Đọc truyện Hiền Tri Thiên Lý – Chương 42: Cảnh giới cao nhất của Huyễn thiên
[Hệ thống thông báo: Tọa độ không gian mới xuất hiện, sáu dũng sĩ —— Khó có thể tự kiềm chế, Hồn phía chân trời, Phượng Vũ, Ảo ảnh không để lại ánh sáng, Thoáng hiện, Zero đã được thần may mắn lựa chọn, tiến vào cánh cổng khiêu chiến, hãy chúc bọn họ phá được cửa ải khó khăn, vinh quang trở về.]
Lúc Thiên Lý bước qua cửa lối đi, hệ thống cũng lập tức gửi thông báo trên Kênh thế giới, dẫn tới một tràng bình luận xôn xao.
“Vậy mà có cả Thoáng hiện? Hắn là cung thủ đứng đầu trong bảng xếp hạng anh hùng cá nhân đấy, xem ra lần này bọn họ khẳng định có thể qua cửa.”
“Khó có thể tự kiềm chế? Cái tên chiến sĩ hệ hỏa mắt cao hơn đầu kia, hừ, nguyền rủa bọn họ không qua được cửa, thất bại nửa đưỡng!”
“Phượng Vũ a, nữ thần của tôi! Vì sao tôi không được lựa chọn, cho dù chỉ có thể cùng cô ấy sóng vai chiến đấu 1 phút thôi tôi cũng cam nguyện a!”
“Không phải chứ? Ảo ảnh không để lại ánh sáng bỉ ổi cũng ở đó? Chết tiệt, hắn không phải là đi đến thành Thượng Ngu đánh xì dầu (đánh đấm giả bộ cho có khí thế) sao? Vậy mà cũng có thể trúng được vận may lớn như thế? Không được, tôi phải đi thành Thượng Ngu nhìn xem.”
“Đội hình lần này cũng đủ phô trương đấy, ngay cả người cuồng chiến đấu Hồn phía chân trời cũng có mặt, qua cửa cũng không khó nữa a! Nhưng mà, Zero kia là ai vậy?”
…
Nảy sinh cái nghi vấn này không chỉ có một người, phải biết rằng năm người trước đều là nhân sĩ nổi danh. Duy chỉ có cái tên Zero này là chưa từng thấy qua.
Thăng cấp trong Huyễn thiên là vô cùng khó khăn, đạt tới lvl 30 trở lên không thể nghi ngờ đều là cao thủ, cho dù chỉ là người chơi lvl 10 cũng rất khó không biết. Dang vọng của bọn họ không chỉ đến từ năng lực chiến đấu cá nhân của bọn họ, còn đến từ trình độ chiến thuật, độ hiếm của dị năng, trình độ vận dụng dị năng linh hoạt, điểm vinh dự khi kiến thiết thành thị, năng lực tổ chức, vân vân và vân vân… Tại thế giới giả tưởng mô phỏng dựa trên thực tế này, chỉ có không thể tưởng tượng được, chứ không có không làm được.
Song, hiển nhiên, Zero tuyệt đối không thuộc hàng ngũ cao thủ hoặc danh nhân, thậm chí sợ là còn chưa đạt tới lvl 10.
Nghĩ đến đây, không ít người đều cảm thấy Zero này thực sự là gặp phải vận sh*t chó (nguyên văn tác giả), lại có thể may mắn được tổ đội cùng với nhiều cao thủ như vậy tiến vào không gian thứ, chờ hắn đi ra, cấp bậc chỉ sợ sẽ tăng vọt.
“Không cần đoán nữa, cứ trực tiếp xem đi.”
“Đúng vậy, lần này có trò hay để nhìn mà.”
Chỉ trong ba phút, trên bầu trời giả tưởng xuất hiện một quầng sáng vĩ đại, xuất hiện trong đó chính là hình ảnh không gian thứ – nơi Thiên Lý đang ở.
Gần như tất cả những lần khiêu chiến ở không gian thứ đều được áp dụng trực tiếp, bởi vì mỗi lần cánh cổng mở ra đều không giống nhau, cho nên không cần phải lo lắng người chơi qua cửa rồi liền tiến công chiếm đóng. Trên thực tế, dự tính ban đầu của game này chủ yếu vì đề cao kinh nghiệm thực chiến và rèn luyện chiến thuật hằng ngày cho các nhân tài, tận dụng hết khả năng cung cấp bất kỳ cơ hội trao đổi học tập gì cho người chơi.
Thiên Lý hoàn toàn không nghĩ tới là mình sẽ bị truyền tống vào trong ngay lập tức, nếu không có chết nàng cũng sẽ trở về…
[Người chơi Zero đã tiến vào mê cung thành Phá Võng dưới lòng đất. Hãy lấy Phá Võng chi tâm trong vòng hai giờ.]
Hai giờ? Thiên Lý cũng không có nhiều thời gian để mà tiêu tốn như vậy, Tra Nhĩ ở bên ngoài một mình, hắn chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn chờ nàng lâu như vậy.
Tối đa là 30 phút, Thiên Lý định ra thời gian cho mình. 30 phút để thăm dò phó bản này, có thể thăm dò bao nhiêu thì được bấy nhiêu.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới mình có khả năng qua cửa hay không.
Được chiếu công khai trên màn hình là hình ảnh đám người Khó có thể tự kiềm chế tổ đoàn tiến vào mê cung dưới lòng đất, nhìn bọn họ trật tự tỉnh táo tiến lên, nhìn vị trí bố trí chức nghiệp, không nóng nảy không vội vàng, người chơi bên ngoài đều âm thầm nín thở.
Nhưng mà rất nhanh đã có người phát hiện, nhân số mà hệ thống công bố rõ ràng là 6 người, tại sao đoàn đội này chỉ có 5, còn 1 người nữa đâu rồi?
Nghi vấn không kéo dài quá lâu, khi Thiên Lý xuất hiện trên màn hình, tất cả mọi người ở đó lập tức đờ người ra.
“Hắn” một thân trang bị dành cho tân thủ, tuổi cũng chỉ tầm mười một mười hai, vóc dáng gầy yếu, cầm trong tay một cây cung gỗ mộc mạc, không hề có bộ dáng cảnh giác, bước trên đường nhàn nhã khoan thai giống như đi dạo chơi. Nhìn cái dáng vẻ này, quái vật hắt xì một cái cũng có thể giây sát (giết trong một chiêu) hắn.
“Ha ha ha ha, thì ra hắn chính là Zero!”
“Đứa nhỏ này đến từ nơi nào vậy? Hẳn là không cẩn thận đi vào khu nguy hiểm, lại trùng hợp tiến vào không gian thứ, thật không biết nên nói là hắn may mắn hay bất hạnh đây…”
“Chắc chắn là bất hạnh a, không thấy Hồn phía chân trời bọn họ không tổ đội cùng hắn sao?”
“Ai, thật đúng là, khụ, cầu thiên thần phù hộ cho đứa nhỏ bị lạc này…”
“Hừ, Phượng Vũ còn tự xưng là ôn nhu thiện lương như thánh mẫu, ngay cả một đứa nhỏ cũng không chịu chiếu cố một chút.”
“Ngươi bị ngốc à, đội viên tử vong sẽ ảnh hưởng đến việc cho điểm lúc cuối cùng, tiểu quỷ này rõ ràng thuộc cái loại nhân vật vừa chạm vào sẽ chết đó.”
…
Bên ngoài nghị luận nhao nhao, tất cả đều cho Thiên Lý là đứa nhỏ không may bị lạc vào đây.
Thiên Lý không biết tình huống đó, trước sau vẫn luôn bảo trì khoảng cách nhất định với đoàn đội phía trước. Khoảng cách này lại vừa khéo có thể khiến nàng nắm giữ được số liệu mà mấy người kia phát ra tương đối rõ ràng, lại không bị chịu ảnh hưởng khi bọn họ chiến đấu.
Người bên ngoài lại thấy, Thiên Lý chính là kiếm chút tiện nghi ở đằng sau.
Nhưng ai lại biết rõ, bắt đầu từ lúc đội ngũ phía trước gặp được con quái thứ nhất, đầu óc của Thiên Lý đã bắt đầu tiến hành tính toán số liệu mô phỏng mỗi chiêu của mỗi người nhanh chóng.
Đặc điểm lớn nhất của các loại game giả tưởng là thiết lập cho người chơi một ảo cảnh như thật, gần như tất cả các vật còn sống và đã chết đều dựa trên cơ sở sự thật, sau đó sẽ có một kết quả tương ứng.
Ví dụ như chiến sĩ hệ hỏa Khó có thể tự kiềm chế, dị năng hệ hỏa của hắn kích phát ra ở trong game sẽ hình thành một dòng số liệu tự động, thông qua việc dòng số liệu này tấn công quái vật, khôn sống mống chết, kết quả cuối cùng là tạo thành giá trị tổn thương tương ứng cho quái vật.
Thống kê số liệu đối lập của hai phe, Thiên Lý gần như có thể tính ra cần bao nhiêu trị số công kích để giết được quái vật.
Cũng đồng nghĩa là, nếu Thiên Lý có thể phục chế (làm lại, thiết kế lại) phương thức công kích của Khó có thể tự kiềm chế, nàng có thể thông qua việc sửa chữa số liệu thực hiện giây sát quái vật.
Ý tưởng này dường như cũng không phải là không có khả năng.
Thiên Lý lặng lẽ cân nhắc một lúc, quyết định thí nghiệm một chút. Nàng mô phỏng theo số liệu cây cung kia của Thoáng hiện, tiến hành lập trình trực tiếp, sửa chữa số liệu của cây cung hỏng trên tay mình, sau khi hoàn thành, cung của nàng có thể duy trì thuộc tính của cây cung tốt được khoảng 0.7s. 0.7s này hẳn là thời gian mà hệ thống tự động điều chỉnh ngay sau khi phát hiện sai lầm.
Thời gian tuy rằng rất ngắn ngủi, nhưng điều này vẫn có ý nghĩa rằng phỏng đoán của nàng là hoàn toàn có khả năng. Nói cách khác, nàng có thể mô phỏng trị số công kích của người khác, rồi ưu hoá (làm cho tốt hơn) nó. Thời gian lập trình mà hệ thống điều chỉnh cũng đủ để nàng giây sát quái vật.
Nói như vậy, nàng cảm giác đây quả thực là cái BUG lớn nhất của thế giới giả tưởng…
Động tác vừa rồi của Thiên Lý giống như phù dung sớm nở tối tàn, thậm chí ngay cả giao diện nàng cũng không mở ra, cho nên căn bản là không có người phát hiện ra, hoặc nên0 nói là không biết nàng đang làm cái gì. Mà hệ thống chỉ biết coi dòng số liệu đột nhiên xuất hiện như một tiến trình còn sót lại, sửa chữa xong liền không chú ý nữa.
“Khà khà, đứa trẻ này coi như thông minh, biết đi theo sau người khác.”
“Nhưng mà cũng không thảnh thơi được bao lâu đâu, phía trước là một cái sảnh lớn, bốn phía đều có cửa ra vào, tiểu quỷ kia muốn trốn cũng không có nơi để mà trốn.”
Những người còn lại trong đại sảnh chắc hẳn đều nghĩ như vậy, bọn họ không để ý đến hành vi theo đuôi của Thiên Lý, nhưng cũng không lấy làm thích gì cái hành vi ấy.
Trong đại sảnh có không ít quái nhỏ, tiểu quỷ kia hẳn là không qua được.
Mấy người vừa đối phó với quái nhỏ, vừa cảnh giác biến hóa ở bốn phía, chờ đợi boss luôn có khả năng ngẫu nhiên xuất hiện.
Đồng thời, bọn họ cũng chú ý tới tiểu quỷ đang thảnh thơi đi dạo ở bên cạnh kia, dựa vào một thân trang bị rách rưới cùng cấp bậc thấp lè tè kia của hắn, đoán chừng chỉ thoáng va một chút cũng bị treo (chết => treo máy), nhưng kỳ lạ là, hắn vẫn chưa bị va phát nào…
Đúng lúc này, một con quái nhỏ dường như cũng lưu ý đến bên cạnh còn có mặt một thứ gì đó không biết tên, vì thế mang theo vũ khí kêu gào vọt tới.
Không biết vì sao, những người nhìn thấy một màn này, bất kể là người khiêu chiến trong không gian hay là người xem ngoài không gian đều sinh ra một ý nghĩ: Tiểu quỷ đáng thương này rốt cuộc cũng phải chết.
Nhưng là hôm nay nhất định là cái ngày khiến cho người ta phải chịu đả kích lớn, tiểu quỷ mà mọi người vốn tưởng rằng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, dùng cây cung rách nát mà có vứt trên mặt đất cũng không ai thèm nhặt của hắn kia bắn một tên đến con quái nhỏ đang vọt tới, mũi tên gỗ ở trên không trung bùng nổ tăng tốc, tóe ra một tia lửa sáng lạn, xuyên qua người con quái nhỏ, lập tức giây sát nó.
Hầu như tất cả những người đang quan sát đều ngây dại, từ khi nào thì trang bị dành cho tân thủ lại có được lực công kích kinh khủng như vậy? Ngay cả Thoáng hiện có lực công kích mạnh nhất cũng không làm được đến loại trình độ này đâu!
Nhóm người khiêu chiến trong đại sảnh kia cũng ngây dại, thậm chí còn bởi vậy gặp phải vài làn sóng công kích. Không có cách nào, đành phải thanh lý mấy con quái nhỏ đó trước rồi nói tiếp.
Thiên Lý tiếp tục đi dạo. Trên thực tế chỉ có chính nàng biết, nàng không phải là đang đi dạo, mà là đang bôn tẩu (vừa chạy vừa đi), để tránh thoát công kích đúng lúc, nàng cần phải không ngừng tính toán phân bố của số liệu, cũng phải kịp thời điều chỉnh và ưu hoá tương ứng. Mà hiệu qua sau khi ưu hoá, lại đánh sâu vào thị giác của người ta một cách khó có thể tưởng tượng.
“Ni mã (câu chửi tục), điều này quá không khoa học rồi! Tiểu quỷ này thật ra là NPC đi!”
“Chẳng lẽ là auto (bọc ngoài)?”
“Ngươi ngu à? Cái thứ auto này đã biến mất mấy ngàn năm trước rồi. Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, có thể gian lận trong thế giới giả tưởng đều là những nhân vật cấp thần rồi. Nếu tiểu quỷ này thực sự có bản lĩnh đó, ta ngược lại muốn bội phục hắn.”
“Đúng vậy, so với việc tiểu quỷ này có thể gian lận trong thế giới giả tưởng, ta tình nguyện tin tưởng hắn thực sự có chiến lực có thể giây sát loại quái nhỏ kia.”
“Vậy hắn chắc chắn không phải là một đứa nhỏ! Ni mã, lại còn có người giả dạng làm một đứa trẻ, ta làm sao lại không nghĩ tới cách này chứ? Nếu như vậy, chẳng những có thể hưởng thụ phúc lợi của trẻ vị thành niên, còn có thể được phân phối số liệu bắt đầu tốt, chế tạo chính thành nhân vật nhìn như nhỏ yếu kỳ thực rất cường đại, còn có thể làm nũng với mỹ nữ nữa!”
“Câu cuối cùng kia mới là trọng điểm đi…”
“Nếu nói như vậy, một thân trang bị dành cho tân thủ kia của hắn không chừng cũng là chuyên môn chế tạo (hàng đặt theo yêu cầu). Nhìn không khác gì trang bị tân thủ, kì thực là thần khí?”
“Quá khủng bố ~ ! Hắn đã đạt tới cảnh giới cải trang cao nhất xưa nay, từ ngoại hình cho đến trang bị, từ phần hóa trang cho đến động tác, thành thạo tự nhiên không chải chuốt, hoàn mỹ giống một đứa trẻ p (mông) nhỏ như đúc! Thần tượng ah!”
…
Thiên Lý hoàn toàn không biết hình tượng của mình đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người.
Khi đã thanh lý gần hết quái nhỏ, boss rốt cục lên sàn một cách chói mắt, mang theo một thân tanh tưởi cùng tiếng gào thét khàn khàn chói tai, chiếm cứ non nửa cái màn hình.
Thiên Lý nhíu mày, đã qua khoảng mười phút, nàng không có thời gian chờ mọi người tiêu diệt boss ở đây.
Vì thế thừa dịp khi những người khác hấp dẫn chú ý của boss, nàng quyết đoán tránh vào trong lối đi, lập tức chạy tới chỗ Phá Võng chi tâm.
“Ảo ảnh, cậu chạy nhanh, mau theo sau.” Hồn phía chân trời hô. Lúc này hắn cũng không dám đối đãi với Thiên Lý như người chơi bình thường nữa, “hắn” không tổ đội với bọn họ, nếu Phá Võng chi tâm bị hắn lấy đi, nhiệm vụ của bọn họ liền thất bại.
Ảo ảnh không để lại ánh sáng đáp lại một tiếng liền đuổi theo, hắn tính toán tìm cơ hội xử lý cái tiểu quỷ cải trang này, miễn cho “hắn” uy hiếp đến việc bọn họ qua cửa.
Song không gian thứ lần này tên là mê cung dưới lòng đất, cũng không phải là có thể tùy ý truy tìm như vậy.
Lúc Ảo ảnh không để lại ánh sáng đuổi theo, đã không thấy được bóng dáng của Thiên Lý, mà chính hắn giống như là bị dịch chuyển tức thời vậy, mất đi phương hướng lúc đầu.
+++
Tác giả có chuyện muốn nói: Đọc không hiểu tình tiết game không cần gấp, có thể chờ mấy chương rồi đọc lại, tình tiết này cũng kéo dài không lâu, chương sau liền kết thúc.
Một chương này có liên quan đến nhân vật nào đó trong tương lai và phương hướng nghiên cứu.
Cuốn sách này bao gồm giai đoạn trước trọng điểm là ở con đường mà Thiên Lý trải qua, giai đoạn trung là Tra Nhĩ tiến hóa và lĩnh vực linh văn của Thiên Lý hình thành, giai đoạn sau thì là… Đứa nhỏ ra đời, hơn nữa là ra đời vô cùng đặc biệt…..