Bạn đang đọc Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Của Ta: Part 3
Part 3
~- Hoàng thái hậu cho gọi nhi thần có việc gì sao? – hắn ngồi cạnh giường của hoàng thái hậu.
– Hoàng Thần, nay con cũng đã hơn hai mươi, ta cũng đi sắp hết con đường nhưng chưa lần nào được bế cháu…
Hắn đã hiểu ngay ý của hoàng thái hậu:
– Người muốn nhi thần tìm hoàng hậu ư??
– Phải… Ta cho con 1 tuần. Hãy mau cưới một cô nương về đây rồi còn sinh cháu cho ta bế.
– Nhưng…
– Hoàng Thần, đây là ước nguyện cuối cùng của ta trước khi ta nhắm mắt.
Biết là không thể từ chối, hắn cúi đầu.
– Tốt lắm. Giờ hãy lui ra tìm cho ta vị hoàng hậu mới đi…
Hoàng thái hậu mệt mỏi nói. Dường như người đã rất yếu rồi.
Hắn lui ra, trong lòng rối bời không biết như thế nào…
Chợt hắn nhớ về người con gái mặc váy màu lam..
– Gọi cho ta Gia Phong tới Ngọc Long cung.
Hắn nói với một nô tì bên cạnh. Nô tì hớt hải chạy đi, lòng hắn cũng nóng như lửa đốt đợi ở Ngọc Long cung.
– Mi đã tìm thấy cô nương đó chưa??- hắn hỏi ngay khi thấy Gia Phong tới.
– Bẩm hoàng thượng, vị cô nương đó là Lâm Ân Ly, đại tiểu thư gia tộc họ Lâm, điều khiển rừng. Vào hôm lễ đăng quang của hoàng thượng đã bị An La cô nương gia tộc Hoả đẩy xuống sông gần đó. Khi tỉnh dậy là con ngươi hoàn toàn khác. Dòng họ Lâm có nói gì đó về sự trở lại của Ân Ly.
Hắn ngỡ ngàng đứng bật dậy: ” Chẳng nhẽ….nàng đã trở lại?? Thực sự trở lại rồi sao?? Hẳn nào…”
Gia Phong cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn:
– Lẽ nào…người hứng thú vị cô nương đó rồi…
Hoàng Thần cười, nhớ lại đến khuôn mặt đó, mặt hắn bỗng đỏ lên:
– Phải. Mau chuẩn bị kiệu đưa ta đến Lâm gia
——————-
Ta đang ngồi trong vườn, cố gắng gắn lại cái trâm theo lời Cổ thụ. Ta dùng dây chun buộc hai mảnh gãy lại với nhau. Bỗng ta thấy tiểu Nguyệt, vội vã đi tới trong bộ xiêm y xanh lam nhạt của muội:
– Ân Ly tỉ tỉ, tỉ mau tới đây. Tỉ sẽ rất bất ngờ đấy.
Nhìn vẻ mặt của muội, ta đoán chuyện chẳng lành. Ta vội đi theo muội ấy.
Đến thư phòng của phụ thân ta, vừa cúi xuống chào, ta ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn người con trai ngồi đối diện với cha. Là hắn! Nhưng sao hắn lại mặc long bào…. Chẳng nhẽ….???
Ôi không… Nếu hắn là..thì hôm trước ta giẫm chân…
Ôi khônggg….
Ta hốt hoảng đứng dậy. Tiểu Nguyệt khẽ đỡ ta. Phụ thân thấy vậy, bèn cười nói:
– Ly Ly, hài nhi của ta, đương kim hoàng thượng muốn thành hôn với con.
Ta hốt hoảng víu lấy tay cha:
– Không. Con không muốn. Xin người hãy khước từ hôn ước này.
Ta thật không đời nào muốn lấy tên ôn dịch này. Mi làm gãy trâm của ta cơ mà >:(
Phụ thân ta bối rối. Ông không muốn từ chối tiểu thư cưng của ông. Cũng không muốn từ chối đương kim hoàng thượng vì như vậy sẽ thất lễ với Hoàng tộc.
Hắn thấy vậy, bèn bảo:
– Xin Long tể tướng hãy cho chúng ta chút thời gian.
Thấy hắn bảo vậy, phụ thân ta vội tránh đi.
Hắn nhìn ta cười nham hiểm, ta quay đi:
– Nhà ngươi muốn gì ?
– Cưới nàng làm hoàng hậu. – hắn nhìn ta, cười
– Nếu ta từ chối?
– Nàng không có cửa đâu. >:) . Bằng không ta sẽ nói với phụ thân nàng là nàng xâm hại long thể của ta.
– Mi….
Tên ôn dịch!!!! Mi dồn ta vào chân tường. Nếu mi nói ra, cha ta khác nào sẽ bị chém đầu? Ta chịu thua hắn, bèn gật đầu, quay đi:
– Được. Thành thân thì làm mau lên.