Hiền Tri Thiên Lý

Chương 120: Trái tim Phá Võng


Đọc truyện Hiền Tri Thiên Lý – Chương 120: Trái tim Phá Võng

Edit: Thư_Plynh + Anh Thơ

Beta: Tiểu Lăng

Thiên Lý và Tra Nhĩ trở lại 15D07, giật mình trước tình huống nơi này, một thành thị vốn trật tự bị tàn phá hơn nửa, như bị một trận gió lốc quét qua.

Thực tế, hai ngày trước, nơi đây quả thật đã bị một trận gió lốc quét qua. Con ưng rồng được Thiên Lý cứu kia vì muốn dạy cho con người một bài học, bèn sử dụng gió lốc tập kích tòa thành thị. Tuy lực công kích trên mặt đất của nó không đủ mạnh mẽ; nhưng ở trên không, nó lại là chúa tể chân chính.

Rất may là, thương vong trong lần tập kích này cũng không lớn, bởiưng rồng không tập kích bất ngờ mà có hót cảnh báo trước. Xét về một khía cạnh khác, thì con ưng rồng này còn có nhiều tính người hơn cả một số kẻ tự nhận là con người.

Không thể ở 15D07 nữa, Thiên Lý quyết định đến 15D13, đó là một tòa thành thị cỡ trung khá yên ổn.

Trên tay cô còn không ít linh mộc quy tắc, khối tinh thạch kia cũng cần được nghiên cứu, nên cô cần phải tìm một chỗ đặt chân.

Cô thuê một tòa nhà chức năng nhỏ, tuy khá đắt, nhưng nó lại đầy đủ thiết bị, không chỉ có phòng làm việc rộng rãi, mà còn có phòng giải trí.

Trước tiên,Thiên Lý cất trang bị vào phòng làm việc, sau đó dẫn Tra Nhĩ vào phòng giải trí, gần đây họ luôn đi vội, chắn hẳn Tra Nhĩ cũng rất buồn bực, nhân lúc rảnh phải thư giãn một lần.

Trung phòng giải trí, Thiên Lý phát hiện một cái khoang trò chơi, cô nhớ tới mình từng chơi đùa ở 3B14 một lần… Từ từ, trò chơi!

Cuối cùng Thiên Lý cũng đã phát hiện, vì sao cô lại thấy khối tinh thạch đó quen đến thế! Bởi vì cô đã từng lấy tên Zero, qua cửa ải ở không gian phụ trong trò chơi Huyễn Thiên; trong phần thưởng, có một khối “Trái tim Phá Võng”, quỹ tích năng lượng của nó giống hệt khối đang nằm trong tay cô, ngay cả tên cũng liên quan đến nhau.

Cách một khoảng thời gian lâu như vậy rồi, Thiên Lý không chắc mình có nhớ nhầm không, nên cô quyết định vào trò chơi lần nữa để tra.

“Tra Nhĩ, anh muốn chơi trò khác, hay là vào khoang trò chơi chơi thử?” Thiên Lý chỉ chỉ ba chiếc khoang trò chơi trong phòng giải trí, hỏi.

Tra Nhĩ không chút do dự nhảy vào khoang trò chơi, nằm xuống, sau đó vỗ vỗ bên cạnh, hình như muốn Thiên Lý cũng qua nằm cùng.

Thiên Lý cười cười, nói: “Cái này không thể nằm cùng nhau được, mỗi người một khoang, anh tự mày mò trước đi, có gì tôi chỉ cho.”

Nói xong, cô cũng nằm vào một khoang trò chơi khác.


Vẻ mặt Tra Nhĩ tràn đầy thất vọng, học Thiên Lý khởi động khoang trò chơi.

[Hoan nghênh ZERO đăng nhập thế giới ảo.] Vang lên là tiếng nhạc êm tai của hệ thống.

Thiên Lý không để ý, cô tiến thẳng vào Huyễn Thiên, hệ thống lại thông báo: [ZERO, chúc mừng ngài đãxếp hạng thứ 75 trong bảng Danh nhân của Huyễn Thiên, phần thưởng một Huy chương Danh nhân.]

Hả? Cô mới chơi có một lần thôi mà, sao lại lên bảng Danh nhân rồi? Phải biết rằng, chơi Huyễn Thiên,không được mấy chục triệu cũng phải có mấy triệu; top 100 trên bảng Danh nhân cũng không phải dễ chiếm như thế. Cô xem lại ghi chép có liên quan đến ZERO, phát hiện trong thông báo xuất hiện vô số tin tìm kiếm tin tức ZERO, có cầu mua, có tổ đội, có đuổi giết, có mời mọc, còn có bài chuyên môn nghiên cứu quá trình tác chiến ở không gian phụ hôm đó… Tần suất xuất hiện vượt qua 10000 lần, là có thể vào bảng Danh nhân.

ZERO là người có level thấp nhất (lvl 10) trong số 100 người trên bảng Danh nhân, cũng là người thần bí nhất.

Thiên Lý lắc đầu, bỏ qua, mở ra ba lô lấy khối “Trái tim Phá Võng” kia ra, mặt trên tin tức biểu hiện: [Phá đi ảo ảnh, trở về hiện thực; tinh lọc tâm hồn, đạp phá hư không.]

Quả nhiên cực giống khối tinh thạch đó, ba vế đầu đều giải thích được, nhưng “đạp phá hư không” là có ý gì? Giải thích theo mặt chữ, có thể là một kĩ năng dịch chuyển không gian nào đó. Chẳng lẽ khối tinh thạch đó có tác dụng này?

Thiên Lý cảm giác trò chơi này rất không đơn giản, rất nhiều vật phẩm trong trò chơi được thiết kế dựa theo số liệu của vật phẩm trong hiện thực. Nói cách khác, rất có khả năng nó đang cất giấu nhiều khoáng vật, tinh thạch, thực vật hoặc động vật quý hiếm đã thất lạc, ví dụ như “Trái tim Phá Võng”.

Chẳng trách lại có nhiều người thích chơi trò chơi như vậy, đây không chỉ là giải trí, mà còn là một cách tìm lại những nền văn minh đã thất lạc.

Nhưng chắc cô không đủ tinh lực để theo trò chơi… Từ từ, dù cô không chơi, chưa chắc đã không có cách khác!

Cô đang rầu vì không có cơ quan tình báo và thế lực của riêng mình, lại không thể dễ dàng bại lộ tung tích. Với thủ đoạn của kẻ đứng đầu thành thị ngầm và Lai Địch, tín hiệu của máy truyền tin cũng có thể bị chặt đứt, ít nhất hiện tại cô không dám liên hệ với bất cứ thành viên nào của Ngu Giả.

Nhưng nếu ở trong trò chơi, muốn chặt đứt tin gì cũng khó. Trò chơi không chỉ được trí não giám sát, còn có chức năng ngụy trang ảo. Nếu không có số liệu cụ thể và hướng phát triển chính xác, rất khó tìm ra thân phận của một người chơi nào đó. Nó khác hoàn toàn với trò chơi ở Địa Cầu, độ bảo mật phải từ cấp S trở lên.

Hơn nữa trò chơi nối mạng toàn cầu, mỗi khu vực trên khắp thế giới đều có. Cô hoàn toàn có thể thành lập công hội ở trong game, vơ vét nhân tài, thành lập một mạng tình báo thuộc về mình! Cái này gọi là ở ẩn trong thành phố, bên trong thế giới hư ảo rộng lớn, ai có thể tìm ra cô chứ?

Phiền toái duy nhất là không thể xác định chính xác thân phận của người chơi, cô chỉ có thể tích lũy dần dần. Có lẽ trước tiên có thể lựa chọn người có quen biết ngoài hiện thực rồi lại bí mật mời.

Ít nhất nhóm chú Thổ có thể là thành viên trung tâm, nhưng mà trước khi có kế hoạch cụ thể, cô tạm thời sẽ không quấy rầy bọn họ.


Thiên Lý bắt đầu tìm đọc thủ tục để thành lập công hội: 1000 điểm vinh dự; 200 triệu tiền vốn thành lập; người thành lập nhất định phải nằm trong bảng xếp hạng 100 danh nhân cũng phải có trụ sở công hội. Người thỏa mãn tất cả điều kiện có thể tới tháp Thần Bi để xin thành lập công hội.

Thiên Lý nhíu mày, so lại với tư liệu của mình một chút: 110 điểm vinh dự (10 điểm đến từ Huy chương Danh nhân do hệ thống thưởng), 3000 đồng tiền vàng. Điều kiện duy nhất cô có thể thỏa mãn là có tên trong bảng xếp hạng 100 danh nhân.

“Nhìn” thấy những thứ này, Thiên Lý suýt nữa định từ bỏ kế hoạch trước đó, đối với cô, những điều kiện này quá khó hoàn thành.

Nhưng nghĩ lại, chỉ cần xây dựng được công hội thì những hoạt động còn lại có thể giao cho nhóm chú Thổ, chỉ có giai đoạn trước cần lãng phí chút thời gian thôi.

Thiên Lý suy nghĩ một hồi, lại tìm kiếm tin tức về trụ sở công hội. Trụ sở cấp thấp chỉ có thể chứa 30 người, cấp cao có thể chứa 3 vạn người, giá cả dao động từ 5 triệu đến 300 triệu. Một công hội có thể có 3 trụ sở, điểm vinh dự tăng lên thì số lượng trụ sở cũng tăng theo.

“Tóm lại một câu, không có tiền.” Thiên Lý than một tiếng, đóng màn hình tin tức lại.

Đang chuẩn bị logout rồi lại nghĩ cách thì trong cảm giác đột nhiên xuất hiện một tin tức: [Người lữ hành có được Trái tim Phá Võng, muốn có một tòa thành Phá Võng sao?]

“Thành Phá Võng là cái gì?” Thiên Lý sửng sốt một hồi, hỏi.

[Là một vùng trời bao la.]

“Tôi phải làm thế nào để có được?”

[Tìm Người Canh Gác rừng Mê Võng, trả lời 3 câu hỏi của người đó.]

“Chỉ như vậy là được?”

[Đúng.]

“Được, tôi nhất định sẽ làm được.” Chỉ cần tìm một người là có thể có được một trụ sở, vụ này đáng làm.


Nhưng tin này tới từ đâu? Thiên Lý không cho rằng cô lại bất ngờ phát động một nhiệm vụ ẩn, vì căn bản là cô chưa làm gì hết. Với độ tinh vi của trí não, không thể nào xuất hiện BUG như vậy.

Mà vừa rồi nó gọi cô là gì?… “Người lữ hành” có được Trái tim Phá Võng. Người lữ hành? Hệ thống luôn gọi thẳng tên người chơi, thỉnh thoảng sẽ gọi “dũng sĩ”, “chiến sĩ”, “người lính đánh thuê” hoặc những danh hiệu khác mà người chơi lấy được. Lần đầu tiên cô lại nghe thấy nó gọi ‘người lữ hành’.

Thiên Lý mơ hồ cảm thấy nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện này có ý nghĩa đặc biệt nào đó.

Logout, Thiên Lý phát hiện Tra Nhĩ vẫn đang ở trong trò chơi. Cô ra khỏi phòng giải trí, đi phòng ăn đặt món. Khi trở lại, cô vừa vặn “thấy” Tra Nhĩ vội vàng nhảy khỏi khoang trò chơi.

Tra Nhĩ nhìn thấy Thiên Lý, cơ thể vốn căng thẳng khẩn trương dần thả lỏng, từ từ đến bên cạnh cô.

Không đợi hắn mở miệng, Thiên Lý đã nói trước: “Biết là anh đói bụng, tôi đã đặt món rồi.”

Tra Nhĩ ôm Thiên Lý, hôn cô một cái như khen thưởng.

Thiên Lý đẩy anh ra, hỏi: “Chơi game thế nào rồi?”

“Vui lắm, tôi kiếm được rất nhiều tiền vàng.”

Thiên Lý sửng sốt: “Rất nhiều là bao nhiêu?”

“Khoảng hơn 200 đồng đi.”

Thiên Lý tính tính, họ mới chỉ vào trò chơi có hơn 40 phút thôi, vậy mà Tra Nhĩ đã có thể “kiếm được” hơn 200 đồng tiền vàng?

“Anh kiếm như thế nào?” Thiên Lý khiêm tốn học hỏi.

“Tôi giết rất nhiều quái thú.”

“Rất nhiều là bao nhiêu?”

“Khoảng chừng ba, bốn mươi con.”

Giết 30. 40 con quái thú là có thể kiếm được hơn 200 đồng tiền vàng?

Thiên Lý không dám tin.


Về sau cô mới biết, tuy đó là lần đầu Tra Nhĩ vào trò chơi, nhưng số liệu ban đầu của hắn rất cao, gấp 10 lần người chơi bình thường; chỉ là do nhân vật vừa mới thành lập, khó mà bù lại được chênh lệch về cấp bậc, nhưng lực chiến đấu của hắn lại mạnh hơn bất kì người chơi nào.

Song thành phần bạo lực như Tra Nhĩ, thì trang bị cũng không thèm mua, mặc nguyên bộ áo rách quần manh chạy vào bãi đất hoang, nhanh nhẹn như một con dã thú, giết giết giết. Bất kể là quái thú hay con người, tất cả đều bị giết không tha. Với hắn, tác chiến với những sinh vật khác ở trong trò chơi là một cách hưởng thụ, ngay cả chết cũng rất vui vẻ. Tiền vàng hắn thu được, chỉ có một ít đến từ quái thú, còn phần lớn là của người chơi.

Đến khi hắn logout, cấp bậc của hắn vẫn là cấp 1, vì bị giết quá nhiều. Hơn 40 phút ngắn ngủi, anh trở thành người chơi cấp 1 mạnh nhất. Vượt cấp giết ít nhất 10 người chơi vô tội, ngoại trừ tiền vàng rơi xuống của người chơi, hệ thống cũng sẽ thưởng thêm.

Cùng lúc đó, hắn cũng trở thành tên cuồng giết người không được các thành thị hoan nghênh…

Thiên Lý hỏi: “Tên anh là gì?”

“Tra Nhĩ.”

“À, tôi hỏi tên trong trò chơi của anh là gì?”

Tra Nhĩ nghĩ nghĩ, không chắc chắn nói: “Hình như tên là “Lợn Rừng”.”

“….”

Thiên Lý không nói gì, sớm biết vậy cô nên lấy một cái tên cho hắn…

Hơn 40 phút trước, khi Thiên Lý mới vừa đăng nhập vào trò chơi thì trên một ngọn núi cách đó hơn trăm dặm, một cậu bé đang ngồi đón gió đột nhiên mở mắt ra, quay đầu yên lặng nhìn về hướng 15D13.

“Cô ấy tới rồi.” Khải thầm thì tự nói.

Hành động của Thiên Lý ở trong trò chơi, cậu vừa nhìn đã hiểu.

Thấy cô xem xét trái tim Phá Võng trước, sau đó lại tìm kiếm thông tin về việc thành lập công hội, Khải lập tức đoán được việc cô muốn làm. Nhưng mà ở trong trò chơi, cô thực sự quá yếu ớt, thế giới số liệu không thể làm chậm trễ quá nhiều thời gian của cô.

[Người lữ hành có được Trái tim Phá Võng, muốn có một tòa thành Phá Võng sao?]

Cậu đặc biệt mở một nhiệm vụ cho cô gái này, có thể hoàn thành hay không chính là bài kiểm tra đầu tiên của cậu với cô.

Người sáng tạo vận mệnh và quy tắc, sẽ nắm giữ một tương lai vô hạn. Cậu muốn nhìn xem, bên ngoài thế giới ảo cô sẽ lột xác như thế nào…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.