Bạn đang đọc Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Của Ta: Part 4
Part 4
~Ta đang ngồi ” ngoan ngoãn” trong phòng để Nguyệt Nguyệt trang điểm cho ta. Vẫn búi tóc tết chéo để lộ ra cái cổ trắng ngần nhưng Nguyệt muội gắn thêm mấy bông hoa vào tóc ta. Muội mở tủ, lấy ra bộ váy đỏ tươi, ta đoán mảu đỏ chính là màu của tình yêu nồng nàn. Ta mặc váy vào, xoay một vòng, rồi hỏi tiểu muội:
– Ta thế nào??
– Trông người rất đẹp, thưa hoàng hậu.
Ta thích thú lướt đi lướt lại trong bộ váy cưới. Tiểu muội đi tới bên ta, khẽ kéo ta ngồi xuống:
– Ly Ly tỉ, chốn hoàng cung luôn là một nơi khắc nghiệt, quan thần tốt không thiếu mà quan thần xấu cũng không thừa. Tỉ hãy cố gắng bảo trọng. Hoàng thượng rất mạnh nhưng không phải lúc nào cũng bảo vệ được người.
Ta bĩu môi:
– Tên cẩu hoàng thượng đó mà mạnh á?? Ta còn mạnh hơn tên đó kìa
/ Ở một nơi nào đó trong cung có tên hoàng thượng bị hắt xì liên tục/
Nguyệt khẽ lắc đầu, vuốt tóc ta:
– Một nơi như thế thật không hợp ột người trẻ con như tỉ được.
Ta thật không hiểu hết những gì muội định nói với ta. Song cũng đến giờ làm lễ, Nguyệt dẫn ta ra nơi hành lễ.
Hắn trông thấy ta, hắn sững người lại rồi bị đông cứng. Mãi đến lúc bị Gia Phong thọc ột cái vào lưng mới tỉnh ra và đi đến bên ta. Ta thấy vậy cười như nắc nẻ. Mặt hắn đỏ ửng lên, hắn khẽ thì thầm vào tai ta:
– Hôm nay nàng xinh lắm!…
Ta đỏ ửng mặt, quay đi. Hắn cười song lại bị đơ người vài giây.
” Ly Ly, mới đám cưới thôi mà nàng định bức ta chết à?? Gì mà cổ trắng thế kia?? Rồi…gì mà hương hoa Ly khắp người nàng chứ??” Hắn đau khổ nghĩ .
/ Tên dê già đáng chết kia- Ân Ly gào lên/
——————-
Đêm tân hôn ~ Đêm động phòng ^^
“Tại sao ta phải đợi tên cẩu hoàng thượng kia chứ??” Ngồi trên chiếc giường, ta nghĩ. Chán nản, ta đi thăm thú khắp nơi trong phòng. Đến trước bàn trang điểm, ta ngồi làm lại tóc ình. Tóc ta búi cao lên, để lộ hẳn ra cái cổ trắng ngần. Ta xoay mình trong bộ váy ngủ trắng, bộ váy ngủ ôm khít người ta, lộ ra cái eo thon gọn. Nhìn kĩ trong gương, ta cũng xinh đấy chứ!!
Cánh cửa bật mở, tên cẩu hoàng thượng bước vào. Hoàng Thần thấy hoàng hậu của mình như vậy, sững người rồi mặt đỏ ửng lên. Ta chẳng nghĩ ngợi gì cả, bèn phi ngay vào cái giường:
– Ta nằm trên giường, mi nằm đất nhá …
Chẳng may ta vấp phải cái gì đó trên sàn rồi ngã đập nhẹ đầu vào cái giường. Ta mếu máo ôm cục u đầu. Hoàng Thân thấy vậy, cố nhịn cười rồi đến ngay bên ta, đỡ nàng dậy, hắn khe xoa lên trán:
– Đau nhiều không??
– Còn phải hỏi!!- ta nhăn mặt xoa trán.
– Nhắm mắt lại rồi ta làm cho hết đau cho
Ta nhắm mắt lại
Hắn nhìn nàng chăm chú. Chết tiệt! Sau từng ấy năm, nàng vẫn dễ thương như vậy. Cái tính nết chẳng bao giờ thay đổi.
Hoàng Thần mỉm cười, nàng vẫn đang nhắm mắt. Hắn hôn nhẹ lên chỗ nàng bị đau..
Ta mở bừng mắt, mặt đỏ ửng lên. Ta đạp hắn xuống đất:
– Mi giám lam hại tới Hoàng hậu thể ( long thể là thân thể của vua, hoàng hậu thể là…)
Rồi ta chùm chăn đi ngủ. Hắn chống tay xuống đất, nhăn nhó:
– Là tại nàng vấp ngã mà!!