Đọc truyện Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc – Chương 33
Chap 33
Nhưng vừa nhích được một tý thì tôi cảm thấy mình bị kéo ngược về vị trí cũ. Tôi tức giận quay qua nhìn tên kia, nhưng vừa quay qua thì tên kia đã đặt một nụ hôn lên môi tôi.
Tôi nhắm chặt mắt, cố gắng đẩy tên kia ra, nhưng vòng tay của hắn cứng như kim cương, dù cố gắng đến đâu tôi vẫn không thể làm hắn suy suyển.
1 phút….
2 phút….
3 phút….
4 phút….
5 phút….
Sau 5 phút tên kia cũng chịu buông tha cho tôi. Tôi gần như chết ngộp vì cái nụ hôn đầy tính chất bạo lực và ép buộc của hắn. Tôi thở như chưa bao giờ được thở.
Sau khi nhịp thở của tôi đã bình thường, tôi lập tức quay qua và tặng cho tên kia một cái tát như trời giáng.
Lúc này tôi mới nhìn thấy gương mặt của hắn, mà cũng không hẳn là gương mặt vì tên này tuy ngồi trong limo nhưng lại đeo kính mát và đội nón kiểu. Và bây giờ thì trên mặt hắn còn được “trang điểm” bằng cái bàn tay 5 ngón nhỏ xinh của tôi. Bên má nơi bị tôi tát của hắn giờ đã đỏ hoét, nhưng không đỏ bằng mặt tôi.
-Anh thật quá đáng, tôi và anh không quen không biết, tại sao anh lại hành động tùy tiện như vậy?-Tôi nói trong sự kiềm chế, nếu không cố gắng có khi tôi sẽ hét ầm lên và tài xế sẽ giật mình, khi đó cả 3 chết chùm.
Tên kia vẫn “bình chân như vại”, không thèm trả lời tôi. Hắn đưa tay lên sờ vào chỗ vừa bị tôi tát, nhếch mép một cái rồi bình thản ngồi dựa vào ghế.
Cơn tức giận của tôi vốn không nhỏ nhắn gì, giờ hắn lại tỏ thái độ khinh bỉ như vậy, tôi quả thực là chịu không nổi, tôi hét ầm lên khiến tài xế phải giật mình nhưng rất may chỉ lệch tay lái một chút.
Tôi thở nhanh trong cơn tức giận, mắt tôi long sòng sọc lên nhìn tên kia.
Hắn lại quay qua nhìn tôi, hắn cười, nhưng lần này không phải là cái nụ cười nhếch mép đểu đểu như ban nãy. Tên kia cười khoe nguyên hàm răng trắng đều như bắp.
-Thật sao?-Hắn nói giọng đều đều-Em có chắc là em với tôi không quen biết gì?
Tôi “hừ” một cái rồi tiếp tục nhích ra xa cái tên quái dị này.
Và một lần nữa, hắn ôm ngang eo tôi và lôi tôi trở về vị trí cũ-ngồi cạnh hắn. Tôi tức giận, quay sang quát lớn :
-Anh bị cái gì vậy hả, điên vừa vừa thôi, tránh ra đi-Nói xong tôi lấy tay đẩy hắn ra.
Nhưng tôi càng đẩy thì vòng tay của hắn càng siết chặt người tôi. Thế là tôi quyết định ngồi im, nếu không chắc cái eo của tôi sẽ bị tên kia siết đến khi đứt ra thì mới thôi.
Tôi hậm hực khoanh 2 tay trước ngực. Tên kia mĩm cười thích thú, chắc nhìn mặt tôi buồn cười lắm. Hắn đưa tay lên sờ vào má tôi. Tôi rùng mình nhưng vì hắn ôm chặt quá nên không dám động thủ.
Thấy tôi tức đến rung người mà không dám làm gì, hắn cười phá lên một cách thích thú. Cái điệu cười đó khiến tôi muốn bẻ cổ hắn như những gì đã định trước đây.
Sau khi cười xong, hắn đưa tay tháo cái kính mát xuống. Tôi chả buồn liếc cái gương mặt của hắn lấy một cái. Nhưng thấy cái thái độ khinh rẻ của tôi, hắn đưa tay nắm chặt lấy cằm tôi. Tôi đau điến, cố gắng vùng vẩy nhưng không được. Hắn xoay mặt tôi qua đối diện với mặt hắn và….