Hiền Tri Thiên Lý

Chương 41: Mới vào Huyễn thiên


Đọc truyện Hiền Tri Thiên Lý – Chương 41: Mới vào Huyễn thiên

Đám người Ba Tư Đốn cuối cùng cũng thông qua đấu vòng loại, lên cấp đấu bán kết. Lúc chiến thắng đội ngũ số 25, bọn họ cũng đồng thời chủ động báo lại cho ban tổ chức về hành vi ăn gian của đối phương, trải qua nghiệm chứng ngay tại hiện trường là sự thật, đội ngũ số 25 lập tức bị thủ tiêu tư cách dự thi, cũng tạm thời thu hồi thẻ chứng nhận máy móc sư, trong vòng 5 năm không được phép tham gia cuộc thi thăng cấp(dành cho những máy móc sư thăng từ sơ cấp lên trung cấp rồi lên cao cấp nè, v.v…)

“Bá Ân!” Giọng nói to của Ba Tư Đốn từ ngoài cửa truyền đến, “Chúng tôi đến rồi, có gì ăn ngon không?”

“Cậu cho rằng nhà của tôi là nhà hàng sao?” Bá Ân đứng ở cửa lạnh lùng đáp lại một câu.

“Được rồi, chúng tôi là đến ăn mừng nha, báo cáo là đấu vòng loại đã thắng lợi rồi nhé.” Ba Tư Đốn vỗ vai hắn xong liền ngang nhiên tự đi vào phòng.

“Ngượng ngùng, quấy rầy rồi.” Khoa Phỉ Nhĩ xin lỗi cười cười.

“Không sao, vào đi.” Bá Ân đón bọn họ vào, để robot mang trà bánh lên.

Cố Phi nhìn trái nhìn phải một tý, hỏi: “Thiên Lý đâu?”

“Đi ra ngoài với Tra Nhĩ rồi.” Bá Ân tùy ý trả lời.

“A.” Vẻ mặt Cố Phi thất vọng.

Ba Tư Đốn uống một ngụm trà, đột nhiên hỏi: “Bá Ân, cậu thành thật nói cho tôi, Thiên Lý thật sự là đứa trẻ mồ côi mà cậu thu dưỡng sao? Không có bối cảnh hay thân phận gì khác?”

Bá Ân kỳ quái nhìn hắn một cái, “Làm sao nữa vậy?”

“Đứa bé này không tầm thường chút nào, bé không chỉ có có thiên phú máy móc cực cao, hơn nữa còn thông minh hơn người.”

Khoa Phỉ Nhĩ gật đầu: “Không sai, trận đấu lần này nếu như không có bé nhắc nhở, chỉ sợ chúng tôi cũng phải lật thuyền trong mương.”

Bá Ân cười nói: “Lúc tôi mới gặp cô bé, cũng cảm thấy bé ổn trọng hơn so với những đứa trẻ bình thường, nhưng bé cùng lắm mới chỉ mười một tuổi, các cậu cũng đừng thổi phồng bé quá.”

“Không phải là thổi phồng.” Ba Tư Đốn nghiêm cẩn nói: “Tôi hoài nghi IQ của bé đã sớm vượt qua tiêu chuẩn bình thường. Bá Ân, trên tư liệu của bé có ghi lại số liệu kiểm tra IQ không?”

Bá Ân lắc đầu: “Không có, thân thế của bé rất đơn giản, mẹ thì mất sớm, cha thì chết trong thú triều, người thân khác thì không rõ tung tích, trên tư liệu không chỉ không có số liệu IQ hay EQ, mà ngay cả một lần ghi chép kiểm tra dị năng hàng năm của bé cũng không có.”

Bá Ân cũng không nói chuyện tình Thiên Lý thông qua kiểm tra dị năng ra, dù sao đây cũng là chuyện cá nhân của cô bé, cho dù muốn nói, cũng phải là do chính bé nói.

“Vậy rất kỳ quái.” Bá Ân sờ sờ cằm, lẩm bẩm nói, “Bây giờ làm sao còn có thể có một đứa trẻ không tiến hành những kiểm tra đó?”


“Cũng không thể nói như vậy.” Khoa Phỉ Nhĩ nói, “Chúng ta luôn luôn ở khu vực cấp B, cho nên luôn cảm thấy điều đó là đương nhiên, nhưng khu vực cấp D thì khác, trình độ sinh hoạt của họ tương đối thấp, chế độ cũng không đủ hoàn thiện, rất nhiều đứa bé cũng không được hoàn chỉnh tư liệu đăng ký, chắc hẳn Thiên Lý cũng là như thế.”

Mấy người còn lại nghe xong, đều cảm thấy có lý, cũng không dây dưa vấn đề này nữa.

Cố Phi đột nhiên tràn đầy hăng hái nói: “Không bằng chúng ta mang Thiên Lý đi kiểm tra toàn diện một lần đi?”

“Đề nghị này không tồi.” Ba Tư Đốn ha ha cười nói, “Bá Ân cậu thấy thế nào?”

“Các cậu trực tiếp đi hỏi Thiên Lý đi.” Bá Ân thì cảm thấy không sao cả, thật ra thì hắn cũng rất tò mò muốn biết tố chất của Thiên Lý đã đạt tới trình độ gì.

“Cứ quyết định như vậy đi, chờ Thiên Lý trở về rồi hỏi.” Cố Phi rất nhiệt tình đối với việc này, giống như vừa mới phát hiện ra đại lục mới vậy.

Trên đời này không thiếu những thiên tài, nhưng thiên tài bình thường đã sớm đã được phát hiện, cũng được dẫn vào cơ cấu chuyên môn tiến hành bồi dưỡng trọng điểm, người thường rất khó gặp.

Khoa Phỉ Nhĩ đột nhiên cảm khái: “Tôi có phải nên xin làm người giám hộ cùng hay không?”

Cố Phi khinh bỉ nói: “Anh cái tên có vị hôn thê này, chen chân vào làm gì? Thích đứa nhỏ thì nhanh đi kết hôn đi.”

“Đúng vậy, kết hôn sớm chút đi, sinh một đứa trẻ thông minh giống như Thiên Lý vậy, rất tốt đó.” Ba Tư Đốn cũng trêu ghẹo hắn.

“Xùy xùy, nhìn lại đi.” Khoa Phỉ Nhĩ cười cười không nói.

Bá Ân không có tham gia nghị luận với họ, vẫn còn đang suy nghĩ, hộ tịch của Thiên Lý đã được nhập vào 3B14 vào ba ngày trước, phân vào thành Thượng Ngu tốt nhất ở trung tâm thành phố, hôm nay đi ra ngoài chính là đi xem nhà mới. Cấp bậc dị năng của cô bé là: Trung. Song lại có điều kỳ lạ là, trên tư liệu không có ghi chủng loại dị năng mà lại ghi là “Đặc thù”.

Về phần kiểm tra IQ hay EQ, chắc hẳn cũng chỉ là thêu hoa trên gấm(ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn )mà thôi…

Thiên Lý cùng Tra Nhĩ đi đến thành Thượng Ngu, nơi này chắc hẳn là trụ sở trên danh nghĩa của nàng sau này.

Không giống như phòng ốc ở khu vực cấp D kia, nơi này bất kể là hoàn cảnh, diện tích, bố trí hay thiết bị, v.v… cũng đều thuộc loại cấp bậc xa hoa vượt quy cách.

Biệt thự độc lập hơn năm trăm mét vuông, tổng cộng có bốn tầng kể cả tầng hầm ngầm, đừng nói là chỉ cho hai người ở, cho dù có 20 người cũng không phải lo chen chúc.

Tra Nhĩ khá thích thú, luồn lên nhảy xuống quy hoạch lãnh địa của mình.


Thiên Lý dùng cảm giác quét một vòng, làm quen với cấu tạo chỉnh thể phòng ốc và bố trí các nơi một lần, sau đó đi vào phòng nghỉ ở tầng hai, toàn bộ bên trong đều là thiết bị điện tử, mở màn hình ra là có thể xem điện ảnh và truyền hình, nghe nhạc, lên mạng, v.v…

Khiến Thiên Lý tò mò là ở giữa có đặt một cái máy chơi game hình quả trứng gà, dài chừng 2m5, đặt nghiêng một góc 30°, chạm tay vào vỏ ngoài, khoang trò chơi lập tức mở ra, lộ ra nệm mềm và hệ thống thao tác bên trong.

Thiên Lý suy nghĩ một chút, quyết định thử chơi. Cho nên đã nằm vào đó, đội mũ cảm ứng, khởi động hệ thống, khoang trò chơi lập tức khép kín, bên tai cũng vang lên giọng nói điện tử: [Hoan nghênh tiến vào thế giới giả tưởng, xin hãy đặt tên cho nhân vật tưởng tượng của ngài.]

Thiên Lý nhập vào trên bàn phím cảm ứng: [ZERO].

[Tiểu thư ZERO, xin hãy đặt mật mã khởi động(password login).]

Thiên Lý lại nhập mật mã, làm theo chỉ dẫn của máy tính, hoàn thành từng bước.

Vài phút sau, tất cả được sắp xếp ổn thỏa, bên tai chợt vang lên một hồi nhạc êm tai. Lập tức, Thiên Lý cảm giác thân thể chợt nhẹ bẫng, giống như mình được đặt vào một thế giới khác, một thế giới được tạo thành từ những con số và đường cong. Đây là tín hiệu mà cảm giác phản hồi lại cho nàng, loại trừ hiệu quả màu sắc và phủ lên*, nàng có thể “nhìn” được chính là nhứng thứ đó.

*giải thích: “phủ lên” là một phương pháp vẽ trong hội họa Trung Quốc, dùng mực loãng hoặc màu nhạt tô phủ lên tranh đã vẽ để tăng hiệu quả nghệ thuật. Song ở đây tác giả dùng “phủ lên” với nghĩa khác, có thể hiểu giống như một tấm màn che đầy màu sắc phủ lên trên, nhưng ở dưới thực ra chỉ là những con số lập trình.

Ngoại trừ thiếu đi chút hưởng thụ thị giác ra, những thao tác khác cũng không bị ảnh hưởng.

Khi máy chơi game mở ra sẽ tiến hành kiểm tra toàn thân người sử dụng, cho nên các số đo trên thân hình của nhân vật tưởng tượng là không thể điều chỉnh, song lại có thể hoá trang một chút.

Thiên Lý chọn một bộ trang phục tương đối trung tính, sửa tóc dài thành tóc ngắn, thoạt nhìn giống như một đứa bé trai.

Nàng đi vào đường phố trong game, dòng người xung quanh qua lại như thoi đưa, các loại kiến trúc kỳ lạ đủ loại màu sắc nối tiếp nhau san sát.

Thiên Lý mở màn hình nhỏ, xem xét một chút bảng xếp hạng game, lựa chọn game xếp hạng nhất trong đó —— “Huyễn thiên”.

Thật ra thì là kiếp trước hay kiếp này, game vẫn không phải là thứ khiến Thiên Lý cảm thấy hứng thú, cái nàng cảm thấy hứng thú là trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới được tạo nên từ số liệu này, mà muốn hiểu biết cái trình độ này, phương pháp tốt nhất chính là trực tiếp tiến vào trong game.

Giới thiệu về “Huyễn thiên” rất đơn giản, đây là một game kiểm tra kỹ xảo chiến đấu của người chơi; sách lược chiến thuật, kiến thiết quân sự, tiếp tế hậu cần, v.v… đã tổng hợp lại thành một game mang tố chất chiến trường khổng lồ.

Người chơi đăng nhập vào Huyễn thiên giống như tiến vào một chiến trường chân thực: quy hoạch thành thị, thành lập đoàn đội, cạnh tranh tài lực, lung lạc nhân tài, thi đấu thể thao cá nhân, giết quái dã ngoại, khai thác tài nguyên, sưu tập bảo vật, thậm chí còn có cả cánh cổng không gian ngẫu nhiên tạo thành. Chỉ cần có năng lực là có thể đứng vững gót chân ở thế giới này, đạt được vinh dự tối cao.


Đây không chỉ là một trò chơi, mà cũng là một trong những phương pháp để chọn lựa nhân tài trong thế giới thực tế.

Thiên Lý đứng ở cổng game kiểm tra tố chất, chỉ số thân thể ở mức dưới tiêu chuẩn của người bình thường, máy tính đề nghị người chơi lựa chọn phương hướng phát triển kỹ năng cuộc sống.

Thiên Lý không để ý đến, trực tiếp tiến hành bước tiếp theo —— sáng tạo nhân vật trong game. Nhân vật trong game không giống với nhân vật giả tưởng, cái sau thì không thể thay đổi thân hình, nhưng là cái trước lại có thể căn cứ vào các game khác nhau mà lựa chọn chiều cao, bề ngoài, số tuổi, giới tính v.v… mà mình thích.

Nhưng lại không thể thay đổi số liệu ban đầu, khi máy tính kiểm tra được chỉ số thân thể của người chơi chỉ có 100, dưới tình huống người chơi lựa chọn hình thể cường tráng có chỉ số vượt qua 200, như vậy rất có khả năng sẽ bởi vì số liệu không đạt tiêu chuẩn mà mất đi tính phối hợp.

Giống như Thiên Lý là tố chất thân thể của một đứa bé, như vậy lựa chọn thân hình trưởng thành chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến năng lực hành động của nàng. Trong trò chơi tuy rằng có thể thăng cấp, nhưng thể chất yếu ớt cũng sẽ gia tăng tỉ lệ tử vong, ảnh hưởng đến hiệu suất thăng cấp.

Song Thiên Lý chỉ muốn tự trải nghiệm cảm giác chơi game, nên cũng không điều chỉnh nhiều, vẫn lấy bộ dạng bé trai tiến vào game, tên cũng vẫn là “ZERO”.

Nơi sinh ra là một thành thị phồn hoa, tuổi nàng đặt ra là 12 tuổi, được hưởng lợi ích của trẻ vị thành niên, hàng tháng có thể lĩnh tiền sinh hoạt, ngoại trừ học tập ra cũng không hạn chế đặc thù nào khác. Nhưng nếu là rời khỏi những tòa chủ thành, sẽ không được hệ thống bảo vệ nữa.

Thiên Lý một đường đi dạo, khắp nơi trong thành thị đều có thể thấy người chơi đang tiến hành những giao dịch, những giải thi đấu thể thao cá nhân hay tổ chức thành đoàn thể, bán đấu giá v.v…

Nàng xem xét bảng xếp hạng một chút, bên trên gồm: bảng xếp hạng cấp bậc thành thị, bảng xếp hạng cấp bậc dong binh đoàn, bảng xấp hạng chiến tích cá nhân, bảng xếp hạng anh hùng, bảng xếp hạng tài phú, bảng xếp hạng vũ khí, bảng xếp hạng bảo vật, v.v…

Đi dạo được một vòng quanh thành thị, Thiên Lý đi vào một tiệm vũ khí, dùng điểm sở hữu ban đầu mua một bộ trang bị đơn giản. Điều này cũng nghĩa, trước lúc được phát tiền sinh hoạt tháng sau, nàng không có nguồn kinh tế, cũng rất có khả năng sẽ chết vì đói bụng…(:sofunny:)

Thiên Lý mặc giáp da, lưng đeo một cung phục hợp (cung có thể tách ra để ghép lại) liền rời khỏi thành thị.

[ZERO rời khỏi thành Khải Sắt, con đường phía trước đầy hiểm ác, xin hãy hành động cẩn thận!] Máy tính cảnh báo.

Ngoài thành là một mảnh rừng rậm, thỉnh thoảng lại có tiếng kêu của thú.

Mở bản đồ, gần đó có một thành thị, là thành khế ước do người chơi thành lập.

Ở trong thế giới giả tưởng, cảm giác của Thiên Lý không có cách nào tiến hành xem xét trong phạm vi lớn, nhưng lại có thể kiểm tra số liệu một cách nhanh chóng, nàng không cần mở tab cũng có thể thực hiện mệnh lệnh.

Nhưng để thể nghiệm tiến trình của game, nàng kiên nhẫn đi từng bước một theo chỉ dẫn.

Bên người thường thường có vài bóng người phóng qua, mang theo từng đợt tiếng vèo vèo của dòng khí.

Thiên Lý dùng cảm giác kiểm tra số liệu xung quanh, vừa tránh né quái vật, vừa đi đến hướng thành khế ước.

Nếu như có người cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện một hiện tượng kỳ quái, một bé “trai” nhỏ mặc một thân trang bị rách nát một mình đi trong rừng rậm nguy hiểm, lại luôn có thể đúng lúc đi vòng qua quái vật, an toàn đi tiếp, suốt hơn hai mươi phút vẫn không hề có chút tổn thương nào.


Đột nhiên, gần đó xuất hiện một dòng số liệu khổng lồ, Thiên Lý dừng bước chân, chuyển sang hướng kia, chưa đợi nàng nhìn rõ, chỉ cảm thấy số liệu bay tránh đi. Chờ số liệu ổn định, cảnh sắc xung quanh biến đổi, vốn là rừng cây rậm rạp biến thành một thành thị phế tích, nàng giống như đã được dời đi trong nháy mắt.

Thiên Lý rất nhanh đã hiểu được, đây chắc hẳn chính là cánh cổng không gian ngẫu nhiên xuất hiện theo như giới thiệu về game.

Ngoại trừ nàng ra, còn có bốn nam một nữ khác được truyền tống lại đây.

“Thật tốt quá, là không gian thứ!” Một người đàn ông kinh ngạc vui mừng nói, “Lần này thật sự là may mắn.”

Cánh cổng không gian thứ là một loại thiết lập mà người chơi vừa yêu lại vừa hận, chỉ cần qua cửa, là có thể đạt được phần thưởng phong phú, nhưng là thời gian và địa điểm không gian thứ xuất hiện đều là ngẫu nhiên, hơn nữa hình thức qua cửa của mỗi lần đều không giống nhau, muốn qua cửa, không chỉ dựa vào chiến lực và trí lực, còn phải dựa vào vận may.

“A? Làm sao lại có cả một đứa trẻ?” Thiên Lý một thân rách nát ở giữa một đám người chơi trang bị hoàn mỹ rất dễ thấy.

Thiên Lý kiểm tra số liệu của từng người một trong bọn họ.

Người chơi vóc người vạm vỡ nhất tên là “Hồn phía chân trời”, cấp bậc là 45, dị năng giả hệ thổ (đất).

Người chơi vừa mới nói chuyện tên là “Khó có thể tự kiềm chế”, cấp 32 hệ hỏa (lửa).

Chàng trai lưng đeo cung tên là “Thoáng hiện”, cấp 67 hệ điện.

Người chơi hơi thấp một chút tên là “Ảo ảnh không để lại ánh sáng”, cấp 50 hệ phong (gió).

Nữ game thủ cuối cùng kia tên là “Phượng Vũ”, cấp 41 hệ tinh thần thuộc linh giác.

Thì ra trong game còn có thể kiểm tra thuộc tính dị năng, dị năng giả ở trong trò chơi cũng có ưu thế trời cho, có thể thăng lên cấp cao nhanh hơn, đạt được giá trị vinh dự. Người thường cũng có thể có dị năng, nhưng phải cái giá phải trả là phải nỗ lực hơn gấp mấy lần so với dị năng giả.

“Mặc kệ nó, trước tự giới thiệu đi.” Hồn phía chân trời lạnh lùng nói, “Thời gian không đợi người, cũng không biết lần này thời gian qua cửa có bị hạn chế hay không.”

“Nói rất đúng.” Ảo ảnh không để lại ánh sáng phụ họa nói.

Mấy người báo tên họ và thuộc tính trụ cột với nhau, định ra hiệp nghị phân phối chiến lợi phẩm, sau đó nhanh chóng thành lập một dong binh đoàn tạm thời, cũng không để ý đến Thiên Lý liền lọt thẳng vào trong kết giới của phế tích ngầm trong lòng đất.

Chờ bóng dáng của mấy người kia biến mất, Thiên Lý cẩn thận kiểm tra một chút dòng số liệu của không gian này, có loại cảm giác rất quen thuộc, tạo thành hình thức quy tắc giống như lúc trước gặp phải trọc hóa nhân có dị năng không gian ở quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ; chỉ là một cái thì được số liệu hóa, một cái thì được linh văn hóa(tiến hóa theo quy tắc văn lộ của linh khí), pha trộn giữa thực tế và giả tưởng, giống như ma pháp vậy.

Cân nhắc một hồi, nàng cũng di chuyển bước chân, đi đến cửa vào…

+++

Tác giả có chuyện muốn nói: Thiên Lý lại có cái ngoại hiệu…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.