Đọc truyện Hoàng Hậu Băng Giá – Chương 3: Tiệc Mừng Thọ – Gặp Gỡ Trương Quý Phi
Ngọc Nhi đi xuống khoác tay Tử Phong :
– Ta đi chứ ?
Tử Phong giật mình , dìu Ngọc Nhi về hoàng cung .
Sáng sớm hôm sau có bao tin đồn nổi lên . Nào là : Liễu Xuân Hoa bị đánh tàn phế , ” Hoàng hậu Thiên Ngọc Nhi đã trở lại , ” Liễu tiểu thư tự sát , …vvv
Hôm nay là tiệc mừng thọ thứ 48 của Thái hậu nên khắp nơi kể cả hoàng cung rộng lớn hay là một nhà dân nhỏ bé cũng phải treo câu đối , đèn lồng ở trước cửa . Cả kinh thành náo nhiệt , những món quà mừng thọ quý hiếm cũng được mang đến . Nào dạ minh châu , ngọc lục bảo , ngọc hồng lựu , vàng bạc châu báu , nhân sâm ,……….. không thiếu 1 món nào . Rồi các đế vương , công chúa , hoàng tử , phi tần khắp nơi kéo về , không khí thật náo nhiệt quá đi !!!!!!!! Thái hậu ngồi kế bên phải hoàng thượng vui vẻ , thật hiếm khi thấy Người ( thái hậu ) vui như vậy.
——————————————————ta là dải phân cách cực kì dễ thương —————————————————————————
Ngọc Nhi đi tới , hôm nay nàng mặc một bộ xiêm y màu hồng phấn , mái tóc dài mượt ngang lưng được tết kiểu thác nước . Cùng với lớp trang điểm nhẹ mà tinh tế , nổi bật kết hợp với bộ xiêm màu hồng phấn ,nàng thực sự đã có thể tự hào xưng danh ” Đệ nhất mĩ nhân ” .
Ngọc Nhi đi đến chỗ Tử Phong . Các quan đại thần thấy nàng tưởng nàng vẫn còn là hoàng hậu lẳng lơ , ngu ngốc ngày nào nên không chào .
Ngọc Nhi trừng mắt :
– Thấy hoàng hậu không chào !!!!!!!!!!!!!!!!!!
Các quan đại thần vội quỳ xuống :
– Xin hoàng hậu thứ tội , hoàng hậu thiên tuế , thiên tuế , thiên thiên tuế !!!!!!!!!!
– Miễn lễ
– Đội ơn hoàng hậu – lúc này các quan mới dám đứng lên
Ngọc Nhi ngồi kế bên trái Tử Phong , không thèm nhìn mặt chàng dù chỉ một lần .Bỗng thái hậu mệt nên về trước , bữa tiệc vẫn được diễn ra . Trương Qúy Phi thấy vậy liền sà vào Tử Phong uốn éo , làm nũng . Tử Phong nổi da gà , khó chịu nhìn nữ nhân đang ngồi vào lòng mình . Chàng nhìn Ngọc Nhi cầu cứu . Ngọc Nhi thở dài rồi đến bên Tử Phong hất mạnh tay của Trương quý phi ra . Trương quý phi trợn mắt tức giận rồi nhìn Ngọc Nhi bằng ánh mắt rất là ” trìu mến ” . Ngọc Nhi cũng không phải dạng vừa , nàng nhìn Trương quý phi bằng ánh mắt sắc lạnh như một tảng băng ngàn năm . Tử Phong lạnh người , khóe môi giật giật , chà !!!!! Hoàng hậu của hắn lợi hại thật .
– Trương quý phi có muốn chơi với ta không ? – Ngọc Nhi cười nguy hiểm
– Thần cung kính không bằng tuân lệnh . Nhưng thần muốn phần thưởn là hoàng thương – Trương quý phi đểu giả
– Được thôi – Ngọc Nhi bình thản nói .
Tử Phong mặt đen như cái nhọ nồi . Cái gì chứ , đường đường là một hoàng thượng của một nước mà phải tham gia trò vớ vẩn này . Đã thế lại còn bị coi là phần thưởng nữa chứ . Nam nhi đại trượng phu thử hỏi ai mà chịu được .
– Chàng có đồng ý không – Ngọc Nhi nhìn Tử Phong bằng ánh mắt nguy hiểm .
– Ờ ….. Được …. Được rồi – Tử Phong nuốt nước bọt , miễn cưỡng đồng ý .
Ngọc Nhi nghĩ thầm : ” Muốn đấu với ta sao !!!! Trương quý phi ta sẽ cho cô nếm trải sự đau đớn , nhục nhã chỉ vì cô đã dám đấu thách đấu với Thiên Ngọc Nhi ta “