Đọc truyện Hệ Thống Xin Xếp Hàng – Chương 97: Tiên cảnh
Đại Đế lập quốc, là truyền thừa mấy vạn năm của Linh Năng đại lục.
Vừa đại diện cho việc chỉ có Đại Đế Cảnh mới có tư cách sáng lập quốc gia, vừa mang ý nghĩa không có Đại Đế trấn giữ, thì dù nắm giữ ranh giới vạn dặm, cũng không xứng xưng là “Quốc”.
Năm Ngũ Đế, cắt cứ đại lục, nhưng trên thực tế, không phải toàn bộ Linh Năng đại lục…
Tại khu vực trung bộ của Linh Năng đại lục, còn một khối lãnh thổ có thể so với cương vực phồn vinh của năm nước, đến nay không có Đại Đế thống trị, cũng không có khái niệm “Quốc”, mà được gọi là Thánh Vực.
Thánh Vực không phải quốc gia, nhưng địa vị không dưới năm đại Đế quốc, ở trung tâm đại lục, ngũ quốc muốn giao lưu đều phải qua Thánh Vực, có thể nói đây là Thánh địa trung tâm.
Thánh Vực có Trật Tự giáo đình, công hội Lính Đánh Thuê, và Linh Năng hiệp hội, ba phe thế lực địa vị ngang nhau.
Người lãnh đạo ba phe thế lực này theo thứ tự là trật tự Giáo Hoàng, Hội Trưởng lính đánh thuê và nhân gian Thánh Sư, cả ba người đều là “Thánh Nhân”!
Trong cảnh giới ở Linh Năng đại lục, Đại Đế là cảnh giới mạnh nhất đã được biết, nhưng không phải cảnh giới mạnh nhất duy nhất, còn có một cảnh giới khác cùng Đại Đế đặt ngang hàng, chính là “Thánh Nhân”.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa Thánh Nhân và Đại Đế chính là, Thánh Nhân tu luyện con đường thành Thánh “Linh Bào hóa Thánh Bào”, còn Đại Đế tu luyện con đường thành thần “Linh Bào hóa Thần Cách”, mặc dù công phu bất đồng, nhưng đều là cảnh giới mạnh nhất mà nhân loại đã biết.
Năm Đại Đế và ba Thánh Nhân, được xưng “Bát phương tối cường”.
Tuy nói “Bát phương”, nhưng thật ra ba Thánh Nhân đều ở Thánh Vực, bởi vậy, Thánh Vực hoàn toàn xứng đáng trở thành Thánh địa trung châu.
12 giờ 5 phút.
Thẩm Phong và Đại Vũ đang trong đoàn tàu tiến về Thánh Vực.
…
…
Nửa đêm đi Thánh Vực, nên hành khách không nhiều, trên tàu còn không ít chỗ ngồi, nhưng thiếu niên và thiếu nữ lại ngồi chung một cái ghế, theo sự lay động của tàu, mà chạm bả vai lẫn nhau rồi lại ăn ý tách ra.
Ngồi như thế, không phải Thẩm Phong vô liêm sỉ, cũng không phải là chẳng biết xấu hổ, cần phải ngồi sát tiểu thiên sứ.
Chỉ là hắn có quá nhiều vấn đề muốn hỏi.
Mãi đến khi lên tàu, hắn vẫn chưa có cơ hội mở miệng.
Nàng bảo “Đi Tiên cảnh” là có ý gì??
Trước khi đến, hắn chỉ là hỏi một câu “Làm sao mà đi?”, liền dựa theo hướng dẫn của Tiểu Thiên Sứ đi đến trạm xe, lên tàu đi Thánh Vực, đối với lời nói của nàng, hắn tin tưởng vô điều kiện.
– Tiên cảnh, là địa phương nào?
Đoàn tàu vẫn chạy trên đường, Thẩm Phong bỗng nhiên thấp giọng hỏi.
Gò má Đại Vũ hơi đỏ ửng, tựa hồ không quá quen thuộc cùng người khác phái ngồi gần như vậy, tròng mắt trong suốt lộ vẻ xấu hổ, như bích lục thanh đàm tràn gợn sóng, thanh thuần nhưng động lòng người.
Nàng ngẩng đầu liếc Thẩm Phong một chút, sau đó lấy dũng khí đưa cái đầu nhỏ lại gần hắn, thấp giọng nói:
– Thất Tiên cảnh, ngươi chưa từng nghe nói sao?
Thẩm Phong sững sờ, nghiêm túc tìm tòi ký ức, Thất Tiên Nữ hắn đúng là thuộc như cháo, đặc biệt là cái đoạn rửa ráy của Hạ Phàm kia, ấn tượng rất sâu.
Nhưng “Thất Tiên cảnh”, danh từ này, hắn không nhớ rõ, tựa hồ đã nghe nói qua ở đâu đó rồi, nhưng rất mơ hồ, những ký ức đứt đoạn, không thể nhớ nổi.
Thẩm Phong kỳ thực có thể mở ứng dụng trình tự Browser google, search trên “Bách độ bách khoa”, indsNB hệ thống được xưng là thần cấp, trên trời dưới đất, thiên ý vị lại, quá khứ tương lai mọi thứ đều biết, không nói khoa trương, thăng cấp bản của “Bách độ bách khoa” hầu như bao gồm tri thức toàn bộ vũ trụ, cũng bao hàm “Thất Tiên cảnh” trong đó.
Mà, NB là từ viết tắt của hắn tự nghĩ ra, dùng cho những ứng dụng khác nhau như n7, in0, inP… NB là ngưu bức, indsNB, viết tắt là inNB, ý nghĩa chính là “inds hệ thống rất trâu bò”.
– Chưa từng nghe qua.
Thẩm Phong nhẹ nhàng lắc đầu.
Hắn không sử dụng Bách độ bách khoa, bởi vì so với văn tự khô khan, hắn muốn nghe tiểu thiên sứ dùng thanh âm thánh thót như chim hoàng yến giảng giải hơn.
Đường dài từ từ, có thiếu nữ xinh đẹp làm bạn, chỉ có thằng ngu mới đi khoe khoang học thức, làm tên học trò đam mê tri thức nghe giảng bài không phải sướng hơn sao.
Thấy Thẩm Phong lắc đầu, lời giảng ôn nhu nhỏ nhẹ mà đầy nghiêm túc của tiểu thiên sứ vang lên.
– Dị độ không gian chia làm bí cảnh Kỳ Huyễn cùng Ma Huyễn tai vực, hai cái đều do Tinh Thần thần thể biến thành, nhưng cái trước là hình thái bình thường, còn cái sau là vì Tinh Thần oán niệm, căm hận, phẫn nộ, tâm tình tiêu cực mà bị vặn vẹo. Cũng bởi vậy, đối với nhân loại mà nói, bí cảnh tương đối an toàn, tai vực thì lại cực kỳ nguy hiểm.
– Nhưng trên thực tế, độ an toàn của bí cảnh Kỳ Huyễn chỉ là tương đối, không phải tuyệt đối, cũng có tồn tại bí cảnh nguy cơ trùng trùng, vì thế, thám hiểm giả chia bí cảnh Kỳ Huyễn thành Ma Cảnh tương đối nguy hiểm còn Bí Cảnh tương đối an toàn, và Tiên cảnh tuyệt đối an toàn.
– Trong Tiên cảnh, độ nguy hiểm có hệ số cực thấp, so với ở thành thị chúng ta còn an toàn hơn, thêm vào đó, đại thể Tiên cảnh có hoàn cảnh ưu mỹ, phong cảnh như tranh vẽ, có thể nói là nhân gian Tiên cảnh, thắng địa du lịch. Chỉ có điều, Tiên cảnh cực kỳ hi hữu, nhân loại đến nay chỉ phát hiện được bảy lối vào, bởi vậy được gọi là Thất Tiên cảnh.
Đại Vũ nói đến chỗ này, thoáng nhìn thiếu niên đang nghe đến ánh mắt mê li, nhất thời có chút ngượng ngùng, ngừng lại.
Thấy nàng ngừng nói, Thẩm Phong rất tự nhiên nói tiếp:
– Nếu Tiên cảnh tươi đẹp như vậy, lại hi hữu như thế, nói vậy mọi người dù tranh người chết ta sống đều muốn đi vào, điều kiện nhập cảnh khẳng định sẽ rất nghiêm khắc, chúng ta làm sao đi vào?
Ở Địa cầu, phàm là thắng địa du lịch, đều người chen ta lấn mà đi, nói chi bảy chỗ độc nhất thế gian này, nếu như không có quy định nhập cảnh cực kỳ nghiêm khắc hạn chế, nhất định sẽ bị bóp nát.
Đại Vũ gật đầu, ôn nhu nói:
– Điều kiện để tiến nhập tiên cảnh xác thực phi thường nghiêm khắc. Trong đó, năm cái Tiên cảnh, một tháng cởi mở một lần, hai cái Tiên cảnh còn lại thì một năm mở một lần, mỗi lần mở đều hạn chế nhân số, tư cách nhập cảnh cực kỳ trân quý. Nhưng tin tức tốt là… giấy chứng nhận tư cách không phải bỏ tiền là mua được, cũng không thể dựa vào quyền thế tranh đoạt, mà phải được chứng từ liên minh Ngũ Quốc và Thánh Vực, dựa theo nguyên tắc phân phối công bằng, thống nhất sàng lọc phát hành… Một tuần trước, Tinh Không học viện thu được bảy tấm chứng nhận tư cách, học viện cho học sinh sáu tấm.
Nói đến chỗ này, Thẩm Phong đương nhiên đoán được, Đại Vũ không cần nói thêm, hắn mỉm cười nói tiếp:
– Tinh Không học viện phát dùng giấy chứng nhận tư cách làm phần thưởng cho sáu học viện ưu tú nhất, trùm bảng quanh năm cho nên chắc chắn tiểu thiên sứ không khó khăn có được một trong sáu cái đó.
“Tiểu Thiên Sứ…”
Mặt Đại Vũ nhất thời đỏ hơn mấy phần, xấu hổ ừm một tiếng, nhưng không lên tiếng phản đối, chỉ là đưa tay từ trong nhẫn chứa đồ triệu hoán ra một tấm kim loại, là giấy chứng nhận tư cách, thấp giọng nói:
– Đây là giấy chứng nhận tư cách của bí cảnh Kỳ Huyễn – quái vật Tiên cảnh, một tháng mở một lần, thời gian mở vừa vặn vào giờ ngọ hôm nay.
Thẩm Phong run run, ồ một tiếng, vật này hình như hắn đã gặp qua ở đâu rồi?