Hoàng Đạo vương triều

Chương 36


Đọc truyện Hoàng Đạo vương triều – Chương 36

“Nàng ta thật đẹp” -Xử Nữ bất ngờ, buộc miệng nói.
“Đúng là như vậy.” -Song Ngư và Bảo Bình gật đầu tán thành.
” . .. ”
Cự Giải không nói gì, Thiên Bình công chúa? Chẳng phải tới đây hòa thân sao? Vậy là sẽ thành phi tử của Thiên Yết? Nàng ta xinh đẹp như vậy . . . sớm muộn sẽ có được tâm của Thiên Yết mất thôi! Cự Giải lo lắng, nghĩ thầm trong lòng, hai tay đan vào nhau, vẻ mặt không được tự nhiên.
“Muội vẫn là đẹp nhất mà.” -Sư Tử vỗ nhẹ tay nàng, mỉm cười ôn nhu nhìn nàng.
Cự Giải nhìn Sư Tử, nhất thời ngẩn ngơ . . . Trong mắt hắn . . . Nàng là đẹp nhất sao? Một cảm xúc khó tả dâng trào trong lòng Cự Giải. Không được, sao mình có thể cảm động vì lời nói ấy? Thiên Bình bước tới chỗ Thiên Yết, cúi người hành lễ.
“Thiên Bình tham kiến Hoàng thượng.”
“Miễn lễ!” -Thiên Yết phất tay nói.
“Thiên Bình, nàng tới trễ a” -Song Tử rời khỏi chỗ, tới gần Thiên Bình.
Thiên Bình hơi ngạc nhiên vì hành động của Song Tử, không phải nàng đã nói trước với hắn rồi sao? Nàng lùi một tý, giữ một khoảng cách xác định với Song Tử, sau đó chậm rãi nói.
“Thiên Bình chưa quen với Hoàng cung, đi lại không tiện.”

Vậy sao? Không cần phải quen đâu!” -Ma Kết lên tiếng.
Thiên Bình ngạc nhiên.
“Vì sao lại không cần . .. chẳng phải . . .”

“Nàng sẽ gả cho ta, không phải cho Hoàng thượng.” -Song Tử hào hứng nói, hắn chờ thời cơ này lâu lắm rồi nha.
“Sao???” -Thiên Bình giật mình, ngạc nhiên nói.
Cự Giải nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm.
“Hóa ra là vậy, thật tốt a.”
Sư Tử bên cạnh nghe thấy được, lấy tay vỗ nhẹ vai nàng. Cự Giải chỉ cười nhẹ với Sư Tử, không phải gả cho Thiên Yết là được rồi a.
“Trẫm thay mặt bọn họ xin lỗi công chúa đây, là do bọn họ nhất quyết không chịu nói thẳng, cứ thích vòng vo đợi tới hôm nay, công chúa sẽ không để tâm chứ?”
“Không, không đâu.” -Thiên Bình mừng rỡ trong lòng, xua tay nói.
Song Tử tươi cười, tự nhiên nắm tay nàng dắt vào chỗ ngồi bên cạnh hắn.
“Ngồi đi.”
Thiên Bình cười tươi, vui vẻ ngồi bên cạnh Song Tử.
“Công chúa, cô bao nhiêu tuổi rồi?” -Song Ngư thích thú, mở miệng làm quen.
“Ta năm nay mười bảy rồi.” -Thiên Bình cười đáp.
“Vậy là lớn hơn tỷ rồi nha.” -Bảo Bình huých tay Song Ngư.
Song Ngư bĩu môi, rốt cuộc nàng vẫn là nhỏ hơn người khác sao?
“Ý. Da cô thật trắng nha. Ta sờ được không?” -Thiên Bình nhìn Song Ngư hỏi.
“Cứ tự nhiên.” -Song Ngư gật đầu.
Thiên Bình không khách sáo nữa, trực tiếp đưa tay lên sờ vào làn da của Song Ngư.
“Thật mềm mại. Cô làm thế nào mà được như vậy?”
“Từ bé đã như thế rồi.” -Song Ngư ngượng ngùng đáp.
“Oa . . . .thật may mắn.” -Thiên Bình cảm thán.
“Thiên Bình công chúa cũng có làn da thật trắng mà.” -Cự Giải cũng nhập hội.
“Ý, vòng tay này đẹp thật, cô mua ở đâu vậy?” -Thiên Bình cầm tay Cự Giải, nhìn chăm chú vào cái vòng đang đeo trên tay.
“Là phụ thân đặt làm riêng, cô thích sao? Ta sẽ giới thiệu cho cô một chỗ.” -Cự Giải nhiệt tình nói.
“Thật tốt quá. Chúng ta đừng xưng hô khách sáo như vậy, hay là dựa vào tuổi mà xưng hô đi. Vị cô nương này, cô tên gì nha, bao nhiêu tuổi rồi?” -Thiên Bình nhìn Xử Nữ.
“Dân nữ là Xử Nữ, mười tám tuổi.” -Xử Nữ mỉm cười, nàng công chúa này thật hòa đồng.

“Vậy nên gọi là Xử tỷ, còn cô bé này?” -Thiên Bình di chuyển mắt sang nhìn Bảo Bình.
“Muội là Bảo Bình, mười lăm tuổi.” -Bảo Bình tinh nghịch đáp.
“Ta là Cự Giải, mười tám.”
“Ta là Song Ngư, mười sáu.”
“Xử tỷ, Giải tỷ, muội muội xin được ra mắt hai tỷ” -Thiên Bình chắp tay, giả vờ nghiêm giọng nói.
“Ha ha ha . . .” -Cả đám cười rộ cả lên.
“Uy uy . . . nàng lo tám với họ, quên mất ta rồi.” -Song Tử ủy khuất nói.
“Nào có đâu.” -Thiên Bình e thẹn nhìn Song Tử.
“Vậy hai người khi nào tổ chức hôn lễ?” -Cự Giải tò mò hỏi.
“Đợi Bạch Dương huynh thành thân, sau đó mới tới lượt Song Tử.” -Ma Kết nói.
“Vậy phải nói họ nhanh chóng thành thân mới được nha.” -Song Tử vuốt cằm.
“Bạch huynh sẽ thành thân sao? Với ai vậy?” -Cự Giải bất ngờ trước tin này.
“Là với Kim Ngưu, nữ nhi của Tể Tướng.” -Nhân Mã giải đáp.
“Oa . . . là Ngưu muội, thật ngạc nhiên nha.” -Cự Giải càng bất ngờ hơn trước nữ nhân sẽ thành thân với Bạch Dương.
“Vậy là có quen biết sao?” -Sư Tử hỏi.
“Vâng. Là muội muội tốt của muội.” -Cự Giải gật đầu.
“Hình như phong trào thành thân đang lan rộng nha, đầu tiên là Hoàng thượng ca ca, sau đó là Bạch huynh, giờ thì là Song Tử, Kết huynh, huynh nhắm khi nào thành thân đây?” -Nhân Mã nói một tràng dài.

“Huynh không hứng thú.” -Ma Kết lắc đầu, nhún vai nói.
“Huynh thật chán ngắt.” -Nhân Mã thở dài.
Xử Nữ nghe Ma Kết nói vậy, trong lòng hơi hụt hẫng, vậy nàng không có cơ hội rồi?
“Sao đệ không hỏi Sư huynh?” -Ma Kết cằn nhằn.
“Huynh ấy không cần thiết phải hỏi tới đâu.” -Nhân Mã biết được Sư Tử nghĩ gì, nên không muốn đá động việc thành thân với hắn ta.
“Mọi người dùng bữa xong rồi, hay chúng ta dạo Ngự hoa viên ngắm trăng đi.” -Ma Kết đứng dậy đề nghị.
“Được, đi thôi.” -Thiên Yết cũng nhất trí, hắn thật ăn không vô nữa.
Thế là đoàn người thi nhau nối đuôi đi sau Thiên Yết dạo Ngự hoa viên, bọn họ đi thành từng nhóm một, tiếng nói rì rầm tránh làm kinh động tới Thiên Yết.
“Hừ, Cự Giải, Song Ngư, thật không ngờ hai người lại thâm hiểm như vậy.” -Dung phi liếc mắt nhìn Cự Giải và Song Ngư, miệng chua ngoa nói.
“Nhanh như vậy đã lấy được lòng Hoàng thượng cùng các Vương gia.” -Thục phi cũng tức giận không kém.
“Nhan sắc cũng bình thường a.” -Hiền phi chế giễu. Cho dù nhan sắc nàng ta không bằng hai người nhưng nàng ta nhất quyết không công nhận điều đó, thật là cố chấp.
“Dung nhi, con hãy mau chiếm được lòng của Hoàng thượng, phải giúp cho Thùy gia chúng ta củng cố thế lực trong triều.” -Dung phụ nói, ánh mắt chứa đầy tham vọng.
“Nữ nhi biết a, nhất định nữ nhi sẽ làm được.”
Dung phụ hài lòng nhìn nữ nhi của mình, hắn phải thâu tóm triều chính trong tay, hắn phải lật đổ ngôi vị Hoàng đế của Thiên Yết.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.