Bạn đang đọc Hoang Đảo Chủ Nô – Chương 11: Nguồn Nước
Nhiệt độ giữa trưa ở trong rừng khá cao,cho nên khó tránh khỏi việc cơ thể mất nước nhanh hơn lúc bình thường,lại thêm Trương Thành là người đi đầu,cho nên phải quan sát cẩn thận kỹ càng,dẫn đến tốc độ có hơi chậm một chút.
-Nóng chết tôi mất,Trương Thành chúng ta phải đi thế này bao nhiêu lâu nữa ?Cúc Tịnh Y cầm chai nước uống một hơi dài,vẻ mặt mệt mỏi hướng về Trương Thành nói,sau đó lại đưa chai nước cho Dương Mịch đứng ở bên cạnh.
Dương Mịch từ nãy đến giờ theo sau Trương Thành đều để ý rất kỹ cử chỉ của hắn.
Suốt dọc đường Trương Thành đều nhìn những bụi cây thấp bé,không biết là đang muốn tìm kiếm cái gì.
Tiện tay nhận lấy chai nước mà Cúc Tịnh Y đưa cho,Dương Mịch uống một hơi thật dài liền hỏi Trương Thành.
-Đúng thế,tôi cùng Tịnh Y thể lực không so được với anh,bây giờ đã đi bộ gần một tiếng rồi,anh rốt cục là muốn dựng trại ở đâu ?Dương Mịch nói xong cũng không quên đưa nước cho Trương Thành.
-Này.
Cho anh!!Dựng trại cần phải là ở nơi gần nguồn nước ngọt,bây giờ chưa tìm thấy nguồn nước ngọt liền đồng nghĩa với việc phải đi tiếp,nhưng mà cứ tiếp tục như vậy thật sự không phải cách hay.
Trương Thành không ngờ rằng khu rừng này lại lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.
Nếu như trước buổi trưa vẫn không tìm được nguồn nước,hắn buộc phải đốt lửa ở đây,tránh lỡ thời gian nhóm lửa tốt nhất.
-Dựng trại đương nhiên phải ở nơi gần nguồn nước,nếu hai người các cô thấy mệt vậy thì cứ nghỉ lại tại đây,tôi tự mình đi tìm kiếm,nếu trước buổi trưa không có kết quả thì sẽ đốt lửa tại chỗ.
Cúc Tịnh Y cùng Dương Mịch thấy Trương Thành rời đi liền lo lắng lên,có chút thấp thỏm không nhịn được lại vội vàng đứng lên đi theo hắn.
Trương Thành vừa đi tiếp được ba bước,đột nhiên trong một bụi cây nhỏ gần đó liền chui ra một con rắn,sau đó nó giống như cảm nhận được nguy hiểm đến từ phía Trương Thành,ngay lập tức quay đầu trườn sang chỗ khác.
Cúc Tịnh Y vừa nhìn thấy rắn liền hoảng sợ hét lên một cái ôm chặt lấy Dương Mịch.
Kém chút liền ngất tại chỗ.
-Trương Thành anh mau! mau đuổi nó đi cho tôi!Là rắn nước !!Trương Thành kích động lao đến bụi cây mà con rắn nước vừa xuất hiện qua xem thử,mặc dù hơi khó chịu với thái độ của Cúc Tịnh Y,nhưng đây là thứ mà Trương Thành đang tìm kiếm nên cũng không nói gì thêm,quả nhiên bên trong liền có một con đường.
Hắn không nói không rằng,để cho Dương Mịch hai người khó hiểu ở một bên tiếp tục tìm kiếm ở xung quanh,sau đó Trương Thành giống như nghe được cái gì đó ở hướng đông.
Trương Thành vểnh tai xác nhận kỹ lại âm thanh này.
Âm thanh này,chẳng lẽ là! tiếng nước chảy.
Hắn nhanh chân chạy về hướng đông,không để ý đến Dương Mịch cùng Cúc Tịnh Y ở đằng sau sợ hãi,vừa la vừa thở dốc nói.
-Trương Thành,anh đi chậm lại chút,chờ hai người bọn tôi với !!Cúc Tịnh Y là nữ nhân lại phải dìu theo Dương Mịch đang bị bong gân chân,Trương Thành không nói không rằng đột nhiên chạy nhanh như vậy khiến hai người có chút hoảng loạn,nhất là khoảng cách với hắn đã ngày càng cách xa.
Nhưng mà lúc này Cúc Tịnh Y hai người giống như cũng đã nghe ra được âm thanh gì đó,không hẹn mà gặp cùng quay mặt lại vẻ mặt đột nhiên hiểu ra vấn đề nhìn nhau.
Hai người đi thêm một đoạn nữa đã thấy Trương Thành ở dưới dòng nước bơi lội,đối với việc tận mắt nhìn thấy hắn tìm được nguồn nước tự nhiên lại sinh ra một chút nể phục.
Tinh thần cũng theo đó thoải mái lên không ít,nhanh chân đến gần dòng nước rửa qua thân thể.
Trương Thành sau khi thoải mái xong một phen,liền leo lên bờ,hướng về Cúc Tịnh Y cùng Dương Mịch nói.
-Đi thôi,nguồn nước coi như đã giải quyết xong,bây giờ cần tìm một địa điểm thích hợp để dựng trại.
Cúc Tịnh Y bản thân đã mệt mỏi,tâm tình vừa mới tốt lên một chút liền đã bị Trương Thành làm trùng xuống,rõ ràng là hắn nói xây dựng trại phải ở nơi gần nguồn nước,bây giờ tìm thấy rồi lại muốn đi đâu,hắn là bị thần kinh đi.
-Anh còn muốn đi đâu nữa? Anh vừa nãy nói như nào,xây dựng lều bên cạnh sông không phải sẽ càng thuận tiện sao? Tại sao chúng ta lại phải vào tận trong rừng chứ ?Trương Thành cảm thấy rất ảo não.
Vốn dĩ không định giải thích nhiều cái gì,nhưng mà vẫn phải bưng lên mặt nạ,một bộ dáng điềm tĩnh,thoải mái biểu lộ.
-Tôi nói là dựng lều gần nguồn nước chứ không nói là sát nguồn nước.
Nếu như ở quá gần nguồn nước,sẽ rất dễ gặp phải dã thú uống nước,chưa nói đến lúc mưa xuống,nước dâng lên còn có khả năng tràn ra hai bờ.
Dương Mịch từng tham gia chương trình hoang dã cầu sinh tiết mục,cũng có biết một chút kiến thức về sinh tồn,lời Trương Thành nói hoàn toàn không sai,nếu như muốn tìm một nơi thích hợp để dựng lều,nơi đó ở xung quanh tốt nhất đều là các cây cối cao lớn,lùm cây ít,địa thế bằng phẳng,gần nguồn nước.
Bản thân Dương Mịch cũng không tin,mình hiện tại đã là gánh nặng cho hắn,bây giờ lại có thêm Cúc Tịnh Y cô gái nhỏ này không biết điều đi theo,Trương Thành cho dù là phật cũng nhất định có vài phần giận dữ,nhưng hắn bộ dạng như không có gì,không một lời than phiền như vậy khiến Dương Mịch không thể nào an tâm.
Nghĩ đến đây,Dương Mịch không khỏi nhớ lại những hành động vừa rồi trước khi tìm được nguồn nước của Trương Thành,cảm thấy phải hỏi hắn rõ ràng,nhất định phải học được một chút kiến thức sinh tồn từ hắn.
Bởi vì nàng cũng đã nhìn ra những điểm bất thường của hòn đảo này,nàng không tin Trương Thành thông minh như vậy lại không nhìn ra cái gì.
Theo Dương Mịch suy đoán,nếu hòn đảo này thật sự không thể trở về được? Ngày mà điều này được xác thực Trương Thành nhất định sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất,thứ mà nàng cần làm bây giờ chính là phải đề phòng Trương Thành cũng như nhân lúc trong thời gian này phải chuẩn bị kỹ càng mọi phương án đối phó với hắn,một trong những phương án đó chính là học thêm kiến thức sinh tồn từ hắn,không thể quá phụ thuộc vào Trương Thành nữa.
Dương Mịch nhìn Cúc Tịnh Y giống như tiểu nữ sinh hờn dỗi ở cạnh mình,lắc lắc đầu,giải thích cho nàng một chút tránh cho nàng bớt đi xung đột với Trương Thành đồng thời cũng thở dài,nếu như không thể trở về được loại nữ nhân như Cúc Tịnh Y có lẽ cho dù không cần Trương Thành ép buộc cũng sẽ vì mạng sống mà tìm đến Trương Thành,mà khi tìm đến hắn lại với cái tính cách tiểu thư như vậy chắc chắn kết quả không có cái gì tốt đẹp.
Nhưng Dương Mịch ốc còn không mang nổi mình ốc,chỉ có thể hiện tại giúp nàng bớt đi xung đột với Trương Thành được thôi,cũng hi vọng tất cả chỉ là nàng suy đoán nhiều.
***-Vậy con rắn vừa rồi là loại rắn nước ngọt ?Dương Mịch đi song song với Trương Thành,vẻ mặt giống như là đã hiểu ra gần hết.
-Đúng thể,vì nó là rắn nước ngọt nên chắc chắn sống ở trong nước ngọt,thỉnh thoảng sẽ lên bờ bắt mồi.
Hiển nhiên nguồn nước sẽ gần đó.
-Nhưng khu rừng lớn như vậy,làm sao anh xác định được chính xác vị trí của dòng suối kia? Anh đừng nói với tôi là dựa vào vận may nhé!!-Dựa vào vận may là không thể được,bụi cây nhỏ con rắn đó bò qua cô nhớ lại đi,trong đó không phải có một con đường sao ?-Đường?-Nếu nhìn kỹ,cô sẽ thấy cành lá của những bụi cây ở đó đều có tình trạng đứt đoạn,hơn nữa phương hướng bị đứt đoạn lại thống nhất,khả năng rất cao nó là một con đường của thú rừng.
Đến đây,Cúc Tịnh Y ở một bên cũng đã hiểu ra,nhịn không được tranh lời của Dương Mịch nói.
-A! Tôi hiểu rồi.
Động vật và người đều giống nhau,cần bổ sung lượng nước đúng giờ,con đường đó của thú rừng,rất có khả năng là trong lúc động vật đi tới nguồn nước lưu lại.
Trương Thành gật gật đầu,cười nói.
-Không hổ là đại minh tinh,vừa nói đã hiểu ra !!Cúc Tịnh Y trợn mắt liếc Trương Thành một cái,phồng má phụng phịu nói.
-Sao tôi có cảm giác anh không phải là đang khen tôi nhỉ.
-Sao có thể,cô nghĩ nhiều rồi.
.