Đọc truyện Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát – Chương 27: Nửa Chiêu Giết Người
Cho dù chỉ là một chiêu, hắn cũng muốn thấy rõ bóng dáng quỷ mị mà hắn nhìn thấy ngày đó bên sườn đồi.
Vậy mà ——
Ai cũng không lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra!
Lúc Lãnh Vô Tâm sờ lấy Huyết Tiêu chuẩn bị xuất thủ thì thân người Bách Dao chuyển động. Hắn tung người bay vọt tới, đỡ giùm nàng một kích của tên Đại Hán lỗ mãng kia .
Ánh mắt Lãnh Vô Tâm trầm xuống.
Nàng dĩ nhiên có thể thấy rõ được thân pháp của Bách Dao, cũng nhìn ra được với võ công của Bách Dao thì việc chống lại tên lỗ mãng kia tuyệt đối không có vấn đề .
Nhưng lý do nàng nổi giận chính là, Bách Dao đột nhiên chõ mõm vào!
Lui về phía sau nửa bước, Lãnh Vô Tâm né người sang một bên, tay trái đánh ra một chưởng lực, đánh vào sau lưng Bách Dao, vì hắn đang không chút phòng bị, nên liền bị đánh văng ra.
Phi thân bay vòng, dùng ba cước của mình, đá văng Bách Dao ra khỏi sự công kích của Lang Nha Bổng, thay chính bản thân mình vào chỗ hắn .
Bách Dao dùng sức khiến mình chậm dừng lại cách chiếc xe ngựa kia sáu thước.
Mọi người sợ hãi mà thán phục.
Chỉ với thủ pháp đánh nhanh liên tiếp này, đã đủ nhìn ra được, võ công kinh thiên của thiếu nữ áo lam.
Chỉ có một người bực tức nhíu mày.
Mọi người không nhìn thấy, nhưng Lạc Hàn Y thì có. Bởi vì Bách Dao rõ là tự mình đa tình, cho nên mới không cho Lãnh Vô Tâm hành động trước, hơn nữa với thủ pháp đánh nhanh khi nãy, thì cho dù thân pháp Lãnh Vô Tâm quỷ mị, thì cũng không thể nắm chắc thời cơ mà hành động.
Tình cảnh bây giờ ——
Nếu nàng muốn chế trụ tên lỗ mãng kia, chỉ còn có thể ••••• miễn cưỡng!
Một kích của tên lỗ mãng đang giận dữ đâu chỉ có ngàn cân? Cho dù là hắn đi nữa, cũng không dám nói là mình có thể đón lấy một kích kia mà không bị thương. So về thể lực, Lãnh Vô Tâm không bằng tên đàn ông kia, nói chi đến việc …. !
Nhưng mọi thứ đã như vậy, hẳn Lãnh Vô Tâm đã sớm nghĩ tới.
Nhưng vì sao nàng lại vô cớ đánh văng Bách Dao, thật không cần bất kì sự trợ giúp nào sao!
Lạc Hàn Y không biết cảm giác của hắn lúc này là gì?
Rung động?
Cảm khái?
Hoặc là những thứ khác?
Song, biến cố kia vẫn còn chưa kết thúc, hoặc là nói, chỉ cần Lãnh Vô Tâm còn đứng ở đây, biến cố kia vẫn mãi không có cách mà kết thúc.
Lang Nha Bổng đột nhiên rơi xuống đầu của thiếu nữ áo lam.
“ Keng … ”
Bỗng một tiếng động phát ra, tiếng động ấy như đang gõ vào trong lòng người.
Không chỉ mọi người sửng sốt, ngay cả Lãnh Vô Tâm cũng phải ngây ngẩn.
Nàng vốn đã chuẩn bị xong để tặng cho tên lỗ mãng này một chiêu, nhưng tại thời điểm mấu chốt nhất, Lang Nha Bổng tự nhiên rơi xuống!
“Ngươi ngu ngốc đến thế sao?”
Mọi người còn chưa kịp tiêu hóa một loạt biến cố vừa xảy ra, thì một bóng người màu lam chợt xuất hiện ở bên cạnh Lãnh Vô Tâm. Đây là lần đầu tiên, nàng thấy loại khí chất vĩnh viễn lạnh nhạt ưu nhãn tại người hắn tan biến.
Tức giận!
Ngay cả Lãnh Vô Tâm cũng có thể cảm giác được hắn đang tức giận!
Nàng vốn nghĩ sự tức giận sẽ vĩnh viễn không xuất hiện trên người hắn, hiện tại nó tự dưng lại xuất hiện, còn rõ ràng như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, nàng không biết đối mặt thế nào.
“Công ••••• công ••••• công tử ••••• Vô •••• Thương •••”
Hai chân tên lỗ mãng run rẩy, còn “móng vuốt” của hắn thì run run chỉ vào người kia.
Thân người cao ráo, thanh nhã tuyệt trần, không phải là Nam Cung Vô Thương thì là ai?
Hắn vẫn còn mang cái mặt nạ da người kia, thanh tú nghiêm chỉnh.
Sự hốt hoảng sâu trong con nguơi đã dần dần bị đè nén xuống, lớp sương mù dày đặc lại xuất hiện, không thấy rõ đến tột cùng hắn đang suy nghĩ những gì.
“Công tử Vô Thương!”
“Chính là công tử Vô Thương!”
“Trời ạ, ta sắp điên rồi! Ta thế nhưng lại may mắn nhìn thấy được công tử Vô Thương!”
“Hôm nay là đại hội của các danh nhân trong võ lâm sao?”
“•••••”
Tiếng nữ nhân thét chói tai, tiếng nam tử sùng bái vang lên không ngừng.
Thân phận của Nam Cung Vô Thương hắn rất huyền bí, nhưng những lời đồn tốt đẹp về hắn cũng đã đủ làm cho con người ta sùng kính. Hầu như ai cũng công nhận hắn là thiên hạ đệ nhất cao thủ.
“Ngươi •••••”
Nam Cung Vô Thương không để ý tới phản ứng của mọi người, chỉ kinh ngạc nhìn vẻ mặt quật cường của thiếu nữ.
Hắn đã sớm ở đây , tại ngay thời điểm Lãnh Vô Tâm xuất hiện. Chỉ không xuất hiện thôi.
“Vô Thương ca ca!” Không đợi Nam Cung Vô Thương nói trước, thanh âm uyển chuyển của một thiếu nữ đã vang lên.
Bàn tay trắng nõn vén lên chiếc màn cửa.
Như một dòng sông trong mơ, với những cánh hoa đào thấp thoáng, một cô gái với vẻ đẹp diễm lệ, phong thái ung dung, như tinh linh của sông nước, đang đắm chìm trong cảnh hoàng hôn đỏ rực. Bách Lưu Ly chầm chậm đi tới, mê hoặc tất cả các anh hùng hào kiệt khi nàng đi ngang qua.
Vô cùng đẹp!
Vô cùng mị hoặc!
Khí chất hồn nhiên, trong sáng như đang vây quanh thiếu nữ, cực kì phong hoa tuyệt đại.