Bạn đang đọc Hoang Đảo Chủ Nô – Chương 8: Vô Đề
Trương Thành đi dọc bờ biển,hắn phát hiện ra rằng có nhiều lỗ không đều trên cát.
Theo kinh nghiệm của hắn,hầu hết các lỗ nhỏ này sẽ có một số ốc và cua biển,mùi vị rất ngon.
Hắn tỉnh lại đã được khoảng hơn mười phút rồi,cái gì cũng không kịp làm tranh thủ chạy ra bờ biển thăm dò ngay lập tức.
Trương Thành vội như vậy cũng là có lý do,bởi vì đây là thời gian nước biển rút đi!Nếu không tranh thủ mà nhanh lên,tôm cá mắc cạn rất nhanh sẽ nhảy về biển.
Bởi vì hôm qua hắn nhịn đói lại thêm bị nhiệt độ cách biệt vào ban đêm trên đảo tác động suýt nữa chết cóng vì vậy hôm nay cần bù đắp lại rất nhiều protein,một vài quả dừa là không đủ.
Trương Thành đào một lúc thì thật sự bắt được một con cua.
Đây quả là một tín hiệu tích cực với hắn.
Loại cua này hắn thật sự cũng không biết là loại gì,vỏ mỏng nhưng thịt lại rất dày khiến tâm tình hắn tốt lên rất nhiều.
Đáng tiếc là không có nguyên liệu gì cả,không thể chế biến nó theo cách ngon nhất,nhưng ở trong hoàn cảnh này,có cái ăn là tuyệt vời rồi.
Trương Thành đặt con cua lên tảng đá trên bãi biển,dùng đá kết liễu nó rồi ném xuống một góc gần đó.
Mà Dương Mịch lúc này cũng đã tỉnh lại,theo lời Trương Thành giúp hắn thu thập lại mấy quả dừa dưới đất để vào một chỗ,sau đó đi theo hắn ra ngoài bờ biển.
Con cua bị Trương Thành đập chết vứt ở dưới đất nên có rất nhiều chất lỏng trên cơ thể nó chảy ra,màu vàng và màu xanh lá cây,trông khá là bẩn.
Nhưng Dương Mịch không có chút nào ghê tởm,đi lại nhặt lên cho vào bên dưới vũng áo của mình.
Động tác này này khiến Trương Thành có chút bất ngờ,loại nữ nhân như Dương Mịch không ngờ lại không có phản cảm với mấy loại công việc chân tay bẩn thỉu thế này.
Nhưng mà cũng vì động tác này của Dương Mịch mà khiến Trương Thành ý dâm đột nhiên dâng lên,nguyên bản Dương Mịch không mặc quần chỉ có một miếng vải nhỏ che đi phần hạ thể,trên hạ thân là cái áo mỏng của hắn được nàng kéo lên hai vạt áo tạo thành một cái vũng để đựng đồ,làm cho Dương Mịch phần bụng dưới rốn thon gọn lộ ra hoàn toàn,cũng theo nàng bước chân,phần lông đen nhánh trên mu mập mờ hiện ra,thậm chí nếu như nhìn kỹ Trương Thành hoàn toàn có thể bao quát đoán ra hình dạng phần háng cùng âm đạo của Dương Mịch,bởi vì tấm vải kia thật sự là quá mỏng lại nhỏ,căn bản không che được bao nhiêu.
Càng chết người hơn chính là nàng không có mặc nội y,hai vú to cùng đầu vú không có gì cản trở vểnh lên in ở trên áo hoàn toàn rõ ràng.
Thật sự là mê người lại gợi cảm đến vô cùng,để cho Trương Thành nhịn không được nhìn một cái,nhưng mà Trương Thành khi vừa mới nhìn đã cảm thấy có gì không đúng,giật mình suy nghĩ.
Không ổn,Dương Mịch bản thân không thể nào lại sơ ý như vậy,nàng chắc chắn cũng không phải loại nữ nhân dâm oa đãng phụ gì,đây chính là cố tình để cho hắn xem,là muốn thử hắn.
Trương Thành lắc lắc đầu để cho mình tỉnh táo,trở lại bộ dáng chính trực đường hoàng của mình,nhanh chóng đào bới săn tìm cua,đập chết liền ném cho Dương Mịch,sau đó cũng không quên nhắc nhở nàng.
-Cẩn thận một chút,chân cô vẫn còn bong gân đi đứng không có tiện,không nhất thiết là phải theo sau tôi.
Dương Mịch thấy Trương Thành nói với mình như vậy liền lộ ra mỉm cười tỏ ý không sao,phất tay ra hiệu cho hắn tiếp tục không cần để ý đến mình,nhưng khi mà Trương Thành quay lại liền sẽ cẩn thận để ý đến ánh mắt của hắn.
Cảm thấy Trương Thành chỉ nhìn qua ngực cùng hạ thể của mình một lần,Dương Mịch trong lòng có chút thất vọng dâng lên,nàng đối với mị lực của bản thân rất tự tin,lại thêm thân phận đại minh tinh của mình,nàng không tin là Trương Thành có thể cưỡng lại hấp dẫn mà không nhìn nàng nhiều mấy cái.
Nhưng Dương Mịch nàng vẫn tiếp tục sai lầm,Trương Thành chỉ nhìn đúng một lần duy nhất,thậm chí khi nhìn sắc mặt của hắn cũng không có bao nhiêu biến hóa,điều này làm cho Dương Mịch có chút không thoải mái.
Dương Mịch chính là cầu Trương Thành nhìn nàng nhiều mấy cái đâu,nàng xinh đẹp,thân thể lại đẫy đà hấp dẫn như vậy,nếu như là nam nhân chắc chắn sẽ thèm muốn lén lút liếc nhìn không chớp mắt.
Vậy Trương Thành đây này ?Hoàn toàn chính là một tên đầu gỗ,khiến cho Dương Mịch lúc này đã có suy nghĩ hắn mắc bệnh đồng tính.
Mà bản thân Trương Thành ở bên này cũng không biết được rằng mình vì không chịu nhìn vào Dương Mịch mấy bộ phận nhạy cảm liền đã bị nàng cho rằng hắn có vấn đề,nếu để cho Trương Thành biết đoán chừng hắn có thể bị Dương Mịch lý lẽ làm tức chết ngay tại chỗ.
Không thể không nói,nữ nhân thật sự rất khó hiểu,nhất là loại nữ nhân xinh đẹp như Dương Mịch.
Rõ ràng là nàng cố ý câu dẫn Trương Thành,hắn nếu như nhìn chắc chắn sẽ bị nàng khinh thường coi là kẻ chẳng ra gì,biến thái,dâm tà!.
ngược lại nếu như hắn không nhìn nàng thì dẫn đến nàng sẽ khó chịu cảm thấy mình bị khinh thường sinh ra tức giận coi hắn là thằng ngu không hiểu phong tình,thậm chí suy đoán lung tung đến mức như bị đồng tính hay là thần kinh gì đó không bình thường,hoặc là có thể bị mù.
Cái thứ lí lẽ chết tiệt này chính là cái gọi là suy nghĩ nữ nhân.
***Với sự hợp tác của Dương Mịch,Trương Thành bắt được rất nhiều cua và chất đầy trong vũng áo nàng đang mặc.
Dương Mịch tâm tình bởi vì có đống cua mà trở nên rất tốt,Trương Thành trong mắt liền lóe lên,hình như là nhận ra cơ hội,lập tức tới giúp đỡ,dìu nàng đi.
Dương Mịch thấy Trương Thành có động thái như vậy,cũng không có đi ngăn cản hắn,trong nội tâm cũng không có bao nhiêu cảm giác bài xích,ngược lại cảm thấy hắn rất thông minh lại hiểu chuyện.
Nàng chân đi đứng không tiện,lại đang ôm nhiều cua như vậy quả thật là di chuyển có chút khổ cực,có Trương Thành dìu nàng liền tốt hơn rất nhiều,thậm chí Dương Mịch đã sinh ra có chút dựa dẫm nép vào trên vai Trương ThànhNhìn thấy Dương Mịch ngầm đồng ý động tác của hắn,Trương Thành lá gan càng lớn lên,thân thể ép sát,bàn tay cùng cơ thể trong vô ý thức cọ sát cơ thể Dương Mịch.
Cảm xúc mềm mại non mềm,lập tức làm Trương Thành hưng phấn lạ thường!Từng đợt thiếu phụ mùi thơm cơ thể thấm vào thân thể làm Trương Thành vui vẻ thoải mái,tâm ý viên mãn,côn thịt bên dưới bắt đầu có cảm giác,hô hấp dồn dập lên,nhưng nhận thấy đã đủ cũng như sợ bị Dương Mịch kinh nghiệm phong phú phát hiện ra,Trương Thành không chần chừ liền ổn định trở lại.
Dương Mịch bởi vì bị tâm trạng thoải mái che mắt không có để ý được đến biến hóa của Trương Thành,một đường được hắn dìu về.
***Trương Thành từ nhỏ không có người thân,hắn là cô nhi.
Khi còn là một đứa trẻ hắn đã học cách phải tự sinh tồn,bắt cua cũng như nướng cua đối với hắn dễ như ăn bánh.
Nhưng mà Trương Thành khi làm thịt cua đều vứt mai cua đi,Dương Mịch thấy trên mai cua còn rất nhiều thịt nhưng Trương Thành lại vứt đi liền phụng phịu,trầm giọng nói.
-Này này! Anh làm gì thế,sao lại vứt đi,phía trên còn bao nhiêu thịt như vậy ?Dương Mịch xuất phát từ việc nhịn đói cả ngày hôm qua,lại nhìn thấy trong hoàn cảnh này mà Trương Thành còn lãng phí thức ăn quả thật là có chút không chịu nổi.
-Cô muốn ăn cũng được thôi,nhưng mà chút nữa cô ăn ít cua thôi.
-Dựa vào đâu,chỗ đó có có một phần đều là do tôi bắt được!Dương Mịch không biết Trương Thành vì sao đột nhiên gan lại lớn như vậy cũng rất vô lý,lườm Trương thành một cái,hơi cao giọng,khiến Trương Thành không thể không giải thích.
-Cua tính hàn,ăn nhiều quá bụng sẽ không thoải mái,đặc biệt là bao tử cua dính trong mai cua,sẽ gây ra những gánh nặng không đáng có cho thân thể.
Dương Mịch nhất thời hiểu ra,có chút xấu hổ.
Không có đi làm phiền Trương Thành xử lý cua nữa.
Chỉ sau một lúc,hương thơm của cua tỏa ra ngào ngạt.
Dương Mịch cùng Trương Thành đã sớm đói nhăn răng rồi,nên rất nhanh chóng ăn hết,sau đó giống như vẫn chưa đủ lại uống hết mười quả dừa nữa.
Nói thật mười quả dừa,mỗi người năm quả,Trương Thành không biết rằng Dương Mịch có đủ no hay không nhưng hắn thì chưa,chỉ mới tính là miễn cưỡng ấm bụng.
Đầu tiên,chính là không có dao,hắn phải dùng một viên đá sắc nhọn thay dao,cuối cùng dùng một viên đá khác làm búa đập ra.
Thể lực tiêu hao đương nhiên rất lớn,lại cũng không được thuận tiện,loay hoay gần một giờ đồng hồ mới xong.
Thứ hai,Trương Thành không ngờ là loại dừa trên đảo này quá già,nước dừa còn ít hơn trong tưởng tượng,với tình hình này,ít nhất phải năm quả mới đảm bảo được yêu cầu bình thường của cơ thể trong một ngày càng đừng nói đến hắn cần bổ sung một lược protein cùng nước lớn để bù đắp năng lượng tiêu hao vào ngày hôm qua.
Sau khi ăn xong,Dương Mịch dựa vào tảng đá với sự hài lòng,đột nhiên nói.
-Cảm ơn,nếu có thể sống sót trở về,tôi nhất định sẽ có chút đền đáp để cảm tạ anh.
-Cảm tạ tôi ? Cho tôi chút tiền là được.
Trương Thành nhàn nhạt nói.
Dương Mịch hơi có chút bất ngờ,hỏi lại.
-Anh chắc chắn là không cần thứ gì ngoài tiền?-Hoàn cảnh của tôi rất khó nói,thứ cô không thiếu nhất cũng chính là tiền không phải sao.
Chi bằng chúng ta thoải mái một chút đi!Nghe Trương Thành nói vậy,Dương Mịch không có tức giận ngược lại thoải mái hơn rất nhiều,đây mới chính là loại người thông minh lại rất thức thời.
Người trưởng thành nói chuyện chính là như vậy,đều nhìn vào lợi ích trước tiên,muốn chính là muốn,không có lằng nhằng nhiều như vậy.
-Vậy anh muốn bao nhiêu!Trương Thành dừng lại chưa trả lời Dương Mịch ngay,sau đó nở một nụ cười ẩn ý nói.
-Khi nào trở về tôi sẽ nói cho cô biết!Dương Mịch nhíu mày không nói,không biết là đang suy nghĩ cái gì nữa.
Mãi đến sau nay nàng mới hiểu ra,khi nào mà Trương Thành nói căn bản là không có câu trả lời.
.