Bạn đang đọc Hoang Đảo Chủ Nô – Chương 7: Có Cần Cởi Áo Hay Không
Dương Mịch cùng Trương Thành hai người ở bên cạnh đống lửa tạm thời tránh được tình trạng sốc nhiệt,nhưng mà nhiệt độ ngoài trời vẫn như cũ quá thấp khiến thân thể cả hai run rẩy không ngừng.
Trương Thành bởi vì là nam nhân,tố chất thân thể cùng năng lực chịu đựng đương nhiên tốt hơn nữ nhân như Dương Mịch rất nhiều,tuy không đến mức co ro ôm đầu gối cuộn lại run rẩy như nàng nhưng tình trạng cũng không có gì là tốt đẹp,hắt xì mấy cái liên tục,hàm răng run cầm cập đập vào nhau.
Lại bởi vì đã nhịn đói cả một ngày,cơ thể Trương Thành cũng cảm thấy đau nhức nhẹ,có chút áp lực trong mắt và tai.
Đây chính là biểu hiện của việc cảm lạnh.
Nhiệt độ ngày đêm trên hoang đảo này chênh lệch quá lớn đến mức không hợp lý,nguy hiểm nhất là tuyến đường du thuyền đi lần này là sát với xích đạo,khí hậu ấm áp,cả hắn và Dương Mịch đều không mặc nhiều quần áo trên người,thậm chí nói đúng ra Dương Mịch nàng là đang không có mặc quần còn hắn thì không có mặc áo.
Nếu như không có cách nào sưởi ấm cơ thể tốt hơn mà cứ để tình trạng này diễn ra,rất có thể là cả hai có nguy hiểm bị chết cóng.
Trương Thành do dự nghĩ nghĩ lại nhìn Dương Mịch co ro thoi thóp ở một bên sau đó nói.
-Dương MịchNghe đến Trương Thành gọi thẳng tên mình,Dương Mịch sắc mặt tái nhợt hiện lên có chút không vui,trả lời.
-Việc gì?Trương Thành vẫn như cũ cùng Dương Mịch bảo trì khoảng cách nhất định để nàng hoàn toàn không rơi vào trạng thái cảnh giác,nghiêm nghị nói.
-Nhiệt độ bây giờ quá thấp,tôi e là cả hai chúng ta có nguy hiểm bị chết cóng,tốt nhất là chúng ta nên làm ấm cho nhau,như vậy mới có thể tạm qua đêm nay được.
Dương Mịch mắt hạnh trợn lên tùy thời có thể phát tác,trong lòng âm trầm suy nghĩ.
Xưng hô với ngươi một tiếng anh chính là từ phép lịch sự do hai người mới gặp lần đầu,ngươi một cái ranh con tầm thường cũng có ý nghĩ chạm đến thân thể ta.
Dương Mịch đương nhiên không phải loại thiếu nữ đần độn điêu ngoa không hiểu chuyện,lời Trương Thành nói nàng biết là đúng,mà chính nàng cũng biết rõ tình trạng cơ thể của mình hiện tại,nếu như không được sưởi ấm lúc này đúng là có nguy cơ chết cóng.
Dương Mịch đề phòng Trương Thành là xuất phát từ trong nội tâm chán ghét hắn,chán ghét loại người tiểu nhân vật như Trương Thành,chứ nói thật nàng bao nhiêu tuổi? Còn sợ bị chiếm tiện nghi,bị hắn địt,chuyện ân ái đối với độ tuổi của nàng mà nói chỉ coi như ăn cơm uống nước mà thôi,có cái gì phải để ý,chẳng qua chính là sợ hắn có thể dây dưa với mình làm hỏng tiền đồ.
Loại chuyện nhỏ nhặt như thế này chính là bước đầu làm phát tác ra mập mờ không đáng có,mà ở trong thế giới của nàng chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể đánh mất tất cả.
Cái này chính là kinh nghiệm bản thân Dương Mịch trải qua bao nhiêu sai lầm mới có thể triệt để hiểu ra được.
Trương Thành biết Dương Mịch không trả lời chính là đang cẩn thận suy đoán lời hắn nói,cũng không vội vàng giải thích làm gì,để cho nàng tự đưa ra quyết định dù sao không cần hắn nói Dương Mịch cũng nhất định phải mở miệng,chỉ là hắn là nam nhân loại chuyện này tốt nhất nên chủ động.
-Có cần cởi áo hay không ?Dương Mịch bất ngờ lên tiếng để Trương Thành lập tức phản ứng lại,tỉnh táo trả lời.
-Không cần.
Dương Mịch trong mắt buông xuống một tia ác độc,không có nói nhiều đi đến bên cạnh Trương Thành,để cho hắn ôm vào trong lòng.
Trương Thành tuy không thể nhìn thấu được suy nghĩ của Dương Mịch nhưng cũng biết nàng nhìn mặt trời trước hắn gần chục năm,kiến thức chỉ có thể là so với hắn nhiều chứ không ít.
Rất có thể là Dương Mịch đang thăm dò hắn,nếu như không tỉnh táo Trương Thành rất dễ bị Dương Mịch nhìn ra ý đồ.
Trong lúc truyền nhiệt,nếu như trên người mặc quá nhiều quần áo gây ra ngăn cách truyền nhiệt lượng mới cần phải cởi,bây giờ hai người quần áo đơn giản như vậy thì cởi cái gì đây? Nếu như nói cởi chính là bày vẽ thêm chuyện,có ý đồ xấu với đối phương !!Dương Mịch ôm đầu gối thu người lại bị Trương Thành ngồi ở đó ôm ấp hoàn toàn ở vào trong ngực hắn,ngay lập tức liền đã cảm thấy ấm hơn rất nhiều,nhiệt độ cơ thể dần dần ổn định trở lại,sắc mặt cũng trở nên hồng hào,thầm nghĩ.
-Hừ,Coi như là cho ngươi một chút lợi lộc đi.
Mà bên này Trương Thành trong lòng hưng phấn lên,nhưng vẻ mặt vẫn là nghiêm túc,bình thường phản ứng,hai tay chỉ đem nàng kéo vào trong lòng ôm không có sờ loạn chỗ khác.
Dương Mịch chính là đỉnh cấp nữ minh tinh lại cực kỳ xinh đẹp,thân thể bảo dưỡng rất tốt,lại đẫy đà,ngực nở mông to tròn,mềm nhẹ thật sự,kia mùi thơm của mỹ phụ giống như lan lại giống như thuốc kích dục dâm đãng vô cùng,quả thực mười phần hấp dẫn.
Trương Thành lúc này không thể kích động mất khôn,tự nhiên không dám làm loạn,cho nên chỉ có thể ngắm nhìn một chút thỏa mãn ý dâm,sau đó cố gắng đi ngủ,thậm chí nghĩ cũng không dám nghĩ.
Hạ thân hắn chỉ mới tiếp xúc qua da thịt trên đùi Dương Mịch,lại hiện tại đang nhìn thấy rõ ràng Dương Mịch hai vú to ở trong áo đang không có gì che đậy,thịt vú bị nàng tư thế ôm đầu gối đè xuống giống như hai cái bánh bao trắng noãn mềm nhũn,theo từng hơi thở của nàng mà phập phồng.
Cái kia khe vú bị hai vú to ép ra nếu như dùng để kẹp côn thịt chính là hợp đến vô cùng.
Mà bây giờ Dương Mịch lại đang không mặc quần,khiến trong đầu hắn tưởng tượng ra cái mông cùng hai lỗ bên dưới hạ thể của nàng,đến mức Dương Mịch bây giờ đã ở trong trạng thái tùy ý để hắn có thể thích làm gì thì làm khiến cho Trương Thành suýt nữa mất kiểm soát,cũng may lúc đó hắn kịp tỉnh táo,đũng quần mới nhô lên một chút đã bị hắn đánh gãy,không để cho Dương Mịch phát hiện ra.
Dương Mịch thỉnh thoảng len lén quay đầu lại liếc nhìn Trương Thành,nhưng đã thấy hắn như là không hề có cảm giác bộ dạng,đến lần này thì đã ngủ mất.
Bản thân liền có chút hơi xấu hổ,cũng không suy nghĩ cái gì nữa,cũng nhanh chóng lâm vào giấc ngủ.
Một đêm trên hoang đảo của Dương Mịch cùng Trương Thành cứ như thế qua đi.
***.