sao?

_Giờ thì tốt rồi, tốt nghiệp xong t đi làm bảo vệ luôn, nay cũng gần chục năm rồi, cũng đủ nuôi gia đình thôi m -ảnh nói


_Thế vợ con sao rồi – tôi hỏi

_Cũng có 1 tổ ấm, ngon lành cành đào m ơi, giờ lo làm nuôi gia đình thôi -anh Lâm nói

_Vậy tốt rồi, quá khứ thì quên đi – tôi vỗ vai anh thông cảm

_Ừ giờ t chỉ lo làm mà nuôi gia đình thôi

Nói chuyện với anh Lâm mới thấy trong cuộc sống vẫn còn nhiều mảnh đời khó khăn, nhưng trong họ vẫn có ý chí vươn lên đấy, dù đôi lúc có bị dòng đời đẩy ngã nhưng vẫn tìm cách mà đứng lên được bằng nghị lực của chính mình.

Chém gió với anh Lâm thêm lát thì nhỏ MNgọc tới, nhỏ này chơi giờ cao su quá, trể gần cả nữa tiếng so với giờ hẹn luôn vậ[email protected]@

_Trể vậy -tôi nhìn nhỏ nói

_Xin lỗi tôi bận tí việc nên đến trể -nhỏ vừa nói vừa đưa tay lên trán quẹt đi vệt mồ hôi đang lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp đó. Nói chứ nhìn thấy cảnh này trừ mấy đứa gay mới không khỏi xao xuyến thôi @@ nhìn nhỏ đẹp lắm cơ, nhưng mà đó là khi nhỏ hiền, còn khi khinh người thì nhìn nhỏ chẳng khác nào mấy nhỏ tiểu thư đanh đá chảnh cún cả.

_Được rồi vào đi -tôi nói

Tôi dẫn nhỏ đi vòng vòng quán, nói sơ về công việc quản lí, ban đầu tính cho nhỏ làm nhân viên thôi, nhưng mà thấy thằng quản lí quán tôi làm biếng quá, ghét nó nên sa thải mất rồi. Giờ phải huấn luyện MNgọc thành quản lí quán giúp tôi 1 thời gian luôn.


_Thế nào, chỉ cần có mặt buổi chiều và tối, lương cơ bản 4tr, làm tốt thưởng thêm.

_Cũng được, vậy bắt đầu từ mai tôi làm nhé -nhỏ nói

_Ừ mà cô nghỉ học luôn hay sao mà vào đây làm thế -tôi hỏi

_Mai anh biết thôi.

Nhỏ nói xong bỏ về luôn, bỏ lại tôi với câu hỏi: mai biết là sao ta?

Các bạn có thể nghĩ tôi hiện tại không nhớ về MThùy. Đúng là vậy, nhưng mọi việc liên quan đến MThùy tôi đều được thằng Hưng báo lại cả. Sự quan tâm của tôi dành cho MThùy vẫn là rất lớn, nhưng cái lời hứa 1 năm kia lại là tấm màn ngăn cách sự quan tâm của tôi. Đáng lẻ tôi phải chấp nhận MThùy như mọi người đã nghĩ, nhưng sau nhiều lần thất bại trong tình yêu khiến tôi thận trọng hơn, và việc thận trọng này lại là 1 quyết định đúng đắn…

Sự thật được che đậy, tới 1 ngày cũng phải phơi bày ra ánh sáng mà thôi. Cứ chờ xem:)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.