Bạn đang đọc Họ Là Những Người Bị Mất Đĩa Bay: Thú nhận
Hôm đó, ba mẹ anh vô cùng tức giận:
– Con có biết mình đang nói gì không? Con cứ như vậy không những hại chính con, còn hại cả thằng Công nữa. Xã hội sẽ nhìn hai đứa như thế nào? Trước về thằng Công, nó còn trẻ người non dạ, nó thích con cũng là tuổi trẻ bồng bột, tò mò nhất thời. con làm vậy là cướp đi quyền làm chồng, làm cha của nó. Tới con, sự nghiệp của con, tương lai của con, ai sẽ kế thừa cơ ngơi này.
Anh quỳ trước bố mẹ, cố gắng nuốt nước mắt vào lòng. Họ là những người hết mực yêu thương anh, chăm sóc anh, nuôi anh khôn lớn. anh sẽ chẳng là gì cả nếu không có họ. vì vậy anh ngàn lần cũng không muốn tổn thương họ. chỉ là nghĩ về tương lai bản thân, anh chỉ có thể trở thành mmot65 tên khốn ích kỷ. anh cay đắng nói ra bí mật mà mình cất giữ bấy lâu nay:
– Thà bị mọi người kỳ thị còn hơn là sau này, con với vợ con chỉ có thể tương kính như tân, chia giường mà ngủ.
Nghe tới đây, mẹ anh bỗng dưng khóc nấc lên. Ba anh thì giẫn dữ tát anh một cái. Anh cắn rang nói tiếp:
– Con đã lớn rồi, cũng hiểu chuyện rồi. Bố mẹ cũng có thể tự giải thoát cho bản thân rồi.
Một tháng sau, ba mẹ anh đều điền vào tờ giấy li hôn, và hạnh phúc bên một nửa kia của họ.