Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát

Chương 52: Đế Vương Khai Quốc – Thượng Quan Nhận


Đọc truyện Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát – Chương 52: Đế Vương Khai Quốc – Thượng Quan Nhận


“Thượng Quan Nhận•••••”
Lãnh Vô Tâm đột nhiên cảm thấy thật kì lạ, lẩm bẩm tự nói mấy lần.
“Gia tộc Nam Cung và Mộ Dung, lý do hai đại gia tộc này tồn tại ngay từ thời lập quốc, cũng bởi vì cô gái này. Thật ra thì, theo lời mẫu thân ta thuật lại, càng cảm thấy nó thật chính xác, hai tờ giấy đó ghi về một đoạn tình của đế vương. Ba nam tử có tình ý với Thượng Quan Nhận khi ấy đều rất mực tài hoa. Một người được gọi là Nhàn Nguyệt công tử – Nam Cung Tàn Ca, cũng là tổ tiên của dòng họ Nam Cung, một vị là Mộ Dung Lưu Nguyệt, là nam nhân chân chính được đứng bên cạnh đế vương, cũng là tổ tiên của gia tộc Mộ Dung. Người cuối cùng, chính là Lan Tâm công tử – Cố Lan Chi, cũng là người đi cùng đế vương thuở chu du giang hồ.”
Nam Cung Vô Thương dừng một chút, ánh mắt vô định, có chút cảm thán: “Ở bên nhau trong lúc hoạn nạn không bằng cùng chu du giang hồ, quên đi mọi ân oán trên đời, chính là những lời mà Thượng Quan Nhận để lại cho Cố Lan Chi.”
Ở bên nhau lúc hoạn nạn không bằng cùng chu du giang hồ, quên đi mọi ân oán trên đời ——
Ở bên nhau lúc hoạn nạn không bằng cùng chu du giang hồ, quên đi mọi ân oán trên đời ——

Ở bên nhau lúc hoạn nạn không bằng cùng chu du giang hồ, quên đi mọi ân oán trên đời ——
Lời này rõ ràng đến từ thế kỷ hai mươi mốt, là đến từ Trung Quốc! Ngay từ khi nghe đã cảm thấy có chút mang hơi hướm Trung Quốc cổ đại, có khi nào . . . . Lãnh Vô Tâm là lính đánh thuê, không phải giáo sư, ở phương diện thơ từ, trừ những câu thường gặp, nàng biết cũng không nhiều. Nhưng câu thơ này, thật sự là quá mức nổi danh, nàng nhớ rất rõ.
Chẳng lẽ ••••••
Vị nữ tử đó cũng là người xuyên qua?
Trong khi nàng còn đang suy nghĩ, Nam Cung Vô Thương đã nói tiếp: “Lúc mới bắt đầu, thiên hạ dường như đã nằm trong tay gia tộc Nam Cung, mà Nam Cung Tàn Ca đương nhiên sẽ lên ngôi đế vương. Ngay sau khi đó, Thượng Quan Nhận sẽ là hoàng hậu của Nam Cung Tàn Ca. Những điều mà Nam Cung Tàn Ca làm cho Thượng Quan Nhận hầu như chẳng mấy ai làm được, tuy khi ấy Thượng Quan Nhận rất cảm động. Song, Nam Cung Tàn Ca đã làm sai một chuyện, một chuyện khiến cho nàng nhất quyết cắt đứt đoạn tình. Hắn lập bẫy, để Thượng Quan Nhận tự tay giết Cố Lan Chi. Thượng Quan Nhận sau khi biết chân tướng, hoàn toàn nổi giận, biến mất ba năm. Xảy ra chuyện gì, lịch sử không ghi lại. Rồi sau đó, vì báo thù, Thượng Quan Nhận khởi binh. Thế đánh như chẻ tre. Vương triều hoàn toàn lâm vào chiến loạn, mà Thượng Quan Nhận trong lúc chiến loạn dâng tới hồi cao nhất. Lại biến mất, lần biến mất này những mười năm.”
Mười năm.
Một khoảng thời gian thật quá đủ
Lãnh Vô Tâm khẽ ngẩng mặt, nhìn vẻ mặt nghiêm túc đến khó đoán của Nam Cung Vô Thương.
“Mười năm ấy, nói ra cũng thật kỳ quái, kẻ tên Nam Cung Tàn Ca vốn không có ý định lập phi thế nhưng lại lập, nhưng hắn vẫn không có có ý định triệt tiêu đi vị trí hoàng hậu dành riêng cho Thượng Quan Nhận dù nàng ta có vô cớ biến mất. Càng làm cho người kỳ quái, chính là việc Nam Cung Tàn Ca chẳng có chút quan tâm đến chuyện đó. Nói là không quan tâm, càng không bằng nói là nói đã quên mất, quên mất sự tồn tại của Thượng Quan Nhận.” Nam Cung Vô Thương tựa hồ lại nhớ về hình ảnh bên trong cung điện Nam Quốc, mẫu thân nhẹ nhàng lôi kéo tay hắn, một lần lại một lần bình thản kể về những dòng điển tích này: “Vậy mà, đế quốc nào biết một chuyện? Nam Cung Tàn Ca bắt đầu cưng chìu một vị phi tử cực kỳ phách lối, đến nỗi tạo thành một một vệt đen đậm không thể cứu vãn được trong hoàng cung. Khi đó, Thượng Quan Nhận rốt cục cũng xuất hiện. Song, ai nấy đều phát hiện một điều, vị phi tử được Nam Cung Tàn Ca cưng chìu đến tận trời cao ấy lại có gương mặt cùng dáng dấp giống tám chin phần Thượng Quan Nhận.”
Thiếu nữ áo đen lắc đầu một cái, bày tỏ thở dài.
“Biết tại sao mẫu phi ta cứ kể mãi điển tích này cho ta không?” Nam Cung Vô Thương đột nhiên dừng lại, nở nụ cười nhẹ, mê ly cùng bất an.

Tình huống hiện giờ của hắn và Lãnh Vô Tâm, thật giống chuyện tình của Dao Cơ và đế vương khi ấy.
Có phải hay không ngay lúc đó mẫu thân cũng đoán được hắn sẽ gặp phải Lãnh Vô Tâm, sẽ vì Lãnh Vô Tâm mà động lòng? Cho nên mới bất đắc dĩ xé tang hai tờ điển tích trong lịch sử, mai tang tất cả tội nghiệt.
“Bởi vì từ trên bản chất mà nói, mẫu thân ta cùng phụ hoàng cha ngươi, là huynh muội!”
Là huynh muội!
Là huynh muội!
Là huynh muội!
Lãnh Vô Tâm thật sự khiếp sợ!

Dao Cơ cùng Lãnh Hạo lại là huynh muội, vậy tình yêu của vị đế vương yêu điên cuồng ngu ngốc khổ sở đến cỡ nào đây? Nếu như, Dao Cơ cùng Lãnh Hạo là huynh muội, nàng •••••• cùng Nam Cung Vô Thương •••••• phải chăng cũng chính là huynh muội?
Chuyện này ….. thật quá cẩu huyết*?
(*): cẩu huyết: một tình tiết được lặp lại nhiều đến phát chán dường như xuất hiện trong tất cả bộ phim.
Nhất định là . . .!
“Chẳng lẽ Thượng Quan Nhận cùng Nam Cung Tàn Ca thế nhưng lại thành thân? Hay là nàng ta•••••?”
Câu nói kế tiếp không được bật ra, nhưng là ý tứ rất rõ ràng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.