Đọc truyện Hệ Thống Xuyên Nhanh Sổ Tay Công Lược Nam Thần – Chương 120
A Đại lạnh lùng nói: “Chẳng qua lá gan của con bé này lớn chút đỉnh, chúng ta bắt lấy nó, xong cướp hết tư trang là được.”
“Đại ca, ngươi phải cẩn thận nha, đừng lỡ tay giết chết nó.
Nếu bị truy nã thì không hành nghề được nữa đâu.” A Nhị hơi yên tâm.
“Nhị đệ, ngươi yên tâm, ca ca biết nặng nhẹ, sẽ không để đám người kia nhìn ra sơ hở..”
Vãn Vãn đứng đó nghe bọn chúng to nhỏ nói chuyện mà mắc cười.
Hóa ra hai con sói tinh này đã đăng ký thân phận, nhưng lại không chịu an ổn sống đàng hoàng mà chọn con đường cướp bóc, xem điệu bộ chuyên nghiệp kia, chắc cũng đã đi cướp của dân thường mấy lần.
Ở thế giới này có nhân loại đồng thời có yêu quái, yêu quái muốn hòa nhập vào thế giới loài người phải đăng ký thân phận, tương đương với chứng minh dân nhân của chúng ta.
Yêu Vương đã ký khế ước chung sống hòa bình với nhân loại từ xa xưa, chỉ là người thường không hay biết mà thôi.
Lẽ dĩ nhiên, yêu cũng có luật của yêu, phàm là yêu quái làm nhiều việc ác đều bị bắt nhốt lại.
“Nói xong chưa?” Vãn Vãn cười tủm tỉm hỏi bọn chúng.
“Xong rồi!” Hai con sói tinh lập tức răm rắp trả lời.
Sau đó A Đại nhanh chóng phản ứng, hung hăng hét to toan che giấu sự xấu hổ: “Nhóc con hỉ mũi chưa sạch này, mau giao hết tư trang ra, nếu không ta sẽ ăn thịt ngươi.”
“Ồ?” Hàng lông mày thanh thoát như trăng non của nàng hơi nhướng lên, tiếp tục cười cợt đáp: “Xương của ta cứng lắm, sợ làm các ngươi mẻ răng thôi.”
“Con bé mồm miệng lươn lẹo này, đợi lát nữa ta cho ngươi khóc không thành tiếng!” A Nhị hung tợn nói.
Vãn Vãn đưa tay lên vẫy vẫy như gọi chó, “Đến đây nào, Vượng Tài.”
(Vượng Tài: Tên chó)
“Ông muốn xé nát cái mồm thối nhà ngươi!” A Đại tức giận nhào người về phía Vãn Vãn, nhóc con dám dùng tên chó mà gọi bọn chúng.
Đây chính là thời khắc nàng chờ đợi đã lâu, vui vẻ rút Long Cốt Tiên ra quật vào người hai con Lang yêu.
“…”
Da Lang yêu vốn dày như da trâu cũng bị quất cho rách toác.
“Ngươi..
Đây là thứ gì?” A Đại kinh hãi hô to, một nhân loại bình thường cỏn con sao có thể sở hữu đồ vật kì quái thế này, hơn nữa trên thân roi còn mang theo uy áp của Long tộc.
“Ngươi nói cái roi này á?” Tâm tình Vãn Vãn rất tốt, bật cười ha hả: “Nghe nói là lấy xương cốt của vài con rồng làm nên thì phải.”
Hai Lang yêu nghe vậy giật thót mình, lập tức nhảy lên toan chạy trốn.
Long Cốt Tiên phải đổi bằng tích phân mới có thể sử dụng, Vãn Vãn làm sao để bọn chúng chạy dễ dàng như vậy.
Nàng lần nữa vung roi, A Đại và A Nhị liền bị kéo về.
“Đừng đi, chưa cướp được gì mà!”
“Vút..
Vút..
Vút..” Long Cốt Tiên lạnh lùng quật từng đợt từng đợt vào thân thể vạm vỡ của bọn chúng.
“A! Bà nội ơi, tha mạng! Đừng đánh nữa!” Hai con Lang yêu cầu xin đến khản giọng.
Sau khi đánh cho đã tay, Vãn Vãn nghênh ngang cầm roi đứng trước mặt bọn chúng, cười hỏi: “Còn đòi cướp đồ của ta không?”
“Không dám!” Hai con sói tinh to xác quỳ rạp trên mặt đất, đầu lắc như trống bỏi.
“Chắc chưa?” Nàng híp mắt.
“Vâng!”
Vãn Vãn thu hồi Long Cốt Tiên, lưng vác ba lô, “Thế ta đi nhá!”
“Ngài đi thong thả ạ!” Lang yêu vội vàng dập đầu lạy ba lạy.
Chờ đến khi nàng đi khuất, A Đại mới căm giận nói: “Thật là xui xẻo!”
“Đại ca, còn nhiệm vụ của chúng ta thì tính sao?” Bọn họ nhất định phải cướp được vật gì đó của bà cô kia để mang nộp lên báo cáo.
Vừa lúc đó, Quý Thanh lần theo khí tức của Vãn Vãn đi tới, áo sơ mi trắng cùng quần tây làm hắn trông giống một cậu sinh viên đại học.
“Đại ca..” A Nhị hô.
A Đại lập tức nảy lên sáng kiến, bọn chúng chỉ cần cướp đại đồ vật của học sinh bình thường báo cáo kết quả qua loa là được.
Huých tay A Nhị ra hiệu, cả hai lập tức biến về nguyên hình, hung hãn đe dọa: “Móc hết tiền bạc tư trang giao ra đây!”
Đôi mắt xanh lam lạnh lùng sắc bén của Quý Thanh khẽ chớp, nhàn nhạt nhìn bọn chúng.
“Má ơi!” Hai Lang yêu giật bắn, run rẩy quỳ rạp xuống đất dập đầu lần hai,”Ma Chủ đại nhân, ngài đi thong thả!
.