Đọc truyện Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt – Chương 97: Bắt Cóc
Mười lăm phút trước.
Hết giờ học Long Tuyết Nguyệt đi ra lên xe đã đứng chờ sắn ở cổng trường đi về.
Lên xe Long Tuyết Nguyệt thở nhẹ nhõm rồi nhắm mắt lại. Hôm nay quả là mệt mỏi.
Đi được một đoạn đến đoạn đường vắng vẻ thì xe bỗng dừng lại.
– Sao vậy?
Thấy xe dừng Long Tuyết Nguyệt mở mắt ra hỏi.
– Tiểu thư, phía trước có hai chiếc xe bị tai nạn, chặn lại đường chúng ta không đi qua được.
Tài xế nói.
Ghế bên cạnh tài xế cũng có một người đàn ông. Hai người này đều là bảo vệ của Long Tuyết Nguyệt, có tu vi Luyện Khí tầng chín.
– Vậy đợi đi chờ cảnh sát đến xử lí thì chúng ta đi.
Long Tuyết Nguyệt nói.
– Vâng tiểu thư…
Phía trước là hai chiếc xe hơi đã bị nát hết đầu chắn chéo đường lại. Bên cạnh còn có bốn người đàn ông đang tranh cãi với nhau.
Thực ra chỉ có hai người đang lớn tiếng nói còn hai người còn lại thỉnh thoảng cũng chen vào một hai câu nhưng mắt của hai người này thì cứ liếc sang xe của Long Tuyết Nguyệt.
Ngồi trong xe hai mươi phút không thấy cảnh sát đến xử lí mà mấy người kia còn đang cãi nhau, Long Tuyết Nguyệt bắt đầu thấy mất kiên nhẫn.
– Mã Tam, anh xuống xem thế nào đi, nhấc luôn chiếc xe kia sang một bên.
Long Tuyết Nguyệt nói.
– Vâng, tiểu thư.
Tên ngồi ghế bên cạnh ghế tài xế đáp một tiếng rồi đẩy cửa xuống xe.
– Mấy vị, xảy ra tai nạn xe ở đây cãi nhau làm gì a, đã báo cảnh sát giao thông đến xử lí chưa vậy?
Tên bảo tiêu đến gần chiếc xe tai nạn nói.
Bốn người nghe được Mã Tam nói quay ra nhìn hắn. Đột nhiên có hai tên lộ ra khuôn mặt dữ tợn, xông tên rút dao găm từ bên hông ra tấn công tên bảo vệ.
Tên bảo vệ này cũng nhận ra mấy tên này cũng là Tu Chân giả, đang sững sờ chưa tỉnh lại đã ngã xuống đất, máu từ cổ bắt đầu chảy ra.
Chuyện này xảy ra ngay tức khắc chỉ có mấy giây.
Ngồi trong xe Long Tuyết Nguyệt và tên tài xế sững sờ. Mã Tam chết rồi!
Tên tài xế vội hoàn hồn lại muốn khởi động xe chạy nhưng đã muộn.
Tên bảo vệ Mã Tam ngã xuống, bốn người kia liền lao nhanh đến bao vây xe của Long Tuyết Nguyệt lại.
Thấy vậy Long Tuyết Nguyệt hốt hoảng, tài xế thì luống cuống không biết làm sao.
Gã cũng đã nhìn rõ thực lực của bốn người này. Cả bốn tên tất cả đều là Luyện Khí tầng chín.
– Tiểu thư của Long gia, xin mời cô đi theo chúng tôi một lát được chứ!
Tên đứng bên cạnh ghế sau chỗ Long Tuyết Nguyệt ngồi nói.
– Tiểu thư của Long gia, tốt nhất là cô tự mình đi xuống đi không là chúng tôi lại phải động thủ rồi.
Một tên đứng trước đầu xe nói.
Dù xe đã đóng kín nhưng giọng của mấy tên này vẫn xuyên vào bên trong chiếc xe.
– Ầm!
Một tên Luyện Khí tầng chín nhặt viên gạch lên đập thẳng vào kính trước của chiếc xe.
Long Tuyết Nguyệt giật mình kinh hãi, tên tài xế cũng vậy.
Kính đằng trước của chiếc xe đã nứt thành hình mạng nhện.
– Tiểu thư, ta xuống cầm chân bọn hắn một lúc người hãy lái xe chạy đi.
Nói xong tên này rút ra một thanh gậy sắt nhảy xuống xe.
Cửa xe được mở hung hăng ra đập vào tên Luyện Khí tầng chín vừa nãy dùng gạch đập xe.
Tên Luyện Khí tầng chín này lảo đảo bước chân, nhân cơ hội này tên bảo vệ vung cây gậy sắt ra đánh vào bụng tên này.
Tên Luyện Khí tầng chín phun ra một ngụm máu, trực tiếp ngã xuống đất.
Tên bảo vệ này không hổ là người của Long gia, thân thủ rất mạnh.
Xong một tên, tên bảo vệ này xông tới một tên khác. Vừa nãy là tên này đánh bất ngờ nên mới có thể dễ dàng như vậy hạ một tên.
Nhưng bây giờ không dễ dàng một chút nào.
Quả nhiên, tên Luyện Khí tầng chín bị tấn công kia lấy con dao ra cản lại đòn tấn công bằng gậy sắt của tên bảo vệ.
Không đỡ trực diện được mà làm lệch hướng của đòn tấn công đi.
Cứ vậy các đòn đánh dồn dập của tên bảo vệ không đánh trúng tên Luyện Khí tầng chín này một lần nào.
Thấy đồng bạn đi đánh hai tên còn lại cũng lao đến tấn công tên bảo vệ.
Thấy vậy Long Tuyết Nguyệt nhanh chóng khởi động xe chạy đi.
Nhưng vừa mới quay đầu Long Tuyết Nguyệt lại thấy một người đàn ông khoảng 40 tuổi mặc một bộ quần áo Tôn Trung Sơn, đang đứng ở giữa đường mỉm cười tà ác nhìn cô.
Long Tuyết Nguyệt hoảng sợ giẫm mạnh chân ga.
– Ầm!
Chiếc xe lao thẳng vào người đàn ông phát ra một tiếng vang.
Người đàn ông vẫn đứng im không nhúc nhích, phía trước chiếc xe đã lõm vào một hốc. Bao quanh người đàn ông là một vòng ánh sáng mờ nhạt.
Cú va chạm làm chiếc xe giật nảy phía sau lên. Do Long Tuyết Nguyệt không thắt dây an toàn nên đã bị va vào chiếc xe và ngất đi.
Người đàn ông đi đến dựt bay cửa xe ra mang Long Tuyết Nguyệt đi về phía hai chiếc xe chắn ngang đường kia.
Tên bảo vệ còn lại đã ngã xuống nằm trong vũng máu. Hai tên Luyện Khí tầng chín ra đỡ lấy tên bị đánh nằm dưới đất kia đi về phía hai chiếc xe.
Hai chiếc xe này chỉ bị giả trang thành tai nạn chứ không bị gì cả. Ném bỏ hết những mảnh vỡ trên xe đi, chiếc xe khởi động chạy về phía khu ngoại thành phía Tây.
Dưới sự thúc dục và một ngàn khối tiền của Hàn Mặc cho tài xế taxi, quãng đường hơn một tiếng đồng hồ chỉ có ba mươi phút đã đến nơi.
Trên đường đi chiếc xe taxi này đã vượt hết đèn đỏ, cũng bị cảnh sát giao thông đuổi theo nhưng vẫn bị tài xế của chiếc taxi này bỏ lại. Hàn Mặc cũng thấy kinh hãi trước khả năng lái xe của tài xế.
– Huynh đệ đã đến nơi!
Tài xế dừng xe lại cười hắc hắc nói.
– Thế nào thấy tài năng lái xe của tôi được không?
Hàn Mặc dơ lên một ngón cái cho hắn.
Hàn Mặc đưa một ngàn đồng tiền cho hắn rồi xuống xe.
Nhìn khu này Hàn Mặc cũng thấy hơi bất ngờ, không ngờ Kinh Thành cũng có chỗ như thế này.
Khu này toàn là những căn nhà kiểu xưa, kiến trúc cổ, đường toàn là đất đá.
Hàn Mặc đâu biết khu này nằm trong vùng kinh tế đang quy hoạch. Chỗ này đã được đề nghị dỡ bỏ để xây nên những ngôi nhà đồ sộ hơn nhưng những người cao tuổi ở đây không muốn chính phủ đành phải tạm dừng chuyện dỡ bỏ đợi cho con cháu họ khuyên bảo được.
Khu này ngang với một thị xã hạng trung, rất rộng. Muốn tìm kiếm một người ở đây là rất khó. Bọn bắt cóc rất biết chọn chỗ trốn.